CHƯƠNG 42 : NẾU NHƯ BỊ OAN THÌ CHÍNH LÀ CẬU ẤY.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Editor : Qủa Đào Mật  

Nhìn thái độ bộ dáng kiên quyết của Khả Ny, Severus cũng hết cách, đành phải nặng nề đáp một tiếng.

"Tớ biết Severus là tốt nhất." Cô khẽ cười nhìn Severus. Nhưng cứu Regulus là một chuyện, người tấn công đệ tử lại là chuyện như thế nào. Rốt cuộc người đó có mục đích gì, chính xác thì hắn ta muốn làm cái gì? Chẳng lẽ đó là một trò đùa sao, không thể nào nhiều người như vậy.

Không đến hai ngày, dưới sự điều trị của phu nhân Pomfrey, Ica Wetz đã tỉnh lại, vốn Khả Ny muốn hỏi Ica Wetz về bộ dạng của người tấn công, nhưng kết quả lại làm cô thất vọng, bởi vì Ica Wetz cũng không thấy ai đã tấn công mình. Lần này thì khó xử lý rồi, từ sau sự kiện tấn công lần trước, cũng không thấy kẻ đó phát động tấn công lần nữa, dường như tất cả đều trở về với yên lặng. Bởi như vậy, sự hiềm nghi đối với Regulus càng lúc càng lớn, đại đa số người trong trường đều cho rằng Regulus chính là người sắp đặt sự kiện lần này.

"Cậu không phải nói sẽ giúp đỡ sao? Severus! Làm sao bây giờ?" Khả Ny ngồi trên bàn dài ăn kem không chút thục nữ, nhìn chằm chằm vào Severus trước mặt, người vẫn đang im lặng trong thế giới độc dược, cái gia hỏa này, đã nhận lời giúp đỡ rồi nhưng cái gì cũng không làm! Mỗi ngày chỉ biết pha độc dược. Một chút cũng không lo lắng, nhưng cô thì sốt ruột muốn chết, Dumbledore nói với cô rằng, nếu trong vòng 3 ngày lại không tìm được bất kỳ chứng cứ có lợi cho Regulus, thì cậu ấy sẽ bị bộ phép thuật phái nhiếp hồn quái tới bắt đi. Giáo sư Dumbledore và giáo sư Slughorn không chỉ một lần tới tìm Regulus, hi vọng cậu tự mình nói ra chuyện xảy ra lúc đó. Nhưng là cái tính tình bướng bỉnh kia nhất định cái gì cũng không chịu nói, rốt cuộc là chuyện gì, lại có thể khiến cho cậu ấy giấu giếm đến loại trình độ này.

Severus bỏ nguyên liệu độc dược cuối cùng vào trong nồi, xoay người nhìn Khả Ny vẫn đang ăn kem, khẽ cau mày, từ bên cạnh cầm lấy một cái chai chứa độc dược đưa cho Khả Ny, Khả Ny vừa thấy cái chai kia, lập tức liền ném cây kem trên tay vào trong thùng rác, "Không ăn, tớ không ăn nữa !" Cô đáng thương nói. Nhưng đừng cho cô uống những thứ thuốc kì lạ đó, hương vị thật nói không nên lời. Lần trước đau dạ dày uống cái độc dược đen như mực kia, cô gần như bị nôn mửa khi uống xong.

Severus đặt chai thuốc trên bàn, trái tim cô bình tĩnh trở lại, cuối cùng cũng thoát, nhưng lại phát hiện Severus khẽ cười bỏ độc dược vào trong nồi. Cô mới hiểu, Severus thối này đang đùa giỡn cô, đây là thứ mà cậu ấy dùng để chế độc dược, cô tưởng Severus muốn đưa cho cô uống , "Severus, cậu dám trêu chọc tớ!" Cây kem đáng thương của cô, Khả Ny trút giận lên vai Severus.

"Tớ cũng chưa nói là cho cậu uống." Severus nhướng mày, vẻ mặt vô tội cười nói.

Còn dám nói, mỗi lần đều lấy độc dược ra dọa cô, xem cô hôm nay làm sao trừng trị cậu, thấy Severus vừa quay người lại, ta lập tức nhảy xuống lên người Severus, lần này cậu còn không chết, xem ta Thiên Cân Trụy đỉnh ——

Không nghĩ tới mông cô vừa rời bàn, đã bị Severus vọt tới bế lên, trời đất dao động một hồi mới ổn định lại, Severus vẻ mặt cười âm hiểm, "Khả Ny, cậu muốn làm gì?"

Thất bại! Cô lấy tay bụm mặt, "Không có. . . . . . Không có. . . . . . Tớ không muốn làm cái gì cả! Thả tớ xuống."

"Không thả!" Severus cũng bắt đầu dùng giọng diệu cố tình gây sự.

Merlin —— Đây còn là Severus Snape sao? Rowling! Tôi bị cô lừa rồi." Severus, thuốc của cậu sắp bị hư rồi kìa!" Đôc dược không phải là bảo bối của cậu sao?

"Đừng động vào nó là tốt rồi!"

Cảm giác bị treo trên không đáng sợ, giống như tất cả đều không thể kiểm soát được, " Severus, nếu cậu không thả tớ xuống tớ sẽ tức giận." Làm sao vậy? Hôm nay Severus thật sự quá ranh mãnh rồi, "Này! Severus, tớ sẽ tức giận —— tớ sẽ tức giận đó."

Một lúc lâu, Severus mới buông Khả Ny xuống ——

"Lúc nãy cậu vẫn chưa trả lời tớ. Regulus ——" Khả Ny còn chưa nói hết lời, vẻ mặt Severus vừa mới nãy vẫn còn mỉm cười giờ đã trầm xuống .

" Có phải Regulus vẫn không chịu nói đúng không?"

"Cậu đừng nhắc, cậu vừa nhắc tới tớ lại tức giận, cậu nói đi chúng ta lo lắng hao tâm tốn sức giúp cậu ấy giải oan thoát tội như vậy, nhưng trái lại chính cậu ấy chẳng hề để ý." Có đôi khi cô thật sự nghĩ không để ý đến Regulus nữa, nhưng không giúp Regulus cô cảm thấy có chút áy náy, không yên tâm.

Severus lấy thuốc trong nồi đổ vào trong lọ, "Nhưng mà cậu vẫn muốn giúp cậu ta?"

Cô không giúp đỡ không được? Nói không chừng sau này cậu ấy thật sự có thể lấy được trường sinh linh gía của Voldemort, đây không phải là một tiểu nhân vật.

"Khả Ny, nếu có một ngày tớ gặp phải tình cảnh giống như vậy, cậu cũng sẽ dốc hết sức lực cứu tớ chứ?" Giọng Severus có vẻ bình tĩnh không nên lời.

Gặp phải tình cảnh giống nhau, nghĩ đến giáo sư Snape, Khả Ny không muốn nghĩ tiếp nữa. Severus sẽ không trở thành giáo sư Snape —— Cậu ấy không phải ——

"Cậu nói đi?" Khả Ny nhẹ nhàng xoay người dựa vào Severus, lắc đầu cười nói, "Đương nhiên là không rồi... !"

Im lặng —— Im lặng như chết . . . . . . Một giây này, bầu không khí thật sự yên tĩnh một cách đáng sợ ——

Khả Ny rõ ràng cảm giác được cơ thể Severus phía sau bắt đầu cứng đờ, cả buổi vẫn không nhúc nhích, Severus sẽ không tức giận đấy chứ! Khả Ny lẳng lặng duy chuyển tới trước mặt Severus, vừa thấy vẻ mặt của Severus cô liền ngây ngẩn cả người, đôi mắt Severus trống rỗng cô chưa bao giờ thấy nó trước đây, sắc mặt tái nhợt dọa người. Khả Ny vốn cho rằng Severus định nói cái gì đó, nhưng cậu ấy vẫn không nói lời nào.

"Đầu tiên tớ sẽ điên cuồng đập người đã oan uổng cậu. Đánh chết rồi cứu sống, sau đó lại đánh chết ——khiến cho bọn họ về sau không dám oan uổng cậu nữa." Không đùa cậu ấy nữa! Khả Ny chớp chớp mắt nhìn Severus, mỉm cười nhẹ nhàng.

Cơ thể bỗng nhiên bị kéo lại, bản thân cô còn chưa kịp phản ứng, đã bị Severus ôm vào trong ngực, tay Severus gắt gao ôm cổ Khả Ny, hơi thở khẽ lướt qua cổ cô. Từ trong lực đạo của Severus có thể cảm giác được, cảm xúc lúc này của Severus dường như đang dao động rất lớn, ngay cả hô hấp cũng không ổn định. Khả Ny ngơ ngác không dám lộn xộn, đành phải trở tay nhẹ nhàng ôm Severus ——

"Cậu làm sao vậy, Severus?" Thời gian từng phút từng phút trồi qua, Khả Ny thử giãy dụa, nhưng không mảy may nhúc nhích được, Khả Ny khó hiểu vỗ lên lưng Severus.

Giọng Severus có chút rầu rĩ, vừa có chút khàn khàn, "Bây giờ đừng cử động, cứ như vậy. . . . . . Cứ như vậy một lát nữa là tốt rồi."

Khả Ny không hiểu, tại sao nói ôm cô liền tốt, tuy rằng không biết rốt cuộc cậu ấy xảy ra chuyện gì, nhưng cảm giác được sự kỳ lạ trong hành động của cậu ấy, cô cũng tùy ý cậu ấy, ôm thì ôm ! Dù sao cũng không có gì xấu, nhưng từ trong cánh tay cậu ấy, Khả Ny có thể cảm nhận được cậu ấy thật sự rất gầy, trước dây tất cả mọi người đều mặc áo choàng, cho nên rất khó phát hiện, cô đẩy Severus ra, nghiêm túc nói: "Severus, tại sao cậu gầy như vậy, hôm nay tớ nhất định phải hỏi cậu, mấy năm nay rốt cuộc cậu có ăn cái gì không?"

". . . . . ." Severus không dám nhìn vào mắt cô, lẩm bẩm nửa ngày không nói lời nào.

Thấy Severus không nói lời nào, Khả Ny âm thầm lắc đầu, tiểu quỷ đầu, không bao giờ biết tự chăm sóc bản thân, "Dù sao, chẳng bao lâu nữa, đến kỳ nghỉ về nhà, tớ phải bồi bổ cho cậu thật tốt, tránh cho quá gầy, bị người bắt nạt làm sao bây giờ." Tính toán thời gian, kiểu này thì còn hơn nữa tháng nữa là nghỉ, tiểu Severus lúc nào cũng luyện Phép thuật và pha độc dược mà quên ăn cơm, cô không thể làm gì khác hơn là mỗi ngày thúc giục.

"Phép thuật mới là lợi hại nhất, thân thể có ích lợi gì! Tớ có thể ôm cậu duy chuyển thì được rồi." Giọng Severus rất nhỏ, nếu không phải cô chú ý nghe, căn bản là nghe không được.

Cô hung hăng trừng mắt nhìn Severus, "Severus!" Còn dám phản bác.

Severus chỉ hừ nhẹ một tiếng, không nói gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net