Đệ tử ngoại môn, nghịch tập

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu Bạch và Bạch Vũ tâm ý tương thông đặc biệt hiểu ý tứ của Bạch Vũ, chiếu theo bản vẽ mà Bạch Vũ đưa cho nó, răng rắc, răng rắc cắt Ngọc Kim Cương, bởi vì Ngọc Kim Cương thật sự rất cứng rắn, Tiểu Bạch khắc mấy ngày cũng chưa làm xong.

Mỗi ngày Bạch Vũ nhìn nó nghiến răng nghiến lợi cắn Ngọc Kim Cương, nhìn thấy một thân lông mao dựng thẳng lên giống như con nhím, cảm thấy thật đáng thương. Dứt khoát cho nó thêm 5 giọt linh lực nữa, để cho nó đột phá thăng cấp, thuận tiện khắc Ngọc Kim Cương, luyện tập Phách Thiên Liệt. Dù sao lúc Tiểu Bạch thăng cấp chỉ là không thể ra chiến đấu mà thôi, ngẫu nhiên vẫn có thể làm chút chuyện khác.

Không đợi Tiểu Bạch đột phá hoàn thành, liền xảy ra một chuyện làm cho Bạch Vũ rất không vui.

Tả Viêm và Tả Vũ bị người đánh.

Tả Vũ tàm tạm, bị thương không nặng, nhưng Tả Viêm vì liều mạng che chở cho Tả Vũ, chỉ còn một hơi thở thoi thóp.

"Bạch Vũ, ngươi cứu ca ca ta đi. Ta ra ngoài tìm vài Y Sư, bọn họ đều nói ca ca ta đã không còn có thể chữa được." Mặt mũi Tả Vũ bầm dập đến quỳ trước mặt Bạch Vũ.

Vẻ mặt Bạch Vũ âm trầm: "Đứng lên! Quỳ còn ra bộ dạng gì?"

"Ngươi đồng ý mời Y Sư ở Dược Thiện Đường giúp ca ca ta trị thương ta liền đứng lên."

Dược Thiện Đường là một trong tứ đường của Vô Trần Cung, tên là Dược Thiện Đường, không ai cho rằng Dược Thiện Đường chỉ làm dược thiện. Nhưng Dược Thiện Sư cũng chỉ là một nhánh của Y Sư, trên thực tế tất cả Y Sư của Vô Trần Cung đều ở Dược Thiện Đường.

Bạch Vũ nhíu mi: "Vì sao ngươi không tự mình đi?"

"Bọn họ không chịu chữa bệnh cho ca ca ta. Ngươi có thể, ngươi cầu Mạc Điện, bọn họ nhất định sẽ nghe. Ta biết yêu cầu này có chút quá đáng, nhưng ta thật sự không còn cách nào khác......" Tả Vũ nôn nóng muốn khóc.

Trong mắt Bạch Vũ hiện lên hàn quang, trong lòng hiểu rõ, người đánh bọn họ cùng với Dược Thiện Đường bên kia không thoát được quan hệ.

"Đi, trước để ta xem Tả Viêm một chút rồi nói sau."Thương thế của Tả Viêm quả thực vô cùng nặng, hôn mê bất tỉnh, mình đầy thương tích, nhưng thứ chân chính làm cho hắn sắp mất mạng chính là trúng độc.

Bạch Vũ vuốt mạch đập suy yếu của Tả Viêm, dung nhan tuyệt sắc nhiễm một tầng tức giận. Tả Viêm không phải trúng loại độc dược gì hiếm thấy, chính là Hạt Độc (độc bò cạp).

Nhưng Hạt Độc này thấm vào bên trong miệng vết thương ở cả người, lại kéo dài thêm vài giờ, sớm đã xâm nhập vào cốt tủy, khó trách Tả Vũ ra ngoài tìm Y Sư đều nói không trị được, Hạt Độc đến tình trạng này, gần như dùng thuốc và châm cứu không có hiệu quả, Y Sư bình thường quả thật không trị được.

"Sao lại kéo dài lâu như vậy?" Bạch Vũ nổi nóng nhìn Tả Vũ.

Tả Vũ phẫn hận nắm chặt tay: "Bọn họ cố ý vây chúng ta trong đầm lầy ở dưới chân núi, thật vất vả chúng ta mới lên được, đến Dược Thiện Đường tìm Y Sư nhưng bọn họ lại không chịu trị......"

Bạch Vũ phẫn nộ rồi đột nhiên lạnh như băng, sát khí như có như không tràn ngập trong không khí.

Hạt Độc là một loại độc dược bá đạo, sẽ làm người đau đớn kịch liệt, nói Tả Viêm bị trọng thương hôn mê, không bằng nói là đau đến ngất đi. Vây khốn Tả Viêm và Tả Vũ, tuyệt đối là cố ý.

"Ai làm?"

"Không Đồng Dục."

Trong nháy mắt, Bạch Vũ nổi lên lửa giận, cười lạnh một tiếng: "Nói như vậy, là vì ta?"

"Cũng không tất cả đều là như vậy." Tả Vũ cắn răng nói: "Thi đấu khiêu chiến của đệ tử ngoại môn sắp bắt đầu, Không Đồng Dục là một trong những người bị khiêu chiến, hắn lên tiếng nói tất cả đệ tử chính thức muốn đối phó những người dám khiêu chiến với hắn."

Tả Viêm gần đây vừa mới đột phá Triệu Hoán Sư, cho nên Không Đồng Dục trọng điểm nhằm vào Tả Viêm và Tả Vũ. Trở ngại là quy củ của Vô Trần Cung, bọn họ không giết chết Tả Viêm ngay tại chỗ, nhưng Tả Viêm bị như vậy cùng với đã chết cũng không khác lắm.

Bạch Vũ viết xuống giấy một phương thuốc giải độc, giao cho Tả Vũ, lại cho hắn 100 cống hiến: "Đến Cống Hiến Đường bốc thuốc, hầm xong đem đến đây, trước chữa khỏi cho ca ca ngươi rồi nói sau."

Tả Vũ cầm phương thuốc lặng đi một chút, hắn không biết Bạch Vũ còn có thể chữa bệnh. Nhưng nhớ tới Bạch Vũ làm ra linh tửu trọn điểm ở Đại hội linh tửu, cũng không chút do dự tin tưởng, một Dược Thiện Sư giỏi khẳng định cũng là một Y Sư giỏi.

Hắn vội vã cầm phương thuốc chạy đi.

Chờ hắn rời đi, Bạch Vũ lấy chủy thủ ra, cắt ngón tay mình, cho Tả Viêm uống máu. Uống gần một ly máu tươi, sắc mặt bởi vì trúng độc mà biến thành màu đen của Tả Viêm cuối cùng cũng đỡ hơn nhiều, tử khí bao phủ trên mặt cũng dần dần tiêu tán.

Đợi cho Tả Vũ bưng chén thuốc về cho Tả Viêm uống, hơi thở Tả Viêm đã ổn định, Hạt Độc cũng đã được giải.

"Ca của ta không sao! Một chén dược liền có thể giải độc, quả thực là thần!" Tả Vũ kích động nhìn Bạch Vũ, còn thiếu chút quỳ xuống trước mặt nàng.

Bạch Vũ trừng mắt: "Bây giờ ngươi có thể nói với ta đến cùng là có chuyện gì xảy ra không?"

Đối với việc Không Đồng Dục trắng trợn nhằm vào bọn họ, Bạch Vũ tuyệt không giật mình.

Lúc mới tiến vào Vô Trần Cung, nàng có hỏi qua trong cung có cho phép giết người không, Tả Vũ nói không được. Nhưng dựa vào cách sinh tồn trong Vô Trần Cung mà nói, không được chỉ là mặt ngoài, nói lý ra là làm cái gì đều là mở một con mắt nhắm một con mắt, đối với việc đệ tử ngoại môn bị chèn ép càng không quan tâm.

Nhưng nàng không rõ làm sao Không Đồng Dục có thể rơi xuống gần hạng chót, thực lực của hắn hẳn là không tệ.

Tả Vũ tức giận nói lại mọi chuyện một lần. Từ lần trước Không Đồng Dục nửa chết nửa sống ở trên Băng Nguyên, sau khi được đưa về, vẫn luôn dưỡng thương, thật vất vả mới có thể xuống giường, một đám người liền xếp hàng tìm hắn khiêu chiến.

Qua năm mới, kết toán xếp hạng mỗi năm một lần sẽ đến, tất cả mọi người suy nghĩ tất cả biện pháp để tăng lên thứ hạng.

Bạch Vũ đánh bại Liễu Trường Phong ở trong trận quyết đấu, thay thế xếp vào thứ hạng thứ hai mươi trên Vô Trần bảng, đương nhiên không cần phải gấp, nhưng có người lại sốt ruột.Thừa dịp ngươi bệnh muốn lấy mạng của ngươi, các đệ tử Vô Trần Cung làm loại chuyện này cũng không có một chút nương tay. Không Đồng Dục bị trọng thương xui xẻo trở thành mục tiêu của mọi người, thứ tự đứng đầu của hắn lại tiếp tục rơi xuống, đợi cho thân thể hắn sắp bình phục, đã rơi xuống mười người cuối cùng, thành người mà đệ tử ngoại môn có thể khiêu chiến.

Hắn tức giận đi uống rượu, phát ngôn bừa bãi, nói tất cả đệ tử ngoại môn đều là cặn bã, ngay cả thi đấu khiêu chiến cũng không xứng tham gia.

Sau đó, hắn liền liên hợp các đệ tử xếp hạng cuối khác, công khai tìm đệ tử ngoại môn gây phiền toái. Trên thực tế, lúc trước, thi đấu khiêu chiến hàng năm đều từng xảy ra loại chuyện này, đệ tử chính thức chèn ép đệ tử ngoại môn thật sự là chuyện bình thường.

Không ít đệ tử ngoại môn đều bị thương, nhưng chỉ có mình Tả Viêm, Tả Vũ là bị hạ sát thủ.

Bạch Vũ cười nhạo một tiếng: "Cái gì mà chèn ép đệ tử ngoại môn, căn bản chỉ là tìm cớ nhắm vào hai người các ngươi. Liễu Trường Phong hôn mê bất tỉnh, chỉ còn Không Đồng Dục, Tòng Nguyệt Cầm quả đúng là vẫn hết sức tận dụng."

"Quả nhiên là bọn chúng làm? Đáng giận!" Tả Vũ trong cơn giận dữ, hai con mắt đều tức giận đến đỏ bừng. Ca ca hắn thiếu chút nữa sẽ chết, hắn có thể nào không giận.

"Còn cách thi đấu khiêu chiến bao nhiêu ngày?"

"Chỉ còn sáu ngày."

Bạch Vũ nhìn thoáng qua Tả Viêm đang hôn mê, nhìn về phía Tả Vũ: "Cho dù đến lúc đó ca ca ngươi tỉnh lại, chỉ sợ cũng không thể ra chiến. Ngươi có muốn báo thù cho ca ca ngươi?"

Con ngươi đỏ lên của Tả Vũ đột nhiên sáng ngời: "Ta có thể sao? Ta còn chưa phải là Triệu Hoán Sư."

"Nghe ta, ta sẽ cho ngươi tự tay báo thù." Ngữ khí Bạch Vũ đạm mạc lộ ra lãnh liệt, phượng mâu lạnh lẽo làm cho người ta sợ hãi, rét lạnh: "Dám đụng đến người của đỉnh Vô Danh ta, ta sẽ khiến cho bọn chúng phải trả giá!"

Lòng Tả Vũ chấn động, dâng lên kích động, nhiệt huyết sôi trào, trong lòng không hiểu sao liền tràn ngập tin tưởng.

Bạch Vũ liệt một tờ đơn cho Tả Vũ, mặt trên tràn ngập các loại dược liệu tẩm bổ linh mạch, tu luyện linh khí, yêu cầu ít nhất là 300 năm, để cho Tả Vũ cầm huy chương của nàng đến Công hội Triệu Hoán Sư ở Vô Trần Châu mua toàn bộ.

Mặt khác, đưa cho Tả Vũ 500 cống hiến, nếu đến Công hội không mua được, thì đến Cống Hiến Đường đổi.

Tả Vũ cầm 500 cống hiến có cảm giác vô cùng phỏng tay, từ lúc hắn vào Vô Trần Cung chưa từng thấy qua nhiều cống hiến như vậy. 500 cống hiến, tiện tay liền đưa cho hắn như vậy, lúc Tả Vũ cầm đi ra Vô Trần Cung còn choáng váng suýt ngất.

Đợi cho hắn đến Công hội Triệu Hoán Sư, vừa thấy tiền gởi bên trong huy chương của Bạch Vũ, sau một lúc lâu đều nói không ra lời. Hơn 3000 vạn tinh thể thứ phẩm, so với các công chúa, vương tử của các quốc gia thì mười phần là cường hào.

Thực lực cao cường, tướng mạo xinh đẹp vô song, còn có tiền, Tả Vũ sâu sắc cảm thấy đại khái cũng chỉ có người như Mạc Điện mới có thể lấy được Bạch Vũ.

Ngay lúc hắn còn đang ngẩn người, người trong Công hội đã cười hớ hớ dựa theo danh sách sắp xếp xong dược liệu cho hắn, ước chừng là hai bao tải lớn. Sau đó Tả Vũ lại đi một chuyến đến Cống Hiến Đường, rốt cục cũng mua xong những thứ mà Bạch Vũ muốn.

Bạch Vũ dùng những thứ này làm cho Tả Vũ một ly linh tửu ẩn chứa lượng lớn linh khí, bởi vì lúc trước Tả Vũ ăn qua linh thịt, đã đột phá đến bình cảnh, uống xong một ly linh tửu, đột phá ngay tại chỗ.

Nói như vậy, Triệu Hoán Sư triệu hoán ra Triệu Hoán Thú cùng hệ trên cơ bản đều là cùng chủng loại, cho nên sau khi Tả Vũ đột phá, lại triệu hoán ra một loài vượn. Một con Trường Tí Bạch Viên tư chất hiếm có, bởi vì mới nhất giai, hình thể so với Bát Tí Cuồng Viên nhỏ hơn một vòng.

Trường Tí Bạch Viên còn chưa được bồi dưỡng, đương nhiên không thể ra trận, nhưng Bạch Vũ cho Tả Vũ một quyển tên là linh thuật Kim Giáp Hộ Thuẫn (kim giáp bảo hộ), để cho hắn dạy cho Trường Tí Bạch Viên.Linh phẩm Kim Giáp Hộ Thuẫn, có thể tạo ra một hộ thuẫn tương đương với lực phòng ngự tự thân.

Lực phòng ngự của Bát Tí Cuồng Viên là 12, nếu Tả Vũ phủ thêm Kim Giáp Hộ Thuẫn cho Bát Tí Cuồng Viên, lực công kích gây thương tổn 30 điểm sau khi đánh xuyên qua hộ thuẫn sẽ bị suy yếu còn 18 điểm, cộng thêm Huyền Vũ Kim Giáp của Bát Tí Cuồng Viên, không thể bị đả thương dưới 20 điểm, lực công kích 30 điểm đánh vào trên người Bát Tí Cuồng Viên, một nửa sợi lông tơ cũng không đả thương được.

Tả Vũ cầm Kim Giáp Hộ Thuẫn, giật mình há to mồm: "Còn có loại như vậy?"

Cho dù không cần Trường Tí Bạch Viên xuất chiến, hắn cũng có thể sử dụng Kim Giáp Hộ Thuẫn cho Bát Tí Cuồng Viến tránh được thương tổn, đây quả thực chính là khởi đầu, Không Đồng Dục thi đấu khiêu chiến đừng mong thương tổn được hắn, chờ bị đánh cho tàn phế đi.

Bạch Vũ nhún nhún vai: "Vậy ngươi cho là gì? Đây là một loại thuộc tính có chỗ tốt cho Triệu Hoán Sư, có thể tu luyện một loại năng lực tới cực hạn. Ngươi là Triệu Hoán Sư hệ Thổ, nên dốc lòng tu luyện lực phòng ngự và miễn đả thương."

"Ngươi nói rất đúng. Cho tới bây giờ ta cũng chưa thấy qua linh thuật lợi hại như vậy, trong Cống Hiến Đường cũng không có." Tả Vũ vui vẻ, cố gắng không muốn bị thua trận, ôm Kim Giáp Hộ Thuẫn mất ăn mất ngủ bắt đầu tu luyện với Trường Tí Bạch Viên.

Coi như Bạch Vũ dạy Tả Vũ đã xong. Chỉ cho Tả Vũ giáo huấn Không Đồng Dục như thế nào là đủ? Không biết bổn cô nương hận nhất chính là thương tổn người bên cạnh ta sao? Mười tên đứng chót đều động thủ đúng không? Vậy toàn bộ đều cút xuống hết đi!

Nàng bảo Tả Vũ đi khắp nơi tìm vài người có thực lực trong đám đệ tử ngoại môn dẫn đến, thời gian sáu ngày, cũng đủ làm cho một người thoát thai hoán cốt, thực lực tăng vọt.

Tả Vũ vừa nghe liền hiểu ý tứ của Bạch Vũ, vênh váo tự đắc chạy ra ngoài tìm cả một ngày. Cũng không biết Tả Vũ nói với bọn họ như thế nào, vẻ mặt tám người là biểu tình chờ mong, thập phần tín nhiệm nhìn Bạch Vũ.

"Các vị đều muốn liều mạng trên thi đấu khiêu chiến?" Bạch Vũ bị ánh mắt của bọn họ nhìn đến có chút ngượng ngùng.

"Điều này là tất nhiên. Nghe nói đến đỉnh Vô Danh là có thể làm cho thực lực của chúng ta được nâng cao?"

"Nghe nói tự Mạc Điện dạy chúng ta?"

Bạch Vũ: "......"

Cuối cùng nàng cũng biết Tả Vũ nói như thế nào, thì ra là lấy Dạ Quân Mạc làm mồi nhử, quả nhiên là uy vọng của Mạc Điện có vẻ có thể làm cho người tin phục hơn.

"Khụ khụ —— gần đây Mạc Điện không rảnh, chính ta đến chỉ đạo cho các ngươi." Cho dù Dạ Quân Mạc có rảnh cũng sẽ không đến dạy cho các ngươi, các ngươi chết tâm đi.

Mấy người vừa nghe, ánh mắt tín nhiệm lập tức trở thành vô cùng hoài nghi.

"Ngươi có thể sao? Ngươi cũng chỉ là Triệu Hoán Sư sơ giai giống chúng ta mà thôi, bảo chúng ta đến, không phải là đùa giỡn chúng ta đó chứ?" Một thiếu niên mặc y phục màu lam khinh thường đánh giá Bạch Vũ, nghi ngờ mở miệng.

Bạch Vũ liếc mắt nhìn hắn, thản nhiên nói: "Ngươi là Triệu Hoán Sư hệ Thủy, đã đột phá được hai năm, nhưng vẫn không có tiến bộ. Thiên phú linh mạch của ngươi rất tốt, nhưng mức cao nhất của linh mạch lại rất thấp, làm cho linh khí của ngươi không đủ, chiến đấu một trận nhiều nhất chỉ có thể dùng linh thuật hai lần."

"Làm sao ngươi biết?" Thiếu niên mặc y phục màu lam giật mình thiếu chút nữa cắn trúng đầu lưỡi của mình.

Bạch Vũ lại nhìn về phía thiếu niên gầy yếu bên cạnh: "Linh mạch của ngươi không tệ, nhưng thể chất lại cực kém, tốc độ, lực chống trả cũng không đủ, chỉ có thể dựa vào sự bảo vệ của Triệu Hoán Thú, nhưng Triệu Hoán Thú của ngươi cũng là hệ Mộc, lực phòng ngự không cao."

Thiếu niên gầy yếu trừng lớn mắt, một câu phản bác cũng không nói nên lời.Bạch Vũ lại vạch ra nhược điểm của những người khác, tiện tay cho mỗi người bọn họ một ly linh tửu: "Kỳ thật các ngươi cũng không kém hơn so với bất luận kẻ nào, các ngươi hoàn toàn có thể trở thành đệ tử chính thức. Uống những linh tửu này, trước tiên ngưng tụ một ít linh lực."

Mấy người nhận lấy linh tửu, rõ ràng phát hiện đây chính là Phi Hồng Chi Nguyệt có giá trị hơn 20 vạn, có tiền cũng không nhất định mua được, vậy mà Bạch Vũ liền tiện tay cho bọn họ như vậy.

"Ngươi muốn chúng ta làm cái gì?" Mấy người càng thêm hoài nghi nhìn chằm chằm Bạch Vũ, chuyện trời tự dưng rơi xuống một cái bánh nóng là chuyện bọn họ sẽ không nhận.

Bạch Vũ mỉm cười: "Đương nhiên sẽ không phải để cho các ngươi uống không. Hẳn là các ngươi đều bị mấy người Không Đồng Dục kia đánh qua? Ta muốn các ngươi thay thế vị trí của bọn chúng, bái nhập đỉnh Vô Danh."

Nhãn tình tám người sáng lên, yên lặng nắm chặt tay.

Hận ý của bọn họ đối với Không Đồng Dục tuyệt không ít hơn so với Tả Vũ, nếu Bạch Vũ thật sự có thể giúp bọn họ đánh bại đám người Không Đồng Dục, trở thành đệ tử chính thức, cái gì bọn họ cũng nguyện ý làm.

Sau khi bọn họ gọi Triệu Hoán Thú ra cho Bạch Vũ xem qua, Bạch Vũ căn cứ vào tình trạng của Triệu Hoán Thú, lập ra kế hoạch tu luyện cho bọn họ. Lấy hai bao tải dược liệu lớn làm thành các loại linh tửu và đồ ăn cho Triệu Hoán Thú, không cần tiền đưa cho bọn họ.

Đám người Tả Vũ vốn chưa từng thấy qua nhiều tài nguyên như vậy, cảm giác như mình đang ở trong mộng, sử dụng cũng đều cảm thấy sợ hãi, trong lòng đối với Bạch Vũ đã sớm không còn nửa phần hoài nghi, ngoại trừ cảm kích chỉ có tôn kính.

Đệ tử sáu đỉnh khác đều không có được tài nguyên tốt như vậy! Bạch Vũ có thể cầm tất cả những tài nguyên này bồi dưỡng tư chất cho người tốt hơn nhiều, nhưng nàng lại lựa chọn những đệ tử ngoại môn bọn họ.

Bọn họ còn có thể nói gì? Cách ngày thi đấu khiêu chiến chỉ còn chưa đến sáu ngày, bọn họ chỉ có thể liều mạng cố gắng, chứng minh bọn họ không hề kém hơn so với bất luận kẻ nào, chứng minh là Bạch Vũ đã lựa chọn đúng.

Bạch Vũ bỗng nhiên tìm vài tên đệ tử ngoại môn tiến đến đỉnh Vô Danh tu luyện, chuyện này tự nhiên không tránh được để cho Tòng Nguyệt Cầm biết.

Nàng ta đang cùng với Tả Khưu Lan kiểm tra ba thi thể đệ tử đã chết, bởi vì thi thể đã bắt đầu phát ra mùi tanh tưởi, nàng ta thật sự khó có thể chịu được, dứt khoát bịt mũi trốn khỏi cửa phòng đặt thi thể, Không Đồng Dục lặng lẽ chạy đến tìm nàng ta.

" Không phải ngươi nói Tả Viêm trúng độc đã sâu, đã không còn thuốc chữa sao? Tại sao vẫn còn sống?" Tòng Nguyệt Cầm nhíu mày.

Không Đồng Dục buông một tay: "Ai biết vận may của hắn tốt như vậy, sau khi được Tả Vũ mang đến đỉnh Vô Danh, cũng không biết Bạch Vũ đã dùng biện pháp gì, dám chữa trị cho hắn."

"Bạch Vũ có thể có biện pháp gì? Nhất định là Mạc Điện ra tay." Tòng Nguyệt Cầm khinh thường cắn răng.

"Nhưng không sao, cho dù Tả Viêm không chết thì cũng không kém nhiều lắm. Với tính tình của Tả Vũ, đợi đến lúc thi đấu khiêu chiến, nhất định hắn sẽ đến khiêu chiến với ta, đến lúc đó ta giết chết hắn ngay tại chỗ là được." Không Đồng Dục cười, vẻ mặt gian trá.

"Hừ, nếu Tả Viêm, Tả Vũ đi theo Bạch Vũ, chính là địch nhân của ta, còn có những người được Bạch Vũ gọi đến đỉnh Vô Danh, sẽ giết chết ở trên trận thi đấu khiêu chiến!" Tòng Nguyệt Cầm lãnh khốc nói.

"Yên tâm, chỉ là vài đệ tử ngoại môn, Bạch Vũ muốn dùng bọn họ đối phó với ta, quả thực là quá ngu xuẩn. Sau lần thi đấu khiêu chiến này, mọi người sẽ biết, phàm là người đi theo Bạch Vũ sẽ chết vô cùng thảm!" Ánh mắt Không Đồng Dục khinh miệt, hoàn toàn không để mấy người đệ tử ngoại môn kia ở trong lòng.

Thực lực của những người kia hắn biết rõ, tuyệt đối không phải là đối thủ của đệ tử chính thức, thời gian cách thi đấu khiêu chiến chỉ còn vài ngày, hắn không tin Bạch Vũ còn có thể tạo ra con yêu thiêu thân gì. Lần thi đấu khiêu chiến này, hắn muốn máu chảy thành sông, hung hăng đánh vào mặt Bạch Vũ.

"Tốt lắm, ngươi yên tâm đi làm đi, không cần lưu tình." Tòng Nguyệt Cầm rất vừa lòng gật đầu, Không Đồng Dục không ở lâu, lặng yên ly khai.

Tòng Nguyệt Cầm đang chuẩn bị đi về phòng đặt thi thể, một bóng đen hiện ra từ bên cạnh nàng ta, lủi vào trong góc.

Trong lòng Tòng Nguyệt Cầm cả kinh, không tự chủ được nhìn qua góc xem xét, bỗng nhiên một thanh đao nhọn, sắc bén đâm ra, trực tiếp bổ về phía cổ của nàng ta. Đồng tử Tòng Nguyệt Cầm đột nhiên co rụt lại, cuống quít lui về phía sau, vung một đạo kiếm khí ép về hướng bóng đen.

Mũi đao của bóng đen vừa chuyển, nghênh đón hướng kiếm khí. Chỉ nghe 'phịch' một tiếng, kiếm khí tiêu tán, đao nhọn đập thật mạnh vào ngực Tòng Nguyệt Cầm.Chỉ với một chiêu, Tòng Nguyệt Cầm đã bị chấn động đến mức lục phủ ngũ tạng đều chuyển dời vị trí, ngay cả cơ hội gọi ra Triệu Hoán Thú cũng không có liền bị thua. Đao nhọn sát khí bốn phía kề sát lên cổ của nàng ta, làm người ta sợ hãi run rẩy từ làn da thẳng đến đến đáy lòng.

"Ngươi là ai?" Tòng Nguyệt Cầm gian nan phát ra tiếng, lúc này mới thấy rõ bóng đen. Lộ ra mặt nạ bằng thiếc, một thân áo choàng tối đen, đây là người ẩn nấu ở trong bóng đêm.

"Ngươi là thủ tịch đệ tử của Vô Trần Cung?"

"Phải....." Tòng Nguyệt Cầm cố gắng khắc chế run rẩy, một loại cảm giác tử vong đang tới gần làm cho răng của nàng ta run lên. Ngữ khí của người này bình tĩnh, thật giống như đang nói chuyện phiếm, nhưng sát khí dày đặc trên người hắn làm cho Tòng Nguyệt Cầm tin tưởng tùy thời hắn đều có thể giết chết nàng ta, nàng ta chưa từng cảm thụ được áp bách cường đại như thế, ngay cả trên người Cung chủ cũng không có.

"Vô Trần Cung có người có vết bớt lông vũ trên người không?"

Trong đầu Tòng Nguyệt Cầm là một mảnh hỗn loạn, sợ hãi lắc đầu: "Ta không biết."

"Vậy ngươi vô dụng."

"Không! Đừng giết ta! Ta nhớ rõ...... hình như có, ta nhớ rõ, ngươi để cho ta nghĩ lại......" Tòng Nguyệt Cầm liều mạng nhớ lại, nàng ta nhớ rõ hình như Không Đồng Dục có đề cập tới lông chim với nàng ta. Đúng rồi, Không Đồng Dục nói lúc ở trên Băng Nguyên, nhìn thấy dưới xương quai xanh của Bạch Vũ có một hình xăm một mảnh lông

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net