Chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bữa tiệc được tổ chức bởi Han thị và Kim thị quả thật không tầm thường, quy mô lớn, khách đến thì có thể vài trăm người, toàn là dâng thượng lưu cao sang quyền quý.

Han Subi trong chiếc váy đỏ bầm ôm sát cơ thể, chiếc váy khoét sâu ngực để lộ vòng 1 quá khủng của ả ta, makeup đậm giúp đường nét vốn không gì nổi trội hôm nay lại đẹp hơn, sắc sảo lạ thường.

Tuy vậy lúc 4 người bước vào lại khiến Han Subi, có thể nói nhân vật quan trọng này bị lưu mờ.

BoEun ôm một bên cánh tay Jimin, đây là hành động công khai đánh dấu chủ quyền. EunJi không làm vậy nhưng Taehyung vòng tay qua ôm lấy eo bé nhỏ của cô, hai cặp đôi mới xuất hiện này nhanh chóng đã trở thành tâm điểm của buổi tiệc.

Jimin và Taehyung mặc chiếc áo sơ mi, khoác ngoài là bộ vest đen cùng đôi giày hàng hiệu sang chảnh, hai chàng cứ như chú rể mà vạn người mê.

BoEun mặc chiếc đầm xòe màu xanh biển nhạt, tóc búi cao, hai bên để hai lọn tóc nhỏ được uốn xoăn nhẹ, dưới chân mang đôi guốc cao 5 phân. Nói BoEun trông đáng yêu bao nhiêu thì EunJi lại quyến rũ bấy nhiêu. Cô mặc chiếc đầm tới đầu gối màu đen khoét ngực không sâu nhưng đủ cho mọi người thấy vòng 1 nảy nở, đầy đặn, lộ cả đôi vai và xương quai xanh làm cô sexy khó cưỡng, EunJi khoác ngoài là lớp áo mỏng bằng lưới cùng màu, dưới chân mang đôi guốc đen cao 5 phân.

Cả hai cặp đôi mỉm cười đầy tự tin bước vào bên trong đại sảnh, quả nhiên Subi là người để tâm nhiều nhất đến họ, cô ta tức điên nhưng lại không biểu hiện ra mặt.

Kim SeokJin mặc một chiếc áo sơ mi màu xám khoác ngoài là bộ vest hàng hiệu, tóc vuốt lên trông anh hấp dẫn, trưởng thành hơn. Vừa trông thấy em gái mình anh vội vàng bước đến.

- Hừ, ai mượn em mặc những loại áo này hả?

SeokJin chỉ chỉ, đôi mày cau lại.

- Nhưng em thấy đẹp mà..

- Ừ thì đẹp nhưng anh không muốn em gái mình bị người ta dòm ngó với ánh mắt dâm tục vậy đâu..

EunJi khẽ bật cười, anh trai cô đáng yêu quá cơ..

- Hôm nay ba mẹ không đến hả anh?

- Mẹ hơi mệt ba ở nhà chăm sóc rồi.

- Mẹ bị làm sao?

- Chỉ là rảnh rỗi ở nhà cứ tranh việc nhà với dì giúp việc, làm nhiều rồi mệt. Nhưng mẹ không sao, em đừng lo.

Anna trông bộ váy ngắn hở vai màu lam, tóc xỏa xoăn tự nhiên mỉm cười đi tới.

- EunJi, BoEun, hôm nay hai người rất xinh đẹp !

- Cô cũng thế thôi, Anna.

Từ đầu tới cuối mọi người có đi chào hỏi nhưng chẳng ai màn đến Han Subi, cô ta tức tối nhưng ráng giữ cái dáng vẻ bình tĩnh, mỉm cười giả tạo đi tới.

- Xin chào.

Tất cả mọi người chỉ nhìn nhưng không ai đáp lại. SuBi chợt chú ý đến BoEun, đôi mày hơi nhăn lại khi thấy nó thân thiết khoác tay Park Jimin.

- Xin hỏi cô Ahn đây là gì của phó Park thế?

- Phu nhân tương lai.

Không đợi BoEun trả lời, Jimin trả lời thay nó.

- Ồ thật bất ngờ.

Han Subi ngước lên nhìn Kim Taehyung, anh chẳng màn liếc mắt nhìn ả một cái, cứ mãi mê trò chuyện cùng Kim SeokJin.

Tiếng MC vang vọng, Han Subi nhếch môi, cuối cùng phần ả mong đợi cũng đã đến. Ngay lúc MC giới thiệu Han Subi liền lẳng đi mất, ngay từ đầu ít ai chú ý đến ả ta nên lúc ả ta biến mất cũng ít ai quan tâm tới.

Khi Subi trở vào thì phần giới thiệu cũng đã xong, ả ta toan bước lên sân khấu định thông báo một việc gì đó thì tiếng Taehyung làm mọi người dừng lại.

- Hôm nay bữa tiệc này một phần do Kim thị tổ chức, nhân tiện có mặt đầy đủ mọi người, tôi muốn thông báo một việc quan trọng.

Taehyung nhếch môi, bước đi thẳng lên sân khấu không quên kéo theo cả EunJi.

- Tôi và vị tiểu thư này chính thức tìm hiểu nhau, tôi mong mọi người sẽ chúc cho chúng tôi..

Cánh nhà báo được dịp lên tin, bao nhiêu ánh đèn từ máy chụp cứ chớp nhoáng làm EunJi phải nháy lại. Ông bà Kim, ba mẹ của anh thậm chí không tức giận mà còn mừng rỡ, so với Han thị thì Kim gia lớn hơn, đã thế con trai mình đứng ra công khai tình cảm dù trước đó nó nói muốn lo sự nghiệp, chắc chắn đã thật sự thích vị tiểu thư này, quên đi mối tình đầy đau khổ kia.

Han Subi gồng chặt tay, quả thật Taehyung sẽ làm cách này để từ chối ả, nhưng ả đã tính trước một bước rồi. Giọng chua chát đầy mỉa mai của Subi vang lên.

- Tôi không có ý kiến gì trong chuyện tình cảm của Kim tổng đây, nhưng tại sao trong muôn vàn tiểu thư lá ngọc cành vàng kia anh không chọn, lại chọn một người không TRONG SẠCH, đã thế gia cảnh không gì nổi trội, không đáng hai chữ "tiểu thư".

Xem ra SuBi chưa biết gì về tin sốt dẻo mấy ngày qua Kim gia đã tìm ra con gái thất lạc của mình, đó là sai lầm lớn của ả ta.

- Dựa vào đâu mà cô nói EunJi không trong sạch?

Jimin có vẻ khó chịu, giọng đầy gắt gỏng.

- Tôi có quen biết một người, bà ấy bị chồng phản bội, đã thấy được người đã dụ dỗ chồng bà ấy, cô gái ấy không ai khác là EunJi đang đứng cùng Kim tổng đây. Nếu mọi người không tin, có thể hỏi người đó, tôi có mời bà ấy đến.

Một bà phụ nữ hùng hắc bước lên sân khấu, quăng một đống tấm hình vào mặt EunJi. Cô thẩn thờ cúi xuống nhìn tấm ảnh, đúng thật EunJi là người trong ảnh đang nằm cùng một người đàn ông bị che mặt, cô thật không hiểu nổi, miệng lưỡi cứng lại không ú ớ được gì.

- Nếu mọi người không tin thì đây là bằng chứng. Tao đã biết mày đến đây nên tới để vạch trần bộ mặt giả tạo của mày. Đồ con điếm đi giựt chồng người khác, mày không xứng làm người càng không xứng với Kim tổng đây.

Bà ta tức giận, định đưa tay tát thẳng vào khuôn mặt trắng trẻo của EunJi, cô nhắm mắt chịu trận. Tất cả mọi người đều sửng sốt nhìn lên sân khấu, im bặt theo dõi mọi chuyện đang xảy ra.

Kim SeokJin không thể chịu được khi em gái mình bị xúc phạm như vậy, bước nhanh đến sân khấu đỡ lấy cánh tay bà ta.

- Tôi có thể kiện bà vì tội xúc phạm thanh danh người khác.

SeokJin trừng mắt nhìn bà ta, nhất thời bà ta hoảng hốt nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ tức giận, nói gì thì nói bà cũng là một diễn viên nghiệp dư không thua chuyên nghiệp cơ mà.

- Kim thiếu, anh đừng quá tức giận. Chuyện không liên quan đến anh.

Subi không hiểu tại sao SeokJin lại đến bênh vực EunJi, nhất thời ngăn cản.

- Có người xúc phạm đến em gái tôi, tôi lại không quyền can ngăn? Đã thế còn không đúng sự thật hả Han tiểu thư?

- Ý..ý anh nói EunJi là con gái tập đoàn Kim gia?

SuBi choáng váng. Jimin nhặt vội một tấm ảnh lên, đã học qua về ngành máy ảnh, đủ trình độ để nhận ra đâu là ảnh ghép đâu là ảnh thật, anh nhếch mép, thì ra đây là một màn kịch. Jimin nhìn sang Taehyung, bỗng thấy anh gật gật đầu, Jimin liền hiểu chuyện.

- Đây là ảnh ghép, tôi chắc chắn vậy.

Subi chau mày, không ngờ Jimin lại có khả năng nhận ra như vậy.

- S..Sao có thể chứ? Phó Park đừng che giấu sự thật nữa.

Han Subi lắp bắp.

- Nếu mọi người không tin đây là ảnh ghép, tôi sẽ cho bằng chứng khác.

Anna lên tiếng lập tức bao nhiêu ánh mắt đều đổ dồn về phía cô. Anna bật lên một đoạn video được quay phía sau bữa tiệc này, hình ảnh hiện lên màn hình lớn ở sân khấu, có thể thấy rõ người đàn bà này và Han tiểu thư đang bàn gì đó, vì ở cự li gần nên có nghe chút ít, lên loa lớn thì có thể nghe rõ tường tận.

- Những tấm ảnh ghép kia chuẩn bị đủ chưa?

- Rồi thưa Han tiểu thư.

- Cứ làm như kịch bản tôi cho, tôi tin tưởng vào tài năng diễn xuất của bà. Thành công số tiền bà nhận sẽ gấp đôi ban đầu.

- Cám ơn Han tiểu thư, tôi sẽ cố gắng.

- Còn nữa, không được khai ra tôi dù cho có chuyện gì.

- Vâng tôi biết rồi.

Han Subi mặt tái bét, không ngờ một màn kịch hoàn hảo của ả ta lại bị lật nhanh như vậy, cô ta đổ mồ hôi hột, hứng chịu bao nhiêu ánh mắt đổ dồn vào mình.

- Tôi..tôi...

Subi không còn mặt mũi, lập tức bỏ ra ngoài. Bà ta cũng định chuồn theo ả ta nhưng bị Kim SeokJin giữ tay lại.

- Chuẩn bị gặp cảnh sát.

- SeokJin ! Bà ấy chỉ làm theo lời Subi, anh đừng trách.

Nhờ EunJi bà ta mới được tha cho, bà ấy cúi người cảm ơn rồi chuồn đi mất, cứ ở lại đây một giây nào nữa thì y như rằng sẽ có người giết mình chết.

- Cảm ơn cô, Anna.

- Taehyung, tại sao nãy giờ mày không nói một lời?

Jimin thắc mắc. Nhắc mới nhớ, từ lúc xảy ra sự việc không ngờ tới, anh một lời cũng không lên tiếng, chẳng lẽ cô bị thế không đáng để anh giúp một vài câu hay sao? Dù gì anh đủ biết tin đó hoàn toàn giả, hoặc là cũng bị những chứng cứ điên rồ của Subi lôi kéo cũng nên..

- EunJi, thật ra cô nên cảm ơn Taehyung..

- Là sao, Anna?

-- Flashback --

- Anna, đi theo tôi.

Anna hơi bất ngờ, đây là lần đầu tiên Taehyung chủ động nói chuyện với cô, cô liền gật đầu ngoan ngoãn đi theo.

Anna nhìn theo hướng anh, thấy Subi đang bàn gì đó với một người phụ nữ xa lạ, Anna cũng đoán ra cô ta làm vậy không vì việc gì khác ngoài việc hại EunJi, vì giờ đây EunJi là người cô ta hận nhất.

- Cô biết phải làm gì rồi chứ?

Anna gật đầu.

- Nếu tốt tôi sẽ không ác cảm với cô.

- Mong anh sẽ xem em là em gái, và không ghét bỏ hai mẹ con em nữa.

Taehyung chỉ liếc nhìn Anna một cái rồi lẳng lặng bỏ đi.

-- End Flashback --

EunJi thầm thán phục Taehyung, chuyện gì cũng toàn anh tính kế sẵn, thật khó lòng mà qua mắt được tên tổng tài này.

Ngay lúc đó ở chỗ Subi, cô ta bỏ về nhà, đập phá đồ đạc, ba mẹ cô dù có tức vì làm họ bẻ mặt nhưng nhìn ả trong hoàn cảnh này cũng không dám chửi lấy một câu.

- Kim EunJi! Kim EunJi! Mày phải chết. Tao không có được Taehyung thì không ai có được. Không ai cả!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net