CHƯƠNG 20 : ÁM CHỈ CỦA THỜI GIAN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Qủa Đào Mật

          Ba ngày. . . . . .

Chỉ còn ba ngày nữa thôi!

Nhìn vạch đo thời gian trên đồng hồ, cô nhẹ ho khan, chất lỏng ấm áp dâng lên trào ra ngoài. Một dòng máu đỏ sẫm tràn ra từ bên môi.

Cô có chút giật mình, hộc máu! Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời cô, không ngờ lại có thể bị thổ huyết ? May mắn là Sievert và Lily không có ở đây, nếu để bọn họ nhìn thấy, sợ là sẽ lại bị cô làm cho kinh hãi.

Lau vết máu đi, nhìn Hogwarts to lớn đồ sộ ngoài cửa sổ, mấy ngày nay tuyết vẫn không ngừng rơi, có một số nhánh cây vì tuyết đọng lại quá dày mà bị đè gảy, vài  dấu chân mờ mờ cũng bị tuyết  che phủ . Trong sân cũng không có một bóng người, cảnh vật có chút lạnh lẽo hiu quạnh , là do tâm tình sao?

Chị! Có phải chị cũng từng ngồi ở chỗ này ,chờ tiếng chuông  báo hiệu rời đi vang lên hay không? Không biết tâm trạng của chị ấy khi đó như thế nào nhỉ? Hay cũng không muốn rời khỏi đây giống như cô ; Có lẽ nhiều hơn hết vẫn là sự bất đắt dĩ và tiếc nuối?

Buổi sáng hôm nay là tiết học biến hình, mặt giáo sư McGonagall không chút thay đổi từ ngoài cửa đi vào "Buổi sáng tốt lành! Các học sinh."

"Buổi sáng tốt lành, giáo sư!"

" Em Khả Ny, nghe nói thân thể em gần đây không được khỏe lắm, hôm nay cảm thấy thế nào?" Giáo sư McGonagall đi đến bên cạnh cô thì dừng bước, có chút bận tâm nhìn cô "Nhớ kỹ thân thể mới là thứ quan trọng nhất, nếu cảm thấy không thoải mái thì phải tới chổ phu nhân Pomfrey để kiểm tra, biết không?."

Cô cười cảm kích với giáo sư nói: "Em đã biết, cám ơn giáo sư!"

Bà ấy gật gật đầu rồi bước lên bục giảng, nhưng không có lập tức mở tài liệu giảng dạy thuật biến hình trên bàn ra, mà nói: " Trước khi vào học, cô có một sự kiện muốn thông báo, năm nay đệ tử năm nhất  giành được tư cách đi thăm làng " Hogsmeade', thời gian dự định là vào ngày mốt. Làng Hogsmeade là một làng  lân cận gần trường Hogwarts, cũng là ngôi làng duy nhất ở Vương Quốc Anh hoàn toàn không có Muggles sinh sống,  làng phù thủy một trăm phần trăm. Nhưng đồng thời các em cũng phải nhớ kỹ, nó cũng là tổng hành dinh của cuộc nổi loạn yêu tinh vào năm 1612. Lúc đi các em nhất định phải nghe theo sự hướng dẫn của huynh trưởng và chú ý an toàn cho bản thân mình ."

Đi thăm làng Hogsmeade! Đám con rắn nhỏ nhà Slytherin và đám tiểu sư tử nhà Gryffindor vừa nghe thấy tin tức này, thì bắt đầu líu ríu! Nhất là bốn người bọn james. Đã hưng phấn vỗ tay với nhau. Lily nở nụ cười vẻ mặt xinh đẹp, ngay cả Sievert cũng có thần sắc chờ đợi trên mặt.

"Nơi đó chơi rất vui sao?" Cảm giác được bầu không khí phấn khởi trong phòng học "Tại sao các cậu lại hưng phấn như thế?"

Cô cảm thấy chỗ đó chẳng có cái gì vui để chơi cả, chẳng phải chỉ là một làng, trong đó có một số cửa hàng thôi sao, cũng chẳng có gì đặc biệt. Hơn nữa cô và Sievert đều không đi được ! Bởi vì bọn cô không có người giám hộ để ký tên.

Thời điểm lúc Sievert muốn nói điều gì đó với cô, thì giáo sư McGonagall dùng thước gõ lên mặt bàn hô lên "Im lặng!" Thanh âm nghiêm túc vang lên, lập tức khiến cho mọi người im lặng trở lại.

"Giáo sư, có cần người giám hộ ký tên không ạ?" Cô nghi hoặc hỏi bà ấy.

Giáo sư McGonagall lắc đầu, "Không cần, em Khả Ny vì sao lại hỏi như vậy?"

Không cần, hai mắtcô mở tonghi hoặc, cô nhớ lúc Harry Potter năm thứ ba, chẳng phải là vì không có người giám hộ ký tên, mà không có được tư cách đi thăm làng Hogsmeade sao. Cuối cùng còn dùng áo choàng tàng hình . Mà bây giờ, lại không có quy định này! Vậy rốt cuộc cái quy định đó làm sao mà có ?

" Dạ Không có. Thưa Giáo sư, có thể là do em nhớ lầm ạ." Cô vội giải thích.

Giáo sư McGonagall không cười nữa mặt nghiêm túc , lấy đũa phép ra "Bây giờ mọi người hãy lật trang 321, hôm nay chúng ta học thuật biến hình động vật. . . . . ."

. . . . . .

Sau khi giảng  lý thuyếtxong, thì bắt đầu luyện tập thực hành.

"Quệt quệt vật biến. . . . . . Quệt quệt vật biến. . . . . ." Cô giật mình nhìn chuột bạch trên bàn không thấy bất kỳ phản ứng nào, cô đâu có đọc sai câu thần chú đâu , làm sao vậy . . . . .

"Quệt quệt vật biến!" Lily thành công biến hình động vật, chuột trắng nhỏ đã biến thành nhện.

Giáo sư McGonagall hài lòng gật đầu, " Em Evans đã thành công, rất hoàn hảo, cộng cho Gryffindor 10 điểm."

Không đến vài giây sau, Sievert và james cũng lần lượt biến hình thành công, biến đổi động vật ban đầu thành động vật khác. Mà thì cô nhíu mày không thể tin được, vẫy đũa phép, cũng không có phản ứng. Cô không khỏi bắt đầu nghi ngờ đến một khả năng, có phải phép thuật của cô đã không còn nữa rồi hay không?

Bản thân cơ thể cô không phải là thể chất phép thuật, phép thuật của cô là mượn từ đồng hồ thời gian, từ những buổi học phép thuật của cô gần đây và số năng lượng phép thuật còn sót lại của ngày hôm nay, đã sắp hết chỉ đủ để cô duy trì thuật biến hình từ người lớn thành đứa nhỏ. Mà không thể lại thi triển thêm phép thuật gì khác.

Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, người khác nhất định sẽ nghi ngờ , đặc biệt là bây giờ, tí nữa giáo sư McGonagall sẽ kiểm tra thành quả biến hình của từng người trong lớp. Cô kích động lôi kéo Sievert bên cạnh "Sievert, cậu có thể giúp tớ biến hình nó được không, tớ. . . . . ."

Vốn ban đầu Sievert đã cảm thấy nghi ngờ khi cô biến hình rất nhiều lần nhưng vẫn thất bại, mà bây giờ cô lại nhờ cậu giúp đỡ, cậu càng cảm thấy nghi ngờ và khó hiểu hơn, bởi vì từ trước đến giờ thuật biến hình bắt chước là môn học cô học tốt nhất! Nhìn ánh mắt cầu xin của cô , cậu cũng không nói gì, nhỏ giọng thì thầm: "Quệt quệt vật biến!" Chuột trắng nhỏ trước mặt cô liền bắt đầu biến hình .

Cô nhìn đũa phép trên tay tiếc nuối thở dài, nghe nói năng lượng của cây đũa phép này rất phi phàm, nhưng bây giờ cô lại không có cách sử dụng nó lần nữa. Thật đáng tiếc! Đối với một Muggle mà nói cây đũa phép không khác gì một cây gậy gỗ bình thường.

"Khả Ny, có phải đũa phép của cậu xảy ra vấn đề gì hay không?" Sievert nhìn đũa phép của cô, nghi ngờ hỏi.

Cô khẽ lắc đầu. Vấn đề không phải ở đũa phép! Nghĩ đến cảnh hộc máu tối hôm qua , hôm nay lại bị mất phép thuật, đây là một ám chỉ. . . . . . Ám chỉ thời gian cô tồn tại ở cái thế giới này sắp kết thúc!

Lúc Giáo sư McGonagall đi ngang qua bọn cô, mặc dù có chút bất mãn liếc mắt nhìn cô một cái, giống như tại vì cô không phải là người thành công đầu tiên mà buồn bực, nhưng cuối cùng vẫn là gật đầu rời khỏi. Cô lập tức thở phào nhẹ nhõng, đã giấu được bà ấy rồi, phải không?

. . . . . .

"Khả Ny, vừa rồi cậu làm sao vậy?" Sau giờ học, Lily lập tức vọt tới trước mặt cô nhỏ giọng nói. Chắc cô bé thấy thuật biến hình của cô là nhờ vào sự giúp đỡ của Sievert.

Cô thở dài buồn rầu nhìn LiLy, không biết nên nói cái gì, "Tớ. . . . . ."

"Đưa đũa phép của cậu cho tớ xem." Sievert vươn tay tới trước mặt cô nói.

"Không có việc gì, đũa phép không có vấn đề gì." Cô vội vàng giải thích.

Nhìn thấy cô muốn cất đũa phép đi, Sievert có chút tức giận, lớn tiếng kêu lên: "Khả Ny!"

Một bên Lily cũng lo lắng nhìn cô, "Khả Ny, cậu đưa cho Sievert kiểm tra một chút đi! Đũa phép hỏng rất nguy hiểm ."

"Tớ. . . . . ." Đũa phép không có vấn đề gì mà! Nhưng. . . . . . Nhìn bộ dạng lo lắng của bọn họ, cô lại không nỡ cự tuyệt, chần chừ đưa đũa phép trượng cho Sievert, nhìn Sievert cầm đũa phép niệm câu thần chú, từ trong đũa phép xuất hiện từng trận sương trắng mờ nhạt. Cô đã nói từ đầu là đũa phép không có vấn đề rồi, mà hai người không tin!

Lily cầm đũa phép qua, "Kỳ quái! Không có vấn đề gì, vậy sao khi Khả Ny thi triển câu thần chú lại không có phản ứng?"

"Này. . . . . ." Cô phải giải thích thế nào đây! Trộm liếc Sievert một chút, cậu ấy cũng là trầm tư nhìn cô.

"Hay là cơ thể Khả Ny quá yếu, cho nên không thể sử dụng phép thuật?" Lyli suy nghĩ một lát, khẽ nói.

"Chắc là vậy rồi!" Tuy ý Lily so với sự thật thì chênh lệch khá xa, nhưng đúng là do nguyên nhân này. Cô có chút oán hận nhìn đồng hồ thời gian trên cổ tay, đi cái gì! Muốn thu phép thuật của cô về, thì cũng phải chờ sau khi cô rời khỏi rồi thu cũng được vậy ! Bây giờ thành như vậy, cô phải làm sao bây giờ? Ngày mai còn có tiết' Nghệ thuật phòng chống hắc ám '.

Lily trả đũa phép lại cho cô, lại cùng Sievert liếc nhau một cái, vẻ mặt càng lo lắng hơn, "Khả Ny, hay cậu đi bệnh viện kiểm tra thử xem, vì sao cơ thể cậu lại yếu như vậy, ngay cả phép thuật cũng không thi triển được."

"Tớ. . . . . ." Cô lại không có lời nào để giải thích, vấn đề của cô tới phòng y tế có tác dụng không? Đáp án: hoàn toàn không.

Có điều cô nghĩ như vậy, không có nghĩa là bọn họ cũng nghĩ như vậy, Sievert lôi kéo tay cô, " Bây giờ chúng ta đi bệnh viện, ở đó có phu nhân Pomfrey."

Không! Cô không thể đi, cơ thể cô bây giờ lừa gạt Sievert và Lily thì còn coi được, còn lừa phu nhân Pomfrey, người có tìm hiểu nghiên cứu sâu sắc đối thân thể, cô không dám! Cô vội tránh ra tay Sievert, nhưng mà ̣ tay của cậu ấy làm sao nắm nhanh như vậy, cô loạng choạng một chút, dưới tác dụng của lực quán tính, cô va vào cái bàn bên cạnh. Đang muốn đứng lên, lại cảm thấy hai mắt có chút mơ hồ, mọi vật cũng xuất hiện bóng chồng. Thân mình mềm nhũn liền ngồi xuống đất, mùi máu tươi lại từ trong miệng tràn ra . Cô chỉ cảm thấy lần này nguy rồi!

"Khả Ny!" Sievert hét lớn một tiếng, vọt tới bên cạnh cô giúp đỡ cô.

Lily vội lấy khăn tay ra, run run lau cho cô, thất kinh nhìn cô "Hộc máu! Khả Ny, tại sao lại có thể như vậy?"

Tựa vào vai Sievert, cảm giác toàn thân cậu ấy căng thẳng lộ ra sợ hãi sâu sắc! Nhìn đôi mắt Lily có hơi đỏ lên, cô cười khẽ nói vơi bọn họ: "Tớ không sao, các cậu không cần lo lắng." Nói là nói như thế, nhưng thân thể không phải do cô làm chủ, máu tươi lại bắt đầu trào ra.

Sievert ôm cô thật chặt, run run nói: "Không được, chúng ta phải đi bệnh viện lập tức." Nói xong liền nâng cô dậy đi ra ngoài cửa, Lily cũng lại đây hỗ trợ giúp Sievert đỡ cô.

Bệnh viện! Cô không muốn đi ! Nhưng mà cô còn chưa kịp nói cái gì, đã hoa lệ té xỉu, cũng không có năng lực ngăn cản việc cậu ấy muốn làm.

1Z0!]gZ0

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net