Chương 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâu lâu ngoi lên viết chương mới cho mấy thím đây :v phải nói là lỡ tay đào mấy cái hố :<< lại không dám đăng sợ bị giết chết vì đào hố không lắp huhu Snow thật tội nghiệp mà...
******

"Thưa Hàn tổng thưa phu nhân, Lâm tổng của Lâm thị muốn gặp ngài ạ?"

Anh vì hai chữ phu nhân mà vui vẻ hẳn ra, cũng chẳng bận tâm hắn đến làm gì nữa?

Dù sao hắn đến cũng không có ý tốt, cứ thuận theo hắn, gậy ông đập lưng ông là được

"Mời Lâm tổng vào"

Cô thông thả ngồi xuống sofa, trên mặt không thể hiện ý cười nữa

Cô muốn nhìn thấy phản ứng của hắn khi thấy cô còn sống, mà ngược lại còn sống rất tốt lại đang ngồi trước mặt hắn liệu hắn sẽ như thế nào?

Anh ngồi xuống bên cạnh cô, tự tay rót cho cô một ly trà

"Bảo bối, em uống đi"

Cô nhìn anh, trong mắt tràn ý cười. Không còn băng lãnh như lúc nãy nữa

Anh vui vẻ xoa đầu cô, anh biết hiện tại cô chỉ có mỗi mình anh, trong tim cũng chỉ đủ chứa mỗi mình anh

Nhiều lúc anh tự hỏi tại sao lại tin tưởng cô như vậy? Nhưng ngay cả bản thân anh cũng không rõ

Hắn mở cửa bước vào thư phòng của Hàn thị, ánh mắt dừng trên người của cô? Sau đó mau chóng khôi phục lại như cũ nở nụ cười thương mại với anh

"Chào Hàn tổng tôi là Lâm Vũ Phong"

"À"

Anh cũmg không nói gì chỉ à một tiếng có lệ. Sau đó rất không vui khi nhìn thấy ánh mắt hắn dành bảo bối nhà anh

Trong mắt hắn có ngỡ ngàng, sau đó lại có chút thích thú, cuối cùng chính là dục vọng chiếm đoạt

Anh cười lạnh trong lòng, bàn tay siếc lấy eo bảo bối nhỏ vô tình cũng như cố ý để hắn thấy

"Không biết hai người là...?"

Lâm Vũ Phong cũng không phải không biết, trước kia lúc còn qua lại với Dương Đình Đình có từng gặp qua cô ta thân thiết với tên Hàn Vũ Lâm này

"Chúng tôi là vợ chồng"

Một câu nói nhẹ nhàng mang lại sự khẳng định khônh hề nhẹ

"Không biết Lâm tổng đến Hàn thị chúng tôi có gì không?"

Cô thật không thể ở chung bầu không khí với tên này lâu hơn được, cảm giác thật dơ bẩn

"Tôi muốn nhờ Hàn thị đầu tư vốn vào tập đoàn của tôi"

"À"

Anh không nói gì, chỉ ngồi bên cạnh nhìn bảo bối nhỏ tùy ý quyết định

"Chuyện này chúng tôi sẽ suy nghĩ lại. Bây giờ chúng tôi có hẹn không thể tiếp đãi Lâm tổng được"

Cô lạnh nhạt đuổi khéo khách, mong hắn đi càng nhanh càng tốt. Hắn ở lại lâu thì lại càng dơ thêm

"Vậy tôi xin phép đi trước"

Mặc dù bị đuổi như vậy như hắn cũng phải cắn răng chịu đựng

Ai bảo cổ phiếu công ty hắn dạo này không ngừng xuống dốc. Hợp đồng thì bị hủy liên miên

Quân tử trả thù mười năm chưa muộn. Tạm thời ẩn nhẫn nhịn nhục vậy

Hắn vừa rời đi, cô đã quay sang nói với anh bằng giọng nũng nịu thường ngày

"Mau mau bảo thư kí của anh quăng bỏ tách trà này hộ em. Nếu được bảo người mau mau quét dọn lại chỗ này một chút. Thật dơ bẩn"

"Được. Được. Em muốn là được"

Anh ôm cô vào lòng, vui vẻ dỗ ngọt cô. Lại không kìm chế được mà cắn nhẹ vành tai cô

"Tên biến thái nhà anh, đây chỗ làm việc đấy?"

Anh cũng cười sau đó ngoan ngoãn yên phận không phá rối cô nữa

"Em đói chưa? Anh dẫn em đi ăn"

"Đói lắm aaaaaa"

Cô dụi đầu vào vòm ngực rắn chắc của anh, vui vẻ làm nũng với anh

"Vật nhỏ, em muốn ăn gì?"

"Lẩu cay"

"Được. Nhưng bây giờ để anh ăn trước rồi anh dẫn em đi ăn sau"

Anh nói xong thì cười gian manh, không đợi cô kịp phản kháng mà chiếm lấy môi lưỡi cô dây dưa khiến cô không thở được

Bàn tay của anh lại nhanh nhẹn tháo từng chiếc cúc áo sơ mi của cô, để lộ đôi gò đồi cao đang gọi mời anh

"Bảo bối, em thật quyến rũ"

Dù không phải lần đầu ân ái cùng anh, nhưng anh lại khiến cô vô số lần đỏ mặt

Anh dừng hôn môi sau đó hôn xương vai lưu lại những dấu vết của anh, rồi anh lại nhanh chóng ngậm lấy đôi gò cao của cô mà căn mút

Mùi thơm quyến rũ hòa quyện cùng mồ hôi của cả hai người khiến cô thập phần cuống hút

Anh cắn nhẹ lên nhũ hoa, khiến cô không tự chủ được mà rên rỉ

"Ưm ưm aaaa"

Anh đưa tay luồn vào váy cô, khám phá nơi tư mật của cô, nhẹ nhàng đưa vật đàn ông vào trước của của cô mà trêu đùa

"Em đúng là tiểu hồ ly"

Anh đưa vật đàn ông vào nơi sâu nhất trong cơ thể cô, để nó từ từ thích nghi mới dám luân động nhẹ nhàng

"Aaaaaaaa ưm ưmmmmm"

Sau đó anh không thương tiếc mà rút vật đang cương cứng của mình ra, mặc dù nó đau đến không chịu được

"Anh mau ưm cho vào"

Cô cảm giác trống vắng, có chút hụt hẫng khi tiểu đệ của anh rời khỏi người cô

"Mau gọi là ông xã nào?"

"Ông xã"

Một tiếng ông xã ngọt đến tận xương tủy, khiến tiểu đệ của anh lại cương cứng thêm mấy phần

"Em muốn gì?"

"Em muốn ông xã"

"Ngoan. Mau hôn ông xã"

Cô lại ngoan ngoãn chậm chạp chiếm lấy môi anh, đầu lưỡi nhẹ nhàng dễ dàng luồn vào bên trong cùng lưỡi anh trêu đùa

Anh không chịu được mà hơi thở nặng nề hơn. Anh từ từ đưa tiểu đệ đang cương cứng vào người cô, cảm giác có cái miệng nhỏ nào đó đang cắn chặt nó không chịu buông

Một lúc sau mới thả lỏng hơn để anh có dịp vận động, mỗi lần vào đều muốn sâu hơn lần trước

"Ưm ưm ông xã ưm ưm em không chịu được"

Chân cô quấn chặt lấy lưng anh, mặc anh vận động nhanh hơn, sau đó từng dòng tinh dịch của anh đều ở trong người cô

"Anh yêu em"

Anh ôm lấy thân thể đầy vết hoan ái của cô, vân vê khắp cổ và xương vai của cô, tất cả đều là dấ vết của anh

PS: Hôm nay ta siêng quá mà :< trong vòng khoảng một tiếng đã hoàn thành xong một chương mới 💕 Có sai xót gì mong mấy thím bỏ qua ❤

Đoạn H+ này tặng cho tất cả các thím yêu quý cặp nam nữ chính đáng yêu ❤

Mấy thím ngủ ngonnnnn 💕

❄ Snow ❄

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net