Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jimin đưa EunJi đến công ty, giục cô ở sô pha muốn làm gì thì làm, Jimin về phòng làm việc của mình còn Taehyung cứ chăm chú nhìn màn hình vi tính, EunJi bước vào đã vậy còn ngồi rất lâu mà anh vẫn chưa lên tiếng bắt chuyện hay chào hỏi cô cái gì.

Ở trong phòng không được gì, cô đứng dậy toan mở cửa thì bị một giọng nói lạnh nhạt làm EunJi khựng lại.

- Đi đâu?

Cô quay ngoắt qua, anh còn không thèm liếc nhìn cô một cái, bĩu môi cô trả lời.

- Vòng vòng.

- Đi pha cafe cho tôi đi.

- Tôi?

- Ừ. Nhanh.

- Biết rồi biết rồi.

EunJi hậm hực bước ra ngoài, tên đó kêu cô đến đây là để sai vặt cô sao? Vừa đi không để ý thì đụng phải Jimin, anh mỉm cười nhìn cô.

- Em đi đâu?

- Pha cafe nhưng không biết chỗ nào.

- Đi thẳng quẹo trái. Pha cho anh 1 ly luôn nhé. Anh cũng ở phòng Taehyung.

- Ơ ơ..

Jimin nháy mắt rồi cầm xấp tài liệu bỏ đi trước, mấy cô nhân viên nãy giờ vẫn luôn dõi theo cô. Họ thấy ngạc nhiên, EunJi là ai mà vào công ty một cách tự nhiên vậy, đã thế còn được Kim tổng và phó Park mỉm cười ưu ái trong khi hai người họ luôn lạnh như tiền ở công ty. Đợi EunJi đi rồi mấy cô nhân viên mới bĩu môi, đôi mắt có chút ganh tỵ lẫn tò mò về thân phận của EunJi.

Cô cầm 2 tách cafe bưng lên phòng, đặt xuống bàn. Hai người trong thấy thì lại sô pha, cầm tách cafe.

- Cám ơn em.

Jimin cười cười, con mắt híp lại trông cực đáng yêu. Riêng Taehyung thì vẫn giữ mặt nghiêm túc, vẫn chưa chịu nói một lời.

- Đắng.

Anh cau mày, nhìn cô.

- Cafe phải vậy chứ?

EunJi nếm thử, vị hơi hơi đắng nhưng cafe phải vậy thôi, cô khuấy như vầy là ngon lắm rồi!

- À Taehyung không uống được đắng. Có lần sau thì em thêm chút đường nữa. Nó uống vậy không à.

Jimin giải thích.

- Vậy rượu?

- Chút ít.

Có vẻ Jimin rất hiểu Taehyung, hai người chắc thân với nhau cũng lâu lắm rồi, cơ mà EunJi rất thán phục Jimin, chịu làm bạn với cái tên tảng băng di động ấy nhiều năm quả không dễ dàng.

...

Rồi cả chiều hôm đó cả công ty đều lao vào làm việc, EunJi thoáng nghĩ chắc có dự án mới quan trọng nên mọi người mới tập trung như thế. Cô đảo vòng vòng cũng hết công ty, xin về anh lại không cho về, chả hiểu anh giữ cô lại để làm gì, Jimin khẽ cười khi nhìn thấy EunJi ngủ quên trên sô pha.

- Tại sao không cho em ấy về?

Jimin đưa xấp tài liệu trước mặt anh, vui vẻ hỏi.

- Động lực.

- Hả??

Jimin có nghe nhầm không? "Động lực"? Ý anh không phải là có EunJi thì Taehyung mới có động lực để làm việc chứ? Jimin lắc lắc đầu, cười đầy ẩn ý.

- Là thay thế NaHaun?

- EunJi không giống NaHaun, không thể là thay thế.

- Sao cũng được, chỉ mong mày đừng tổn thương đến EunJi. Nếu tình cũ còn ôm thì đừng vội gieo cho người khác hy vọng.

Taehyung nhìn EunJi say giấc, ngẩm nghĩ một hồi lâu.

- Gieo cho EunJi hy vọng ư? Tao không nghĩ con ngốc đó biết yêu.

- Chuyện tình cảm không ai đoán trước được. Tao chỉ nói, có ra sao đừng tổn thương EunJi. Người như em ấy cần được che chở.

- Quan tâm đến BoEun của mày đi.

- Gì chứ?

Jimjn lắp bắp, nhắc đến BoEun thì tim anh lại đập liên hồi, bối rối mà không hiểu được.

Taehyung khẽ nhếch môi, rồi lại việc ai nấy làm. Hôm nay công ty tăng ca, tất cả mọi người đều ở lại làm việc. Đã gần 11h đêm, anh gấp xấp tài liệu đã sắp xếp xong xuôi, mỉm cười mãn nguyện. Anh bước đến con mèo nhỏ vẫn đang vô tư ngủ say, có lẽ anh không nhận ra đôi mắt anh đang nhìn EunJi đầy cưng chiều.

Bỏ tay vào túi quần, anh bước xuống phòng làm việc của công ty.

- Chúng ta đã làm rất tốt. Dự án hoàn thành!

Sau khi Taehyung công bố thì tất cả nhân viên cùng hò reo, thở phào nhẹ nhõm.

- Mọi người vất vả rồi. Tôi sẽ cho nghỉ phép 2 ngày.

- Kim tổng à!

Trưởng phòng tài chính như có ý kiến, Taehyung liền im lặng lắng nghe.

- Kim tổng tổ chức đi chơi với công ty đi! Chúng ta hơn 1 tháng đã dốc hết sức rồi!

Lời trưởng phòng được nói ra, tất cả càng thêm hứng thú, mọi ánh mắt đều hướng về phía tổng giám đốc.

- Được rồi. Chuyến này tôi bao.

- Một mình Kim tổng bao hết sao? Rất đông nhân viên đấy!

- Jimin sẽ phụ tôi.

- Gì chứ?

Anh nhếch mép mỉm cười, Jimin cũng cười theo.

Quyết định cho tất cả mọi người sáng mai sẽ nghỉ ngơi để chuẩn bị đồ đạc, chiều mai bắt đầu đi. Tất cả mọi người đều mừng rỡ, thấy mọi người trong công ty đồng lòng đồng sức, đoàn kết với nhau anh lại có chút vui.

...

Trở lại tới con mèo nhỏ vẫn ngủ mà không biết gì, anh nhẹ nhàng bế xốc EunJi lên, đi ra phía xe đã có Jimin đợi. Anh nhẹ nhàng để cô ngủ ở ghế sau, anh lên xe cầm lái.

- EunJi có đi không?

Jimin quay xuống nhìn rồi lại quay lên hỏi.

- Có. Muốn thì rủ BoEun.

- Tao không biết cách nào để rủ, chắc nhờ EunJi vậy..

...

Hôm nay EunJi dậy rất sớm mà không cần báo thức, mở mắt ra lập tức khuôn mặt phóng đại của Taehyung hiện ra, đây là lần đầu cô thức trước anh.

EunJi đưa tay vén đi những cọng tóc đang lòa xòa trước mắt Taehyung, chẳng qua chỉ muốn anh ngủ ngon hơn nhưng không ngờ lại đánh thức anh.

- Xin .. Xin lỗi. Tôi không cố ý đánh thức anh.

Taehyung ngước lên nhìn đồng hồ, mới gần 6 giờ sáng, còn rất sớm đã vậy sáng nay anh nghỉ, anh lại nhắm mắt, vòng tay qua ôm eo cô.

EunJi đỏ mặt, cảm thấy người nóng ran lên. Taehyung không chịu yên phận bàn tay đang đặt sau eo cô, lướt xuống phần mông mà bóp nhẹ nó, nhanh chóng anh ăn một cú tiếp đất đau thấu trời xanh.

- Tên biến thái !

Anh ôm bụng nằm sõng soài dưới đất, hít hà vì quá đau. Ngước lên nhìn khuôn mặt đang đỏ lựng của EunJi, bất chốc mỉm cười thành tiếng.

- Còn cười?

Cô mạnh tay ném thẳng cái gối vào mặt anh, Taehyung đứng dậy, cảm giác đau cũng hết, mỉm cười nguy hiểm bước lại giường.

Anh đè cô xuống giường, hai tay chặn tay cô, ấn mạnh không cho nhúc nhích. Anh ghé sát môi mình gần môi cô, còn khoảng 5cm nữa thôi là đụng nhau rồi.

Taehyung khẽ cười, cảm thấy đùa giỡn cô đủ rồi, anh buông tha cô, vô tư đi vào nhà tắm.

- Mém xíu mất nụ hôn đầu.

EunJi thở phào, xoa nắn cổ tay bị hằng đỏ lên.

- Nụ hôn đầu á? Em mất lâu rồi.

Anh từ trong nhà tắm nói vọng ra.

- Gì chứ? Tôi chưa từng hôn ai mà.

Taehyung bước ra nhà tắm với chiếc áo sơ mi trắng hở 2 cúc áo, chiếc quần đen rách thêm mái tóc ướt làm tăng vẻ sexy khó cưỡng. Thấy EunJi vẫn đang nhìn mình chắc rất muốn nghe trả lời, anh cười khẩy.

- Đêm đầu em ngủ công ty, bị hôn trộm đó.

- Ai hôn??

- Tôi.

- Cái gì???

Anh ung dung vò vò mái tóc mình, đã vậy còn hát như yêu đời lắm. Cô hậm hực, dậm xuống giường một cái rồi bước vào nhà tắm.

- Ăn được không vậy?

Anh nhăn nhó nhìn mấy món ăn trên bàn, hôm qua anh bảo dì giúp việc được nghỉ 2 ngày vì anh phải đi chơi nên sáng nay không có ai nấu bữa sáng, đành nhờ EunJi trổ tài.

- Lúc ở nhà ba mẹ Jung tôi toàn nấu ăn không đấy!

Anh gắp thử một miếng thịt đưa lên ăn, nhai nhai một hồi rồi gật gật đầu, đã thế còn để ngón cái lên như khen ngon. EunJi cười khúc khích, Kim tổng cũng có lúc đáng yêu vậy sao.

Chiếc xe BMW nhanh chóng đi đến trường, dừng ngay chỗ cũ, cách xa trường một đoạn nhưng cũng không quá xa, EunJi bước xuống xe, hôm nay không thấy anh mang gì hết, tò mò hỏi.

- Anh không đi làm à?

- Nghỉ. Chiều nay công ty đi chơi 2 ngày.

- Anh có đi không?

- Có. À rủ BoEun dùm tôi.

Cô bĩu môi, chỉ rủ mình BoEun thôi á? Còn cô thì sao đây? Giận dỗi không thèm nói chuyện với anh nữa, gật đầu rồi quay đi.

- Tất nhiên cô cũng đi rồi.

Nghe anh nói liền mỉm cười, quay ngoắt lại nháy mắt với anh. Anh lắc lắc đầu, thầm nhủ.

"Con nít thật."

Anna ở phía gần đó có nghe được vài chữ, rằng chiều nay công ty anh đi chơi có cả anh, trong đầu cô ta liền vạch ra kế hoạch đòi đi theo, xin Taehyung không được thì nhất định phải xin ba mẹ để anh cho cô ta theo cùng.

EunJi bước vào lớp đã thấy BoEun ngồi thất thần một góc, khuôn mặt không có cảm xúc. Vội để cặp xuống chỗ ngồi, chạy qua ngồi đối diện BoEun.

- Sao vậy?

BoEun giật mình, lắc lắc đầu nhưng làm sao có thể che dấu được cô chứ, nhất định phải có chuyện gì, cô phải hỏi cho ra lẽ.

- Nói mau. Chúng ta là bạn thân đó!

- Hôm qua mày về với ai?

- À Jimin.

- À vậy sao.. Hai người thân nhau thế? Tao thấy còn thắt dây an toàn cho..

EunJi ngẫm nghĩ, đúng là có, nhưng cô thấy cũng bình thường thôi mà. Nhận ra BoEun đang nhìn chằm chằm, cô vội vàng giải thích vì sợ bị hiểu lầm.

- Là Taehyung nhờ đấy. Với lại Jimin vốn ga lăng mà. Tin tao đi, không có gì đâu.

- Tao biết. Tao tin mày mà.

- Thế sao cái bản mặt mày?

- Thì ra ai anh ấy cũng vậy, đối xử dịu dàng không riêng mình tao.

EunJi lắc lắc đầu, xem ra cô hiểu BoEun đang nghĩ gì rồi.

- Anh ấy nhắc đến mày. Còn lúng túng khi tao hỏi về mày.

- Thật sao?

- Nói dối làm gì?

BoEun liền mỉm cười, nụ cười giúp cho khuôn mặt ũ rũ lúc nãy bị đá đi thay vào là khuôn mặt tươi tắn, tràn đầy sức sống.

EunJi thở phào, thấy Anna đang nhìn mà khuôn mặt lộ vẻ tức tối cô cũng một phần hiểu lí do BoEun nghi ngờ cô. Cô lắc lắc đầu giả vờ thở dài nhìn Anna đầy khiêu khích.

- À BoEun này, chiều nay công ty Taehyung đi chơi, Jimin nhờ tao rủ mày nữa đấy!

Giọng của cô có phần to hơn, đủ cho "ai đó" lọt tai được.

- Thật sao??

- Không đùa. Đi 2 ngày đó. Xíu về chuẩn bị đồ đạc đi.

BoEun vỗ vỗ tay, mừng rỡ đến nỗi ôm chầm lấy cô.

- Taehyung cứ đòi tao đi cùng mặc dù là tao không muốn đi, thấy anh ta năn nỉ tội nghiệp quá tao mới chịu đó nha.

Cô nói với BoEun nhưng mắ cứ hướng qua Anna, BoEun như hiểu ý, hai người cứ nói mỉa mai, khiêu khích cô ta làm mặt cô ta đen sì, như muốn bóc khói. Không chịu được Anna đập bàn một cái rồi đi ra ngoài, để lại hai con người đang cười khoái chí.

- Anna này nhất định không cho mày với Taehyung có dịp thân thiết!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net