Chương 5-6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mơ mơ màng màng ngủ thẳng giấc đến sáng hôm sau, Harry vẫn có chút buồn ngủ lục lọi đồ, chuẩn bị bản thân xong, mở cửa phòng ra, thì phát hiện vị nào đó ở phòng đối diện kia cũng đang đứng trong phòng khách, đồng phục học viện màu đen chỉnh tề, những sợi tóc màu bạc vàng óng cũng đã ở đúng chỗ chúng nó nên ở.

So với đức hạnh của mình quả thật là một trời một vực. Harry giật giật khóe miệng.

"Cái đầu như rơm rạ thế kia là sao," Draco ghét bỏ nhíu nhíu mày, "Quên đi, thời gian không còn nhiều, mau đi nhanh một chút."

Harry còn chưa kịp phản ứng thì đã bị cậu chủ nhỏ nhà Malfoy lôi đi đến Đại Sảnh, đồng thời hắn còn không chút khách khí ném cậu tới bên cạnh Blaise và Pansy, nói trắng ra là, ở ngay bên cạnh chỗ của Draco.

Tiếp sau đó, cứ thuận lý thành chương(1), hoặc nên nói là rơi vào sương mù, Harry đã vượt qua một ngày như đang mơ. Mỗi một tiết học, cậu đều phải ngồi cùng một chỗ với Malfoy, bên cạnh là Pansy, Blaise, Goyle, Crabbe. Có lúc Daphne cũng sẽ tới. Nhưng đáng sợ nhất ở chỗ, những người này cũng không có phản ứng gì, dù chỉ là một chút, với chuyện cậu ngồi cùng bọn họ, cứ như thể chuyện này không thể bình thường hơn được vậy.

Cái này không phải đã nói rõ, con đường tiến hóa từ sư tử thành rắn của tôi càng chạy càng xa sao.... Harry cảm thấy hơi đau đầu.

"Harry, cậu làm sao vậy, sắc mặt của cậu không được tốt lắm." Pansy kỳ quái hỏi.

"Không có gì, chỉ là đầu hơi choáng váng mà thôi, mùi tỏi nặng quá." Harry uể oải nói, nhìn đi, mới vậy mà đã có thể xưng tên cúng cơm(2) với nhau rồi. Tuy rằng..... Được rồi, cậu thừa nhận, nhóm Slytherin kiếp trước nhìn không vừa mắt này ở chung cũng không tệ lắm, phỏng chừng bọn họ chỉ chuyên chanh chua với người bên ngoài.

"Há, đúng," Pansy căm ghét nhíu nhíu mày, tức giận nhìn giáo sư Quirrell(3) trên bục giảng, "Tớ nghĩ bên trong cái khăng quàng cổ lớn buồn cười kia nhất định chứa một đống tỏi."

Không, cô gái, ở bên trong là Chúa tể Hắc ám(4)....

"Một tên rác rưởi," Draco ngẩng đầu nhìn lên từ quyển sách trên tay, bĩu môi khinh thường, "Năm nay chỉ có thể tự học môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám(5) mà thôi."

Cũng đúng, Chúa tể Hắc ám đến dạy môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, quần lót Merlin, đây tuyệt đối là một chuyện cười tuyệt diệu. Harry tự ngu tự nhạc(6) một giây, lấy quyển sách thật vất vả lắm mới mượn được vào hai ngày trước, chuẩn bị thừa dịp ở trên lớp đọc một lúc, nhưng lại nghe thấy Draco nói....

"Trên thực tế, tôi vẫn không đồng ý thái độ của Giới Pháp Thuật nước Anh đối với phép thuật hắc ám, cứ trốn trốn tránh tránh, sợ phép thuật hắc ám như rắn rết. Chỉ khi hiểu rõ kẻ thù của cậu, thì cậu mới có thể chân chính phòng ngự nó, tránh né như thế căn bản vô dụng."

(Editor: tôi thừa nhận Draco nói rất đúng. Tôi nghĩ đó là lý do chính giải thích vì sao trong nguyên tác HP lại có nhiều người chết trong chiến tranh như vậy)

Harry nắm chặt sách trong tay, liếc mắt suy tư nhìn hắn.

"Làm sao, tôi nói không đúng sao?" Draco nhíu nhíu mày.

"Không, vừa vặn ngược lại, ý kiến không sai." Harry giả cười với hắn.

"Cười như người ngu vậy." Draco nói, cúi đầu, không liếc cậu nữa.

+++++++

Một tuần lễ rất nhanh liền trôi qua. Harry phát hiện bản thân thật sự chỉ mất một đoạn thời gian ngắn ngủi như vậy là đã có thể thích ứng được cuộc sống trong nhà Slytherin, đồng thời còn ở chung rất vui vẻ với tất cả mọi người.

Ví dụ rõ ràng nhất là, cậu và Draco cũng bắt đầu xưng tên cúng cơm với nhau.

"Trên tay cậu là cái gì thế, Harry?" Draco hỏi.

"Là thư của bác Hagrid(7), bác ấy muốn tớ đến thăm chỗ bác ấy vào buổi chiều hôm nay." Trong miệng Harry còn đang nhai miếng trứng ốp lết, giọng nói có chút hàm hồ.

"Nuốt đồ ăn xuống rồi hãy nói, không ai dạy cậu lễ nghi dùng cơm sao," Draco nhíu nhíu mày, đặt một ly nước bí ngô ngay trước mặt Harry, "Lão già giống quỷ khổng lồ kia tìm cậu có chuyện gì?"

"Đừng gọi bác ấy như thế, Draco," Harry trách cứ, "Bác ấy là bạn của cha mẹ tớ, bác ấy chỉ muốn biết tớ trải qua tuần học đầu tiên như thế nào thôi."

"Trải qua như thế nào," Draco nhíu nhíu mày, "Nhìn cậu tròn cả một vòng mặt thế kia liền biết chỗ nào cũng rất tốt rồi."

"Cho dù là heo cũng không mập nhanh trong vòng một tuần lễ như thế, Draco, cậu nên đi kiểm tra mắt mình đi." Harry đen mặt lại.

Lần này, quý tộc bạch kim chỉ phát ra một tiếng hừ từ trong lỗ mũi.

"Đừng phản bác cậu ta, Harry, ở lâu thì quen thôi, có lúc Draco còn khó đối phó hơn cả con gái." Blaise vừa cười xấu xa vừa chen vào một câu.

"Câm miệng, Blaise."

"Chính xác." Harry ném cho anh một ánh mắt tán thưởng.

++++++++

Ba giờ kém năm phút, Harry xuyên qua đồng ruộng đến chỗ căn nhà nhỏ của Hagrid, trước cửa có một cây cung bằng đá và một đôi giày cao su dùng đi trong mưa.

Harry gõ gõ cửa, không ngoài ý muốn nghe thấy một loạt tiếng chó sủa xen lẫn giọng khuyên can của ông.

Cửa mở, lộ ra khuôn mặt to râu ria xồm xoàm của Hagrid.

"Chào bác Hagrid." Harry mỉm cười với ông.

"Chào con," Hagrid để cậu đi vào, trong tay nắm chặt vòng cổ của Fang(8), "Được rồi, Fang, lui về phía sau."

Harry nhìn xung quanh một chút, căn nhà nhỏ vẫn giống y như trong trí nhớ của cậu, trên trần chứa chân giò hun khói, gà rừng, bên trong chậu than còn có một ấm đun nước bằng đồng, trong góc tường bày một cái giường lớn, trên giường chỉ có một mảnh vải vụn chắp vá với nhau làm chăn.

"Ngồi đi, Harry." Hagrid nói, thả Fang ra, ngay lập tức nó nhào tới người Harry.

Harry gãi gãi tai của nó, con chó lớn này liền ngoan ngoãn ngồi xuống, đặt đầu lên trên đầu gối của Harry.

"Ở trường trải qua thế nào," Hagrid cũng ngồi xuống, rót trà cho hai người, "Nói thật lòng, bác thật không nghĩ tới con lại được phân vào nhà Slytherin."

"Vô cùng tốt," Harry cực kỳ thành khẩn nói, "Bác Hagrid, con biết người ngoài đánh giá Slytherin không tốt, nhưng thật ra bọn họ rất thân mật với người cùng học viện. Bọn họ đối với con cũng không tệ lắm."

"Được rồi," Hagrid nhìn qua không biết nên nói cái gì, ngừng một hai giây rồi tiếp tục, "Nhưng con vẫn phải cẩn thận một chút, dù sao hồi đó có rất nhiều người là Slytherin đi theo Vị Kia (ý chỉ Voldemort). Bác cũng không phải nói xấu bạn học của con, nhưng...."

Harry không khỏi nở nụ cười, "Đúng, con biết rõ. Con không phủ nhận có loại khả năng này, nhưng con cảm thấy đại đa số cũng không tệ lắm. Vì lẽ đó, đừng lo lắng cho con." Dù sao con cũng thừa biết trong những người này, những ai đầu quân cho Voldemort, những ai kết thành liên minh với Hội Phượng Hoàng(9).

Hagrid vẫn có chút lo lắng nhìn cậu, "Harry, con là một đứa trẻ vừa ngoan vừa thiện lương. Được rồi, nếu con đã kiên trì...."

Bọn họ cũng không dây dưa quá nhiều về vấn đề này, họ tiếp tục hàn huyên về những chuyện khác, tỷ như Filch(10) và con mèo của ông.

"Bác bị nói là ngây thơ khi muốn giới thiệu bà Norris với Fang của bác làm quen một chút." Hagrid hầm hừ.

++++++++

Harry không trì hoãn quá lâu, trước khi trời tối liền cáo từ. Kỳ thực không chỉ mình Hagrid kinh ngạc, ngay cả chính cậu cũng không nghĩ đến, sẽ có một ngày cậu nói giúp cho Slytherin.

Nhưng những người này xác thực không đáng ghét như trong tưởng tượng, Harry thầm nghĩ, trên thực tế, có lúc còn rất thú vị.

Mà việc cậu muốn làm hiện giờ là, trước cuộc chiến cuối cùng, phải tranh thủ thêm nhiều Slytherin khác đứng về phía bọn cậu.

Tác giả có lời muốn nói: hôm nay viết truyện, tay không cẩn thận kéo kéo, suýt chút nữa đã khiến toàn bộ truyện vừa mới viết xong biến mất, thật sự là dọa chết người....

(Editor:

1) Thuận lý thành chương có nghĩa là cứ như vậy mà thành.

2) Tên cúng cơm trong tiếng Việt có nghĩa là tên thật, được gọi ra khi cúng giỗ. Sở dĩ như vậy vì hồi xưa, người ta ít khi dùng tên được đặt khi sinh để gọi, mà thường có một tên khác. Còn trong hoàn cảnh này thì có nghĩa là tên thân mật (phần cúng giỗ gì đó thì bỏ qua đi >_<). Người nước ngoài khi không thân thiết thường gọi họ, như Draco hay gọi Harry là "Potter"; còn khi đạt đến mức bạn bè thân thiết hay người thân quen thì sẽ gọi tên cúng cơm.

3) Giáo sư Quirinus Quirrell xuất hiện lần đầu tiên và cũng là duy nhất trong Harry Potter và hòn đá phù thủy, giữ cương vị là giáo sư môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám của Trường Phù thủy và Pháp sư Hogwarts. Ông cũng từng giữ cương vị là giáo sư môn Muggle học trước đó. Trong loạt phim phỏng theo bộ truyện này, diễn viên Ian Hart thủ vai Giáo sư Quirinus Quirrell.

4) Chúa tể Hắc ám chính là Voldemort.

5) Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám (Defence Against Dark Arts) dạy những phương pháp và kỹ thuật chống lại nghệ thuật Hắc ám và các sinh vật Hắc ám (dark). Môn học được dạy từ năm thứ nhất tới năm thứ năm và hai năm học lựa chọn cho trình độ N.E.W.T. (năm thứ sáu và bảy). Khi Severus Snape tới làm việc tại Hogwarts, ông ta đăng ký dạy Phòng chống nghệ thuật hắc ám nhưng Dumbledore đã từ chối. Thay vào đó, Snape được dạy môn Độc dược. Kể từ đó, mỗi khi có giáo sư dạy Phòng chống nghệ thuật hắc ám rời trường thì Snape lại đăng ký cho vị trí này nhưng đều bị từ chối. Khi được hỏi về lý do Dumbledore không dành vị trí này cho Snape, tác giả của cuốn sách cho biết lý do là vì Dumbledore sợ rằng vị trí đó sẽ làm thức dậy những mặt tồi tệ của Snape, mặc dù ông đã chứng tỏ mình một lòng trung thành với cụ. Chúa tể Voldemort cũng đã hai lần từng đăng ký cho vị trí giảng dạy môn này tại Hogwarts. Theo lời Dumbledore, thì kể từ lần bị từ chối lần hai, không giáo viên nào giữ được vị trí này lâu hơn 1 năm. Dumbledore cho rằng nguyên nhân là do một lời nguyền của Voldemort. Hậu quả của việc này là chương trình cũng như phong cách giảng dạy môn học luôn bị thay đổi qua các năm, tuy nhiên điều này đã chấm dứt vào tập 7 . Vào thời điểm Harry Potter tới Hogwarts thì niềm tin vào điều xúi quẩy của vị trí này đã tồn tại và Gilderoy Lockhart được cho là ứng cử viên duy nhất có thể thay cho Quirinus Quirrell. Ba năm sau, điều xúi quẩy này trở nên rõ ràng tới mức mà Dumbledore không thể tìm ra người thay thế và Bộ Pháp thuật phải chỉ định Dolores Umbridge dạy môn học. Sau khi Dolores Umbridge ra đi thì Dumbledore cuối cùng đã trao vị trí cho Snape. Một số suy đoán cho rằng Dumbledore làm vậy để khiến Snape cũng phải ra đi và thực tế đã diễn ra như vậy. Sau khi sát hại Dumbledore, Snape chạy trốn khỏi trường. Tất cả giáo sư dạy môn phòng chống nghệ thuật hắc ám trong 6 cuốn đầu của bộ truyện đều được xây dựng theo mô típ tương đối giống nhau: tất cả (trừ Snape) đều là một nhân vật hoàn toàn mới, đều được chọn vì không có ứng cử viên nào khác, đều gặp Harry Potter trước khi vào Hogwarts và đều tấn công nhằm sát hại Harry (có trường hợp không cố ý như Remus Lupin).

6) Tự ngu tự nhạc có nghĩa là tự mình kiếm chuyện vui đùa và thỏa mãn với chuyện đó.

7) Giáo sư Rubeus Hagrid xuất hiện lần đầu tiên trong Harry Potter và hòn đá phù thủy , từng giữ cương vị là giáo sư môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí của Trường Phù thủy và Pháp sư Hogwarts . Trong Harry Potter và hòn đá phù thủy, Hagrid được đề cập là cao gấp đôi một người bình thường (khoảng 3.5 m hay 11.5 ft.) và gần gấp ba lần bề ngang. Nhưng trong phim, chiều cao của ông được đề cập là 8.6 ft. (khoảng 2.6 m). Ông rất yêu động vật và sinh vật huyền bí, đặc biệt là những vật không bình thường và nguy hiểm. Bà Rowling nói rằng Hagrid không thích các sinh vật huyền bí hiền vì ông nghĩ chúng không cho ông nhiều thử thách, mặc dù ông đã có một con chó nhút nhát tên là Fang. Ông là một trong những nhân vật đầu tiên mang ngụ ý rằng những suy nghĩ về phù thủy thuần chủng hay máu lai là một quan niệm lạc hậu. Hagrid được biết đến với một giọng nói đặc trưng của miền Tây nước Anh. Trong phim, Hagrid được đóng bởi một diễn viên người Scotland tên Robbie Coltrane. Chính tác giả Rowling đã nói rằng khi bà viết tập đầu tiên của bộ sách, bà đã hình dung ra Coltrane trong vai Hagrid. Cái tên Rubeus trong tiếng Latin mang hai nghĩa. Nghĩa thứ nhất đó là "red" (đỏ) và nghĩa thứ hai là "of the bramble" (của/đến từ bụi cây rậm rạp). Cả hai từ này đều nói lên chính xác tướng mạo của Hagrid. Về cái họ Hagrid, theo tác giả Rowling cho biết trong một cuộc phỏng vấn trên tờ The Boston Globe, đến từ một từ tiếng Anh cổ, hagridden, nghĩa là "một buổi tối ác mộng", đặc biệt các ác mộng sau say rượu; Hagrid là một người uống nhiều rượu. Trong cuốn tiểu thuyết The Mayor of Casterbridge (Người thị trưởng của Casterbridge) của tác giả Thomas Hardy, từ hagridden được hiểu như một tiếng lóng của vùng Wessex; cũng giống như Dumbledore, một từ địa phương của từ bumblebee (con ong). Hagrid là người đầu tiên của trường Hogwarts được cử đi gặp Harry trước khi cậu được nhận vào trường.

8) Fang là một con chó to, nhưng nếu không kể đến kích thước khổng lồ của nó thì dường như đó chỉ là một con chó bình thường. Tuy mang một vẻ ngoài rất đáng sợ nhưng nó, theo cách diễn đạt của Hagrid, "là một con chó nhát gan". Hiếu động và yêu quý những con người nó biết, Fang dường như rất thích liếm mặt và tai của Harry, Ron và Hermione. Trong phần một, Fang đi theo Harry, Hagrid, Hermione, Neville (Trong phim là Ron) và vào để đi tìm một con Bạch kì mã bị thương. Trong phần tiếp theo, Harry và Ron mang Fang đi theo vào Rừng cấm, ở đó, con Fang đã rất hoảng sợ khi gặp những con nhện khổng lồ và chiếc xe của ông Arthur Weasley. Trong phần sáu, một Tử Thần Thực Tử phóng hoả căn chòi của Hagrid khi Fang đang ở trong đó; Hagrid đã xông vào căn chòi đang cháy, đưa Fang đến nơi an toàn. Trong phần bảy, Fang và Hagrid đã tham gia vào trận chiến ở Hogwarts, mặc dù sự tham gia đó không rõ ràng lắm. Lần cuối cùng người ta nhìn thấy nó là khi nó đang chạy để tránh một cái bình vỡ.

9) Hội Phượng Hoàng (tên tiếng Anh là Order of the Phoenix) là một tổ chức do giáo sư Albus Dumbledore thành lập với mục đích chống lại Chúa tể Voldemort và những Tử thần Thực tử. Hội Phượng Hoàng cũng là một phần trong tiêu đề của phần năm bộ truyện Harry Potter.

10) Argus Filch là giám thị trường Hogwars, thích được phạt học sinh, ghét học sinh vì lý do làm được phép thuật (trong khi ông không làm được). Bà Norris là con mèo của giám thị Filch. Argus Filch không có vợ nhưng ở một số tập ông được cho là có tình cảm với bà Pince, bà quản thư của trường. Tuyệt đối chung thủy với mèo Norris. Trong kỳ nghỉ lễ Giáng Sinh năm thứ 4 (có cuộc thi Tam Pháp Thuật), ông không chọn bạn nhảy mà nhảy cùng với con mèo của mình. Đồng thời, Norris là trợ thủ đắc lực của ông trong việc bắt học sinh phạm luật. Trong tập 2, Harry Potter và Phòng Chứa Bí Mật, Harry phát hiện ông là một Squib (á phù thủy, một người sinh ra trong một gia đình phù thủy nhưng lại không có, hoặc chỉ có một ít năng lực phù thủy) qua một lá thư của khóa Kwikspell (là khóa đào tạo á phù thủy thành những phù thủy bình thường) trong văn phòng của ông khi Harry bị con mèo của ông bắt tại trận việc tri trét bùn sình vào hành lang.)

-----------------------------------------------<>-------------------------------------------------

6.

Tuy rằng ở chung với nhóm Slytherin không tệ, nhưng Harry phát hiện cậu đang đối mặt với một vấn đề khổng lồ khác – Ron không được tốt như vậy.

Kỳ thực thái độ của cậu ấy cũng không tính là quá ác liệt, so với kiếp trước, lúc đối mặt với Slytherin, khi nhìn thấy cậu, cậu ta có vẻ rất lúng túng. Nếu Slytherin và Gryffindor nổi nên xung đột thì Ron sẽ tức giận, trừng mắt nhìn cậu. Cái này khiến cậu cảm thấy không dễ chịu chút nào, vì dù sao kiếp trước Ron cũng là người anh em tốt nhất của cậu.

Nhưng phỏng chừng tình trạng hiện giờ của bọn họ khó có thể cải biến trong nhất thời, đặc biệt khi hiện giờ cậu thường xuyên chơi cùng bọn Malfoy.

Đáng mừng ở chỗ, quan hệ hiện tại của cậu và Hermione cũng không tệ lắm, hai người thường gặp nhau ở thư viện, cậu giúp Hermione giải đáp vài câu hỏi. Dù sao, trình độ của cậu kỳ thực đã vượt qua khóa học của các giáo sư trong Hogwarts, vẫn dư sức ứng phó với Hermione năm nhất.

Cô phù thủy nhỏ tóc nâu nhìn cậu bằng ánh mắt có thể xưng là sùng bái.

"Cậu đi gần với con bé Máu Bùn(1) nhà Gryffindor kia như vậy làm gì." Draco hỏi, con mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cái vạc trước mặt.

Harry liếc thật nhanh thầy Snape ở trên bục giảng, cau mày nói, "Đừng gọi cô ấy như thế, Hermione rất thông minh."

"Hai người còn xưng tên cúng cơm với nhau?" Draco giảm thấp giọng xuống, nhưng giọng nói vẫn hết sức hung tợn.

(Editor: ghen kìa! Ghen kìa!!!)

"Đừng kinh hãi như quái vật vậy, Draco, bây giờ cậu nhìn qua quả thực giống y chang Pansy." Harry nói.

"Đừng cho tôi một kiểu hình dung kỳ quái như vậy," Draco lườm cậu một cái, "Con bé Máu Bùn đó dù có thông minh bao nhiêu đi chăng nữa thì cũng chỉ học được tri thức từ sách vở, thần chú cổ xưa chân chính chỉ có thể được nắm giữ trong tay những người thuần chủng."

"Nói thì nói như thế, nhưng cậu có biết khoa học kỹ thuật giới Muggle(2) như thế nào sao," Harry khiêu khích nhìn hắn, "Theo tớ được biết thì phù thủy còn chưa từng nghĩ đến chuyện leo lên mặt trăng, nhưng Muggle lại làm được."

"Cậu đang nói đùa."

"Không có, Muggle có rất nhiều đồ vật vượt ngoài sức tưởng tượng, câu thần chú đáng sợ nhất trong Giới Phù Thủy cùng lắm chỉ hủy diệt được một khu vực nho nhỏ, trong khi vũ khí sát thương quy mô lớn của Muggle có khả năng hủy diệt cả một quốc gia."

Draco trầm mặc một hồi, chậm rãi nói, "Nhưng một chút pháp thuật bọn họ cũng không có, một con dao nhỏ cũng có thể lấy mạng bọn họ. Một Muggle đối đầu với phù thủy thì không có phần thắng."

"Cậu nói là cá nhân, tớ nói là toàn thể, quên đi, không tin thì nghỉ hè tớ dẫn cậu đi dạo giới Muggle."

Nhất thời vẻ mặt của Draco giống như nuốt phải một con gián.

"Bảo thủ cố chấp." Harry quay đầu, bĩu môi, bắt đầu chuyên tâm cắt rễ cây sồ cúc.

Khi tan học, lúc Harry tỉ mỉ rót độc dược vào trong bình thì, Draco ở bên cạnh đột nhiên hỏi, "Nghỉ hè này, cậu có thể đi ra từ chỗ thân thích Muggle của cậu?"

"Hẳn là có thể, trên thực tế, sau một tuần ở chỗ bọn họ, tớ có thể sẽ tự mình dọn ra ngoài ở."

"Vậy cũng tốt," Draco chậm rì rì kéo dài giọng, "Tôi cho phép cậu lãng phí mấy ngày nghỉ hè của tôi. Hoặc là.... Cậu có muốn tới trang viên nhà Malfoy hay không?"

Harry sửng sốt một giây, sau đó lắc đầu, "Quên đi, tớ ở bên ngoài dễ dàng hơn chút."

Draco cũng không nhắc lại việc này, nhưng Harry luôn cảm thấy hình như hắn giận rồi, bằng chứng là đến tận sau khi kết thúc tiết học môn Biến hình(3), hắn vẫn quay gáy về phía cậu.

+++++++

Slytherin và Gryffindor vốn chỉ học chung môn Độc dược(4), nhưng rất nhanh liền tăng thêm môn Bay(5).

Đám con trai trong lớp ngay lập tức trở nên cực kỳ phấn khích, ngay cả khi ở trong phòng sinh hoạt chung của Slytherin mà vẫn không ngừng bàn tán chuyện này. Draco đã oán trách vô số lần rằng vì sao năm nhất không được mang theo chổi bay.

"Đại khái là sợ cậu bị Bludges(6) va phải đánh bay ra ngoài." Blaise cười, vỗ vỗ vai Draco.

Nhất thời xung quanh vang lên tiếng cười nhẹ thiện ý.

Harry đánh giá hắn từ trên xuống dưới vài lần, nhớ ra tuy rằng Draco rất cao, nhưng hình như đến năm ba mới trở nên rắn chắc, hậu quả trực tiếp là dẫn đến một nhóm thiếu nữ lớn nhỏ ngu ngốc quỳ gối dưới chân hoàng tử Slytherin.

"Nhìn cái gì vậy?" Draco tàn bạo trừng cậu.

"Nhìn cậu xem tốt." Harry ngả ngớn nhếch mi, sau đó, trước khi Draco phát tác liền chạy về phòng ngủ.

Tác giả có lời muốn nói: nhìn thấy bình luận thật vui vẻ ~ được rồi, tôi thừa nhận chương này ngắn, ngày mai sẽ tranh thủ viết dài

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net