Chương tám: Gọi tên tôi
Con mèo kia không làm cô chú ý quá lâu, sự tập trung của Kiyoko đều dồn hết lên việc leo núi này.
Giáo viên sẽ ngồi cáp treo để đi lên, chỉ có học sinh bọn họ mới phải leo núi, còn phải khiêng một đống đồ nữa. Mới bắt đầu leo nên ai cũng phấn chấn, mỗi người tự mang cái ba lô của riêng mình, đồ ăn đã chia đều bỏ vào balo từng người, lên đó sẽ lấy ra.
Hộp kín đựng đồ ăn sẽ do Shizuka mang trước tiên, lều cắm trại xếp gọn lại sẽ để cho Kiyoko. Đám nữ sinh bọn họ thể lực yếu ớt nên lúc còn khoẻ sẽ mang trước, đi được một quãng đường, khi thấm mệt sẽ đổi cho bên nam, đây gọi là phân chia công bằng.
Cả nhóm nối đuôi nhau lần lượt leo lên đường mòn dẫn lên núi. Tới lưng núi cả bọn dừng lại nghỉ ngơi, đem cơm nắm đã chuẩn bị ra ăn lấy sức, còn có trà giải nhiệt mang theo. Thầy giáo cho bọn họ hai tiếng để leo, có bảng dẫn đường nên không sợ bị lạc. Hiện giờ đã sắp một tiếng rưỡi, cả đám lại luống cuống dọn đồ rồi tiếp tục đi.
Lúc bọn họ trèo lên đỉnh núi đã tròn hai tiếng. Nhìn từ trên đây xuống cảnh sắc vô cùng tuyệt vời. Mùa đông nên trời không nắng lắm, còn có cảm giác mát mẻ, nhưng khi mồ hôi trên người đều đã bay hơi liền ớn lạnh, đành phải mặc áo khoác vào.
Như phân công bọn Jain và Suneo sẽ dựng lều, Shizuka và Kiyoko sẽ cùng đám nữ sinh sẽ được thầy giáo chỉ dẫn đến sông gần phía trước mặt họ để lấy nước. Nobita có nhiệm vụ mang đồ vào bên trong lều và xếp ra. Cậu ta được giao nhiệm vụ mang theo chăn bông, tất nhiên mỗi người có tự mang theo đồ riêng.
Trước đó đã ăn cơm nắm nên cả bọn không đói lắm,
Shizuka định bụng tối sẽ làm lẩu theo lời của Kiyoko, buổi trưa thì ăn bento mang theo. Cô nàng đem đồ ăn trong hộp bento đã chuẩn bị sẵn từ tối qua ra, trải thảm và xếp vào. Kiyoko mang theo trái dưa hấu cùng ít trái cây ra bờ sông rửa, cô để nó lên tảng đá có nước chảy qua cho mát lên một tí, đem hoa quả còn lại đi rửa.
Trời lạnh thì mặc trời, ăn dưa hấu phải ăn khi lạnh mới ngon.
Thầy giáo gọi mọi người vào ăn trưa, nhóm nào tự lo phần nhóm nấy, không khí rất vui vẻ. Mina được phân vào nhóm với Dekisugi, xem hai người nói chuyện với nhau hoà hợp chưa kìa.
Kiyoko cũng rất hoà hợp với nhóm mới.
Ăn xong mọi người phụ nhau dọn dẹp rồi nằm dài lim dim trên thảm, ngủ một giấc mới có sức cho buổi chiều chơi đùa.
Thầy giáo thấy học sinh đều đã ngủ cũng không gọi dậy, ông cũng xoay người đi kiếm chỗ ngủ. Đợi đến lúc chiều rồi gọi chúng nó tỉnh vậy.
....
Kiyoko ngủ không sâu, chưa được bao lâu cô đã tỉnh giấc rồi. Cô đi ra bờ sông thấy quả dưa hấu vẫn còn nằm đó, cũng không quan tâm tới nó, Kiyoko đi tới chỗ xếp củi mà cả lớp đã cùng nhau thu gom, cô lấy một ít mang về.
Kĩ năng sống của Kiyoko có rất nhiều, lúc ông bà ngoại đón cô về, ông đã nhiều lần dẫn cô đi cắm trại.
Kiyoko biết tuy hai nhà đã chấp nhận nhau, nhưng mọi việc đều quá trễ rồi. Hai bậc trưởng bối đã xuống suối vàng cùng với ba mẹ cô, giờ đây người tiếp quản là con cháu của họ, Kiyoko không định cùng đối phương nối lại quan hệ.
Đám nam sinh đã làm ra một chỗ đi vệ sinh và một chỗ để tắm. Kiyoko nghĩ ban đêm sẽ có rất nhiều người thay nhau tắm gội, đông lắm, bây giờ không có ai, cô sẽ tận hưởng trước.
Kiyoko đun sôi nước lên, đổ vào một cái xô, múc thêm một ít nước sông để làm nó ấm vừa đủ. Cô dùng sức nhấc nó lên định bụng mang vào trong chỗ để tắm. Chưa kịp gì đã có người giúp cô làm, lại là Takeshi. Kiyoko ngẩn ngơ một lúc rồi lấy lại tinh thần, mang đồ đuổi theo cậu ta.
"Này.... Cậu giúp tôi nhiều như thế, thật cảm ơn."
Nam sinh kia nhìn cô, mỉm cười dịu dàng.
Dáng vẻ cậu béo ú, lại còn hơi đen. Nhưng khi thiếu niên cười lên, lại mang theo cuốn hút khó nói thành lời.
"Không sao, không cần cảm ơn, Kiyoko. Đây đều là việc tôi nên làm."
Cậu thốt lên cái tên này, ngữ khí có chút ôn nhu, làm Kiyoko bị mê hoặc, như đang lạc trong một mê cung không tìm ra lối thoát.
Kiyoko...
Lần đầu tiên sau khi bố mẹ mất có người gọi cái tên đó một cách ôn nhu đến vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net