Phần Giơí Thiệu:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Văn án :

    Dumbledore nói: "Trò có thể là một Slytherin hắc ám ánh sáng, cũng có thể sẽ là người tạo ra một Voldemort khác."

    Làm ơn ! giáo sư Dumbledore, đừng nói tôi thành vĩ đại như thế được không? tôi chỉ là một người bình thường, không có năng lực lớn như vậy.

    Severus nói: "Tôi chưa từng xem em là chị của tôi."
    Nhưng  tôi chỉ có thể làm chị của anh, anh hiểu không Sievert! Ở cái thế giới này, tôi trước sau chỉ là một vị khách qua đường, hơn nữa chỉ có thể là.......Tôi thật sự rất muốn cho anh được hạnh phúc, nhưng loại hạnh phúc này, tôi lại không thể mang lại cho anh. Tôi mang cho anh vĩnh viễn đều là thống khổ, vĩnh viễn đều là thống khổ ——

    Lily nói: "Ở trong lòng tớ luôn xem cậu là một người chị."
    Tớ là một người chị! Chị biết trước kết cục của em, lại cứu không được em, mà ngay cả việc giúp em bảo vệ Harry lớn lên, chị  đều  khônglàm được.

      Voldemort nói: "Tôi nên sớm nhận ra cô là em của cô ấy!"
      Nhận ra thì thế nào? Anh sẽ không giết tôi sao? Đúng, nếu nói về nguyên nhân, là do chị tôi năm đó có lỗi với anh, thế nhưng anh khẳng định rằng mình không có một chút lỗi lầm nào hay sao? Dumbledore nói: "Anh trở thành như vậy là do chị ấy", nhưng nếu như có một ngày đồng thời đặt quyền thế và chị của tôi ở trước mặt anh, rốt cuộc anh sẽ chọn bên nào?

Lupin nói: "Cô là một người đặc biệt nhất tôi từng gặp."

    Đặc biệt! Tôi lại không cho là như vậy, chẳng qua là ý kiến đó của tôi chưa từng xuất hiện tại học viện mà thôi!


     Tôi đã từng đồng ý với Giáo sư Dumbledore  sẽ không lưu lại  tình yêu ở...nơi này . Nhưng đến tận sau này, tôi mới nhận ra , sự việc phát triển không phải lúc nào tôi cũng có thể khống chế được , thật ra nó sớm đã được định sẵn từ trước——



     Văn thuộc loại dưỡng thành, bạn nào không thích thể loại xin mời ra. . . . . .

Nhân vật chính: · Phùng khả ny  / Severus Snape ┃ phối hợp diễn: Lily Evans, Harry Potter cùng các nhân vật khác trong hp ┃ khác: cho giáo sư Thân ái một kết cục hạnh phúc 

[ Đoạn ngăn 1]

           Trong phong chợt vang lên môt thanh âm khủng khiếp, đáng sợ, nghe như tiếng của dã thú bị thương. Snape ngồi gục tới trước trên một cái ghế, Dumbledore đứng ở một bên, ánh mắt lạnh lùng khắc nghiệt nhìn xuống hắn. Một lát sau, Snape ngước mặt lên, trông anh tựa như một người đã trải qua một trăm năm đâu khổ kể từ khi rời đỉnh đồi hoang nọ.

"Tôi cứ tưởng rằng,... Thầy có thể.... Bảo vệ được bọn họ....Được bình an"

"Lily và James đã đặt niềm tin vào nhầm người", " Dumbledore nói, "Cũng giống như anh thôi, Severus, chẳng phải anh hy vọng chúa tể Hắc ám sẽ tha mạng cho cô ấy sao? Không ai biết được "Cô ấy" sẽ xuất hiện ở đâu."

Hơi thở của Snape trở nên yếu ớt

"Có điều, may mắn là con của Lily vẫn còn sống." Dumbledore nói.

Cái đầu Snape khẽ gật như thể anh ta hất đuổi một con ruồi chán ngắt

"Đứa bé kia vẫn còn sống. Nó có một đôi mắt giống hệt đôi mắt củaKhả Ny. Ta chắc anh còn nhớ Khả Ny. . . . . ."

"ĐỪNG !!!Không được nói tới cô ấy, bất luận kẻ nào đều không cho nói tới cô ấy." Snape rống lên.

"Hãy chấp nhận sự thật đi!" Dumbledore im lặng một chút rồi nói, "Cô ấy đã chết, cô ấy  và Lily liều chết đặt lời nguyền để lấy mạng chúa tể Hắc ám ."

Snape cắn chặt răng, cho đến khi tơ máu theo trong kẽ răng chảy ra.

"Anh hối hận ư! Severus?"

"Vì sao. . . . . . Vì sao người chết không phải là tôi. . . . . ."

"Và như vậy thì có lợi ích gì?" Dumbledore lạnh lùng nói, "Nếu anh yêu Khả Ny, nếu anh thật sự yêu cô ấy , thì con đường phía trước anh đã rõ ràng."

Snape dường như chăm chú nhìn qua làn khói mù mịt của đau thương. và lời của cụ Dumbledore có vẻ mất nhiều thời gian mới đến được tai anh.

"Thầy —— ý của thầy là gì?"

"Anh có biết hai người ấy là chết như thế nào, tại sao phải chết, đừng làm cho hai người ấy chết vô ích. Anh đã đáp ứng cô ấy sẽ bảo vệ đứa bé của Lily . Cô ấy và Lily dùng tính mạng đổi lấy đứa nhỏ. . . . . . Anh đã đồng ý với cô ấy."

"Nó không cần bảo vệ nữa, chúa tể Hắc ám đã chết ——"

" Chúa tể Hắc ám sẽ trở lại, khi đó Harry Potter sẽ gặp nguy hiểm khủng khiếp."

Qua thật lâu, Snape mới một lần nữa khôi phục lại, rốt cục, hắn nói: "Hay lắm! Hay lắm. Nhưng cụ Dumbledore thầy phải thề vĩnh viễn. . . . . . Vĩnh viễn không được nói cho bất luận kẻ nào! Đây là bí mật chỉ hai ta biết! Tôi không thể chịu nổi. . . . . . Nhất là con trai của Poster . . . . . .Tôi muốn thầy hứa!"

"Anh muốn ta thề, Severus? Thề vĩnh viễn không tiết lộ điều tốt đẹp nhất của con người anh cho nó biết ư?" Dumbledore thở dài, nhìn xuống gương mặt hắn đau khổ, tàn khóc của Snape. "Nếu anh đã kiên trì như vậy thì. . . . . ."

[ đoạn ngắn thứ 2]

Dumbledore nhẹ giọng nói : "Anh từng thề sẽ dùng hết mọi khả năng của mình để bảo vệ những học sinh trường Hogwarts, đúng không?"

Snape cố sức gật đầu.

"Tốt lắm. Như vậy hiện tại, nhiệm vụ quang trọng nhất của anh chính là tìm hiểu xem ruốt cuộc Draco đang muốn làm gì. Một đứa trẻ đang hoảng sợ thì nguy hiểm đối với người khác cũng như chính bản thân thằng bé . Giúp nó, bảo vệ nó, nó sẽ chấp nhận anh, nó yêu mến anh——"

"........Điều đó có thể không thực hiện đươc, bởi từ khi cha thằng bé thất thế thì nó đã không còn yêu mên tôi như trước nữa. Draco nói cha nó bị như vậy tất cả đều là lỗi của tôi, nó cho là tôi cướp đi vị trí đáng lẽ thuộc về Lucius."

"Dù vậy,nhưng cứ cố gắng. Âm mưu của đứa bé kia có thể sẽ hại đến người vô tội, họ so với mạng ta thì trọng yếu hơn. Cuối cùng, tất nhiên, chỉ có một cách duy nhất chúng ta phải làm nếu muốn cứu thằng nhóc lửa giận của Chúa Tể Voldemort"

Snape nhíu mày, mang theo khẩu khí châm chọc hỏi: "Thầy định để cho thằng nhóc giết thầy à?"

"Đương nhiên không phải. Chính anh mới là người sẽ giết ta."

Nhất thời cuộc nói chuyện bị chìm trong sự im lặng, căn phòng dần bị bao phủ bởi bầu không khí nặng nề thẳng đến khi bị một loại âm thanh "tí tách" kỳ quái phá vỡ. Đó là thanh âm của Phượng Hoàng Fox đang cắn xương cá.

"Thầy có muốn tôi làm điều đó ngay bây giờ không?" Snape hỏi, giọng điệu đầy mùi vị châm chọc, "Hoặc là đợi lát nữa, chờ thầy sáng tác bài văn mộ chí của mình sau đó tôi mới ra tay?"

"À, không phải hiện tại, " Dumbledore cười nói, " Căn cứ những chuyên xảy ra vào đêm nay, ta dám nói tới một lúc nào đó cần thì thời điểm đó sẽ tự xuất hiện." Cụ chỉ vào bàn tay đang dần khô héo, cháy đen thui của mình kia nói, "Ta khẳng định không quá một năm."

"Nếu thầy không sợ chết, " Snape thô bạo nói, "Sao thầy không cho Draco xuống tay luôn đi?"

" Linh hồn Đứa bé kia còn chưa tổn thương đến tình trạng đó." Dumbledore nói, "Ta không thể để cho linh hồn của nó bởi vì ta mà bị hủy diệt được."

"Vậy còn linh hồn của tôi thì sao, cụ Dumbledore? Linh hồn của tôi làm sao đây?"

" Severus, giúp một lão nhân giải thoát thống khổ và tủi nhục đến cùng có bị tổn thương linh hồn hay không, anh là người rất rõ nhất. " Dumbledore nói, "Ta xin anh giúp ta cái ơn lớn này, Severus, bởi vì ta đã xác định sẽ phải chết rồi giống như đội Chudley Cannons sẽ đội bản liên hoàn năm nay. Ta thừa nhận ta đã nghĩ muốn chết một cách thống khoái một chút, như vậy là có thể nhanh thoát khỏi những chuyện phiền lòng, rắc rối này. Sự lo lắng có thể sẽ nhiều hơn, vd như chuyện về Grey Burke đi, nghe nói Voldemort đem hắn ta chiêu hàng rồi? Hay rơi vào tay Bellatrix yêu quý, ả luôn thích cùng chơi đùa với con mồi của mình trước khi xơi nó."

Giọng nói cụ nhẹ nhàng, nhưng một đôi mắt con ngươi xanh lam của cụ nhìn xoáy vào Snape như chúng đã từng xoáy vào Harry như thế, giống như cụ thấy được cái linh hồn mà họ đang nói đang ở trước mắt vậy. Cuối cùng Snape vẫn là miễn cưỡng gật đầu.

Dumbledore thoạt nhìn rất hài lòng.

"Cám ơn anh, Severus. . . . . . Linh hồn của anh vĩnh viễn sẽ không sa đọa , bởi vì Khả Ny sẽ không cho phép điều đó xảy ra ."

[ đoạn ngắn thứ 3]

Trong văn phòng cụ Dumbledore, ngoài cửa sổ một mảnh hắc ám. Phượng Hoàng Fox lẳng lặng đứng đó, Snape cũng đang ngồi trong im lặng, trong khi cụ Dumbledore vừa đi vòng quang anh, vừa nói chuyện.

"Chưa đến thời khắc cuối cùng, chưa đến lúc cần thiết, thì không cần cho harry biết, nếu không làm sao harry có dũng khí để làm chuyện đó đây?"

"Chuyện nó phải làm là chuyện gì?"

"Đó là chuyện giữa Harry và ta, bây giờ hãy nghe cho thật kỹ đây, thầy Severus. Sẽ có một ngày như vậy _ Sau khi ta chết_ Đừng cãi, đừng xen ngang! Sẽ đến một thời điểm mà Voldemort cảm thấy lo lắng, sợ hãi mạng sống của con rắn."

"Con Nagini à?" Snape có vẻ kinh ngạc

"Đúng vậy. Chỉ cần có một ngày Voldemort thôi sai con rắn ra ngoài thi hành mệnh lệnh của hắn, mà giữa nó an toàn bên cạnh hắn dưới sự bảo vệ của pháp thuật, ta nghĩ khi đó, chính là thời điểm nói cho Harry biết."

"Nói cho nó biết cái gì?"

Dumbledore hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại.

"Nói cho nó biết chính vào cái đêm Voldemort toan giết nó, Khả Ny và Lily đã dùng mạng sống như một lá chắn ngăn cách giữa Voldemort và nó, bảo vệ nó sau lưng , lời nguyền chết chóc dội ngược về trên người Voldemort,nhưng chính vì vậy mà một mảnh linh hồn của Voldemort cũng văng ra và bám vào trên linh hồn còn sống duy nhất trong ngôi nhà đổ nát đó. Một bộ phận của Voldemort sống trong cơ thể Harry, đây cũng giải thích vì sao nó có thể nói chuyện được với rắn, nguyên nhân vì sao nó có thể thấy được những suy nghĩ, hành động của  Voldemort và ngược lại . Chỉ cần mảnh vỡ linh hồn bị thất lạc của Voldemort vẫn còn bám trên người Harry và được nó bảo vệ, thì Voldemort sẽ không thể nào chết được."

"Như vậy thằng nhóc. . . . . . Thằng nhóc kia phải chết à ?" Snape hỏi, hoàn toàn bình thản.

"Hơn nữa phải chính Voldemort tự mình động thủ, Severus, điều này rất trọng yếu."

Lại một đoạn thời gian im lặng kéo dài. Sau đó Snape mở miệng nói: "Tôi tưởng. . . . . . Qua nhiều năm như vậy. . . . . . Chúng ta bảo vệ nó là vì cô ấy. Vì Lily, vì. . . . . . Khả Ny. Khả Ny hy sinh mạng sống của mình để đổi mạng nó, Dumbledore!"

"Ta biết, chúng ta luôn tại bảo vệ Harry vì phải dạy , bồi dưỡng Harry, để  nó có  đủ dũng khí." Dumbledore vừa nói, mắt cụ vẫn  nhắm nghiềm."Đồng thời, mối giữa liên hệ giữa Voldemort và harry ngày một mạnh hơn, giống một dạng ký sinh phát triển vậy. Có lúc ta cảm thấy, chính bản thân harry cũng hoài nghi điều đó, nếu ta đoán không lầm, thì nó sẽ an bài tất cả mọi thứ thật tốt,  sao cho khi bắt đầu bước lên con đường đi gặp cái chết của mình , cũng có nghĩa là ngày tận thế của Voldemort đã đến."

Dumbledore mở mắt, nhìnSnape  đang vô cùng hoảng sợ.

Snape: "Thầy vẫn luôn bảo vệ tính mạng của Harry là vì để Harrychết đúng thời điểm ư?"

Dumbledore :"Đừng kinh ngạcnhư vậy, Severus, anh đã tận mắt thấy bao nhiêu người chết rồi?"

Snape :"Gần đây thì chỉ những người tôi cứu không được thôi." Snape đang nói thì bỗng nhiên nhận ra điều gì đó, anh giận dữ đứng lên."Cụ lợi dụng tôi."

Dumbledore :"Nghĩa là sao?"

Snape :"Tôi làm gián điệp vì cụ, dối trá vì cụ, vì cụ dấn thân vào nguy hiểm. Tôi làm tất cả  là để bảo vệ cho đứa con của Lily Potter , vì tôi đã hứa với Khả Ny. Hiện tại cụ nói cho tôi biết là bấy lâu cụ nuôi nó như nuôi heo chờ ngày giết thịt ——"

"Ồ! thậtcảm động, Severus, " Dumbledore nghiêm túc nói, "Nhưng mà nói cho cùng, bây giờ anh thây đổi, bắt đầu có ý muốn bảo vệ đứa bé kia rồi à?"

"Bảo vệ nó hả?" Snape kêu to: "Hú Hồn thần hộ mệnh!"

Từ đầu cây đũa phép của anh vọt ra một con hươu cái màu bạc. Con hươu đáp trên sàn nhà ở văn phòng, nhảy xuyên qua phòng ở, rồi phóng ra cửa sổ. Dumbledore nhìn con hươu bay đi, và sau khi ánh sáng óng ánh bạc của nó mất hút, cụ xoay người nhìn Snape, trong đôi mắt Severus đã tràn ngập nước mắt.

"Thời gian trôi qua đã rất lâu rồi, anh vẫn không hết yêu sao?"

"Vĩnh viễn"

[ đoạn ngắn thứ 4]

Snape đang quỳ gối trong phòng ngủ cũ của chú Sirius. Nước mắt từ chiếc mũi ưng của anh liên tục chảy xuống khi anh đọc bức thư cũ của Lily. Trang thứ hai chỉ vỏn vẹn có vài chữ :

"Không thể tin được Khả Ny lại làm bạn với Gellert Grindelwald, tớ cảm thấy  nhất định cô ấy bị điên rồi. Tớ rất lo cho Severus, nhưng tớ cảm giác, cảm thấy Khả Ny nhất định sẽ tỉnh lại. Đến lúc đó tất cả vấn đề sẽ được giải quyết ."

Lily Yêu quý của cậu"

Khả Ny. . . . . . Khả Ny. . . . . . Snape lấy trang thư có ghi tên Khả Ny, và đứng lên nhét nó vô trong áo choàng của anh, sau đó xé ảnh chụp trong tay  thành hai nửa, lưu lại một nửa có hình Lily, bởi vì đôi mắt xanh biếc kia. nhưng liệng đi một nửa có James và Harry xuống sàn, phía dưới những ngăn tủ kéo . . . . . .

[ đoạn ngắn thứ 5] [đoạn này là sau khi snape đã giết Cụ Dumbledore ]

Trong màn đêm yên tĩnh, không môt ai biết. Lúc tìm được Snape, Lupin không để ý đến sẽ bị hoài nghi mà trưng ra bộ khinh thường nói: "Tôi cảm thấy có lẽ vật này nên giao cho anh!" Nói xong lạnh lùng  giaovật đang cầm trong tay cho anh.

Nhưng Snape cũng không nhận lấy ngay lập tức, mà cười châm chọc  nói: " Anh một mình tới đây tìm tôi, không sợ tôi giết anh sao. Đừng quên, trong suy nghĩ các người, tôi chính là hung thủ giết chết Dumbledore vĩ đại kia."

Lupin lạnh lùng nhìn Snape "Tôi nhớ được, giáo sư Dumbledore là chết ở trong tay anh, anh không cần nhắc nhở, tôi  rất muốn móc tim bào xương anh ra nhưng tôi sẽ làm điều đó  trên chiến trường, chẳng qua giáo sư Dumbledore dặn tôi  phải giao vật này cho anh, tôi không muốn làm trái ý của giáo sư."

Snape dùng ánh mắt coi rẻ nhìn cái hộp trên tay Lupin, giống như đang nhìn thấy một thứ mà mình vô cùng chán ghét, "Anh khẳng đinh tôi sẽ lấy nó ư?"

Rốt cuộc Dumbledore đang làm trò gì vậy?

"Anh không ngại thì nhìn xem chút, còn nếu anh không muốn lấy, tôi sẽ thu hồi nó  lại ngay lập tức."

Nhìn bộ dạng chắc chắn của Lupin , Snape nghi hoặc cầm lấy cái hộp, cười nhạt mở ra, trên thế giới này còn có cái gì mà anh muốn đâu? Nhưng khi anh nhìn thấy những trang phục trong hộp thì  sững sờ, nhìn đến si mê, đôi môi hơi run rẩy, vẻ mặt cũng bắt đầu mê loạn, nắm thật chặt đồ vật trên tay, giống như đó là tất cả đối với anh vậy .

Đó là một bức ảnh bình thường nhưng cũng rất đặc biệt, nó đặc biệt không phải là vì chụp bằng máy ảnh tốt hay do nhiếp ảnh gia chụp cho, nó cũng giống những bức ảnh bình thường khác, không có gì lạ. Nó đặt biệt là vì người trong tấm ảnh, một cô gái mặc áo trắng, yên tĩnh ngồi ở trên cỏ,  từng trận gió nhẹ thổi qua, làm bay vài sợi tóc đen của cô ấy. Đôi mắt xanh biếc đang hướng tới ống kính chớp mắt mỉm cười, thế nhưng trong ánh mắt ấy lại phảng phất có chút bất đắc dĩ, lại mơ hồ lo lắng điều gì đó.

Không biết im lặng đã bao lâu rồi, mới nghe thấy giọng nói khàn khàn của Snape đang run rẩy gọi "Khả Ny! Đây là khả Ny, làm sao có thể ——"

Khả Ny. . . . . .

Cả đời này, đó là thứ duy nhất anh muốn có——

----------------------------------ta là dãi phân cách a-----------------------------------------------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net