Chương 9: Gương mặt vàng trong làng tiếp thị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa rời khỏi lãnh địa, Nhan Ngọc liền được trông thấy một phần của tháp truyền hình Tokyo Skytree qua cửa kính sát đất của một toà nhà cao tầng. Căn phòng cô đang đứng cũng không hề tệ chút nào. Thiết kế theo kiểu penthouse*,cách trang trí thì cực kì ngăn nắp, hiện đại. Loại nhà như này trước kia cô chỉ có thể thấy qua màn ảnh thôi a!

* Penthouse: thường được bố trị ở tầng mái của một tòa nhà. Đặc biệt, tại các tòa nhà này được trang bị hệ thống tiện ích đẳng cấp và hiện đại. Không gian sang trọng, thông thoáng, mảng xanh nhiều, thường bố trí sân vườn riêng. Thiết kế bên trong các căn hộ Penthouse thường được cách tân bằng tầng lửng – thông tầng. Thiết kế tối giản vách ngăn và không gian chết. Bên cạnh đó là tối ưu hiệu ứng giếng trời và mặt bằng mái chung cư mang lại sự thông thoáng.

( Kiểu kiểu như hình)

- View này đã đủ làm tiểu thư hài lòng chưa?

Lão huynh tiến tới đứng cạnh cô, cười cười.

- Bổn tiểu thư cực kì hài lòng! Ban thưởng cho ngươi một khúc xương đùi heo vị dâu!

Nhan Ngọc giả bộ hất hàm, móc trong túi áo ra một cục kẹo dẻo vị dâu, đặt ngay ngắn vào lòng bàn tay của lão huynh.

- Tiểu nhân cực kì vinh hạnh, nhất định sẽ gặm xương thật ngon!

Hai anh em kẻ tung người hứng, trò chuyện đến vui vẻ.

- Rồi giờ muốn đi đâu chơi?

- Em muốn đến Akihabara!

Nhan Ngọc trả lời không chút do dự.

- Ừ, cầm lấy.

Nguyễn Cẩu Cẩu ném cho cô một tấm thẻ đen. Anh hiểu rõ quá mà. Tín đồ trung thành "hành hương" về thánh địa tất nhiên không có chuyện chỉ đi bộ rồi ngắm cảnh. Em gái wibu của anh lại càng không.

- Ui là trời, cảm ơn anh trai yêu quý! Hôm nay em nhất định không phụ lòng anh, sẽ quẹt đến mòn thẻ thì thôi!

Hôm nay đi chơi cùng cô chỉ có anh trai và cụ cố, còn lại đều đã đi xử lý công vụ.

Vũ trụ tồn tại vô số thế giới song song, thế giới lúc trước cô từng ở cũng là một trong số đó. Mỗi thế giới đều có một dòng chảy thời gian và điểm đặc biệt riêng. Nơi thì có nền khoa học phát triển vượt bậc, nơi thì có thể sử dụng ma pháp, nơi thì có linh khí để tu tiên,... mà mỗi thế giới đều có sự xuất hiện của chủng tộc ma cà rồng.

Nhiệm vụ của huyết tộc cao quý nhất chính là quản lý và bảo hộ để tránh xảy ra sự cố ngoài ý muốn. Đó là lý do tại sao người lớn trong nhà đều bận rộn như vậy.

- Nhưng mà...

Nguyễn Cẩu Cẩu ngập ngừng. Dùng ánh mắt ám chỉ bóng người màu đen ngồi im lặng trong một góc tối của căn phòng nào đó.

Nhan Ngọc bắt sóng cực kì nhanh. Trong lòng liền phiền não. Còn cụ cố thì phải làm sao đây? Bề ngoài đã vô cùng đẹp trai lại thêm tóc bạch kim dài đến ngang hông và cách ăn mặc kì lạ. Dù đứng ở góc nào cũng cực kì thu hút ánh nhìn nha!

Dracula đang ngồi ngẩn ngơ thì đột nhiên cảm thấy rùng mình, ngước lên liền nhìn thấy ánh mắt không mấy thiện chí của hai đứa cháu nhỏ. Dracula cảm thấy hơi tủi thân cùng chua xót:

- Biết là hai đứa không thích người già đi theo nhưng mà cũng đã đáp ứng điều kiện của cụ rồi, hai đứa cũng không thể đuổi cụ về lãnh địa!

Nhan Ngọc và Nguyễn Cẩu Cẩu liền trợn mắt há mồm. Hai người bọn họ tuyệt đối sẽ không có cái suy nghĩ đại nghịch bất đạo đó!

Nhan Ngọc gian nan mở miệng:

- Cụ à, cháu...

- Cụ biết rồi. Nhưng mà cụ vẫn sẽ đi theo, hai đứa cứ việc chơi bời, cụ sẽ trốn ở chỗ tối trông nom, sẽ tận lực tàng hình!

Chưa nghe cháu gái nói hết câu. Ông cụ đã suy nghĩ xong phương thức ở chung với hai đứa nhỏ.

Nhan Ngọc lấy tay che trán, Nguyễn Cẩu Cẩu thì bóp bóp thái dương, hai miệng một lời:

- Cụ hiểu lầm to rồi!

Dracula ngơ người. Nhan Ngọc liền ngay lập tức giải thích:

- Bọn cháu là đang suy nghĩ làm sao để đem cụ đi cùng mà không bị quá chú ý kìa! Cháu chính là định hỏi xem cụ có thể đem đặc điểm trên người biến đổi cho giống nam nhân châu Á không?

-...

Dracula thấy mặt già nóng lên, chỉ muốn lập tức bò vào quan tài đóng nắp không bao giờ bò ra nữa.

Thấy biểu cảm ngượng ngùng của cụ cố sau khi tự mình hát khúc "Con sông quê", Nhan Ngọc liền chuyển chủ đề:

- Vậy cụ có thể biến đổi không ạ?

- Cụ có thể tàng hình trốn ở chỗ tối!

- Nhưng mà phải hoà mình vào không khí náo nhiệt thì mới thấy vui chứ ạ!

- Cụ thích hoà mình vào bóng tối hơn!

Nhan Ngọc nghe đến đây liền hiểu, cụ cố mắc chứng sợ xã hội. Còn lão huynh có mạch não diệu kì của cô lại nghĩ khác:

- Cụ không cần sợ cháy nắng sạm da đâu! Cháu và Tiểu Ngọc có chuẩn bị rất nhiều quần áo chống nắng thời thượng, kem chống nắng, kính râm, khẩu trang cũng đều có đủ cả!

Nguyễn Cẩu Cẩu dường như sợ cụ cố không tin, vừa búng tay một cái, một phòng khách rộng lớn liền bị vô số sản phẩm chống nắng bảo vệ da chiếm diện tích.

Thấy cụ cố không nói gì, Nguyễn Cẩu Cẩu liền nghĩ lão trưởng bối đã bị tấm lòng chu đáo của anh làm cho cảm động. Nhân cơ hội rèn sắt khi còn nóng, anh tiếp tục đóng vai đa cấp chuyên nghiệp mời chào:

- Cụ thấy không, quần áo chống nắng đủ màu đủ kiểu dáng, chất liệu đều là thượng phẩm, mặc vào vừa nhẹ vừa mát, còn rất dễ tái sử dụng. Kính mắt đều là của các thương hiệu nổi tiếng, đeo lên đều có thể nhìn trực tiếp lên mặt trời mà không bị chói. Khẩu trang cũng rất phong phú về mẫu mã chủng loại, còn có thể chắn bụi chắn vi khuẩn. Bên cạnh đó còn có vô số nhãn hiệu kem chống nắng nổi danh ở các thế giới, đủ dạng từ lỏng, kem, gel đến xịt khoáng, mùi hương cũng không hề kém cạnh về sự phong phú, nào là hương chanh, hương đào, hương cam, hương sen,...

Nhan Ngọc nghe lão huynh ngồi tiếp thị sản phẩm thì không khỏi thán phục. Gương mặt vàng trong làng mời khách đúng là danh xứng với thực. Kiếp trước anh trai cô nuôi cô lớn lên đều là nhờ cái miệng và khuôn mặt kia.

Nhưng mà... Nhan Ngọc trước giờ cũng đều không thay đổi "định kiến", cô cảm thấy đều là bởi vì mặt anh đẹp nên mới kiếm được tiền. Còn lí do tại sao ấy hả? Muốn biết thì tiếp tục nghe:

- Nói nhiều như vậy cụ hẳn là cảm thấy rất phân vân, rất khó chọn lựa đúng không?

Cụ cố thành thật gật đầu. Trong lòng cảm thấy giới trẻ bây giờ thật quá rườm rà hình thức. Ra đường mà phải mặc nhiều thứ như vậy, mỗi thứ lại phân thành vô số kiểu dáng màu sắc chất liệu.

Nguyễn Cẩu Cẩu bày ra vẻ mặt "cháu hiểu mà", tiếp tục bô bô cái miệng:

- Cháu biết trước sẽ như vậy nên đã tự mình chủ trương chọn ra một vài mẫu kính, khẩu trang cùng quần áo khá đẹp lại hợp với cụ thẩm mĩ của cụ. Đây, là nhưng mẫu này! Cụ mỗi mẫu thử mặc một chút xem cái nào vừa ý nhất thì lấy. Nhưng mà cháu nghĩ là không cần phải xem đâu, tại vì cụ chắc chắn đều sẽ thích đến không muốn cởi ra!

Nguyễn Cẩu Cẩu vừa nói vừa đem mấy bộ quần áo chống nắng cùng kính râm và khẩu trang mình đã chọn tới trước mặt cụ cố.

Vào thời khắc mà cụ cố tiếp xúc với những thứ đồ kia bằng thị giác, Nhan Ngọc tinh tế phát hiện gương mặt cụ cứng đờ lại, mắt trừng lớn như muốn rớt tròng, thái dương nhảy lên thình thịch như có nhịp đập. Phải thôi, ai lần đầu tiếp nhận mắt thẩm mĩ của con người có mạch nào không bình thường như lão huynh nhà cô thì đều như vậy cả.
————————————
Tác giả có lời muốn nói: Chap sau! Nhất định là chap sau sẽ cho thầy Năm nhà mình lên sân!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net