86.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cãi nhau với Nott xong xuôi đâu đó, Hermione liếc lên bàn làm việc của giáo sư Snape, thấy tờ đăng kí học của tên nào đó ở trển.

Cô ấy tròn mắt, "Nott, cậu đăng kí gần hết các môn sao?"

Theodore Nott nhún vai, "Chuyện bình thường mà. Ngoại trừ những bộ môn bị học trùng ra thì tôi đã cố đăng kí hết. Buồn thay..." Cậu ta thở dài. "Tôi ước có thể phân thân ra học 15 môn."

Hermione xúc động ôm mặt, cảm giác như muốn ngã đến nơi. Cô ấy nhào đến định theo thói quen ôm cậu ta, nhưng chợt nhận ra đó là Slytherin, là con trai, là người mới gặp lần đầu tiên, cô ấy đứng khựng lại, cố hết mức kiềm chế chỉ để nắm tay Nott.

-"Nott, cậu thật tuyệt! So với các Slytherin khác, cậu thật quá tuyệt!"

Trong một thoáng, cả người Nott cứng lại. Cậu ta khó khăn dịch chuyển tay, mím chặt môi, chắc đang tự hỏi có nên giật tay ra hay không. Cuối cùng, y như một diễn viên đích thực, Nott ôn hòa mỉm cười dịu dàng, nói:

-"Cảm ơn..."

Tôi xua tay, làm bộ như không biết gì cả, quay lại nói với giáo sư Snape.

-"Giáo sư, còn có các tài liệu..."

Giáo sư Snape không dừng tay viết bút một lần, nói, "Ở kệ tủ bên trái."

Tôi đi đến kệ tủ kính lấy hồ sơ các phù thủy năm nhất năm nay, lật sơ sơ qua để ghi nhớ tạm. Trong này còn có thời gian biểu của năm nhất, so với năm ngoái thì có chút thay đổi. Tôi lẩm bẩm gảy bàn tính trong đầu, 15 môn một tuần, còn có công việc trợ lí, hình như có hơi bận thì phải?

Hermione đã nhớ ra lí do để theo tôi đến gặp giáo sư Snape, cô ấy bỏ tay Nott ra, ôm sách chạy đến bàn giáo sư. Theodore Nott thở phào nhẹ nhõm một cái, tiến đến chỗ tôi đang đứng xem danh sách. Cậu ta nhìn qua hồ sơ của các phù thủy sinh, đột ngột chỉ vào một người.

-"Thằng nhóc này..."

Tôi nhìn Nott, "Người quen à?"

Cậu ta gật đầu, "Có thể nói là vậy. Tên nhóc này là cháu của bộ trưởng bộ pháp thuật hiện tại, ông Cornelius Fudge. Walter Thomas Fudge."

Tôi nghiêng đầu, "Có gì lạ sao?"

Nott gật đầu, nhỏ giọng nói với tôi, "Nó là hôn phu của Daisy."

Tôi suýt làm rơi tập tài liệu, Nott nhanh chóng phản ứng lại, đưa tay đỡ phần bìa xấp giấy tờ. Tôi không để tâm tình cảnh lúc đấy trông thế nào, tôi chỉ nghĩ: CMN tức là Daisy Williams có một tên chồng nhỏ tuổi hơn?! Xấu trai hơn?! Ngu đần hơn người anh kết nghĩa và tất cả các anh trai khác!!

-"Cậu kể chuyện cười à?" Tôi choáng váng một lúc. "Tên này thua cậu về mọi mặt, sao cậu phải lo? Cậu còn được h---"

-"Này, cẩn thận cái mồm đấy." Nott hắng giọng cắt ngang, sau đó chống hông, tự tin nói. "Ai nói tôi lo? Tôi chỉ muốn cảnh báo cậu đừng có dây dưa với thằng nhóc này. Đụng đến Bộ chẳng phải chuyện đùa đâu."

Tôi xua tay, "Không cần cậu nhắc tôi cũng tự biết rồi. Slytherin qua các thế hệ, càng bé lại càng ngu si và đần độn, không biết thường thức hơn. Tôi mới là không chấp lũ nhãi ranh đó."

-"Cậu biết gần đây tôi nhớ đến cái gì không? Tôi nhớ đến cậu hồi năm nhất cũng trẻ trâu như thế." Nott nheo mắt. "Rõ ràng là tôi có ý tốt đến giới thiệu sách cho cậu, còn thân thiện lí giải đầy đủ. Đó là lần đầu tiên tôi đối với người lạ có nhiệt tình đến thế, cậu còn xụ mặt tỏ vẻ không ưa thích, nói thẳng thừng: "Tôi là Gryffindor, tôi ghét Slytherin." Đúng không nhỉ?"

Tôi giãy nảy, "Không có! Rõ ràng là cậu nói cậu ghét Gryffindor trước, sau đó tôi mới nói là ghét Slytherin!"

Nott cười haha, "Phải rồi nhỉ, được, cậu nói thì đều đúng hết." Rõ là rặt mùi cạy khóe nhau, tôi tức đến cắn môi chảy máu mà cũng không nói lại được. Cậu ta hất tay. "Nhưng không thể chối bỏ rằng, sự thật chính là cậu khơi mào sự trẻ trâu của cậu trước. Chúng ta hồi năm nhất đều là những kẻ không biết thường thức mà."

Tôi ấn tập tài liệu vào Nott, chán ghét bỏ đi.

-"Từ giờ cùng nhau làm việc tốt, bạn học Nott."

Theodore Nott lè lưỡi, "Không có ý định hợp tác với người như cậu đâu, trẻ trâu."

Hermione nhìn tôi hậm hực bước đến chỗ cô ấy với vẻ mặt kinh ngạc.

-"Hai người nói gì với nhau vậy? Tâm trạng sa sút thế?"

Tôi hất tay, "Không có gì, chúng ta đi nghỉ trưa thôi."

Hermione chớp mắt, "Hả? Nghỉ trưa? Đâu có được, chúng ta đi học Số học đã nào."

Tôi giật mình, "Cái gì?" Nhìn lại còn thấy giáo sư Snape và Nott trong phòng, tôi cáo từ hai người bọn họ, kéo Hermione rời khỏi văn phòng Độc Dược. Lát sau đã đi một đoạn kha khá, tôi mới định thần mà hỏi. "Số học 9 giờ qua lâu rồi mà, Hermione. Cùng giờ đó chúng ta đang học Tiên Tri đó!"

Hermione mỉm cười, "Không sao, mình có cái Xoay thời gian đây mà." Cô ấy toan lôi từ túi áo ra cái xoay thời gian, tôi vội ngăn lại.

-"Khoan, giờ mình mới nhớ. Ban đầu mình thực ra chỉ có ý định đăng kí Tiên Tri, sách vở các môn khác thì hoàn toàn không mua! Mình căn bản là tay không đi học 10 môn còn lại!"

Hermione hào hứng bác bỏ luận điểm của tôi, cười hì hì.

-"Không sao, sắp tới chúng ta được đến làng Hogsmeade, bồ có thể mua sách vở ở đó sau. Thời gian này bồ có thể mượn sách thư viện, hoặc chấp thuận dùng chung sách với mình. Mình không ngại chia sẻ đâu!"

Trước khi tôi kịp phản ứng lại, Hermione lôi từ ngực áo ra sợi vòng hôm nọ cô ấy khoe cho tôi, đeo vào cổ cả hai đứa. Vặn vặn một lúc, tôi nhìn xung quanh, không gian thời gian đều thay đổi. Cảm thấy rất chóng mặt, tôi ôm đầu nhắm mắt, lúc mở ra thì vẫn là khung cảnh hành lang trước văn phòng Độc Dược, chẳng khác tí nào.

Hermione nhìn đồng hồ đeo tay, "Đi nhanh nào, giờ là 9 giờ kém 10, chúng ta còn 10 phút nữa để đến lớp Số học." Cô ấy nắm tay tôi kéo đi. Tôi hoa mắt nhìn, có khác sao? Có à?!

Rất nhanh sau đó tôi nhận ra, quả thật chúng tôi đã quay lại trước 9 giờ thật! Đoạn đường Hermione kéo tôi đi, tôi bắt gặp Seamus Finnigan đang đi cùng Neville Longbottom, bọn họ mỗi người đều cầm quyển "Vén màn tương lai" chạy hộc tốc đi về hướng tháp Bắc. Ngay đằng sau đó là chiếc cửa sổ, nhìn ra ngoài là tháp đồng hồ của Hogwarts, chỉ đúng 9 giờ.

Tôi CMN choáng!

***

Bộ môn Số học ở Hogwarts là do giáo sư Septima Vector phụ trách. Đây là môn học sử dụng tên và các con số để nói lên tính cách con người, so với Tiên Tri bằng bã lá trà thì cái này nghe còn có tính logic hơn.

Lớp học rất ít người, bởi lẽ Số học là một bộ môn khó, đối với những người không ham học thì chẳng mấy ai quan tâm. Tôi lướt qua một vòng trong lớp, hầu hết Ravenclaw là nhiều, Gryffindor chỉ có tôi và Hermione, mà tôi là còn bị ép buộc học theo nữa chứ.

Tôi đảo một vòng quanh lớp, phát hiện trong góc khuất của phòng học có một nam sinh đang ngồi. Cậu ta cúi đầu đọc quyển sách trước mặt, phần tóc mái màu bạc rũ xuống che đi khuôn mặt. Tôi nhìn đồng phục màu xanh lá, một Slytherin...

Hermione đập vai tôi, chỉ vào cậu phù phủy đó.

-"Là Nott đấy."

Tôi giật mình, "Cậu ta cũng đăng kí học môn này?"

Hermione mỉm cười, "Cậu ấy đăng kí học gần hết các môn, lúc nãy mình có nhìn qua bản đăng kí học của Nott. Trừ Tiên Tri với Muggle học thì Nott học hết."

Tôi suýt ngã ra sau, "Này, chiều nay 3 giờ là gộp cả Thiên Văn Học và Độc Dược một tiết, cậu ta không định bỏ môn Độc Dược đấy chứ?"

-"Hả? À, Nott cậu ấy có đặc quyền không phải học Độc Dược, chỉ cần lên lớp đủ số tiết quy định thì cậu ấy liền có thể đi học các môn khác tùy thích." Hermione nghiêng đầu. "Cái đó là mình thấy tờ giấy phép giáo sư Snape đang kí cho cậu ấy, chứ không phải là Nott nói cho mình đâu."

Tôi hơi lùi ra xa Hermione một chút, cười giả lả cho có.

-"Ờm...nghe nè Hermione, cậu ta có ra sao cũng chẳng liên quan gì đến mình. Mình rất ghét Nott và cậu ta cũng vậy. Bây giờ rất hối hận vì sao lại từng nói với Nott rằng mình không ghét cậu ta, cảm ơn, giờ thì thay đổi rồi." Tôi đặt sách vở xuống một chỗ bất kì, nhưng chắc chắn là xa khỏi Theodore Nott. "Miễn gần nhau, cự ly tối thiểu nửa bán kính Trái Đất!"

Sau khi trải qua tiết Số học của giáo sư Vector, tôi cảm thấy đây là bộ môn rất thú vị. Sự liên kết giữa con số và tính cách con người đem đến một khía cạnh khoa học hơn bao giờ, nó không chỉ là Nội Nhãn xuyên đến tương lai, Số học là mũi tên cứng rắn đập vỡ cả hòn đá tiên tri của giáo sư Trelawney. Nói thật, tôi rất thích môn này.

Nhiều phù thủy sinh rời khỏi lớp bắt đầu than phiền về kiến thức mới ngày đầu đã siêu nặng, cảm giác như thể chỉ trong 1 tiếng rưỡi học bọn tôi đã đi qua cả nửa quyển sách giáo khoa, nhưng thật ra nó mới chỉ là một chương nhỏ. Tôi lạ thay là không thấy thế, tôi cảm thấy phần kiến thức này rất hữu dụng và thú vị, điều này đặc biệt khiến Hermione ghen tị nhìn tôi.

-"Quả nhiên là con người thông minh, học cái gì cũng đều có thể nhét vô đầu". Cô ấy vừa nói vừa đeo chiếc Xoay thời gian qua cổ tôi, hậm hực xoay nó. "Giá như mình được nửa cái thông minh của bồ."

Tôi cười cười, "Không có đâu, bồ cũng rất thông minh mà. Mình chỉ đối với những môn học nào thú vị thì chăm chú nghe giảng hơn thôi, không phải là thông minh đâu."

Hermione tháo dây ra, tặc lưỡi quay đi, "Bỏ qua đi, chúng ta đi học nốt môn Muggle."

Giáo sư Charity Burbage đón chào lũ học sinh bằng bài học về "Nha sĩ". Chúng tôi được biết rằng giới phù thủy không hề có vấn đề kiếm tra răng định kì, từ sau khi tôi vào học Hogwarts cũng chưa từng bị lôi đi kiểm tra răng lần nào.

Hermione thì thầm với tôi trong lúc ghi bài, "Ba mẹ mình là nha sĩ này, và tin mình đi, bọn họ không phải là những con quái đáng sợ với cái kìm sắt đâu."

Tôi nín cười. Bài học chán nản cũng nhờ vậy mà thú vị hơn chút, tôi âm thầm cảm thán.

***

Sau khi học xong môn Muggle, tôi và Hermione lần nữa xoay ngược thời gian, trở về học Tiên Tri lần hai. Cái này quả thật là có chút sơ suất, tôi lại lần nữa phải chịu đựng tin đồn mà Trelawney phát tán cho, lần nữa suýt treo cổ tự tử, tất cả chỉ để cho dòng thời gian không thay đổi. Bọn tôi, tức tôi cùng Hermione nhìn nhau, tự nhủ nhất định lần sau phải học các môn khác trước khi tiến đến học cùng với lũ Harry và Ron.

Cùng đến Đại sảnh dùng bữa, Harry phờ phạc ngồi ở ghế sau một loạt rắc rối ở phòng Tiên Tri. Xung quanh Đại Sảnh thì có nhiều nữ sinh hơn là nam sinh, bọn họ ngồi túm tụm với nhau vào một góc, len lén nhìn tôi.

Tôi đau đầu cầm một miếng sandwich, đập vai Harry.

-"Đi ra ngoài ăn đi."

Harry gãi tóc, "Tớ đang phân vân có nên về phòng ngủ một chút không, cảm thấy mới trải qua tiết Tiên Tri thôi mà cũng thật mệt mỏi."

Tôi cố xốc lại tinh thần, "Chiều nay là tiết của lão Hagrid đấy. Tiết đầu tiên của lão, cậu đừng có đem cái tâm trạng u ám này để khiến lão cũng u ám theo đó." Sau đó, tôi sực nhớ môn này học cùng với nhà Slytherin, cảm thấy đột nhiên rất tồi tệ.

Hermione thoải mái lấy một ít đồ ăn nhẹ nhàng, đa phần là salad cà chua, nói, "Bữa trưa như vậy là đủ rồi." Cô ấy hào hứng giở sách vở ra ôn tập, Ron choáng váng lắc tay.

-"Làm ơn, đừng! Đừng khiến mình phải chết ngất vì đống bài vở nữa."

Bọn họ lao vào cãi nhau, Hermione còn hung hăng đáp trả đến cả môn Tiên Tri. Cô ấy khẳng định chắc chắn đây là thứ môn học rác rưởi còn hơn cả Số học, sau đó trực tiếp kéo tôi bỏ đi. Ron thì thầm với Harry, bực bội dâng trào:

-"Nhỏ nói cái gì vậy? Nhỏ đã học Số học được tiết nào đâu chứ?"

Tôi cười gượng.

***

Buổi chiều đó tiết của lão Hagrid, tôi bận việc cho giáo sư Snape mà phải xin lão cho nghỉ ngay tiết đầu tiên. Lão Hagrid vừa buồn bực vừa tiếc nuối kí tờ đơn xin nghỉ của tôi, hằm hè bảo:

-"Ta nhất định phải khiếu nại với cụ Dumbledore mới được! Giáo sư Snape nghĩ gì mà lại lôi con ra khỏi ngay cái tiết học đầu tiên mà ta đứng lớp chứ?!"

Tôi cười cười, cầm tờ giấy rồi cáo từ.

Năm nhất Slytherin và Gryffindor luôn học cùng nhau môn Độc Dược. Giáo sư Snape có chút chuyện bận gì đó, nghe nói là có hẹn? Mà đó là thầy ấy bảo tôi với Nott, chứ bọn tôi cũng chẳng biết thực hư ra sao. Nói chung là bởi vì có việc, đâm ra thầy quyết định rất đột ngột.

-"Hai trò đứng lớp cho ta tiết này nhé." Rồi lủi đi mất.

À mà, hiển nhiên tôi mà xin nghỉ thì Nott cũng phải xin nghỉ rồi. Lão Hagrid không để ý đến Slytherin, lão chỉ để ý việc tôi không thể học tiết của lão, đâm ra việc xin nghỉ tiết của Nott rất nhẹ nhàng.

Nott cầm giáo án trên tay, đọc kĩ từng từ, sau đó quay sang nhìn tôi đang chuẩn bị đồ dùng. Cậu ta buồn miệng hỏi, "Tiết đầu có phải thực hành không?"

Tôi bảo, "Không, nhưng cần để giới thiệu. Hồi tôi học năm nhất có lần bị giáo sư Snape bắt miêu tả hình dáng của sừng kì lân trông thế nào, tôi còn không thể phác ra được."

Nott cầm giáo án đặt xuống bàn, nghĩ một lúc, "Tôi với cậu...ai mới nên đứng lớp hơn nhỉ?" Cậu ta lúc lắc phần tóc mái. "Tôi rất không muốn lộ mặt cho Walter Fudge xem, nếu như thằng lỏi con đó đi bép xép với Daisy cái gì thì..."

Tôi không nhân nhượng, hất tay nói, "Tôi cũng không muốn. Cậu thử nói xem, cái tin đồn chết tiệt kia giờ lan rộng khắp cả Hogwarts, tôi mà lên đứng lớp thì cả Slytherin lẫn Gryffindor đều chửi chết tôi mất. Một tiền bối năm ba của nhà Sư Tử tuyên bố tán đổ hotboy năm ba của nhà Rắn, vừa mới nói xong thì cả hai lại cùng nhau xuất hiện trên bục giảng. Đúng là tai họa mà."

Nott xụ mặt.

-"...Vậy là tôi phải làm rồi..."

Tôi gật đầu, mỉm cười cổ vũ, "Chúc may mắn."

Thực ra tôi biết, dù Theodore Nott bi quan là vậy, nhưng cậu ta nhất định sẽ hoàn thành công việc xuất sắc. Tôi từng được chứng kiến tài năng phụ đạo của Nott một lần hồi năm nhất, cậu ta có thể giảng bài được cho tôi lẫn Parkinson hiểu, tôi liền tin cậu ta có thể giảng bài cho cả thế giới này.

Đúng như tôi tiên đoán, Nott đứng trên bục giảng rất thu hút ánh nhìn. Cậu ta đeo kính, mặc áo chùng đen, nhan sắc siêu đỉnh cao, âm giọng nhẹ nhàng ôn dịu, đã nói thì mọi người chỉ có im lặng lắng nghe, sợ cất tiếng vịt đực lên thì sẽ vấy bẩn thiên thần đó.

Tôi CMN khinh, chả ai biết được con người tên khốn này thực ra rất mưu mô xảo quyệt cả! Cái gì mà đàn anh ôn nhu?! Cái gì mà tiền bối soái ca?! Cái gì mà thiên tài vạn người nhìn vạn người mê?! Tôi nhổ vào!

Cơ mà, cậu ta làm tốt bao nhiêu thì tôi liền ngược lại. Giữa chừng đang giảng Nott kêu mệt, bảo tôi lên thay phiên. Tôi đứng nói trước đông người, không quen với cảm giác áp lực nên rất lúng túng, lắp bắp không nói tròn chữ được. Nott bất lực nhìn tôi, thi thoảng không nhịn nổi nói đỡ cho mấy câu, tôi hết sức cảm kích cậu ta.

Quả nhiên tôi không hợp với nghề giáo sư mà. Tôi biết ăn nói, nhưng không có nghĩa tôi có tự tin để nói trước nhiều người...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net