Chương 14: Gia tộc thần bí

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người cứ đưa đẩy, một bên từ chối, một bên thuyết phục, một bên tiến, một bên lùi. Nguyễn Cẩu Cẩu trao đổi công việc với trợ lý ở thế giới tu tiên xong lập tức vào ngõ cắt ngang cuộc đối thoại không hồi kết này.

- Tổ tông của anh ơi, làm phiền lấy điện thoại ra nhìn giờ coi. Đã là tám rưỡi rồi đó, còn đứng ở chỗ tối tăm không thấy mặt người này làm ầm làm ĩ, em không thấy đầu ấm lên à?

Nhan Ngọc bị anh trai túm cổ áo xách lên, chân cách mặt đất cả chục xăng ti mét. Bị đuối lí nên cũng không phản kháng nhưng gương mặt thì không có vẻ gì là cam chịu:

- Nhưng mà cháu trai không chịu uống thuốc cũng không chịu đi bệnh viện, nhỡ đâu sau này bị di chứng thì phải làm sao?

Nguyễn Cẩu Cẩu liếc xéo cây cột điện cao 1m9 trước mắt, giọng điệu thể hiện rõ sự phiền chán:

- Một thằng đàn ông to cao khỏe mạnh bị ném một cái thì thấm vào đâu? Thấy cái bộ dáng cà lơ phất phơ kia không? Chỗ nào trông có vẻ không ổn? Kêu đau chẳng qua là muốn ăn vạ em thôi!

Gojo bị nói tới cảm thấy vô cùng chột dạ. Đành phải cười ngượng:

- Chỉ là nói đùa thôi, anh không đau chút nào hết. Nhóc quan tâm anh như vậy làm anh vô cùng cảm động luôn á! Anh còn phải cảm ơn nhóc nữa,nhờ nhóc mà anh hoàn thành được một phần ba nhiệm vụ rồi!

Nhan Ngọc lập tức bắt được trọng điểm:

- Cháu còn phải đi tiêu diệt thêm hai con chú linh như này nữa hả?

- Ừ! Còn hai con cấp một nữa.

Gojo nói xong câu này liền cười khổ:

- Nhưng mà vừa nãy động tĩnh lớn như vậy, hẳn là lại mất một ít thời gian để tìm kiếm.

Nhan Ngọc lập tức ăn năn hối hận không thôi. Cũng tại cô quá mức kích động, không chỉ làm cháu trai bị thương mà còn khiến nhiệm vụ của cháu trai thêm khó khăn nữa. Cô thật sự là một bà lão phiền phức!

Nguyễn Cẩu Cẩu nhắm thấy em gái chuẩn bị mở mồm xin lỗi cây cột điện kia thì cau mày giải thích:

- Không cần phải tỏ vẻ áy náy làm gì. Cụ cố dựng kết giới giùm em rồi, nếu không ban nãy ồn ào như vậy, chắc chắn là cả một đám người đổ xô đến xem náo nhiệt. Nào còn chỗ cho em đứng đây quan tâm tên kia nữa!

Nhan Ngọc phát hiện không gian trong vòng bán kính 5m đã bị một cái lồng màu tối úp lại thì sáng mắt. Quả nhiên, cụ cố nhà cô tuyệt nhất! Sau này có gì ngon, cái gì đẹp đều sẽ hiếu kính cụ đầu tiên!

Gojo nghe vậy không khỏi giật mình. Vội dùng thần thức cảm nhận không gian xung quanh. Thần thức vẫn có thể nhìn ra xa vô tận khung cảnh thành phố, nhưng là khi anh muốn đưa thần thức vượt ra vị trí đứng của bản thân 5 mét thì đột nhiên thần thức bị giống như là đẩy nhẹ một cái.

Lúc anh hoàn hồn thì thần thức đã trở về thân thể. Không đau không nhức nhưng cái đẩy nhẹ đó thôi cũng khiến anh dựng tóc gáy.

Giam anh vào một cái kết giới trong vô thanh vô thức như vậy, thực lực của đối phương chắc chắn ở trên anh. Còn trên bao nhiêu thì có chút khó xác định nhưng tuyệt đối không phải chỉ trên một chút.

Không chỉ người dựng kết giới mà tên muội khống trước mặt hay cả cô nhóc lùn đều có thực lực không dưới đặc cấp.

Sức mạnh của tên muội khống còn chưa rõ nhưng nhóc lùn có thể dùng tay không đấm bay màu một con chú linh cấp một. Phải, là tay không, không truyền chú lực, không dùng thuật thức, càng không có chú cụ, chỉ đơn giản là đấm một cú mà thôi.

Từ cách xưng hô có thể thấy bọn họ thuộc một gia tộc. Ban nãy không để ý nhưng khi nhớ lại, hai người đứng cạnh đều gọi người kia là cụ cố, anh cho rằng nó chỉ là biệt danh thân mật. Tuy nhiên, nếu không phải là biệt danh mà bối phận thật là như vậy thì sao?

Và... nếu như bọn họ không có ý tốt thì sẽ thế nào? Gojo không dám nghĩ tới.

Từ xưa đến nay, việc một chú thuật sư hay gia tộc chú thuật sư làm ra những điều sai trái để thỏa mãn lòng vị kỷ vốn không phải chuyện hiếm gặp.

Nhưng bọn họ đều là những người có sức mạnh không quá nổi bật so với tam đại gia tộc. Còn hiện tại, chỉ ba người cũng đủ khiến anh cảm thấy bị áp bách, vậy nếu là cả một gia tộc thì...

—————————
Nguyễn Cẩu Cẩu buồn bực không thôi. Sao dạo này bọn trẻ trâu cứ thích bổ não theo kịch bản ngày tận thế nhỉ? Chúng nó không thể suy nghĩ tích cực lên tẹo nào à? Nghe được suy nghĩ của tên cà lơ phất phơ này mà anh chỉ muốn đập một trận. Rốt cục không nhẫn nhịn được nữa, anh nói:

- Không cần phải tự dọa mình như thế. Bọn ta dù sa cơ lỡ vận cũng sẽ không làm mấy chuyện thương thiên hại lý này. Nhân tiện, đừng kinh ngạc, ai trong nhà ta cũng có khả năng đọc tâm thuật.

Gojo bàng hoàng, sau lại ngượng ngùng. Vậy là nãy giờ anh nghĩ gì đều bị đối phương nghe thấy hả?

- Đều nghe thấy cả!

Ồ, hay ghê ta. Vậy bây giờ anh không cần nói ra miệng, chỉ cần nghĩ chửi một câu thì đối phương cũng nghe thấy đúng không?

- Cmn, bị điên à? Nhà ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, em gái của ta đây còn nhỏ, không thể làm bẩn tai nó được!

Nguyễn Cẩu Cẩu lập tức rống lên. Hai tay chắn trước lỗ tai của em gái.

Nhan Ngọc che mặt xấu hổ. Ở thế giới trước gần 30 năm, cô đã bị đủ thứ vấy bẩn tâm trí rồi. Bằng chứng là đống ảnh kích thích của các waifu và husbando cô cất trong két sắt. Chỉ có người lớn trong nhà nghĩ cô còn trong sáng, ngây thơ lắm thôi...

- Ài, tôi nghĩ vậy thôi chứ có làm đâu. Mà mọi người thuộc gia tộc chú thuật sư nào vậy? Địa bàn hoạt động ở những vùng nào? Người trong nhà có đông không? Chú thuật đặc trưng là gì? Có...

- Ngươi không thể hỏi từng câu một được hả?

Câu nói đầy bực bội xen ngang của Nguyễn Cẩu Cẩu không chỉ không làm Gojo khó chịu mà còn khiến anh bật cười. Sao cái đức hạnh này lại giống Nanamin như vậy chứ?

- Hừ. Ta là Phelan của gia tộc Blutja, nhóc này là Tesorie, người dựng kết giới tên là Dracula. Đính chính luôn là nhà này không có ai làm chú thuật sư hết nên không có địa bàn hoạt động.

- Kết giới, đọc tâm thuật hay dịch chuyển tức thời gì đó cũng đều là năng lực bẩm sinh, bọn ta không có tẹo hứng thú nào với việc trừ ma diệt quỷ nên đừng tự tạo áp lực. Giải thích như vậy cũng đủ hiểu rồi ha? Bọn ta không phiền ngươi làm nhiệm vụ nữa. Đi đây, không hẹn ngày tái ngộ!

Nguyễn Cẩu Cẩu rất có kiên nhẫn mà giải thích. Anh không nghĩ can thiệp quá sâu vào thế giới này hay bất kì thế giới nào khác. Tốt nhất là nói rõ một lần để đối phương không canh cánh trong lòng nữa rồi sớm quên đi sự tồn tại của mình.

Gojo chưa kịp nói lời tạm biệt, chỉ trong chớp mắt đã không còn thấy một bóng người nào trong ngõ tối, ngay cả bức tường vỡ nát vụn cũng trở về trạng thái vốn có, hệt như chưa từng xảy ra cuộc đụng độ hồi nãy.

Gojo thở dài, trong khoảnh khắc biết được bọn họ không phải là kẻ thù, anh đã muốn đôi bên trở thành đồng minh hợp tác lâu dài. Không đề cập đến những cái khác, chỉ riêng năng lực bẩm sinh của bọn họ cũng tuyệt đối có thể làm khuynh đảo toàn bộ giới chú thuật sư.

——————————
Tác giả có lời muốn nói: Tôi có nên tranh thủ ship luôn otp không nhỉ :33

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net