Chương 88 - 89

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

88.

Trong một quãng thời gian rất dài, Harry vẫn không thể tiêu hóa được chuyện cậu trở thành chồng chưa cưới của ai đó, đồng thời chỉ mới hơi nghĩ tới đã cảm thấy thực nuốt không xong.

"Thu hồi mấy kế vặt vãnh lóe qua trong não của em đi," Draco nhìn qua phi thường hài lòng với hiệu quả kinh sợ do mình chế tạo ra, không hề muốn đi lý giải tâm tình hiện giờ của người yêu đáng thương của hắn, "Xét thấy trí nhớ không đáng tin của em, sau khi tôi thỉnh cầu em trở thành bạn đời của tôi, có lập đoạn thề ước với em, còn nhớ không?"

Bộ não đã dính thành hồ dán của Harry nhớ ra hình như có chuyện như thế thật.

"Đoạn thề ước đó tương đương với một cái đính hôn đơn giản, mặc dù không chính thức như thề ước bằng linh hồn, nhưng đủ để tạo ra liên hệ giữa em và tôi. Nói cách khác, bây giờ trên người em đã được khắc dấu ấn chỉ thuộc về một mình Draco Malfoy này," Draco thoáng kéo cổ áo Harry ra, ngón tay lành lạnh nhẹ nhàng xẹt qua trên cổ trắng nõn của cậu, chỗ lòng bàn tay đi qua chậm rãi sáng lên một dấu ấn màu bạc, hình dạng có chút giống hoa sắc vi nở rộ, thế nhưng chỉ có một nửa, đáy mắt Draco xẹt qua một nụ cười, "Đây chính là căn cứ chính xác. Cho dù em có muốn nắm tay người khác đi đến trụ sở đăng ký kết hôn thì nhân viên ở đó cũng sẽ từ chối làm cho em.... Bởi vì em là người đã có hôn ước, nếu muốn giải trừ thì phải có cái gật đầu của tôi. Vì lẽ đó, hãy sớm chết hẳn cái ý nghĩ đó đi."

Trong nháy mắt, Harry thật muốn hắt cái ly trà hoa nhài trong tay vào bản mặt dào dạt đắc ý của Malfoy.

"Chuyện này quả thật quá hồ đồ," Harry uể oải hừ một tiếng, "Anh là một tên lừa gạt, Malfoy, từ đầu đến đuôi vẫn luôn như vậy."

"Nếu như vậy mà có thể cầm tù em, tôi không ngại tình cờ sử dụng một ít thủ đoạn. Một Malfoy vĩnh viễn biết nên làm thế nào để thu được lợi ích tốt nhất, tôi nghĩ em sớm làm quen đi." Draco thì thầm bên tai cậu, đôi môi mềm mại như có như không ma sát, xúc cảm rõ ràng như một dòng điện truyền thẳng vào đáy lòng Harry.

Harry ngẩng đầu lên, ánh mắt phức tạp nhìn Draco, khoảng cách giữa hai người rất gần, chóp mũi hầu như đụng vào nhau, bất kỳ bên nào hơi hơi sát lại một chút là có thể thúc đẩy đến một nụ hôn ôn nhu.

Cũng đã chính thức hẹn hò với Draco được mấy tháng. Trong lúc này, tuy rằng họ thường xuyên đấu võ mồm, cùng khiêu khích lẫn nhau, nhưng thật ra bọn họ đều vô cùng vui vẻ hạnh phúc, cậu cũng tin rằng, Draco thực yêu cậu.

Nhưng thỉnh thoảng cậu vẫn sinh ra cảm giác không chân thực như trước, đặc biệt là khi nghĩ tới tương lai.

Cậu vẫn nhớ tới lời đồn kia, phu nhân Malfoy có ý muốn để con trai của mình đính hôn với cô con gái nhỏ nhà Greengrass.

Cậu từng nhìn thấy Astoria kia rất nhiều lần, nhỏ nhắn đáng yêu, có một mái tóc vàng đẹp đẽ, cử chỉ tao nhã vừa phải, vừa nhìn đã biết xuất thân từ gia tộc cổ xưa.

Cô ấy có cùng giai cấp với Draco, có bối cảnh tương tự, cho dù có rất nhiều tiếng chất vấn, nhưng mặc kệ thế nào cũng thấy cô ấy rất xứng đôi với Draco.

Ít nhất, phu nhân Malfoy thừa nhận cô ấy.

....

Không phải cậu không có lòng tin với mình và với Draco, nhưng hiện thực đã bày ra trước mặt. Bọn họ đã qua tuổi tin vào truyện cổ tích từ lâu lắm rồi, không phải chỉ có tình yêu chân thành là có thể phá tan tất cả chướng ngại.

Nếu như thời gian sớm hơn một năm, có lẽ cậu sẽ không lo lắng nhiều như vậy, nhưng bây giờ đã không xong rồi. Từ lúc nghỉ hè đến giờ, cậu vẫn không ngừng mơ thấy nhiều cảnh tượng kỳ quái, vết sẹo cũng đau liên tục, cho dù muốn quên thì những hình ảnh vụn vặn nát tan đó vẫn chắp vá cho ra một điềm báo – Voldemort còn chưa chết, y đang chờ để quay đầu trở lại.

Một tuần trước cậu đã tìm đến Dumbledore, trong lòng vẫn ôm lấy một tia may mắn, hy vọng ông lão cơ trí kia sẽ nói cho mình rằng, tất cả những thứ này chỉ là do cậu suy nghĩ lung tung mà thôi.

Dumbledore nghe cậu kể xong, sau khi rút trí nhớ của cậu ra kiểm tra, sắc mặt của cụ liền ngưng trọng.

Nhất thời trong lòng Harry trở nên lạnh lẽo, cậu biết kết quả xấu nhất đã trở thành sự thật.

Chờ đến ngày Voldemort thật sự quay trở lại kia, gia tộc Malfoy cuối cùng sẽ đứng ở bên nào, Draco sẽ đứng về phe nào, cậu thực sự không muốn biết.

....

"Draco, anh thật xác định sao, anh thật muốn cùng em vượt qua tất cả, đón lấy tương lai?" Harry nhẹ giọng hỏi, con mắt xanh lục không chớp mắt nhìn Draco, ánh mắt của cậu chăm chú mà trong suốt, khiến người ta không tự chủ được cảm thấy nếu mình nói dối cậu thì thật không thể tha thứ.

Draco hơi hơi cúi đầu, giằng co với cái trán của Harry, "Phi thường xác định."

"Nếu như anh đã quyết định như thế, vậy anh có đồng ý lúc nào cũng đứng cùng một phe với em, cho dù có phải quay lưng với gia tộc của anh không?" Trong thanh âm của Harry mang theo run rẩy, cậu thậm chí còn không dám nhìn Draco, lông mi thật dài bao trùm lấy đôi mắt đã ngập hơi nước, kỳ thực hiện giờ cậu còn lâu mới có được bình tĩnh như mặt ngoài, trái tim như bị người bóp chặt, đau đớn vẫn lan tràn đến đầu ngón tay, trên người, mỗi một góc đều đang kêu gào cậu mau chóng câm miệng lại.... Nhưng cậu vẫn hỏi, cho dù đã biết rõ, nếu đáp án là phủ định thì cậu sẽ chẳng có cái gì cả, "Có thể anh không tin, nhưng rất có thể trong tương lai không xa, chúng ta sẽ nghênh đón một kẻ địch quen thuộc lần thứ hai, Voldemort, gã có khả năng đã quay trở lại, không phải chỉ thoáng qua như hai năm trước, lần này gã sẽ thật sự trở về, giống như đoạn thời gian trước khi chúng ta sinh ra, Giới Phù Thủy sẽ bị ác mộng bao phủ lần thứ hai, mọi người sẽ phải lựa chọn lập trường cho riêng mình."

"Anh đã biết lập trường của em, em với gã chỉ có kết cục duy nhất là một trong hai người phải chết. Nếu như anh thật sự muốn trở thành bạn đời của em.... Anh nhất định phải lựa chọn," Harry nỗ lực mỉm cười, nhưng thất bại, trên lông mi của cậu đã nhỏ ra một giọt nước, viền mắt như bị màu đỏ tô lên, "Nếu anh không muốn đứng chung một phe với em, vậy hãy giải trừ lời thề kia ngay lúc này đi."

Harry nói xong, chỉ cảm thấy toàn bộ sức lực trên người mình đều biến mất.

Cậu đang tiến hành một cuộc đánh bạc nguy hiểm, một khi không cẩn thận, cả bàn này sẽ thua.

Nhưng cậu nhất định phải làm như thế.

....

Lúc Harry hỏi ra câu đầu tiên, Draco đã đoán được nội dung. Nhưng hắn không cắt ngang Harry, chỉ an tĩnh nhìn cậu, nhìn cậu rõ ràng rất sợ nhận được đáp án phủ định, ngay cả nụ cười cũng không duy trì được nữa, nhưng vẫn cố chấp nói ra hết, cho dù có tự tạo ra một vết thương máu me đầm đìa cho mình, thì cũng không cần một đoạn ngờ vực, lo lắng bất an vĩnh viễn tồn tại.

Cậu chính là một người chấp nhất như thế, quả quyết mà dũng cảm, tuy rằng thỉnh thoảng sẽ có chút mưu kế, nhưng trong lòng vẫn là một con sư tử tràn đầy nhiệt huyết.

Kỳ thực Draco vẫn luôn biết, Harry rất thông minh, còn nắm giữ sức mạnh mạnh mẽ, cho dù hắn không ở bên cạnh cậu, cậu vẫn có thể một mình một người ứng phó được tất cả, dù cho quá trình trưởng thành có vô cùng đau đớn, nhưng cuối cùng cậu vẫn sẽ trở thành một người lãnh đạo hợp lệ, trở thành hy vọng cho tất cả mọi người.

Nhưng làm sao hắn có thể đồng ý để cậu một mình chịu hết thảy đây, ngay từ lúc kéo tay người thiếu niên này ở trên Tháp Thiên Văn, hắn đã không tính toán thả nó ra nữa.

"Tôi cùng gia tộc của tôi, sẽ đứng ở bên cạnh em, đây là hứa hẹn của tôi, hứa hẹn của Draco Malfoy này."

Harry không thể tin trợn to mắt ra, trong nháy mắt, cậu phi thường hoài nghi Draco có biết mình đang nói gì hay không, hay chỉ vì cậu quá muốn một đáp án khẳng định mà tự mình sinh ra ảo giác như vậy.

Cậu mờ mịt ngẩng đầu lên, hơi nước trong mắt còn chưa tan đi.

Draco bật ra tiếng cười khẽ, rồi hôn lên trán cậu một nụ hôn ôn nhu cực điểm, "Tôi xin thề, mỗi một từ em nghe được đều là thật."

Tác giả có lời muốn nói: Ngày hôm nay yên lặng viết 2K từ....


89.

Nghỉ hè năm thứ tư.

Bên trong nhà cũ Black, Hội Phượng Hoàng vừa mới họp xong, thành viên trong Hội đều lục tục rời đi, trong phòng bếp chỉ còn lại giáo sư và học sinh mới chờ đến ngày khai giảng về Hogwarts, sau khi Fred và George bày tỏ kháng nghị liền mang theo bữa ăn khuya chạy đến phòng khách.

Harry hơi mệt mỏi ngã người lên bàn, mấy ngày nay cậu chưa từng được ngon giấc, Voldemort như phát điên rồi, cậu hầu như chỉ cần nhắm mắt lại là có thể nhìn thấy gương mặt xấu xí không mũi kia của y.

Có điều cũng không phải là không lý giải được, gia tộc Malfoy – gia tộc mà y nể trọng nhất – lại trực tiếp phản bội y, liên minh với Hội Phượng Hoàng, trang viên Malfoy đã khởi động pháp trận bảo vệ cổ xưa, y có muốn vào cũng không vào được.

Cũng may là y còn chưa biết Draco đã thức tỉnh dòng máu thần thánh quý giá hiếm hoi, bằng không thì chắc y sẽ trực tiếp ngất đi vì tức mất.

Harry nghĩ đến cảnh đó, nhất thời cảm thấy vô cùng thú vị.

Nhưng mà tin tức này cậu cũng mới biết gần đây thôi, gia tộc Malfoy có huyết thống thần linh, mà Draco lại là người duy nhất hoàn toàn thức tỉnh trong suốt một ngàn năm nay.

Thành thật mà nói, cậu đã bỏ ra một khoảng thời gian rất lâu mới tiếp thu được sự thật này, thậm chí, cậu còn chạy đến chỗ Andrea tìm chứng cứ.

"Tôi có nên khen rằng tâm tình của em rất tốt không, lại còn có thể mất hồn bật cười nữa," Draco xoa xoa mái tóc đen ngổn ngang của cậu, "Tiếp tục duy trì nó đi."

Harry vừa định đáp trả, nhưng ngẩng đầu lên lại thấy dáng vẻ như gặp quỷ của Ron cùng vẻ mặt vô lực của Hermione, cậu không khỏi nhún nhún vai, "Được rồi, các đồng nghiệp, tớ biết các cậu còn chưa quen, tuy rằng tớ với Draco đã thành cặp gần nửa năm nay...."

Đúng, ba tháng trước, cậu và Draco đã nói hết tất cả cho mọi người, Draco cũng chính thức gia nhập Hội Phượng Hoàng, Dumbledore đứng ra đảm bảo.

Từ đó về sau, cậu thường xuyên thấy được vẻ mặt như thế này của hai người bạn thân.

"Tớ còn ổn, dù sao tớ đã sớm nhìn ra manh mối, người chân chính bị kinh sợ là Ron với cha đỡ đầu của cậu," Hermione không nói gì lườm một cái, "Công bằng mà nói, kỳ thật biểu hiện của Ron còn khá hơn một chút so với chú Sirius."

"Ôi Merlin, xưa nay tớ căn bản chưa từng nghĩ tới cậu sẽ thành cặp với cái tên chồn sương nham hiểm giả dối này, có được không," Ron thống khổ rên lên một tiếng, "Thật sự là đã gặp quỷ, nửa năm trước cậu với tớ còn cùng nhau đối nghịch với Malfoy, đảo mắt một cái, cậu ta đã trở thành bạn trai của cậu, trời ạ, có phải bước tiếp theo sẽ có người nói cho tớ biết Snape đã đính hôn, hơn nữa còn đính hôn với một Gryffindor?"

"Chú ý từ ngữ của cậu, Weasley, tuy rằng có lúc tôi hoài nghi phía dưới cái đầu lông hồng loạn tùng xèo của cậu vốn chỉ là đồ trang trí," Draco lộ ra một nụ cười khinh bỉ vừa làm Harry cảm thấy quen thuộc đồng thời cũng cảm thấy đau đầu, đôi mắt màu xám lạnh như băng quét một vòng trên gương mặt của Ron, "Xin thề với Merlin, nếu như có thể được lựa chọn tôi cũng sẽ không nguyện ý ngồi cùng một bàn với cậu, cậu khiến không khí trở nên hỏng bét."

Mắt thấy một hồi tranh đấu lại sắp diễn ra, Harry tức giận nhanh chóng kéo tay Draco, "Được rồi, theo em đi ra ngoài một chút đi," sau đó liếc mắt ra hiệu với Hermione, trong mắt người sau rõ ràng ghét bỏ bọn họ, nhưng vẫn hỗ trợ túm chặt lấy Ron.

....

"Em sắp nhớ không nổi đây là lần thứ bao nhiêu rồi, anh với Ron không thể chung sống hòa bình được sao? Dù chỉ một lần cũng tốt rồi." Harry kéo Draco vào trong phòng của mình, ngồi bên đầu giường, bất đắc dĩ nói.

"Tôi nghĩ cả đời này sẽ không có chuyện đó đâu," Draco ngồi xuống cái ghế có tay vịn duy nhất ở trong phòng, thuận tiện nhìn xuống bài tập Lịch sử Pháp Thuật mà Harry đã bày tán loạn trên bàn, nhất thời vẻ mặt trở nên vi diệu, đủ để Harry quả thực cảm thấy tay mình ngứa ngáy, "Bài tập của em thực sự đáng sợ, nó khiến tôi cảm thấy em với tôi căn bản không phải học cùng một khóa."

"Câm miệng, Draco, đừng nói sang chuyện khác, dù sao hiện tại anh với Ron đã ở trên cùng một chiến tuyến, nhưng quan hệ vẫn còn ác liệt như vậy, chuyện này đối với ai cũng không có chỗ tốt." Harry nói.

"Tôi cho rằng đây đã là một cảnh tượng phi thường hài hòa rồi, tụi tôi ở lâu trong cùng một căn phòng như vậy mà còn chưa rút đũa phép chỉ vào nhau, đây quả thực là một kỳ tích," Draco giả cười nói, "Hơn nữa, tuy rằng cậu ta khó có thể tin, biểu hiện cũng táo bạo cực độ, nhưng cuối cùng vẫn tôn trọng sự lựa chọn của em, mà không chấm dứt tình bạn hay uy hiếp em phải rời khỏi tôi gì gì đó, điều này khiến tôi phải nhìn cậu ta bằng cặp mắt khác xưa. Hay nên nói là, kỳ thực cậu ta đã làm như vậy rồi?"

"Ron không có ngang ngạnh như vậy, tuy rằng lúc đầu cậu ấy từ chối tin tưởng sự thật này, nhưng mà sau khi em nói cho cậu ấy biết em và anh đã thề ước, phản ứng của cậu ấy mới hơi hơi được chút, ít nhất cũng đã không chấp nhất nói anh là gián điệp của Voldemort," Harry nhớ lại lần cậu và Ron đã thẳng thắn với nhau, trong lòng vẫn còn sợ hãi, lúc đó, Ron nhìn qua như bất cứ lúc nào cũng đã chuẩn bị sẵn sàng ném cậu với Draco vào Hồ Đen, nếu cậu ấy làm được điều đó, "Nhưng mà cậu ấy cũng có tiết lộ, cái kia.... Lời thề hẹn kia, tuy rằng không hoàn chỉnh, nhưng vẫn có ràng buộc với hai bên thề ước, ví như không thể phản bội lẫn nhau. Mà anh lại không nói cho em biết, giấu diếm không phải là một thói quen tốt đâu, cậu Malfoy." Harry nhíu mày.

"Tôi cho rằng chuyện này không quá quan trọng, dù sao cái ràng buộc đó phỏng chừng cả đời này cũng sẽ không sử dụng đến." Draco đáp lại, đôi mắt xám đã hoàn toàn không còn lạnh lẽo như trước, chỉ có ôn nhu đủ cho bất kỳ kẻ nào biết rõ hắn đều phải hết hồn, ngoại trừ Harry.

"Đáp án rất tốt, nên cộng điểm cho Slytherin." Harry cười ra tiếng, thực sự kỳ diệu, cậu thầm nghĩ, rõ ràng tình huống bên ngoài còn chưa rõ, thế lực của Voldemort đang ngày một phình to, Bộ Pháp Thuật vẫn chưa có biện pháp đối phó gì, bầu không khí cũng càng ngày càng căng thẳng, nhưng chỉ cần người thiếu niên tóc bạch kim trước mắt này còn bồi bên cạnh cậu, cậu thật giống như không biết lo sợ là gì, cũng sẽ vĩnh viễn không đánh mất hy vọng.

++++++++

"Tuy rằng nói như vậy có hơi lập dị, nhưng từ khi gặp anh ấy, tôi thấy mình càng dũng cảm hơn trước." Trở về trường học, khi tới gặp Andrea, Harry nói như thế, có thể là do ngượng ngùng mà trên gương mặt trắng nõn của cậu dần dần tỏa ra nét màu đỏ nhàn nhạt, "Đương nhiên tôi sợ chết, đây là điều rất bình thường, nhưng bất kỳ người đang yêu nào đều sẽ liều lĩnh muốn bảo vệ người yêu của mình."

Andrea ngâm nửa người vào trong hồ nước, giọt nước trong suốt từ mái tóc dài màu bạc lướt xuống làn da trắng trẻo như ngọc trai, đẹp đến như yêu nghiệt, đôi lông mi dài dày nửa buông xuống, che đi nỗi lòng phức tạp ở trong mắt.

"Thế cục bên ngoài thế nào rồi, cần tôi trợ giúp không, Harry, anh biết...." Bàn tay mềm mại trắng mịn của Andrea nhẹ nhàng bao trùm lên tay Harry, "Tôi có thể giúp anh dành được thắng lợi."

"Tôi biết, nhưng rất có thể cô sẽ phải trả giá," Harry sờ sờ mái tóc dài của cô, như một người anh ôn nhu, tuy rằng so với tuổi tác mà nói, cậu nhỏ hơn Andrea rất nhiều, nhưng có thể là do hai người quen biết đã lâu, cậu đều không tự chủ được coi Andrea là em gái của mình, dù cho cậu thừa biết người con gái nhìn nhu nhược trước mặt này nắm giữ sức mạnh đáng sợ thế nào ở trong tay, "Cô đã từng nói với tôi, Thần không dễ dàng dùng sức mạnh của mình can thiệp vào thế giới này, đây là quy tắc, đúng không?"

"Nhưng...."

"Chúng tôi sẽ thắng," ánh mắt Harry toát ra kiên định, "Đừng dễ dàng vận dụng sức mạnh của cô, tôi tin rằng thế giới này vận hành theo đạo lý riêng của nó, ai trong chúng ta cũng không biết sau khi cô giúp tôi xong, liệu có mang đến phiền phức nào khác không."

"Nếu quả thật muốn giúp tôi, cô hãy che chở nhiều hơn cho những người phải chịu khổ trong chiến tranh đi." Harry cười nói.

Andrea không nói nữa, chỉ đem đầu gối lên đùi Harry.

Cô đột nhiên hy vọng thời gian dừng lại vào lúc này, để Harry cứ như vậy bồi bên người cô, chiến tranh gì đó, trách nhiệm, còn có tên Malfoy kia, đều không có quan hệ gì với họ. Cô thậm chí không cần đi quá xa trở thành người yêu của cậu, chỉ cần cậu có thể luôn ở bên cạnh cô, cặp mắt giống phỉ thúy kia chỉ phản chiếu hình bóng của một mình cô, cô đã cảm thấy vô cùng, vô cùng hạnh phúc.

Andrea nghiêng đầu qua một chút, lén lút ngắm gò má tuấn tú của Harry, như một đứa bé được tặng kẹo, lộ ra một cái mỉm cười trẻ con ngọt ngào.

(Editor: Sau Justice League, nói thật là tôi có hơi thất vọng vì thần tượng của tôi – Batman – quá nhạt nhòa trong phim này. Tất cả lại là vì Warner Bros. cắt phim vô tội vạ. Lúc trước Bat vs Sup cũng vậy, phim hay như vậy mà bị WB cắt sạch làm phim buồn ngủ muốn chết. Về sau coi được bản full trên mạng mới thấy phim hay ơi là hay. Chưa thấy bản full của JL nhưng so với bản chiếu rạp, đương nhiên bản full của Bat vs Sup hay hơn nhiều – Theo ý kiến cá nhân thôi. Nhắc đến siêu anh hùng, mới đây Marvel cho ra trailer của Avengers: Infinity War, quá tuyệt vời – tôi là fan của Cap với Black Widow bên Marvel, nhưng cũng có thần tượng bên DC là Bat với Chị Đại Wonder Woman. Hóng phim này lắm luôn mà tới tận năm sau mới có. Theo ý kiến cá nhân, rất có thể trong phim này, Cap của tôi sẽ ra đi, huhu. Không muốn đâu. Không muốn ai khác làm Captain America ngoài Chris Evans, nhưng nghe đồn anh ấy chỉ còn đóng Cap trong phần phim Infinity này nữa thôi, huhu. *Rốt cuộc mày thích ai thế con kia? Cap hay Chris ®_®* *Tất nhiên là Cap a, hồi trước anh Chris có đóng vai anh chàng bốc lửa trong Fantastic Four nhưng tui có cuồng lắm đâu. Nhưng tui thấy không ai đóng Cap hợp hơn anh Chris chứ bộ* *Ngụy biện**Trong mắt tôi, chỉ có một Cap là Steve Rogers, và chỉ có một Steve Rogers do Chris Evans đóng mà thôi* *Fan não tàn là đây ®_®*. Mặc dù lòng rất hy vọng Marvel đừng để Steve của tôi chết nhưng khả năng này không cao. Lòng thật sự rất rối rắm, nửa muốn xem, nửa không muốn vì sợ thấy thần tượng chết. Phải làm sao đây? Huhu.... *Có phải hơi lo xa rồi không, sang năm sau lận mà* *Lo trước để còn chuẩn bị tinh thần*. Hiện giờ đang cố tìm đủ đồng nhân của Avengers mà nam chính là Cap của tôi mà tìm hoài không thấy, hoặc có thấy nhưng đọc rồi, hoặc thấy nhưng hành văn kém quá, OOC quá mức. Bạn đọc có bộ nào hay hay giới thiệu cho tôi cái, là ngôn tình nha, đừng là đam mỹ. Mặc dù là hủ nhưng có một số nhân vật tôi vẫn khăng khăng theo hướng BG và sẽ không chịu nổi nếu để họ thành gay như Shinichi trong Conan, Iron Man, Captain America, siêu trộm Kid, Menfuisu*đừng hiểu lầm, tôi không phải là fan của tên khốn này. Chỉ là thấy hắn không hợp làm gay mà thôi*, Izumin*đây mới là thần tượng của tôi*, Joker, Batman, Superman.... Còn nhiều lắm, nhớ không hết. Vì vậy, bạn nào có giới thiệu bộ nào Cap là nam chính thì hãy giới thiệu BG nha, đừng BL. Cảm ơn mọi người trước)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net