Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có H+ nhẹ 😂
Nhớ lưu truyện về thư viện nha!

***********

Cô theo hẹn đến gặp anh, bản thân cũng chả hiểu anh định làm gì nữa

Lần trước cô chỉ tức giận đạp chân anh. Không lẽ anh vì vậy mà tìm cô tính sổ?

Không lẽ tên này hẹp hòi vậy sao? Cũng chắc lắm chứ...

Cô vừa đi vừa đoán già đoán non, chợt chân ngã về phía sau

Tưởng chừng cả thân thể của cô thể về làm bạn với nền đất lạnh chứ. Ai dè được một bàn tay đỡ dậy, thật may

Cô đang định quay lại cảm ơn người đã đỡ mình thì thấy anh đứng trước mặt. Lời nói cảm ơn chưa kịp nói đã bị nuốt trở lại

Với dạng người như Hàn Vũ Lâm tốt nhất đừng quá thân thiết, tránh hậu quả về sau

"Anh tìm tôi có việc gì?"

"Muốn mời cô ăn cơm không được sao?"

Anh đi phía sau cô nhàn nhạt đáp, khóe môi nhếch lên tràn ngập ý cười

Cô gái này lạnh nhạt có đủ, xinh đẹp có thừa lại còn quyến rũ như vậy. Khiến bao người đàn ông muốn chiếm đoạt

"Hàn Tổng đích thân mời làm sao mà tôi dám từ chối"

Cô liếc nhìn anh rồi lại nhìn xa xăm, cô không giỏi chuyện gì chứ việc nói mốc người khác cô cũng được coi là biết chút chút

"Vậy a"

Tên mặt dày vô sĩ này tiến đến chỗ cô ngồi. Bàn tay không an phận vén những sợi tóc rơi bên má

"Không ngờ Hàn Tổng chu đáo như vậy nha! Cả tóc mà cũng vén giúp. Thật mở rộng tầm mắt"

Cô khó chịu nhìn anh, nhưng ngữ điệu nói ra vô cùng tự nhiên

"Bây giờ mở rộng tầm mắt vẫn chưa muộn"

Anh cười tà, khuôn mặt áp sát khuôn mặt cô. Từng hơi nóng phả vào mặt cô

Cô đẩy anh ta ra, nhưng tên này giữa chốn đông mà dám ngang nhiên ôm chặt cô lại. Bàn tay siết chặt eo nhỏ của cô lại

BỐP

Anh ta té xuống nền đá lạnh lẽo tay ôm một bên má ửng đỏ, khóe môi chảy máu

Người đánh anh ta không ai khác chính là Lâm Vũ Phong. Sao hắn lại ở đây nhỉ?

"Không ngờ Lâm Tổng cũng thích Dương tiểu thư"

Vũ Lâm lấy tay vẹt đi vết máu ở miệng, bộ dáng công tử trêu hoa ghẹo nguyệt hiện ra

"Thì sao?"

Hắn lạnh nhạt liếc nhìn tên Vũ Lâm này. Hắn còn ngang nhiên kéo Dương Đình Đình ôm vào lòng để cho tên này biết Đình Đình là của hắn

Hắn ôm chặt sợ rằng khi buông ra cô sẽ đi mất. Sợ rằng cô sẽ không ở bên hắn. Chẳng hiểu sao giờ phút này lại sợ mất cô

"Cậu biết điều thì tránh xa Đìng Đình một chút. Cô ấy là người của tôi chỉ có tôi mới có quyền chạm vào cô ấy. Bất kì người đàn ông nào mơ tưởng đến tôi đều sẽ làm cho bọn họ thân sơ thất sở"

Hắn siết chặt vòng eo nhỏ của cô, ánh mắt lạnh lẽo cảnh cáo Vũ Lâm tránh xa cô ra. Nếu không thì đừng trách hắn

Hắn nói xong lập tức xoay người, nắm lấy cổ tay cô mà kéo đi

Hắn thực sự tức giận, thực sự giờ phút chả hiểu sao tâm tình hắn lại rối loạn

Rõ ràng hắn tìm cô vì muốn cô giúp hắn thõa mãn. Nhưng sau đó lại càng muốn giữ chặt cô, muốn độc chiếm cô, muốn cô chỉ của riêng hắn

Cô nhìn hắn tức giận thì không hiểu tại sao? Lấy hết can đảm cô mới lí nhí hỏi

"Anh sao vậy?"

"Còn hỏi tôi? Em có phải thấy làm người của tôi khiến em chán ghét đến mức đi kím một tên đàn ông khác không. Không lẽ tôi không thõa mãn được em"

"Không...không có"

Hắn đẩy cô lên xe, bản thân thì ngang nhiên đè lên cơ thể cô

"Anh...anh sao lại"

Cự long của hắn sớm đã dựng đứng lên, cô cảm giác được nguy hiểm thì lấp bấp nhìn hắn

"Do em"

"Không phải"

"Là em làm nó phản ứng. Mau bồi thường đi"

Cô đầu chảy ba vạch đen. Hắn sao có thể mặt dày như vậy? Vô liêm sĩ như thế chứ?

Hắn vừa nói xong thì cuối xuống cắn mạnh môi cô, là cắn đó chứ chả phải hôn đâu

Hắn vừa cắn vừa tham lam càng vét khoang miệng của cô, hai đầu lưỡi cuốn lấy nhau

Cô không ngừng thở ngấp, hai tay ôm lấy bả vai của hắn

Hắn cắn xuống đến cổ rồi xương vai, lưu lại các vết xanh xanh đỏ đỏ

Hắn không chút nhẹ nhàng như lần đầu mà mạnh mẽ thô bạo cắn lấy cắn để da thịt trắng noãn của cô

"Ai cho phép em thân với tên đó? Còn để hắn ôm eo em? Vén tóc cho em hử?"

Hắn nói xong lại giận hơn, tay xiết chặt eo cô hơn, ngang nhiên cắn mạnh hơn

Cảm giác vừa đau vừa kích thích chả biết diễn tả thế nào

"Aaa không... không có aaaaa"

"Lần sau có dám?"

Một bàn tay di chuyển từ eo lên đôi gò cao của cô, bàn tay ra sức xoa năn đủ hình thù

"Aaa không... a ưm aaaaa ưm không a"

"Tốt"

Hắn hoàn toàn dùi đầu vào bộ ngực lớn của cô, một tay thì xoa năn một bên thì cắn mút không ngừng

"Aaaaa ưm Phong ưm ưm aaaa anh ghen? Aaaaaa ưm"

Hắn ngẩng đầu lên, không từ chối ánh mắt của cô mà ngược lại nhìn thẳng vào nhưng không trả lời mà lại tiếp tục vừa cắn vừa xoa năn bộ ngực của cô

"Ưm ưm aaa Phong nhẹ....ưm"

Hắn như dã thú sau khi nghe con mồi cầu cứu thì liền mạnh mẽ thô bạo hơn trước

Trong chiếc xe nhỏ hoàn toàn đắm chìm trong tiếng hoan ái của hai người

Ps: Chương sau Ad lại viết H+ cho mấy thím nha! Hahaa ôi đầu óc Ad thật sự trong sáng mà [khóc cười] Có ai hóng truyện của Ad ra chương mới hông? ai có ý kiến gì về H+ của chương mới hơm? Hãy cmt cho ý kiến để ad mau ra chương mới nha!

Vote + coment để Ad có động lực nhé!

❄ Snow ❄

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net