Chương Thứ 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Gurl, who can she love.? All around her, oh, these eyes longing for this worldly body, who is the one to love her.? "

" An Tông Dạ Nguyền, ngươi đã sát hại ngàn người, một gia tộc vô tội đã bị ngươi diệt vong, mau lãnh án tử! ! "

Một vị trung niên uy nghiêm cất lời, nét mặt nghiêm nghị cùng với khí chất áp đảo mọi kẻ ở đây, ánh mắt chứa ý vị thâm trường nhìn kẻ tội đồ, ông ta cứ như một vị Thần công lý đang phán xét cho kẻ có tội.

An Tông Dạ Nguyền - Kẻ sát nhân ác ma đang bị cảnh sát giữ lại, cô bị câu nói khí cười: " A ha ha . . . " Thần sắc cợt nhả với nụ cười chứa nhiều ý coi thường dành cho kẻ kia, hai tay bị chiếc còng giam lại, khoé miệng có vết máu chưa khô hoàn toàn, quần áo thì dính đầy máu.

Ông ta nheo mắt trước sự ngạo nghễ không xem trọng ai của An Tông Dạ Nguyền, sát khí nồng đậm: " An Tông Dạ Nguyền, ngươi đây là làm sao? "

An Tông Dạ Nguyền hừ lạnh, mỉm cười lạnh nhạt: " Bọn chúng vô tội? A, quả nhiên là kẻ có tiền và quyền thế, chỉ cần đút lót một số tiền khủng, ngươi liền phán xét chúng vô tội a?
Chúng đã sát hại gia đình ta, chúng tra tấn, hành hạ, thí nghiệm ta, vậy mà lại vô tội? "

Vị nam tử trung niên hơi biến sắc, sau lại trở về vẻ mặt nghiêm túc, sắc mặt cũng không phải dễ coi như lúc nãy, ông ta lạnh lùng nói: " Ta đã cho người điều tra, bọn họ không hề làm việc ác, họ chính là bị ngươi đổ oan nên mới báo cáo việc này cho ta hòng muốn ngươi bị xử tử! "

An Tông Dạ Nguyền nghiêng đầu, gân guốc đã dần hiện rõ, phẫn uất: " Ta đổ oan? Hừ, bọn chúng mà không làm việc ác? Nếu ngươi thực sự điều tra bọn chúng . . . " Đồng tử màu tím pha trộn xanh dần tối lại u ám, hơi thở lạnh lẽo cùng trầm lắng, nói tiếp:

" . . .Thì ngươi đáng ra đã điều tra được những việc làm ác độc như một con Ác Quỷ của bọn chúng! "

Vị nam tử chau mày tỏ vẻ không hài lòng với lời nói của An Tông Dạ Nguyền, hét to: " Càn rỡ! ! Họ là một gia tộc lớn, làm ăn rất an toàn, trong sạch, ngươi sao dám bôi nhạo họ, ngươi thật không biết sợ là gì sao! ! "

An Tông Dạ Nguyền nhổ nước bọt song liếm đôi môi khô khốc, cười cười: " Ngài phán xét vĩ đại, ta đây là nói thật, ta vốn không hề xảo trá, bọn chúng chắc là cho ngài khoảng mấy triệu đi? Cho nên ngài mới bênh vực họ? "

Kẻ phán xét gương mặt bỗng chốc vặn vẹo, tay nện xuống bàn gỗ, ra lệnh: " Xử tử cô ả! ! "

An Tông Dạ Nguyền thần sắc lãnh đạm, dáng vẻ không có vẻ gì là sợ sệt thậm chí còn có chút ngạo mạn, ngọc thủ che đi đôi môi đang cong lên đầy châm chọc: " Ôi chao, tại sao không uống thuốc độc? Như vậy chẳng phải sẽ đau đớndễ tra tấn hơn sao? "

Vị quan phán xét run rẩy cả người, ông ta đã bị cô làm cho triệt để tức giận, ông đã hận không thể giết chết cô bằng chính đôi tay này.

An Tông Dạ Nguyền cúi đầu không rõ biểu cảm, lạnh lùng vang lên giữa tiếng náo loạn vì huân hoan của những kẻ trong gia tộc kia, cô đã nói: " Ngươi đã không giết ta ngay lúc này, vậy nên ngươi sẽ phải trả giá bởi sự chậm trễ đó. "

Bùm! ! Bùm!

Nơi phán xét An Tông Dạ Nguyền đã tự phát nổ trước hàng ngàn người dân ở cách xa vài trăm mét, khói lửa bập bùng, nơi đó đã bị nổ không còn một thứ gì, không ai còn sống sót trong nơi phán xét sau tiếng nổ ấy, kể cả An Tông Dạ Nguyền.

Các đài phát thanh lần lượt đưa tin về vụ nơi dùng để phán đoán đã nổ tung, tất cả mọi người đã chết hết, không còn ai sống sót, nó vùi lấp luôn cả kẻ sát nhân An Tông Dạ Nguyền và chìm vào quên lãng.

【 Chủ nhân! Mau tỉnh! 】

" Ai? "

【 Ta là một Tinh linh được đội trưởng giao lại việc giới thiệu và đồng hành cùng với người! 】

" Đồng hành với ta? Tinh linh? Đội trưởng? "

【 Chủ nhân, ngài là vị chủ nhân thứ 1009 của ta, nhiệm vụ của người ở thế giới được chỉ định chính là:

• Trở thành kẻ giúp Nam chủ Tiêu Viêm và các Nữ chủ tu luyện.

• Giúp Tiêu Viêm kết đôi với những nữ nhân khác. 】

" Ta nghĩ ngươi nên tìm chủ nhân khác đi, ta không có hứng thú, ta muốn chết, ta muốn gặp gia đình của ta. "

【 Chủ nhân, ngươi không thích nó? Vậy thì ngươi có thể đổi nhiệm vụ a! Những nhiệm vụ khác:

• Tìm kẻ đã hủy hoại cốt truyện.

• Bảo hộ Nam Nữ chủ.

• Âm thầm sửa đổi cốt truyện để cốt truyện đi đúng hướng. 】

" Ta- "

【 Chủ nhân, ngài không có quyền từ chối nhiệm vụ nha, người sẽ bị nhốt lại và chịu tra tấn 1000 năm. 】

" Chịu tra tấn? Được thôi, ta sẽ từ chối, dù gì ta cũng chẳng sợ bị tra tấn. "

【 ! ! ? 】

【 Hình phát tiếp theo sẽ được người thân của ngài lãnh gấp đôi. 】

" Này tiểu Tinh linh, ngươi biết ngươi đang làm cái gì không? "

【 Ta biết, ta đang bắt buộc ngài phải tiếp nhận nhiệm vụ. 】

" Chỉ cần tiếp nhận và làm là được? "

【 Ân. 】

" Được rồi, ta tiếp nhận nhiệm vụ cuối. "

【 Chủ nhân thứ 1009 - An Tông Dạ Nguyền, tiếp nhận nhiệm vụ: " Âm thầm sửa đổi đổi cốt truyện. " 】

An Tông Dạ Nguyền nhắm mắt lại, đợi chờ một phép màu sẽ xảy ra, bên tai cô chỉ còn tiếng ồm ồm của máy móc.

【 Chủ nhân đã được nhập vào thân xác Trưởng nữ An gia - An Tông Dạ Nguyền, hiện bây giờ ngài đang trên đường đến Tiêu gia. 】

An Tông Dạ Nguyền mắt trùng xuống, chân mày liễu chau lại, thều thào: " Tiểu Tinh linh, tại sao thân thể này lại nóng đến như vậy? "

【 Bởi vì linh hồn của Chủ nhân và thân thể hoà vào nhau, nên cơ thể trước trông như thế nào thì cơ thể này sẽ phải biến dạng giống như thân thể trước kia của người, ta đã mang linh hồn, những đặc điểm và một số thứ hoà vào cơ thể của nữ tử này. 】

An Tông Dạ Nguyền liếc mắt xuống hạ bộ, khó khăn hô hấp, thần sắc bất đắc dĩ: " Vậy là thứ kia sắp xuất hiện? "

【 Ân. 】

" Quả là chạy trời không khỏi nắng. "

An Tông Dạ Nguyền tựa người vào chỗ dựa, mắt nhắm nghiền mệt mỏi, khẽ thì thầm: " Khi nào tới Tiêu gia, hãy đánh thức ta. " Song cựa quậy cơ thể, gượng ép tiến vào mộng đẹp.

Một tiếng sau, An Tông Dạ Nguyền bị đánh thức bởi tiếng của Tinh linh cùng với tiếng động kế bên, cô xoa thái dương, đứng lên đi ra khỏi phương tiện di chuyển, hiện giờ cô chỉ là một tiểu nha đầu lớn hơn Tiêu Viêm, Huân Nhi vài tuổi.

An Tông Dạ Nguyền quan sát chung quanh, tự nhiên bắt gặp ánh mắt của Tiêu Viêm và Tiêu Huân Nhi đang nhìn chằm chằm vào cô, liếc mắt cái rồi thôi, không hề để ý những ánh mắt kia nữa, Tiêu Chiến nhanh chóng giới thiệu cô và đổi họ của cô thành: Tiêu Tông Dạ Nguyền, vì cái tên quá dài nên mọi người đã rút ngắn lại thành Tiêu Dạ Nguyền.

Sau đó Tiêu Chiến gọi ra Tiêu Viêm với ý đồ muốn hắn tiếp xúc với An Tông Dạ Nguyền để độ hảo cảm của trưởng nữ An gia tăng lên với hắn, mai sau ít ra có thể nhờ độ hảo cảm kia để giúp đỡ Tiêu Viêm.

" Vâng! "

Tiêu Viêm đương nhiên chấp thuận, hắn đi đến trước mặt cô rồi đưa tay muốn nắm tay An Tông Dạ Nguyền, cô rũ mắt nhìn tay hắn, không nói gì chỉ đi qua hắn, Tiêu Viêm nháy mắt cứng đờ, nhíu mày nhìn bóng lưng kia rồi kéo Tiêu Huân Nhi đi theo hắn.

Tiêu Huân Nhi đi theo sau An Tông Dạ Nguyền, có chút không thể không ngạc nhiên khi thấy cô biết đường đến phòng mới của mình, Tiêu Viêm không quá hào hứng chào đón cô khi vừa mới bị người kia bỏ lơ, chỉ biết khó chịu đi theo sau cô.

Tiêu Huân Nhi hít một hơi rồi tiến tới làm quen với An Tông Dạ Nguyền, ngọc thủ nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay cô, nhẹ giọng hỏi: " Tỷ tên là gì? "

An Tông Dạ Nguyền ngoái đầu, thần sắc lãnh đạm, đồng tử nhìn đồng tử nàng thật sâu như muốn xem thử nàng muốn cái gì từ cô, trả lời: " Tiêu Dạ Nguyền. "

Tiêu Huân Nhi mất tự nhiên khi thấy cô nhìn mình, đôi gò má ửng hồng mất tự nhiên, bài trừ một nụ cười: " Tên của tỷ thật hay, tên muội là Tiêu Huân Nhi, rất vui được làm quen với tỷ! "

Tiêu Viêm nghe thấy thì chen vào khiến cho Tiêu Huân Nhi có chút bất đắc dĩ, hắn nói: " Ta là Tiêu Viêm! "

An Tông Dạ Nguyền liếc mắt nhìn Tiêu Huân Nhi từ trên xuống dưới, quay người bỏ lại một câu: " Ừ. "

Tiêu Huân Nhi khẽ nhíu mày, khá khó chịu khi mọi chuyện đột ngột chuyển đổi.

Nàng xoay người cùng Tiêu Viêm rời khỏi.

Cả hai rốt cuộc cũng chỉ là bèo nước gặp nhau, Tiêu Huân Nhi đương nhiên không muốn giao thoa với An gia, nàng không quá thích ánh mắt trần trụi của cô ta.

Nha đầu đó dường như là đang thèm khát tấm thân trần tục này?

Tiêu Huân Nhi nhếch môi, đôi mắt nghiền ngẫm ý cười.

【 Chủ, chủ nhân . . . Ngài có vẻ đặc biệt để ý Tiêu Huân Nhi nhỉ? 】

" Cái gì? "

【 Đừng nói với ta là ngài yêu thích nàng ta đấy nhé . . . ? 】

An Tông Dạ Nguyền nhếch môi cười khẽ, thần sắc không rõ nhìn Tiểu Tinh linh kia, đồng tử tối sầm, thích thú: " Là hưng phấn. "

【 . . . ? 】

An Tông Dạ Nguyền nghiền ngẫm nhìn nha đầu kia.

Tiêu Huân Nhi nha đầu này không bình thường, nha đầu này có khí chất áp đảo những kẻ ở Tiêu gia. Là do bản chất hay là do một thế lực siêu nhiên nào đó khiến nàng ta đặc thù.

Tiêu Huân Nhi rốt cuộc là kẻ nào đây?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net