CHAP 3: TỎ TÌNH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Trần Đại Nhân: anh kết nghĩa của My. Có tình cảm đặc biệt với My. Là người trầm tính, ko thích dùng bạo lực (nhưng khi dùng thì đối phương đi gặp Diêm Vương là vừa).
___________________

Hôm nay, hắn quyết định sẽ qua nhà đưa nó đi học. Đồng thời giúp nó khắc phục việc đi trễ.
Hắn vừa tới trước cửa nhà thì cô giúp việc trong nhà đã chạy ra hỏi:
- Xin lỗi. Cậu đến tìm ai ạ
- Tôi tìm My. Cô ấy đi học chưa. Khánh lịch sự trả lời
- Cậu là bạn của cô chủ à. Mời cậu vào trong ngồi chơi. Cô chủ vẫn chưa dậy. Quản gia đang gọi cô ấy dậy.
Khánh cười rồi nói:
- Kêu quản gia của cô xuống đi. Để tôi lên kêu My cho.
- Vâng ạ. Nói rồi cô giúp việc chạy lên nói với quản gia
Một lát sau, quản gia xuống, cúi đầu chào hắn. Hắn gật đầu chào lại rồi lên phòng nó. Hắn mở cửa bước vào. Nhìn nó đang ngủ say sưa nên hắn ko nỡ kêu. Nó ngủ trông đáng yêu quá chừng. Nhưng nhớ lí do lên đây, hắn đành phải kêu nó
- Vợ yêu ơi? Dậy đi học với chồng nè. Ko dậy là trễ đó. Hắn dùng giọng ngọt ngào nói với nó
- Ơ. Vợ chồng gì chứ. Ai là vợ anh. Nó nói dù mắt vẫn nhắm nghiền
Hắn khẽ cười:
- Ko dậy là chồng dùng biện pháp mạnh đó nha.
Nó ko trả lời. Hắn liền leo lên giường nằm kế nó. Lấy tay chọt chọt eo nó
Nó bật cười, nói:
-Em dậy. Ko ngủ nữa.
- Vậy nhanh lên rồi đi học. Chồng ra ngoài đợi. Hắn nói, đang tính đi ra ngoài thì bị nó kêu giật lại
- Mà sao anh tới đây
- À. Từ hôm nay anh sẽ qua đi học chung với em. Thích ko? Hắn hào hứng nói
- Thật sao. Vậy là em ko ngủ nướng đc rồi. Nó nói giọng nuối tiếc
- Hắn ko biết phải nói gì hơn với cô nàng lười biếng này. Hắn cốc cô 1 cái (nhẹ à) rồi bỏ ra ngoài. Ko quên kèm câu nói đầy lạnh nhạt: Nhanh lên, anh ko thích chờ đâu.
Nó chu môi phồng má giận dỗi trông yêu chết đc. Có cần phải lạnh lùng vậy ko? Đã lên tận đây mà ko ngọt ngào tí đc sao. Nó nghĩ thầm rồi chạy đi làm vệ sinh cá nhân
10 phút sau, nó chạy xuống chỗ Khánh đang ngồi, nói giọng nũng nịu:
-Anh đợi em có lâu ko?
Hắn như bị tan chảy trước giọng điệu kia nhưng vẫn cố làm mặt lạnh.
Nó thấy vậy tưởng hắn giận lay lay tay hắn, dụi đầu vào tay hắn như một con mèo nhỏ, giương cặp mắt long lanh nhìn hắn. Hắn ko cưỡng đc với sự dễ thương của nó, tươi cười nựng má nó rồi dắt nó đi học. Trên đường đi hắn hỏi nó:
- Bố mẹ em đâu?
- Họ đi công tác ở nước ngoài rồi. My trả lời.
Khánh cũng từng bị như vậy. Bố anh là giám đốc công ty lớn nên thường đi ra nước ngoài lo chuyện công ty. Còn mẹ anh thì đi ra nước ngoài kí hợp đồng nên cũng ít khi ở nhà. Hắn hỏi nó:
- Vậy lúc bố mẹ đi, ai ở nhà với em?
My mỉm cười. Khánh thắc mắc hỏi
- Gì vậy?
- Ko có gì. My nói
- Nhưng em chưa trả lời câu hỏi của anh. Hắn bực mình nói
- Sao anh lại muốn biết về việc đó. My tò mò hỏi
Khánh cười nham hiểm. Hắn nghĩ rằng nếu ko có ai ở nhà thì hắn sẽ dọn qua ở với nó với lí do....... giúp nó đỡ buồn (xạo quá anh ơi)
-Uh thì lúc bố mẹ đi em có anh Đại Nhân ở nhà với em. Nó nói
- Đại Nhân là ai vậy? Khánh nói giọng ghen tức
-Anh ghen à. My cười tủm tỉm
- Làm gì có. Trả lời đi. Hắn bắt đầu mất kiên nhẫn khi My cứ lảng sang chuyện khác.
- Đại Nhân là anh kết nghĩa của em. Hồi hè lúc em còn nhỏ, bố mẹ dắt em qua Mỹ chơi, vừa chơi vừa kí hợp đồng. Khi bố mẹ đi kí hợp đồng thì em ở nhà với người giúp việc. Chán quá nên em sang nhà kế bên để xem có ai cỡ cỡ tuổi em để em làm quen cho đỡ buồn. Đó là lúc em gặp anh Nhân.
- Vậy à. Em với anh ta có thân ko?
- Sao anh hỏi sâu về vấn đề này quá vậy?
- Thì trả lời anh đi. Hỏi nhiều quá.
- Tụi em thân lắm. Hôm qua ảnh về đây. Em có dắt ảnh đi đăng kí nhập học tại trường mình. Ảnh mà vô trường là anh sẽ bị mất chức hotboy no.1_ nó cười
Hắn lại ko vui khi nghe tới điều này. Tên đó sẽ học cùng trường với nó và hắn sao. Hắn ghét điều này. Hắn bực bội ko hỏi gì thêm. Nó ko hiểu sao hắn lại khó chịu nữa. Nó lay lay tay hắn. Chẳng có tí phản ứng gì. Nó sợ sợ, kêu hắn:
- Khánh???
Ko có tiếng trả lời. Nó đành phải nhượng bộ:
- Chồng ơi???
Đúng như nó nghĩ, hắn quay qua nhìn nó.
- Gì. Hắn đáp lạnh nhạt
- Chồng giận vợ hả??? Vợ xin lỗi mà. Nó năn nỉ hắn
Dù ko muốn nhưng hắn vẫn cười hạnh phúc khi nó gọi hắn là chồng.♡♡♡Hắn nựng má nó.
Dù ko hiểu sao bị giận nhưng hắn nựng má nó tức là hắn ko giận nó nữa. Nó cười tươi nắm tay hắn.
Nó đâu thể ngờ nãy giờ có 1 người đang quan sát từng hành động của nó và hắn. Là Đại Nhân. Anh ấy đi sau hai người nhưng do lo tám nên ko để ý.
Chẳng mấy chốc đã tới trường. Hắn và nó bước vào trường. Nó dắt hắn ra khu vực cấm. Ko để ý ai đó theo sau.
- Gì vậy??? Hắn hỏi
-My có cái muốn tặng Khánh. Nó cười đeo sợi dây chuyền lên cổ hắn. Sợi dây có chữ I ♡ U. Hắn giật mình, có chút vui và hạnh phúc. Nhưng sao hắn có thể để 1 đứa con gái tặng quà cho mà ko có cái tặng lại. Hắn cũng có quà mà. Nghĩ vậy hắn bỏ tay vào túi lấy cái hộp màu đen ra. Hắn mở hộp ra, quỳ xuống đưa cái hộp trước mặt nó
- Đây là quà của chồng tặng vợ. Vợ nhận nha
Nó ngúng nguẩy:
- Đeo cho em đi
Hắn cười rồi đeo nhẫn cho nó. Nhưng nó nhận ra cái gì đó. Nó kéo hắn đứng lên, hỏi
- Sao anh có nhẫn giống em???
- Thì cái này là nhẫn cặp. Hắn nói thản nhiên
- Vậy.....
- Em đeo cái đó thì em là người yêu của anh.
-Sao??? Em là người yêu của anh??? My cố đính chính lại
-E-M L-À N-G-Ư-Ờ-I Y-Ê-U C-Ủ-A A-N-H. Khánh gằn từng chữ
- Sao. Chịu hông. Khánh đổi giọng ngọt sớt
My ngượng ngùng dù đã có sẵn câu trả lời.
-Uhm...... Vậy cái nhẫn này là của em Forever. Lấy luôn ko trả đâu
Khánh cười mãn nguyện. Hôn lên trán nó 1 cái thay cho cảm xúc hiện tại. Nó ngượng chín mặt. Hắn bật cười khi nhìn vào khuôn mặt hồng hồng đó. Hắn nựng má nó, nắm tay nó đi ra ngoài. Để lại ai đó đứng đơ như cây cơ (Mr. Đơ mà^^) Anh ko thể tin My đã có người yêu. Mối tình đầu của anh vừa le lói đã bị dập tắt ko thương tiếc. Nhưng anh vẫn hi vọng chàng trai đó có thể mang lại cho My hạnh phúc, nếu ko anh sẽ đến giành lại My. Anh tự nhủ như vậy

Quay về quá khứ tí nha mọi người^^
Tối hôm qua.
Nam: alo
Khánh:alo
Nam: gì vậy?
Khánh: tớ yêu My thật lòng đó. Giờ tớ ko biết phải làm sao.
Nam: nói với My đi. Mà cậu chắc chưa. Cậu thử nghĩ đến 1 lúc nào đó Uyên trở về, cậu có còn yêu My ko. Cậu có quay về với cô ta ko. Hãy nghĩ tới điều đó
Khánh:.............
Nam: sao. Chắc chưa???
Khánh: chắc. Tớ vẫn còn yêu cô ta nhưng nếu gặp lại, thứ duy nhất tớ có thể cho cô ta là sự thương hại. Cô ta sẵn sàng bỏ tớ để đi theo 1 tên giàu hơn. Tớ sẽ ko bao giờ quay lại với hạng người như cô ta
Nam: Vậy đc rồi. Cậu lên kế hoạch tỏ tình với My đi
Khánh: Chỉ tớ đi. Trước giờ toàn đc tỏ tình, có tỏ tình bao giờ đâu
Nam: rồi. Cậu đưa My tới một nơi vắng vẻ, rút trong túi ra 1 cái hộp. Rồi quỳ xuống, đưa cái hộp tới trước My. Nói cho My biết tình cảm của cậu. Cuối cùng là chờ câu trả lời từ My. Còn nhiều cách lắm. Nếu ở trường thì hãy làm cách này.
Khánh: cảm ơn cậu. Có gì gọi sau
Nam: bye
Khánh: bye

Cùng lúc đó
My:alo
Q.Anh:alo
My: ê tui bị....... thần cupid bắn rồi.
Q. Anh: who
My: cấm nói ai nha. Khánh
Q. Anh: gì. Bà thích anh Khánh
My: uh
Q. Anh: há há há. My nhà ta biết yêu. Há há há. Yêu bạn anh Nam mới ghê. Há há há
My: thôi nha. Giúp tui coi
Q. Anh: à ừ. Tỏ tình hả
My: uh
Q. Anh: thì bà mua mấy cái như vòng, dây chuyền,.... có chữ i love you. Tặng ảnh. Xong
My: vậy thôi hả
Q. Anh:uh. Chứ muốn gì nữa
My: ko, cảm ơn bà. Bye
Q. Anh: ok. Chúc thành công. Bye

____________END CHAP 3__________

Chap này hơi dài với lại ad thấy nó ko đc hay lắm T.T Nhưng mong mọi người vẫn ủng hộ. Ad sẽ cố ra những chap hay hơn






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net