Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Căn tin trường ]

Koutaro chống cằm chọc chọc đĩa cơm của mình. Bakugo ngồi đối diện vô cùng ngứa mắt, lạnh giọng quát:

" Mày không ăn đàng hoàng là tao hất thẳng đĩa cơm này vào mặt mày bây giờ."

" Nè, Katsu, hình như em tương tư rồi...". Koutaro thở dài một hơi

Bakugo: Tao đoán được câu tiếp theo của nó luôn rồi.

" Em nghĩ mình đã rơi vào lưới tình với cái túi ngủ của Aizawa-sensei, haiz...". Koutaro vô cùng phiền não

Bakugo: Tao biết ngay mà. (°ㅂ°╬)

Todoroki ngồi bàn bên: Suy nghĩ của cậu ta khó hiểu ghê. 

[...]

Cuối cùng, dưới ánh mắt uy hiếp của Bakugo, Koutaro đành phải động đũa.       

" Mà ban nãy bầu lớp trưởng, mày bầu cho ai vậy?". Bakugo chợt nhớ ra, quay sang hỏi

Lúc thống kê, trên bảng không có tên của Koutaro, hiển nhiên là cậu không tự bầu cho bản thân.

" Em hả? Em bầu cho Aizawa-sensei á!". Koutaro ngẩng đầu, 'hồn nhiên' đáp

Bakugo sững người:"..." Khoan đã, nó vừa nói nó bầu cho ai cơ?

Thành viên ớp 1-A ngồi xung quanh: Người thành công luôn có lối đi riêng Σ(O_O)

Người kiểm phiếu -- Yaoyorozu: Hóa ra cái lá phiếu ghi Aizawa-sensei của của cậu ấy! (º □ º l|l)

" Đáng tiếc là phiếu không hợp lệ. Nhưng mà cũng mất công em bầu cho thầy ấy một phiếu, thầy ấy có thể tặng em một cái túi ngủ không nhỉ?". Koutaro cắn đũa nghĩ ngợi

Bakugo: Tao thấy ổng chưa mời mày lên phòng giáo viên là may đấy.

-- Reeng! Reeng!!

Tiếng chuông cắt ngang cuộc trò chuyện đầy nhảm nhí của hai anh em nhà kia, mọi người xung quanh bắt đầu trở nên ồn ào.

" Gì vậy? Báo động ư?!?"

" Chuyện gì vậy!?"

...

[ Hàng rảo bảo mật cấp độ 3 đã bị xâm nhập. Mọi học sinh xin hãy khẩn trương sơ tán! Xin nhắc lại... ]. Giọng nữ máy móc vang lên khắp phòng ăn.

" Hàng rào bảo mật cấp 3 là gì vậy?". Iida quay sang hỏi vị đàn anh bên cạnh

" Nghĩa là có kẻ đã xâm nhập vào sân trường! Đã 3 năm rồi anh chưa thấy vụ này!". Nam sinh kia gấp gáp rời khỏi chỗ rồi chạy đi. " Em cũng mau chạy đi!"

Cả phòng ăn bắt đầu nhốn nháo chạy đi. 

Koutaro đứng dậy, cũng muốn bước theo mọi người, nhưng cho tới khi cậu nhìn đám người chen lấn xô đẩy nhau bên kia liền lùi lại. Quay về chỗ ngồi vừa rồi, điềm nhiên ngồi xuống.

Bakugo:"????"

" Em nói nè. Bây giờ mà xông ra, kiểu gì cũng bị thịt người đè nghẹt thở, cũng chẳng chạy được bao nhiêu. Katsu, làm miếng pudding không?". Koutaro tiếp tục món pudding lạnh của mình, quay sang anh trai hỏi

Bakugo:"..." Tao có hơi lo lắng về tương lai của mày rồi đấy...

[...]

Vài phút sau, nhờ có Iida ổn định lại, mọi người mới kết thúc cái trò đổ xô ra cửa thoát hiểm. Hóa ra chỉ là nhóm phóng viên đã xông vào bên trong trường, cũng chẳng có tội phạm nào cả.

" Thấy chưa, em đã nói mà!". Koutaro vẻ mặt 'nhìn thấu hồng trần'

Bakugo không thèm vạch trần:"..." Là do mày ăn may thôi.

[...]

Sau khi trở về lớp là buổi bầu ra ban cán sự lớp. Quá trình thì Koutaro không rõ, tại vì lúc cậu tỉnh dậy thì đã thấy vị trí lớp trưởng đổi từ Izuku sang Iida rồi :v.

Cái trò bầu ban cán sự cũng chẳng liên quan tới Koutaro, cậu chỉ muốn ngủ thôi.

Niềm hứng thú của Koutaro trong lớp học này chỉ duy nhất hai thứ. 

Một là túi ngủ của Aizawa-sensei ( Koutaro: Trông nó ấm ghê, thầy mua ở đâu vậy? ); 

Hai là kosei của Todoroki ( Koutaro: Băng của cậu có làm đá bào được không vậy?? ).

Một con người có suy nghĩ đơn giản và vô tư một cách lạ lùng. 

Aizawa đứng bên ngoài cánh cửa quan sát, không nhịn được nhìn về phía Koutaro nhiều hơn một chút. 

Cả Koutaro lẫn anh trai của nó... Hai đứa này, phiền rồi đây. Tụi nó dường như không hiểu rõ nhiệm vụ của một anh hùng là gì cả.

Tính ra thì Bakugo còn đỡ chán, ít ra nhóc ấy còn có mục tiêu của mình. Mặc dù cái mục tiêu đó nó hơi... khó nói.

Còn Koutaro, thằng nhóc đó dường như chẳng hứng thú với điều gì cả, không có mục tiêu gì luôn. Mặc dù là hạng hai của kì thi đầu vào, nhưng rõ ràng nó cũng không sử dụng hết sức, giống như đi dạo chơi một vòng rồi về nhà vậy.

Để tụi nó có thể nhận ra đúng hướng đi của bản thân thì hơi khó đây...  

*****************

******** 

***

P/s:

Lớp 1-A sau khi biết Koutaro không hề chạy khi có thông báo đột nhật cấp 3, thậm chí còn ngồi lại ăn pudding.

Iida: Mạch não của cậu ấy kì lạ quá!

Ochako: Tớ thấy cậu ấy đáng yêu ghê.

Kirishima: Nếu có tội phạm thật thì cậu sẽ là người tiêu đời đầu tiên đấy, Koutaro-kun.

Kyoka: Không có cách nào hiểu được suy nghĩ của cậu ấy luôn!

Yaoyorozu: Một sự tỉnh táo đến đáng sợ =)))

Todoroki: Nhân loại thật kì lạ.

( Kìa anh =))) 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net