nhật ký

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sỏ rỳ vì tôi không biết ngày tháng trong lookism nên ghi xx vậy, tôi chỉ ghi vài sự kiện vì nó dài và tốn thời gian lắm:)) và tôi cx ko nhớ chi tiết bề nhiều sự kiện diễn ra lắm.
_____________________________________

Ngày xx tháng y năm xx

Lớp tôi có 1 cậu bạn rất đẹp, cậu ta tên là Daniel park là người luôn chiếm đi sự chú ý của mọi người với tôi, từ ngày đầu cậu ta chuyển đến tôi đã rất ghét cậu ấy.

Ngày xx tháng y năm xx

Cậu ta vậy mà chiếm đi sự chú ý của mira cô gái tôi thầm thương, tôi đã rất tức giận và đánh cậu ta nhưng cậu ấy rất nhanh, nhanh đến mức tôi chưa kịp nhận thức được thì một cú đấm đã gián vào vùng bụng của tôi. Thế là bản thân không đánh được vậy mà còn bị đánh lại, thật nhục nhã mira sẽ khinh thường tôi mất.

Ngày xx tháng y năm xx

Tôi phát hiện ra mira không thích tôi mà là cô nàng zoe, tôi và cậu bạn Daniel cũng tạm thời dừng đấu đá nhau và tìm hiểu nhau. không phải là kiểu tình yêu đâu mà là bạn bè đó.
cậu ta tính tình cũng tốt nhưng gương mặt đó khiến chúng tôi bị làm phiền rất nhiều, gu ăn mặc của cậu ta dị hợm đến mức tôi muốn chui xuống bất cứ cái lỗ nào được đào sẵng, người trong shop quần áo đã nhìn chúng tôi như sinh vật lạ, thật mất mặt.

Ngày xx tháng y năm xx

Cậu ta và tôi đánh nhau khi ở địa bàng của hostel*, chúng tôi kẻ muốn cứu người kẻ thì muốn bắt người nên xảy ra tranh chấp, trong lúc đang đánh thì cậu ta lại có biểu hiện rất kì lạ rồi một tên hói to con xuất hiện và trên mặt hắn có vài vệt sẹo, Daniel đứng dậy. Đồng tử và tròng ko mắt cũng thay đổi
cứ như con người khác không phải chính cậu ấy vậy, cậu ta bắt đầu tấn công và cả tôi cũng trong phạm vi đấy, sau khi hết trạng thái đó cậu ta đã bình thường trở lại. Hôm đó là ngày đấm nhau mệt mỏi nhất mà tôi trải qua, ít nhất là trong hôm nay.
*Tác giả ko nhớ vì lâu rồi không xem lại mấy chương cũ.

Ngày xx tháng y năm xx

Cậu ta đi theo Worker và bỏ tôi lại, cảm nhận của tôi phát hiện tim mình có một khoản trống vô hình, tôi bắt đầu tập luyện điên cuồng rồi lại nghe cậu ta nói sẽ giết tôi nếu cố ý chạm vào cuộc đời của cậu ấy, chết tiệt.
Tôi bị bắt đi vào trò chơi rạp xiếc của Worker, Daniel cậu ta đứng trên đó và nhìn tôi. Lúc đó lòng tôi vừa vui vì cậu ta vẫn ổn nhưng lại có chút hụt hẫn? Tôi không quan tâm điều đó nữa điều cần ưu tiên là việc chiến thắng.
Tôi đã thấy tên to con như sumo kia mạnh cỡ nào, khi đang còn phòng bị thì tôi nhận ra Daniel cậu ta có chút khác lạ chân cậu ta như đưa ám hiệu cho ai đó rồi dừng lại, 1 gã đàn ông tóc dài buối cao xuất hiện ông ta giới thiệu mình là kim huyn min nói cho chúng tôi cách thức vượt qua hết lần này đến lần khác.

Gã đàn ông này có liên hệ với cậu ta?
.

.

.

.

.

.

.

.
Hắn lấy thân xác người hắn yêu, cậu trai hắn âm thầm mến mộ đang bị thương nặng đến mức thở cũng khó khăn, là hắn bất tài không đánh bại được ai, là hắn vô tâm khi nghĩ em mạnh mẽ, tất cả là do hắn làm ra.

- da.. Daniel cậu đùa tôi sao? Dậy đánh tôi đi, sỉ nhục tôi cũng được làm ơn... Tôi... Không nỡ..

- cậu Jing Sung..

Ki myung đi đến an ủi hắn nhìn cảnh thương tâm gã không tự chủ được mà vỗ về hắn, Daniel cũng là ân nhân của gã, nhờ em mà gã được gặp sin woo, nhờ em mà gã cuối cùng cũng có sin woo ở bênh nhưng cái giá có đắt quá không?

- Daniel, nếu được quay ngược lại thời gian chúng ta gặp nhau tôi muốn sẽ là người gắng bó với em suốt đời, tôi yêu em.
.

.

.

.

.

.

Ngày đó trời đã mưa rất nhiều.
ngay mộ chàng trai có kẻ thờ thẫn đứng chôn chân

mẹ chàng khóc lên theo mỗi hạt mưa, nước mắt bà tan theo làn mưa mát nhưng sao lại đau thương thế này?

Người yêu chàng mãi mãi chàng không biết, người thương chàng nhưng chàng dẫu có nghe

Chàng ra đi với nụ cười nhẹ, dịu êm như lời hát ngọt ngào, bản tình ca vẫn còn ở đó nhưng giờ người đã còn đâu?

Tình này hắn âm thần che giấu để ngày em về hắn sẽ được bênh em, nào ngờ đâu tình mình chưa kịp có tiếng nổ văng lên giữa trời đêm, là tiếng súng kêu lên canh cách là tiếng máu em rơi nhỏ giọt, cuối cùng hắn cũng chưa có gì.
.

.

.

.

.

.

.
Cứ mỗi năm hắn lại quay lại, cùng với ngày mà em mất đi, người thân bạn bè đều tới, còn có kẻ thủ lĩnh 1 băng đến viếng em. Cứ như vậy dòng người thưa thớt dần rồi cũng chỉ còn lại hắn, hắn ôm lấy bia mộ đã lạnh, âm thầm nhung nhớ đến em.
_______________________________________
Viết trong lúc gắp nên sai chính tả với nội dung lạ thì mn thông cảm, tôi sẽ bù chap:<


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#alldaniel