Chương 90: Xuất Giá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thành yêu thương, cả một đoạn đường thật dài, trải qua không ít chuyện tình, hai người cảm tình lại ngày càng sâu đậm. Nay, cùng với nữ tử yêu thích trong lòng thành hôn, Phượng Cửu làm sao mất hứng được!

"Ta chính là không buông tay! Cả đời cũng không buông!"

Phượng Cửu chẳng những không buông tay, ngược lại nhanh chóng cùng năm ngón tay của nàng đan vào nhau, ánh mắt lại chăm chú si mê nhìn gương mặt nàng, giống như muốn đem hồng sao nhìn thấu.

Cảm nhận được hai đoá hoa lửa trong mắt Phượng Cửu, Hạng Quân Vãn vội vàng đem mặt xoay qua chỗ khác, làm bộ thưởng thức phong cảnh bên ngoài.

Nói là xe ngựa, kỳ thật là một đại liễn, được phủ hồng xa, người ở phía ngoài có thể mơ hồ nhìn thấy trong xe, người trong xe cũng có thể nhìn thấy bên ngoài. Ra khỏi hoàng cung, dân chúng đã sớm chờ đội ngũ rước dâu lập tức vây xem.

May mắn Công Tôn Nam đã sớm chuẩn bị, huy động cấm vệ quân hộ tống đoàn người, nhưng dân chúng kéo đến nhiều lắm, tất cả mọi người đều muốn chiêm ngưỡng Phượng Thiếu chủ phong hoa tuyệt đại. Tuy rằng cách một lớp rèm sa, có cố cũng không xem được rõ ràng, nhưng mà hình tượng cao lớn tuấn lãng Phượng Cửu đã sớm xâm nhập lòng người, vừa nhác thấy bóng vị công tử trong xe vĩ ngạn cao ngất, lại khiến cho dân chúng Cẩm thành hoan hô rầm rộ.

Tuy rằng đối với việc Phượng thiếu chủ lựa chọn Hạng Quân Vãn làm tân nương, rất nhiều người trong lòng cảm thấy bất khả tư nghị, nhưng mà càng nhiều người khác thật tình chúc phúc. Dù sao sau một đoạn hôn nhân của Hạng Quân Vãn cùng Công Tôn Trường Khanh, tất cả mọi người đều thấy được Hạng Quân Vãn rộng lượng thong dong, so sánh tới lui, trong lòng càng thêm hướng về Hạng Quân Vãn.

Dọc theo đường đi, sáo và trống diễn không ngừng, vô cùng náo nhiệt, rốt cục đã đến phủ tướng quân.

Phủ tướng quân bởi vì Hạng Quân Vãn xuất giá, đã sớm được trang trí lại hoàn toàn. Tân phòng Phượng Cửu cùng Hạng Quân Vãn được an bài ở sườn tây phủ tướng quân, mà việc đầu tiên phải làm sau khi đến phủ là phải bái đường.

"Đến đây đến đây! Tân lang tân nương đến đây!"

Lúc trước Phượng Cửu tuy rằng đã tới phủ tướng quân rất nhiều lần, nhưng mỗi lần đều tận lực tránh né người khác, ngoại trừ Hạng Quân và một số người thân, chưa có ai thấy được dung mạo Phượng Cửu.

Sau khi biết được Nhị cô gia là thiếu chủ Bàn Long Thành, hạ nhân phủ tướng quân đã sớm chờ mong muốn thấy nam tử kinh người này, cho nên lúc này Phượng Cửu nắm tay Hạng Quân Vãn tiến vào, người có thể tranh thủ đến xem đều trốn trong một góc phòng, một đám nhìn chằm chằm Phượng Cửu.

"Oa, Nhị cô gia thật sự là nhân trung chi long!"

"Đúng vậy a! Nhị tiểu thư thật có phúc khí! Có phu quân tốt như thế, thật sự là chết cũng an tâm!"

"Phi —— Ngươi nói cái gì đấy! Đại cát đại lợi nói cái gì mà chết, phi phi phi!"

Từ khi ăn được Linh Thiên châu cùng Linh Nguyệt châu, nội lực Hạng Quân Vãn tăng lên nhiều, thính lực cũng vô cùng tốt. Mấy tiểu nha đầu thanh âm líu ríu tuy rằng không lớn, nàng một chữ nghe cũng không sót. Lại nhìn nam tử hồng y vĩ ngạn phía trước, Hạng Quân Vãn trong ngọt như ăn mật. Làm nữ nhân, trong lòng luôn có hư vinh nho nhỏ. Có một nam nhân vĩ đại như thế làm bạn, là vinh hạnh của nàng.

Hạng Trị Chung sáng sớm đã dậy, lo lắng chờ ở phủ tướng quân, cách một đoạn thời gian lại cho người đi hỏi thăm Phượng Cửu cùng Hạng Quân Vãn đến chỗ nào rồi. Hiện tại nhìn người tiến vào, trên mặt hắn đã sớm nở hoa.

Tương phản với Hạng Trị Chung, Ngọc phu nhân tuy rằng cũng đang cười, nhưng mà tươi cười lại không có chút ấm áp.

Vì Hạng Quân Vãn xuất giá, Hạng Trị Chung cho người quét sạch bảo bối trong nhà. Hắn nguyên bổn là võ tướng, nhiều năm chinh chiến xa nhà, đối với kim ngân tiền bạc chưa bao giờ để trong lòng, đều do Ngọc phu nhân xử lý. Vừa nghĩ tới Hạng Quân Nhu tuy rằng gả đến Thiên gia, nhưng đồ cưới cái gì cũng không có, tất cả đều thuộc về Hạng Quân Vãn, Ngọc phu nhân thay nữ nhi mình bất bình.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net