Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6 giờ 10 phút tối.

EunJi gấp rút lấy điện thoại gọi cho BoEun, nó nghe rõ đầu dây bên kia EunJi đang khóc nấc, liền lo lắng hỏi cô tới tấp.

- Có chuyện gì vậy EunJi?

Đáp lại cô chỉ là tiếng nấc nghẹn ở họng làm BoEun đã lo lắng càng lo lắng hơn, nó sốt sắng chờ cô nói tiếp.

- Jimin...Jimin...hicc

- Jimin sao? Nói mauuu!

BoEun dường như không giữ được bình tĩnh, giọng có phần hơi run run.

- Jimin anh ấy sao?

- Anh ấy bị tai nạn, đang ở nhà Taehyung.

- Tại sao không đưa vào bệnh viện mà lại ở nhà Taehyung?

- Jimin không thích bệnh viện, với cả Taehyung biết về sơ cứu. Không nguy hiểm tính mạng nhưng máu..máu chảy nhiều lắm.

BoEun không trả lời thêm, tức tốc thay một bộ đồ đi ra ngoài, đón taxi gấp gáp chạy đến nhà Taehyung.

Cổng nhà Taehyung bị mở bật ra không ai khóa lại, BoEun thoáng nghĩ chắc lúc gấp gáp đưa Jimin vào nhà quên cả khóa cửa. Nó chạy nhanh vào nhà, căn nhà rộng thênh thang nhưng lại không có chút ánh sáng, tối u mập mờ. Có một hoặc hai lần đến nhà Taehyung nhưng chưa bao giờ bước vào tận bên trong, nhà rộng mà lại tối thế này, nó có phần lúng túng, khẽ lên tiếng..

- E..EunJi... Đi đâu hết rồi..?

Một cánh tay đặt nhẹ lên vai nó khiến nó giật mình định hét toáng lên thì bị người đó bịt miệng lại. Sau tiếng hét ậm ứ trong họng không được phát ra thì những ánh đèn nhỏ từ từ cháy lên, không tối mà cũng không sáng quá, nhưng đủ cho BoEun có thể nhìn rõ người đó là ai.

- Ji...Jimin.. Anh có bị sao không?

BoEun lo lắng kiểm tra xung quanh người anh, thật là không có vết thương gì cho thấy gặp tai nạn đổ nhiều máu hết, đã vậy anh còn rất tươi tỉnh. Chẳng lẽ EunJi gạt nó? Hết trò rồi mới trêu chọc nó vậy à?

Tới giờ nó mới chú ý cảnh vật xung quanh mình, nó đang đứng trong một hình trái tim được hình thành bằng những ánh đèn nhỏ, ánh đèn còn kéo dài ra ngoài, tinh mắt sẽ thấy một dòng chữ mà chúng tạo ra "I love you Ahn BoEun". Nó thốt không nên lời, lấy tay che miệng đang há hốc. Jimin khẽ cười, anh lấy đâu ra bó hoa hồng to đùng trước mặt, nhẹ nhàng quỳ gối xuống dâng hoa đưa nó.

- Ahn BoEun à.. Thật ra tất cả là gạt em để em đến đây thôi. Hình như anh rất quan trọng với em nên em mới gấp rút như thế..

BoEun cúi mặt vì hơi ngại, chờ đợi khoảng ngập ngừng của Jimin được nói tiếp.

- Anh thích em lâu rồi, thật sự rất lâu. Không ngờ có một ngày anh lại được nói chuyện với mối tình đơn phương của anh như hôm nay, anh thật sự rất nhát trong chuyện tình cảm, thích ai cứ giấu trong lòng không dám nói ra. Từ ngày ở thư viện anh đưa em về anh đã có thể tự nhiên hơn với em, và anh nghĩ đây là lúc thích hợp để nói ra khoảng tình cảm anh dành 2 năm đơn phương em. Chấp nhận làm bạn gái anh nhé?

- Ý anh là mối tình đơn phương của anh là em? Người mà lần đầu chúng ta trò chuyện anh có nhắc đến?

Jimin khẽ cười rồi dịu dàng gật đầu.

-- Flashback --

2 năm trước.

Jimin là một người từ nhỏ đến lớn chưa một mảnh tình vắt vai, cũng chưa hề yêu ai say đắm. Anh cảm thấy tình yêu thật vô vị, tại sao mọi người lại bấn loạn vì nó? Anh nghĩ thà không yêu ở với thằng bạn chí cốt - Kim Taehyung còn sướng hơn. Nhiều lần anh còn nghĩ có lẽ người anh thích không phải là gái, vì anh chưa từng hứng thú với ai, những lần nghĩ như vậy anh lại chuyển hướng sang Taehyung rồi lẩm bẩm.

"Chẳng lẽ mình bị gay?"

Hôm đó Taehyung bận việc gia đình, bỏ lỡ cuộc đi chơi với Jimin, anh chán nản lê bước một mình trên đường, bất chợt thấy một bà cụ bị mù đang chuẩn bị qua đường, anh lật đật chạy tới với ý định muốn giúp thì một cô gái nước da trắng tự nhiên, bới tóc cao đang ôm một chồng sách khuất tầm mắt, cô ấy đặt vội chồng sách xuống đất, chạy lại đỡ tay bà cụ dắt bà cụ qua đường.

Cái cách cô ôn nhu nhìn bà cụ, cười nói vui vẻ như người thân, không hiểu sao ngay khoảnh khắc đó tim anh lại hẫng đi một nhịp rõ rệt. Jimin theo sau cô, cũng chẳng vì lí do gì nữa, chỉ là anh hơi bận tâm tới cô gái này.

Chồng sách khuất tầm mắt lung lay như sắp đổ, Jimin lật đật chạy đến đỡ.

- C..Cám ơn..

BoEun lắp bắp, nhất thời bị rung động bởi vẻ đẹp chết người từ Jimin, hai gò má đỏ ửng của BoEun làm Jimin mỉm cười, yêu từ cái nhìn đầu tiên là đây sao..

Lúc về nhà Jimin thật hối hận, tại sao lúc đó không hỏi tên cô ấy là gì với vài thông tin cá nhân để tiện liên lạc. Ngày hôm sau anh thử đến chỗ thư viện đúng giờ đó xem sao, đều gặp BoEun bước vào thư viện, anh biết được mỗi ngày cứ giờ này BoEun đều ở trong thư viện, cố tình đi ngang qua mỗi ngày để được ngắm nhìn cô gái đó, nhưng BoEun thì nào đâu hay biết.

Kể từ lần chạm mặt đầu tiên, Jimin cuối cùng đã bị rung động bởi một người con gái.

2 năm trôi qua lặng lẽ, Jimin cứ âm thầm dõi theo BoEun, một lời thổ lộ hay trò chuyện cũng không thốt ra được..

Ngày hôm đó trời mưa to, chẳng hiểu sao nhìn mưa mà lòng anh cảm thấy nhớ cô gái ấy da diết, anh đem theo chiếc dù đi đến thư viện mong được trong thấy cô.

Quả thật cô mỗi ngày đúng giờ này đều ở đây, hình như cô định về nhà mà mắc mưa, Jimin đem hết tất cả dũng cảm ra bắt chuyện với cô trước.

- Không mang theo dù hả?

Kể từ lúc Jimin đưa cô về, rồi biết cô là bạn của EunJi, người đang sống cùng Taehyung, nhờ EunJi mà Jimin có dịp bắt chuyện với BoEun nhiều hơn, tới chừng thích nhiều đến nỗi càng giấu thì sẽ bộc phát sớm thôi, nên anh quyết định sẽ tỏ tình.

-- End Flashback --

Taehyung và EunJi nép trong góc tối, mặt anh chán nản cầm cây đập muỗi quơ qua quơ lại xung quanh mình, nhà của anh mà phải núp lén như trộm cắp không bằng.

- Thật là. Tại sao tỏ tình nhà tôi chứ? Để giờ thằng chủ phải trốn như kẻ trộm.

Taehyung lắc lắc đầu ngán ngẩm, EunJi nhìn bộ dạng anh khẽ bật cười, ráng cho không phát ra tiếng động, cô nói nhỏ.

- Anh nghĩ xem, nói Jimin bị tai nạn thì một là ở bệnh viện, hai là ở nhà Jimin, ba là ở nhà người thân. Tỏ tình trong bệnh viện thì không hay lắm, Jimin sống cùng ba mẹ nên tỏ tình ngay tại nhà thì sợ BoEun hơi ngại, Jimin chỉ thân thuộc mỗi anh, anh lại sống một mình. Nhà anh chẳng phải quá lý tưởng còn gì?

Taehyung gật gật đầu, nghe cô nói cũng có lý, thôi thì làm việc thiện cho con cháu sau này hưởng vậy.

BoEun đón nhận đóa hoa từ Jimin, anh từ từ đứng dậy, cả hai mỉm cười nhìn nhau.

- Em đồng ý.

Sau câu trả lời của BoEun thì EunJi nhảy xổ ra bắn pháo như ăn mừng, tất cả đèn sáng đều được bật lên, xung quanh trang trí như đang tổ chức một buổi tiệc.

- Ăn mừng nào.

EunJi kéo BoEun lại bàn ngồi, BoEun thoáng chút mặt đã đỏ ựng lên. Taehyung đi tới vỗ vỗ vai Jimin.

- Hết bị nghi là gay rồi, tao cũng mừng.

Taehyung nói rồi bước xuống ngồi, chiếc bàn từ lâu đã chuẩn bị rất nhiều thức ăn, cả rượu soju cũng không thiếu.

Kim SeokJin từ đâu bước vào nhà, nhìn mọi người đang chuẩn bị ăn tiệc.

- Chỉ tiện đi ngang tính ghé thăm em gái, hình như tôi vào không đúng lúc.

- Không đâu Kim thiếu, càng đông càng vui chứ sao.

Jimin ấn Jin ngồi cạnh.

- Mọi người đang ăn mừng dịp gì thế?

- Jimin và BoEun đã thành đôi đó anh.

EunJi vừa trả lời vừa rót một cốc rượu cho SeokJin.

- À Taehyung, cậu và con gái Han thị sắp kết hôn?

Taehyung khẽ nhếch môi, Subi cô ta không dễ dàng bỏ qua cơ hội xem mắt này.

- Không hề.

- Nghe nói xem mắt bị hủy và tối mai Han thị tổ chức tiệc, nếu không lầm chắc chắn đang gài bẫy để cậu lọt tròng?

- Đúng.

Jimin gật gật vẻ hiểu chuyện, riêng EunJi và BoEun thì ngơ ngác không hiểu gì. Thấy thế Jimin liền giải thích.

- Thật ra vụ xem mắt bị hủy, nhưng dù thế Subi vẫn bằng mọi giá muốn lấy được Taehyung do đó đã tổ chức tiệc cùng với Kim thị, có thể chủ tịch Kim đã đồng ý, nhân cơ hội đó thông báo cho tất cả mọi người cô ta sẽ kết hôn với Taehyung đại loại vậy, sau đó hai bên gia đình chấp nhận, lúc đó Taehyung có chối cãi cũng không còn đường nói.

- Ngang ngược thế?

BoEun cau mày.

- Vậu cậu tính sao hả Taehyung? Đừng làm tôi buồn đấy.

Hàm ý từ câu nói của SeokJin, Taehyung và Jimin có thể hiểu đang ám chỉ đến EunJi, nếu bị như vậy người tổn thương sâu sắc là EunJi, con bé đang thầm thích Taehyung cơ mà. Riêng EunJi và BoEun thì lại nghĩ SeokJin đang có tình ý với Taehyung, cả hai đứa đều nghĩ thầm.

"Không sao, xã hội chấp nhận mà." /=))))))/

- Những chuyện thế này không làm khó được tôi, dù ba tôi có chấp nhận hôn sự đó đi nữa nếu nhanh chân hơn cuối cùng cũng ổn thỏa.

Taehyung bắt chéo chân, mỉm cười đắc ý.

- Mày làm thế nào?

Jimin gặng hỏi, đúng thật những chuyện này quá đơn giản lại gặp thường ngày, Taehyung và Jimin thường bị gài như vầy bởi những cô tiểu thư nằng nặc muốn lấy hai người.

- EunJi, mai cho tôi mượn em chút nhé?

* Chú ý:
Kim gia: Công ty của gia đình Kim SeokJin.

Kim thị: Công ty của gia đình Kim Taehyung.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net