Chương 1: Yasashi Và Yoru

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Yasashi, em muốn đi công viên, đi công viên cơ."

Yoru ôm bắp chân của Yasashi, lắc lắc làm nũng. Mái tóc bạch kim của cô bé được cột sang hai bên đáng yêu vô cùng. Đôi mắt màu đen chớp cũng không chớp nhìn hắn.

Yasashi bất đắc dĩ cười một tiếng. Xoa xoa đầu của cô bé.

"Được rồi..."

Yasashi dịu dàng cười, cưng nựng gò má phính ra của cô bé. Đôi mắt của hắn ôn nhu vô cùng. Yoru...

Hắn vươn tay đem Yoru ôm lên. Sủng nịnh trong mắt không hề giảm. Hắn chậm rãi đem Yoru đặt lên ghế, sau đó gắp thức ăn cho cô:

"Em cứ ăn hết đi. Tối nay tôi sẽ đưa em đi chơi nhé."

"Vâng!"

Phấn khích hét một tiếng, Yoru nhanh chóng giải quyết hết bữa ăn.

Yasashi từ đầu đến cuối vẫn đều ôn nhu cười. Cũng phải thôi. Bởi vì cho đến ngày mai, hắn sẽ không thể nào cười được nữa.

Shiro Yasashi...Sẽ phải sa đoạ.

___

"Ha ha ha..."

Yoru ôm chặt lấy con ngựa gỗ, để cho nó đem cô xoay vòng vòng trên vòng đi quay. Mái tóc ngắn của cô bé hơi bay lên. Chiếc răng khểnh đáng yêu lập tức bại lộ ra ngoài không khí.

"Yasashi Yasashi...Anh có muốn chơi không? Thật vui!"

"Không...em cứ chơi đi."

Trên trán Yasashi chảy ra một giọt mồ hôi lớn, ha ha cười.

Thật là, hắn lớn đến thế rồi, sao có thể chơi trò chơi trẻ con này được?

Thật muốn mỗi ngày đều được ngắm nhìn nụ cười của em ấy.

7 năm trước gặp được em ấy, quả thật chính là sự may mắn mà hắn tu luyện được mấy đời...

"Yasashi, em muốn uống nước."

Yoru ôm chặt lấy con ngựa gỗ, mè nheo nhìn Yasashi. Yasashi sau khi nghe thấy lập tức gật đầu.

"Em đợi chút. Để tôi đi mua. Không được đi đâu đâu, biết chưa?"

Yoru không hiểu rõ vì sao Yasashi muốn lặp lại nhiều lần như vậy. Cái hiểu cái không gật đầu.

Yasashi quay đầu lại nhìn Yoru lần nữa, trái tim truyền đến cảm xúc không rõ.

Cảm giác...Có gì đó sắp xảy đến.

Trong khi hắn đang chen vào trong đám người muốn đi vào chỗ của Yoru, thì một âm thanh đinh tai vang lên:

"Đoàng!"

Kèm theo đó, chính là giọng nói giữ tợn của một người đàn ông bặm trợn:

"Tránh ra! Nếu không ta sẽ giết nó!"

"A!!...Yasashi..."

Yoru sợ hãi khóc lóc, nước mắt rơi xuống khiến cô bé càng thêm đáng thương.

Mọi người xung quanh lui lại thật xa. Vừa sợ bị bắn, vừa thấy áy náy đối với cô bé 7 tuổi đang bị gí súng.

"Yoru!"

Đồng tử của Yasashi mở rộng. Hắn lập tức đẩy mạnh những người đang chắn dường của hắn ra, run run nhìn cảnh tượng Yoru bị bọn chúng bóp cổ gí súng vào đầu.

"Ya...Yasashi...hu hu..."

Bọn cướp thấy người thân của con tin đã đến, lập tức đe doạ:

"Nếu không muốn con bé này chết, thì mau đưa bọn tao một chiếc xe!"

"Vâ-Vâng... Xin các người đừng tổn thương em ấy!"

Yasashi sau khi trả lời, lập tức cắn răng lao ra bãi đỗ xe, đem ra chiếc xe máy mà hắn đã sử dụng.

"Nhanh lắm. Nếu đã vậy, thì mau cút ra. Nếu tao trốn được ra khỏi đây, tao biết đâu sẽ tha cho con nhóc này."

"Tôi.."

"Cút!"

'Cạch'

Súng đã lên nòng, Yasashi không còn cách nào khác là lùi lại. Khi mà mọi người tránh ra, hai tên kia lập tức phóng xe máy rời đi.

Đôi mắt của Yasashi mở rất lớn. Hắn nhìn bộ cảnh phục trên người bọn chúng mà cảm thấy thật ngu ngốc.

Cảnh sát...cảnh sát lại là cái thá gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net