Chương 17: Tà khí đặc cấp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quãng đường từ vị trí mà Nhan Ngọc đang đứng tới nơi được cho là "thuận lợi để mở cổng nhất" kia không hề ngắn chút nào. Đại khái ước chừng khoảng 300km.

Nếu Nhan Ngọc vẫn còn là một nhân loại như trước đây, hẳn là sẽ từ bỏ.

Dù hệ thống tàu điện ngầm của Nhật Bản có hiện đại cỡ nào cũng không thể nhanh bằng tốc độ tự hủy của lão huynh nhà cô được. Đến nơi chắc chỉ còn nước nhặt xương!

Cũng may hiện tại đã lắc mình biến thành một con ma cà rồng hoàng kim sáng lấp lánh. Hai chân chạy bộ cũng nhanh hơn tàu điện gấp mấy lần.

Đừng ai hỏi tại sao cô không dịch chuyển tức thời. Lí do là vì phải để hồn thể bay đến đích trước làm mốc. Sau đó cơ thể sẽ theo dấu để nhập lại làm một.

Bước đầu tiên còn chưa làm được, sao có thể dịch chuyển tức thời?

Thế mà lão huynh dám nói là bẩm sinh làm được! Rõ là bốc phét quen mồm quen miệng! Thử hỏi xem có đứa nhỏ nào tự nhiên hồn lìa khỏi xác không?

——————————-

Điểm đến là một trường trung học ở vùng ngoại ô thành phố.

Nhan Ngọc nhìn tấm biển lớn đặt cạnh cổng chính. Hình như tên trường là "Sơ trung Sugisawa" thì phải.

Cái tên này nghe quen quá vậy? Giống như đã từng nghe thấy ở đâu đó rồi...

Mà thôi, tên trường quen hay không thì liên quan gì chứ?

Bây giờ quan trọng nhất là đi nhặt về cái mạng chó của lão huynh không phải sao?

Nhan Ngọc nhìn bản đồ trên điện thoại, chấm đỏ đánh dấu vị trí của cổng dịch chuyển nằm ở toà nhà phía đông nam của trường.

Cô lập tức nhăn mày cảm thán không thôi. Có vẻ hôm nay ông trời không muốn bỏ qua cho một con tiểu cẩu cẩu nặng nghiệp như lão huynh rồi...

Cách đây vài trăm mét cô đã cảm nhận được một luồng tà khí âm u. Theo đánh giá thì nó thuộc về một nguyền hồn đặc cấp.

Mà hàng đặc cấp thì có con hàng nào dễ chơi chứ? Rặt một lũ lanh ma có thực lực.

Cô có thể đấm một nguyền hồn cấp một hồn phi phách tán nhưng không có nghĩa sẽ dễ dàng đánh bại được một nguyền hồn đặc cấp.

Đánh thắng rồi có khi lão huynh đã đầu thai từ đời tám hoánh.

Nhan Ngọc móc tấm thể đen trong túi áo ra đánh giá. Bằng vào phân lượng tiền trong thẻ không ít, cô quyết định sẽ đi mua ít đồ ngon hiếu kính cụ cố vậy...

Tại sao ấy hả?

Lúc này niềm hi vọng lớn nhất không phải là cụ cố sao?

Lina từng kể cho cô nghe rất nhiều "chiến tích oanh liệt" của cụ cố đấy! Hôm nay vặt đầu quỷ vương này, ngày mai đập tàn phế ma vương kia.

Thượng giới có Ngũ hoàng thì trừ Huyết hoàng là cụ cố ra, bốn người còn lại trước khi lên kế vị đều bị cụ cố đấm không trượt phát nào.

Phải nói là dame to, máu trâu, còn có khống chế cứng gây choáng, làm chậm kẻ địch, cộng thêm nội tại càng đánh càng hăng.

Nếu cụ cố là nhân vật trong một con game gacha, chắc chắn phải xếp vào loại UR- cái loại còn hiếm hơn SSR mấy chục lần!

Tuy bây giờ xương cốt có vẻ không còn dẻo dai như trước kia nhưng gánh một quả tạ mang nội tại tự hủy như lão huynh thì vẫn cứ là ok.

Hơn nữa, đọc ba cái tiểu thuyết xuyên không huyền huyễn các thứ, máu của đại lão đỉnh đỉnh như cụ cố hẳn phải có công năng đặc biệt.

Kiểu như uống một giọt cải lão hoàn đồng hay trường sinh bất tử gì gì đó.

Lão huynh dù hôn mê bất tỉnh, liệt giường liệt chiếu nhưng uống một ngụm vào là lại nhảy nhót tưng bừng ngay! Có khi cụ thương xót đứa cháu đích tôn, lại hào phóng ban cho cả một xô không chừng!

Nhan Ngọc cảm thấy rất cần thiết phải mua thêm đồ bổ máu cho cụ cố!

Còn lão huynh ấy hả?

Để cô tìm cho anh bộ sách "Quà tặng cuộc sống". Dưỡng ra một tâm hồn đẹp rồi, đảm bảo đi đâu làm gì cũng không tụ nghiệp! Không có nghiệp thì không phải nhận quả báo!

Nhưng vừa quay gót chuẩn bị rời đi, cô bị một tiếng kính vỡ thu hút sự chú ý.

Nheo mắt nhìn qua luồng tà khí mù mịt, cô giật mình phát hiện có hai cậu thiếu niên đang đi về nơi trung tâm phát ra tà khí!

Hai người này bị gì vậy? Đây là nguyền hồn đặc cấp đó! Không muốn sống nữa sao?

Nhan Ngọc để ý trên người cậu thanh niên áo tối màu có phát ra chú lực nhàn nhạt, nhưng so sánh với luồng tà khí kia thì thật sự không đáng nhắc tới!

Cô quyết định sẽ đứng quan sát thêm chút nữa. Dù sao đây cũng là thế giới ảo vận hành theo cốt truyện, làm rơi một cây kim cũng có thể gây ra hiệu ứng cánh bướm kéo mọi thứ lệch khỏi quỹ đạo vốn có.

Chỉ thấy hai người bọn họ lăn lộn một hồi liền kéo ra từ trong màn sương đen hai người nữa.

Một nam, một nữ. Vẫn còn sống nhưng cơ thể đã bị tà khí làm cho vẩn đục, sợ là phải mất rất lâu mới có thể phục hồi lại trạng thái khỏe mạnh.

Nhan Ngọc phát hiện từ khi cứu được bạn nữ kia ra, trên người cậu thanh niên áo sáng màu liền bị tà khí dày đặc bám lên.

Là sao vậy? Cậu bạn này có chú thuật cắn nuốt tà khí hay gì?

Vừa lúc, màn hình điện thoại sáng lên, kèm theo là giọng nói trẻ thơ của trợ lý Tiểu Long:

- Qua yêu cầu tiến hành phân tích của chủ nhân, Tiểu Long phát hiện tà khí đến từ một tà vật đặc cấp, không phải từ một nguyên hồn đặc cấp. Chủ nhân không cần lo lắng. Mấy con chú linh quanh đây cao nhất chỉ là cấp một!

Đây rõ ràng là tin mừng!

Lão huynh chờ đó! Em gái siêu nhân tới giải cứu anh đây!

Nhan Ngọc nhanh chân chạy đến toà nhà phía đông nam. Nhưng khi chuẩn bị đến đích thì gặp một sự cố.

Con chú linh cấp một kia quật bay cậu thanh niên áo tối màu ra sân thượng, người còn lại thì đang vật lộn với nó.

Ô chà. Cơ thể của cậu nhóc dẻo dai quá đó chứ! Có thể né đòn từ nhiều hướng, cũng có thể xoay người trên không trung, còn có thể tìm cơ hội phản kích. Chỉ tiếc là không thể dùng được chú lực.

Nhan Ngọc mải xem phân cảnh hành động gay cấn mà quên mất mình đang đứng rất gần nơi giao chiến của hai nhân vật chính.

Con chú linh không thể lập tức đánh bại cậu thanh niên liền lập tức để ý tới mục tiêu dễ ăn hơn quanh đó.

- Nhóc con, cẩn thận!

Một tiếng hô hoảng hốt vang lên. Theo sau đó là cảm giác lơ lửng.

Lúc Nhan Ngọc định thần lại thì nhận ra mình đang bị một con chim khổng lồ có cái mặt kì dị nhấc lên không trung.

Phía dưới là cậu thanh niên áo tối màu đang thi triển chú thuật.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net