Chương 23: Kế Hoạch Giăng Bẫy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
mới có thể nạp đầy và bắn ra một tia năng lượng với sức hủy diệt lớn. Để làm được như vậy, gã cần có thứ để ngăn chặn chúng ta phá rối. Người máy của gã bị phá hủy rồi thì gã lấy gì bảo vệ đây? Loại hành vi mạo hiểm như vậy, Ejo Jo sẽ không làm."

"Khoan, nếu Ejo Jo làm điều đó ngay từ đầu thì sao?" Ochobot giơ tay lên, phát biểu ý kiến.

Đôi mắt y lóe lên một tia sáng, ánh mắt như nhìn thấu Ejo Jo.

"Các cậu quên rồi. Dựa vào lần chiến thắng trước đó, gã rất tự tin với suy nghĩ chúng ta sẽ không thể đánh bại Người máy Hủy diệt và sẽ sớm bại dưới tay nó. Ejo Jo hiện tại đang rất đắc ý, vậy nên gã sẽ không đời nào phí hoài một món vũ khí lợi hại để đối phó chúng ta, trong khi có thể dễ dàng hạ gục chúng ta bằng một con robot."

"Gã càng đắc ý bao nhiêu thì sẽ càng thất bại bấy nhiêu. Mấy kẻ mà cứ ngủ quên trong chiến thắng, thường rất dễ bị người ta đánh bại."

Miệng y cười lên một nụ cười ma mãnh. Lúc này, trông Nguyệt Dạ không khác gì một con mèo trắng ranh ma, đang ngoe nguẩy cái đuôi cùng đồng bọn bàn nhau kế hoạch bắt một con chuột bép múp thơm ngon.

"À, tí thì quên mất." Nguyệt Dạ bất ngờ nói, quay sang nhìn Adudu. "Xém tí quên mất quý ngài đầu vuông đẹp trai đây!"

"Hừ! Ngươi muốn gì cứ nói, đừng có dùng mấy lời khen ngợi đó mà lấy lòng ta."

Tuy Adudu hành động như thể phớt lờ lời nói của y nhưng hai má hồng hồng của gã đã bán đứng gã.

"Vậy ta nói luôn nhé! Ngươi dụ Ejo Jo đến nha."

Nguyệt Dạ nói một câu đơn giản bằng một giọng vui vẻ nhưng vẻ mặt gượng gạo của Adudu thì lại không có tí vui vẻ nào. Nhìn bộ dạng đó của Adudu, Nguyệt Dạ khoanh tay, sắc bén nói.

"Bộ ngươi nghĩ ta sẽ để ngươi ngồi không đó à? Ngươi cũng phải giúp một tay, có như vậy thì kế hoạch mới thực hiện được."

"Ta với Ejo Jo là kẻ thù của nhau, ngươi nghĩ tên đó sẽ tin ta mà đến theo ý ngươi sao?"

"Sao lại không chứ!" Nguyệt Dạ ngân nga nói tiếp. "Gã không chỉ tới, gã sẽ còn nghĩ cuối cùng thì ngươi cũng làm được việc gì đó có ích rồi."

"Nếu bọn ta để lộ vị trí, Ejo Jo sẽ nghi ngờ. Gã sẽ nghĩ:" Nãy giờ tìm không thấy, sao bây giờ lại dễ dàng tìm thấy rồi?", gã sẽ hoài nghi đây có thể là một cái bẫy và sẽ cẩn trọng khi lựa chọn quyết định." Y nói.

"Nhưng nếu là ngươi tiết lộ thì khác. Gã đang trong tình thế bí bách rồi ngươi đột ngột xuất hiện, nói rằng bọn ta đang ở chỗ ngươi, và đó là sai lầm lớn của bọn ta. Ejo Jo không chỉ vui vẻ tin mà còn hài lòng với biểu hiện của ngươi nữa."

"Những thứ khác ta có thể không thấu nhưng nói về việc suy đoán tâm lý của người khác, ta giỏi hơn ai hết!"

Dưới khí thế tự tin đó của Nguyệt Dạ, Adudu cảm thấy tâm lý của bản thân đang bị lung lay dữ dội. Ban đầu, gã không tin kế hoạch này có thể thành công như những gì y nói nhưng y càng nói gã lại cảm thấy bản thân bị lung lay trong lời nói của y. Gương mặt của y khi nói những lời đó, không có chút gì gọi là nghi ngờ bản thân. 

Như thể y nắm chắc phần thắng trong tay.

Nếu là như vậy...

"Ngươi muốn dụ Ejo Jo đến đâu?"

Nguyệt Dạ nhếch môi cười, nói.

"Chỗ của ngươi. Bãi phế liệu ấy!"

"Đó gọi là Pháo đài Lập phương." Adudu nhảy cẫng lên khi thấy địa điểm của gã bị gọi bằng một cái tên sơ sài.

"Khiếp! Pháo đài mới chịu cơ đấy!" Nguyệt Dạ chê ra mặt.

"Sao cũng được. Giờ chúng ta chuẩn bị trước, một tiếng sau sẽ hành động."

"Được."

-Trở lại hiện tại-

Không gian đen tối với vô vàn những ngôi sao lấp lánh đẹp đẽ. Ở phía dưới, trên tầng cao nhất của giàn giáo cũ kỹ, Nguyệt Dạ đứng đó. Dưới chân y là một vòng tròn ma thuật màu đỏ cỡ trung, bên trong là những văn tự kì lạ. Ở trung tâm vòng tròn, nơi y đang đứng là một hình chữ thập được bọc bởi một vòng tròn văn tự. 

Trên đầu, là một vòng tròn ma pháp màu bạc, kích thước lớn hơn và tỏa ra một nguồn năng lượng đàn áp.

"Hội tụ!"

Trên bầu trời đen kia, các ngôi sao bắt đầu di chuyển thành hình tròn. Đồng thời, mọi người còn nghe thấy những tiếng ầm ầm vang lên dữ dội khi các ngôi sao di chuyển, như thể khoảng cách giữa họ và những ngôi sao đang rất gần.

"Ma thuật Tinh tú."

Lúc này, các ngôi sao sáng rực lên rồi di chuyển về giữa vòng tròn, tạo thành hình người. Sau đó, hình người này sáng lên, dần dần hiện rõ là một tướng quân bên tay cầm một thanh đại thương.

"Võ Khúc Tinh Quân, Sát Phạt!!"

"Lập tức thoát khỏi đó ngay."

Ejo Jo nhận thấy không ổn, ngay lập tức ra lệnh cho Người máy Hủy diệt chạy đi ngay. Người máy vừa mới xoay người thì đã bị đại đao đâm thủng. Nhờ vào vết nứt do các nguyên tố tạo ra, đại thương dễ dàng mở và phá vỡ Lá chắn Siêu cường, xuyên qua cơ thể người máy không chút thương tiếc. Chưa xong, Tinh Quân trên cao lại triệu ra thêm một thanh đại đao khác, quét ngang qua Người Máy Hủy Diệt.

Ánh sáng của đại đao quét ngang qua, một đường dọn sạch hết tất cả. Người máy Hủy diệt bị chia thành nhiều mảnh, rơi vãi khắp nơi. Ejo Jo há hốc kinh ngạc trước thứ sức mạnh dị thường.

Tinh Quân trên cao biến mất, không gian bao la kia cũng biến mất trả lại một bầu trời trong xanh với mây trắng như lúc đầu. Nguyệt Dạ ngồi phịch xuống, y thở từng hơi nặng nề.

Lần đầu tiên y sử dụng một loại ma thuật tốn nhiều ma lực đến vậy, cơ thể y có chút không quen. Tay chân đau nhức liên hồi làm y không cách nào cử động được, chỉ có thể ngồi đó thở ra từng hơi mệt mỏi.

Hiện tại, y đã không còn đủ khả năng để đánh nhau với Ejo Jo. Y cố sức cầm lấy một viên đá, mặc kệ các bắp cơ đang kêu gào, ném nó xuống dưới.

Boboiboy với Fang đứng dưới chờ, bởi trước đó, ba người giao kèo với nhau. Sau khi triệt hạ xong Người máy Hủy diệt nếu y còn tỉnh táo thì sẽ ném một viên đá xuống, còn nếu quá năm phút không có gì thì có nghĩa là y đã ngất do quá sức.

Nhìn thấy viên đá rơi xuống, có nghĩa là y vẫn còn tỉnh. Boboiboy với Fang lúc này mới yên lòng mà đối đầu với kẻ thù thật sự của họ. Cả hai ngước lên, nhìn người đang đứng bên ngoài phi thuyền, trên mình mặc bộ giáp với ba chiếc đồng hồ được giữ trước ngực.

Cuộc chiến còn chưa đến hồi kết! 

---------------------------

Vịt: Quà Trung Thu đê!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net