Chương Giới Thiệu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

An Tông Dạ Nguyền she is a Demon in human disguise, she is not someone you can fall in love with.

" An Tông Dạ Nguyền, ngươi đã sát hại ngàn người, một gia tộc vô tội đã bị ngươi diệt vong, mau lãnh án tử! ! "

Một vị trung niên uy nghiêm cất lời, nét mặt nghiêm nghị cùng với khí chất áp đảo mọi kẻ ở đây, ánh mắt chứa ý vị thâm trường nhìn kẻ tội đồ, ông ta cứ như một vị Thần công lý đang phán xét cho kẻ có tội.

An Tông Dạ Nguyền - Kẻ sát nhân ác ma đang bị cảnh sát giữ lại, cô bị khí cười: " A ha ha . . . " Thần sắc cợt nhả với nụ cười chứa nhiều ý coi thường dành cho kẻ kia, hai tay bị chiếc còng giam lại, khoé miệng có vết máu chưa khô hoàn toàn, quần áo thì dính đầy máu.

Ông ta nheo mắt trước sự ngạo nghễ không xem trọng ai của An Tông Dạ Nguyền: " An Tông Dạ Nguyền, ngươi đây là làm sao? "

An Tông Dạ Nguyền hừ lạnh, mỉm cười lạnh nhạt: " Bọn chúng vô tội? A, quả nhiên là kẻ có tiền và quyền thế, chỉ cần đút lót một số tiền khủng, ngươi liền phán xét chúng vô tội a?
Chúng đã sát hại gia đình ta, chúng tra tấn, hành hạ, thí nghiệm ta, vậy mà lại vô tội? "

Vị nam tử trung niên hơi biến sắc, sau lại trở về vẻ mặt nghiêm túc, sắc mặt cũng không phải dễ coi, ông ta lạnh lùng nói: " Ta đã cho người điều tra, bọn họ không hề làm việc ác, họ chính là bị ngươi đổ oan nên mới báo cáo việc này cho ta hòng muốn ngươi bị xử tử! "

An Tông Dạ Nguyền nghiêng đầu, gân guốc đã dần hiện rõ, phẫn uất: " Ta đổ oan? Hừ, bọn chúng mà không làm việc ác? Nếu ngươi thực sự điều tra bọn chúng . . . " Đồng tử màu tím pha trộn xanh dần tối lại u ám, hơi thở lạnh lẽo cùng trầm lắng, nói tiếp:

" . . .Thì ngươi đáng ra đã điều tra được những việc làm ác độc như một con Ác Quỷ của bọn chúng! "

Vị nam tử chau mày tỏ vẻ không hài lòng với lời nói của An Tông Dạ Nguyền, hét to: " Càn rỡ! ! Họ là một gia tộc lớn, làm ăn rất an toàn, trong sạch, ngươi sao dám bôi nhạo họ, ngươi thật không biết sợ là gì sao! ! "

An Tông Dạ Nguyền nhổ nước bọt song liếm đôi môi khô khốc, cười cười: " Ngài phán xét, ta đây là nói thật, ta vốn không hề xảo trá, bọn chúng chắc là cho ngài khoảng mấy triệu đi? Cho nên ngài mới bênh vực họ? "

Kẻ phán xét gương mặt bỗng chốc vặn vẹo, tay nện xuống bàn gỗ, ra lệnh: " Xử tử cô ả! ! "

An Tông Dạ Nguyền thần sắc lãnh đạm, dáng vẻ không có vẻ gì là sợ sệt thậm chí còn có chút ngạo mạn, ngọc thủ che đi đôi môi đang cong lên đầy châm chọc: " Ôi chao, tại sao không uống thuốc độc? Như vậy chẳng phải sẽ đau đớn và dễ tra tấn hơn sao? "

Vị quan phán xét run rẩy cả người, ông ta đã bị cô làm cho triệt để tức giận, ông đã hận không thể giết chết cô bằng chính đôi tay này.

An Tông Dạ Nguyền cúi đầu không rõ biểu cảm, lạnh lùng vang lên giữa tiếng náo loạn vì huân hoan của những kẻ trong gia tộc kia, cô đã nói: " Ngươi đã không giết ta ngay lúc này, vậy nên ngươi sẽ phải trả giá bởi sự chậm trễ đó. "

Bùm! ! Bùm!

Nơi phán xét An Tông Dạ Nguyền đã tự phát nổ trước hàng ngàn người dân ở cách xa vài trăm mét, khói lửa bập bùng, nơi đó đã bị nổ không còn một thứ gì, không ai còn sống sót trong nơi phán xét sau tiếng nổ ấy, kể cả An Tông Dạ Nguyền.

Các đài phát thanh lần lượt đưa tin về vụ nơi dùng để phán đoán đã nổ tung, tất cả mọi người đã chết hết, không còn ai sống sót, nó vùi lấp luôn cả kẻ sát nhân An Tông Dạ Nguyền và chìm vào quên lãng.

【 Chủ nhân! Mau tỉnh! 】

" Ai? "

【 Ta là một Tinh linh được đội trưởng giao lại việc giới thiệu và đồng hành cùng với người! 】

" Đồng hành với ta? Tinh linh? Đội trưởng? "

【 Chủ nhân, ngài là vị chủ nhân thứ 1009 của ta, nhiệm vụ của người ở thế giới được chỉ định chính là:

• Trở thành kẻ giúp Nam chủ Tiêu Viêm và các Nữ chủ tu luyện.

• Giúp Tiêu Viêm kết đôi với những nữ nhân khác. 】

" Ta nghĩ ngươi nên tìm chủ nhân khác đi, ta không có hứng thú, ta muốn chết, ta muốn gặp gia đình của ta. "

【 Chủ nhân, ngươi không thích nó? Vậy thì ngươi có thể đổi nhiệm vụ a! Những nhiệm vụ khác:

• Tìm kẻ đã hủy hoại cốt truyện.

• Bảo hộ Nam Nữ chủ.

• Âm thầm sửa đổi cốt truyện để cốt truyện đi đúng hướng. 】

" Ta- "

【 Chủ nhân, ngài không có quyền từ chối nhiệm vụ nha, người sẽ bị nhốt lại và chịu tra tấn 1000 năm. 】

" Chịu tra tấn? Được thôi, ta sẽ từ chối, dù gì ta cũng chẳng sợ bị tra tấn. "

【 ! ! ? 】

【 Hình phát tiếp theo sẽ được người thân của ngài lãnh gấp đôi. 】

" Này tiểu Tinh linh, ngươi biết ngươi đang làm cái gì không? "

【 Ta biết, ta đang bắt buộc ngài phải tiếp nhận nhiệm vụ. 】

" Chỉ cần tiếp nhận và làm là được? "

【 Ân. 】

" Được rồi, ta tiếp nhận nhiệm vụ cuối. "

【 Chủ nhân thứ 1009 - An Tông Dạ Nguyền, tiếp nhận nhiệm vụ: " Âm thầm sửa đổi đổi cốt truyện. " 】

An Tông Dạ Nguyền vì bị tiểu Tinh linh ép buộc mà đi tới thế giới Đấu Phá Thương Khung, trở thành một nhân vật không hề có sự tồn tại trong bộ truyện, âm thầm sửa đúng lại cốt truyện vốn có lúc đầu.

Thân phận của nhân vật mà An Tông Dạ Nguyền tiếp nhận là An Tông Dạ Nguyền - Trưởng nữ của An gia tộc, một gia tộc có quyền lực lẫn tiếng nói, đa số những kẻ trong tộc đều đã tiến vào Đại đấu sư, trưởng nữ này vốn được cho là đa tài, tinh thông y thuật, được cho là thiên tài hơn cả Tiêu Viêm.

Mái tóc dài màu đen trông có chút bù xù được cắt tới vài, mái tóc được cột vào, đôi mắt màu tím được pha lẫn màu xanh đậm, một bên mắt đeo cái kính một mắt có dây, cái kính đó được cho là kính ma thuật, thân thể cao lớn, thanh mảnh, mặc một y phục trông khá giống hoàng tộc, tạo nên khí chất nho nhã, dễ gần cùng sang trọng, kiều diễm.

Trưởng nữ An gia thu hút rất nhiều nam nhân cùng nữ nhân, đối nam nhân, An Tông Dạ Nguyền rất yểu điệu thục nữ, sang trọng, quý phái. Đối nữ nhân, An Tông Dạ Nguyền rất nho nhã, thanh tú, lịch lãm, dễ gần.

Đối sự sủng ái của phụ thân, mẫu thân, sự tín nhiệm và kính trọng của những người trong gia tộc, hâm mộ của bằng hữu, kinh sợ của những kẻ khác, An Tông Dạ Nguyền trước kia cũng chỉ thầm hèn mọn trong lòng vì bản thân tu luyện không quá tốt đẹp, mọi thứ đều vì mồ hôi và máu trả giá.

An Tông Dạ Nguyền biết hết tất cả cốt truyện, vậy nên cô đã tận dụng điều đó để trở nên cường đại vì mục đích nếu có gì bất chấp thì cô vẫn có thể chống lại Tiêu Viêm và những nhân vật cực kỳ cường đại ngoài kia, vẫn âm thầm sửa đổi mọi thứ.

Chỉ là có một điều ngoài dự tính của An Tông Dạ Nguyền, nó khiến cô cảm thấy có chút bất đắc dĩ, các nữ nhân cường đại lại bị Ooc rất nhiều.

An Tông Dạ Nguyền cô ta vốn chẳng bình thường, cô ta thích vấy bẩn những nữ nhân cao cao tại thượng kia, thích kéo họ vào những vũng lầy nhục dục, cô ta thích chơi đùa với nam chủ cùng nữ chủ, cô ta thích tạo ra những nổi đau không thể chữa trị.

Cô ta chỉ là có một chút trêu đùa các nữ nhân kia, vậy vì sao họ lại quay lại về phía cô, âm thầm chứa tình ý nhìn cô trong khi cô chẳng hề thích nàng ta?

Cô ta vốn đã bị nhiễm sự bẩn thỉu cùng ý nghĩa điên rồ của những kẻ kia vào tâm hồn mất rồi, cô ta cũng bị những tra tấn cùng thí nghiệm trên người cô ta khiến cô ta không còn là một con người nữa.

" Ta thương ngươi. "

" Ta thích ngươi nhưng không yêu ngươi. "

Một khi đã dính vào cô ta rồi, thì ngươi sẽ chẳng thể thoát ra được vũng lầy mà cô ả tạo ra đâu, cứ tận hưởng sự gậm nhấm từ từ của vũng chất nhờn mang tên An Tông Dạ Nguyền đi~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net