Chap 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau Eun Ji nghỉ học, nghe cô giáo báo là vì sốt, giao cho Jungkook nhiệm vụ tới nhà cô chỉ lại bài học sáng nay, anh mò theo địa chỉ, đứng trước căn nhà đồ sộ quen thuộc, đôi mày khẽ chau lại.

"Nhà anh họ?"

Người làm ai ai cũng đều biết đến Jungkook, cậu vào nhà thản nhiên mà không cần để ý ai mà không ai cũng chả có ý kiến gì. Vào nhà thì thấy Jimin đang ngồi sofa xem báo, thấy Jungkook liền mỉm cười, dù hai người không quan hệ gì nhưng cũng xem như anh em.

- Em tới tìm Taehyung à?

- Không. Em tới tìm Eun Ji.

- Em là gì của Eun Ji?

- Bạn cùng lớp, cô giáo nhờ em đến đây đưa bài trên lớp hôm nay.

- À ở trên lầu đấy!

Jimin nhìn theo bóng lưng Jungkook, không biết cho cậu ấy lên có xảy ra xung đột gì không nhỉ? Taehyung cũng đang ở đó mà..

Cậu gõ cửa, Taehyung tưởng người làm nên cho vào, cũng không ngờ lại là Jungkook. Đập vào mắt cậu đầu tiên là hình ảnh Taehyung đang ngồi bên giường canh Eun Ji ngủ, vẻ mặt của anh không giấu nổi lo lắng.

- Em đến đây có việc gì?

- Chỉ là đưa bài trên lớp, có lẽ em không nên lên đến đây.

- Không sao.

- Quả thật quan hệ giữa hai người không đơn thuần là sếp và cấp dưới.

Jungkook bỏ vài cuốn tập lên bàn, dựa mình vào cánh cửa, nhàn hạ nói.

- Đúng, rất không bình thường.

- Nhưng em chắc chắn không phải người yêu.

Đôi mắt sắc lạnh của Jungkook đảo qua Eun Ji, xem xét tình trạng cô thế nào rồi, nhìn thấy mặt vẫn hồng hào, lòng cậu yên tâm đi phần nào.

- Tại sao Eun Ji lại ở nhà anh? Thật mờ ám.

- Anh nghĩ cũng không cần phải giải thích. Chúng ta đừng như vậy nữa, anh cảm thấy ngột ngạt.

Đúng vậy, Tae Hyung không muốn lại phải cùng cậu em tranh giành một người con gái, vừa buồn cho mối tình vừa buồn cho tình anh em, chuyện năm trước anh hoàn toàn không muốn lặp lại nó. Có lẽ Jungkook cũng hiểu được, cậu cũng đâu muốn chứ, cũng chỉ vì cậu muốn tốt cho Tae Hyung, không muốn sau này anh đứng giữa biên giới một bên là Choi NaHaun một bên là Kim Eun Ji thôi.

- Nói chuyện ở đây không hợp, ra ngoài đi.

Jungkook đề nghị, Tae Hyung liền gật đầu, nhìn Eun Ji một cái rồi rời khỏi phòng, cô nàng đang say giấc nồng vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra.

Thấy hai người bước xuống lầu, đã không còn thấy Jimin đâu, Tae Hyung liền hỏi người giúp việc.

- Jimin đâu rồi?

- Cậu Park ra ngoài có chút việc rồi ạ.

- Ừ.

Dù gì không có tên đó cũng tốt, dễ dàng nói chuyện hơn. Cả hai vòng ra sau vườn, đi đã lâu nhưng vẫn chưa ai chịu nói, Tae Hyung không kiên nhẫn được nữa nên mở miệng trước.

- Em có điều gì muốn nói đúng không?

- Rời xa Eun Ji đi.

- Em thích cô ấy?

- Cũng không hẳn, anh có biết anh làm vậy sẽ khiến cô ấy ngày càng tổn thương hay không? Đừng làm cho cô ấy ngộ nhận anh thích Eun Ji nữa. Em chỉ muốn tốt cho hai người.

- Tổn thương? Anh vẫn chưa làm gì cô ấy.

- Chẳng lẽ anh không biết gì?

Jungkook dường như gần mất bình tĩnh nhưng vẫn cố kiềm nén, kiên nhẫn hỏi anh.

- Choi NaHaun sẽ trở về Hàn Quốc.

Câu nói của Jungkook làm Tae Hyung chết lặng một lúc lâu, bản thân vẫn chưa ý thức được, cố giữ bình tĩnh hỏi lại một lần nữa.

- NaHaun sẽ quay về đây? Tại sao em biết?

- Cô ấy qua Mỹ học, em cũng ở đó, biết được một số thông tin chính miệng cô ấy nói. Cái anh cần chú ý là Choi NaHaun quay về mục đích chính muốn hàn gắn tình cảm 3 năm qua..

Tâm trạng Taehyung chợt hỗn độn, anh không biết phải nên làm gì bây giờ. Nếu như trước mặt cô ấy đòi quay lại, anh phải lựa chọn sao đây? Nhìn thấy vẻ mặt thất thần của anh Jungkook cũng đoán trước được, tiếp lời.

- Trong chuyện này người tổn thương sẽ là Eun Ji. Nếu như anh cũng thích cô ấy, hãy buông tha đi. Cũng đừng lo lắng Eun Ji sẽ không ai chăm sóc, em sẽ thay anh.

- Jungkook, anh không muốn tiếp tục về vấn đề này nữa. Anh cần thời gian suy nghĩ.

- Được, tùy anh.

Nếu như không lầm thì 1 hay 2 ngày nữa NaHaun sẽ về đây, hoặc có thể chị ấy đã có mặt tại Hàn Quốc rồi chỉ là không thông báo ai biết thôi. Chuyện cậu muốn làm cũng đã làm, giờ chỉ trông chờ vào quyết định của Taehyung. Nếu như Taehyung chọn Eun Ji, cậu cũng không ý kiến, còn nếu anh quyết định chọn NaHaun mà vẫn giày vò Eun Ji, Jungkook chắc chắn không nể tình anh em đâu.

TaeHyung đi vào nhà thì vừa lúc Jungkook có cuộc gọi, là từ Hoseok.

- Eun Ji thế nào rồi?

- Bị sốt.

- Hả? Có sao không?

- Đỡ rồi.

- Chuyện cô ấy và Taehyung?

- Những gì cần làm tôi cũng đã làm, nhưng yên tâm, vì cậu nhờ nên tôi sẽ không để Eun Ji buồn phiền đâu.

- Thật không? Tự nhiên tốt lành vậy? Hay rơi vào lưới tình của Eun Ji rồi?

Jungkook chợt á khẩu, mấy câu này mấy ngày qua anh cũng tự hỏi bản thân, rốt cuộc thì tại sao mình lại nghĩ nhiều đến cô và lo lắng cho cô đến vậy, dù hai người chỉ là người dưng, nói không xa lạ thì cũng chỉ là bạn bè qua lại không hơn không kém thôi mà..

- Im lặng cũng đủ cho Hoseok này biết rồi. Chăm sóc cô ấy tốt đấy, cúp máy đây!

Jungkook thở hắt ra một hơi, tự nhiên lại muốn xóa hình nền NaHaun ngay lập tức, cậu chẳng hiểu việc vừa rồi là gì nữa. Trong đầu bỗng nghĩ chỉ một người duy nhất là Kim Eun Ji thôi, người con gái này rốt cuộc cậu có thích hay không?

"Cũng có một ngày bổn thiếu đây thích một người nhanh như vậy sao...."

Jungkook thầm nhủ.

...

Taehyung vào phòng thì Eun Ji đã dậy, đang ngồi bấm điện thoại, xem gì vui mà miệng lại cười vui đến thế.

- Em ăn cháo này!

- Thôi thôi em không ăn đâu, cháo rất ngán.

- Anh đút em!

Cô mềm nhũn vì thái độ ân cần của anh, vội vàng ngoan ngoãn nghe theo lời anh.

- Làm thế nào để nhận ra mình thích một người?

Taehyung chợt hỏi về vấn đề tình cảm, nhất thời cô không biết trả lời ra sao. Nhưng nghĩ lại những cảm giác của cô đối với anh, liền đem nó ra trả lời.

- Là xung quanh mình biết bao người nhưng vẫn thấy người đó đặc biệt nhất. Là trong đầu chỉ tràn ngập hình bóng của người ta.

- Em hiểu rõ như thế, chẳng lẽ đã thích ai rồi?

Cô lúng túng đỏ mặt, lắc lắc đầu. Lúc trước tự tin là cô thích anh, nhưng từ khi Jungkook xuất hiện ý nghĩ của anh lại bị lung lay. Là Kim Taehyung này, hay lại là Jeon Jungkook em họ anh?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net