[Đồng nhân][Vong Tiện] Ma Đạo- Mua dây buộc mình (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Theo tui thấy, đại khái bạn Tiện là tác giả viết thịt, viết sao thành tiên tri số phận chính bản thân cmn:))))).

*********__________*********

AU: Viciousx

Lớp trưởng Kỉ x Tay búy chuyên viết H văn Tiện.

Work Text:

Ngụy Vô Tiện click mở mã X, phát hiện trang hiển thị fans đã đầy, hắn yên lặng chọn vào đường dẫn để xem thông báo, một lát mới hướng xuống bàn học giấu, bắt đầu yên lặng viết một chương mới. 

Một năm trước Ngụy Vô Tiện là một thành viên trong trang X, văn chương của hắn chủ đạo là full thịt nhưng không phải cái loại ngọt ngào kia, vậy nên rất được mấy anh trạch nam ủng hộ, bởi vì chất lượng cao, hơn nữa số lượng từ lại ổn định, vậy nên nhân khí cứ một đường mà thẳng tiến, thường thường còn có thể được đề cử trên trang nhất, cái hố này lại nói về đề tài vườn trường, đã viết bảy chương, mỗi chương đều là thịt ngập cốt truyện. Ngụy Vô Tiện tính toán một chút số lượng từ để viết, cực vui mà rạo rực mà viết: 

【 tấu chương cuối cùng nhập V, ngày mai  tiếp tục nhập V, liên tục ba giờ, xúc tua +4P+ công chúng play, tuy rằng ca ca ta một chữ dư thừa đều không có, nhưng vì nhập V nên ta cũng muốn đua thận! 】

Chính văn

【...... Người kia ngón tay cách một lớp áo sơ mi nhéo nhéo, nàng không có mặc nội y, lớp vải phía trước cùng cảm xúc dâm loạn  từ ngón tay trực tiếp truyền tới đầu ngực của nàng, nhịp tim tăng mạnh, hai khỏa anh đào vừa trướng vừa nóng, khi móng tay ma sát tới hai điểm hồng đó, nàng cảm thấy một cổ nhiệt dịch ẩm ướt trong váy tràn xuống. Dịch thể trong suốt theo bắp đùi Của a Anh mà không ngừng tí tách rơi. Người kia hướng mật dịch quệt một chút, đem chất lỏng đó vuốt lên trên mặt của nàng. A Anh bởi vì quẫn bách, nước mắt như chuỗi hạt đứt dây chảy xuống, nàng nhỏ giọng nức nở, muốn khép lại hai chân, nhưng người kia lại ôn nhu mà dụ dỗ nói: "Đừng khóc, ngươi không có bại dưới ta, chỉ là bại bởi dục vọng."

Những lời này coi như an ủi tâm của nàng, trong mắt như tìm thấy gì đó thôi thúc nàng đáp lại người kia, vì vậy, khi hắn đem ngón tay kéo xuống quần lót, trực tiếp vuốt ve thượng hai cánh môi hồng kia, A Anh không hề kháng cự mà đem nó tiếp nhận.
......
......

Nàng cảm thấy một vật thô cứng tiến vào, nóng bỏng giống như tình yêu của chủ nhân nó, đem A  Anh kéo dài một trận thống khổ, lại như bảo táp mưa sa cuồng phong dày đặc mà kéo đến, lập tức đâm vào nơi mềm mại kia. A Anh bị thứ đồ vật to nặng này đỉnh đến muốn bay lên, rồi lại bị cảm giác đau đớn này xé rách, giống như được cùng với người mình yêu xác thịt hòa hợp chặt chẽ ngọt ngào! Nàng như mê đắm mà kéo lấy đầu người nọ, mạnh dạn hôn lên, tứ chi ôm ấp, mặc cho người nọ không chút nương tình mạnh bạo tiến công. Rõ ràng là lặp đi lặp lại luật động, thế nhưng lại mang đến khoái cảm kéo đến như cuồng phong, người nọ lúc đắm chìm trong dục vọng mà xoa nắn hai điểm đứng thẳng kia, đem nó kéo đến một mạt đỏ tươi, khiến A Anh không chút kiêng dè mà phát ra những âm thanh dâm đãng mị hoặc. 】

Cốt truyện dần dần trở nên nóng bỏng mà kịch liệt, Ngụy Vô Tiện ngón tay tung bay, gõ chữ tốc độ đạt tới cực hạn, hắn như rơi vào cốt truyện, chuyên tâm mà đem nữ chính "A Anh" cùng tình nhân trên giường cuồng loạn giao hoan.

Ai, đáng tiếc nếu theo phát triển của cốt truyện, A Anh cuối cùng sẽ bị dạy dỗ thành một vật chỉ biết hoan ái cuồng nhiệt, tình nhân mà nàng yêu chắc chắn sẽ không phải là người này, kẻ kia chỉ là muốn cướp lấy huyết mạch Thần Tộc trong cơ thể nàng mà thôi.

Ngụy Vô Tiện tưởng tượng đến nam chính không có tên trong câu chuyện này, trong đầu tự nhiên xuất hiện ra hình tượng một người, người này lớn lên thập phần tuấn lãng, nếu mỹ nam tử có thể phân loại, người này nhất định thuộc loại nét đẹp cổ phong, ưu nhã, im lặng không nói, lãnh đạm mà cấm dục, y chính  là hình tượng nam chính dưới ngòi bút của Ngụy Vô Tiện, lần này chuyện xưa, lần đầu tiên lên sân khấu, liền bắt được tâm của nữ chính A Anh.

Người này chính là Lam Vong Cơ, lớp trưởng lớp Ngụy Vô Tiện, tính cách không tính là tốt, nhưng làm việc cực kì nghiêm túc có trách nhiệm, nếu không phải thường xuyên nhằm vào hắn, chắc chắn Ngụy Vô Tiện sẽ đánh giá y cao hơn một chút.

Đắm chìm trong văn thịt, Ngụy Vô Tiện vẻ mặt dâm dâm mà nghĩ đến vẻ mặt thật sự sau cái mặt nạ lạnh như băng kia, đối với nữ chính A Anh mà lộ ra bản chất thật sự của mình, tưởng tượng đến cái tình cảnh này, nội tâm hắn liền ức chế không được mà nổi lên ngọn lửa.

Hắn tưởng tượng ngón tay thon dài của Lam Vong Cơ, ở trên thân thể mềm mại của nữ chính mà họa ra từng vệt đỏ thắm...... Ách, chắc chắn ngón tay so với nữ chính càng thêm trắng nõn, khi hắn ở phòng thay quần áo đã từng nhìn lén thân thể Lam Vong Cơ, cũng từng ở WC liếc trộm tiểu Vong Cơ, mặc dù nó chỉ lẳng lặng ngủ đông nhưng khí thế quả thật kinh người, cơ bụng cùng đường cong eo mông của y đều có sức co dãn. Ông trời thật không công bằng, đem tất cả ưu điểm đều cho Lam Vong Cơ hết.

Hắn ảo tưởng đôi tay kia xoa nắn bầu ngực đầy đặn, đầu ngón tay thỏa sức bóp niết lấy nhũ tiêm đỏ tươi, từng vết chai nhỏ ma sát mang đến khoái cảm kì lạ, mỗi một lần khảy đều làm thân thể kiều diễm kia rung động......

Ngụy Vô Tiện không khỏi liếm liếm môi, trong đầu hiện lên hình ảnh kích thích cực mạnh với hắn, điều này làm cho hắn khẩn trương, vì thế hắn vặn vẹo, thay đổi tư thế, đang muốn tiếp tục đi viết xong câu chuyện còn dang dở......

"...... Ngươi đang làm cái gì?!"

Thanh âm trầm thấp lại dễ nghe, giống như đàn cello vừa ưu nhã lại từ tính.

Ngụy Vô Tiện giật thót, trực tiếp từ ghế phía sau nghiêng người qua, di động rơi xuống trong mặt bàn, bị đẩy ngược ra, rớt trên mặt đất, ghế ngồi cùng di động đột ngột có biến, phát ra âm thanh lộp độp, vang to trong lớp.

Động tĩnh lớn như vậy, lập tức kinh động toàn đồng học, mọi người ngồi trong lớp đều đồng loạt quay đầu nhìn về phía Ngụy Vô Tiện, lại thấy bộ dạng ngơ ngơ của hắn lúc này mà cười vang. Ngụy Vô Tiện vốn dĩ ngồi trong góc cuối cùng của phòng, hoàn cảnh lúc này thật sự là lửa lém cháy người.

Hắn không sợ vây xem,chỉ sợ lộ tẩy, trang viết thịt thà chảy nước kia của hắn hiện tại đang nằm trong tay Lam Vong Cơ. Hắn vội vàng từ trên mặt đất bò dậy, vỗ vỗ mông, cười làm lành nói: "Lớp trưởng, he he he, ngại quá đi mất, ta mới nhận một tin nhắn quan trọng, để xem xong rồi ta tiếp tục ôn bài nha."

Hắn một bên nói, một bên vươn tay đoạt lấy di động. Vì để thuận lợi gõ chữ, Ngụy Vô Tiện đem điện thoại cài đặt chế độ tự động khóa, do vậy, chứng cứ phạm tội trong tay Lam Vong Cơ không thể vừa xem liền hiểu ngay.

Lam Vong Cơ vốn định đem điện thoại trả cho Ngụy Vô Tiện, nhưng bản năng mách bảo nên liếc mắt màn hình một cái, vừa nhìn, y lập tức đen mặt, thấy vậy trong lòng Ngụy Vô Tiện quýnh lên, nhanh tay đoạt lấy, lại bị Lam Vong Cơ nhẹ nhàng bâng quơ né tránh.

Lam Vong Cơ nói: "Không chỉ quấy rầy trật tự, còn có ý đồ phản kháng, tạm thời di động ta sẽ giữ, tan học ngươi ở lại không được đi."

Y đem điện thoại bỏ vào trong túi, xoay người tới bục giảng ngồi xuống —— khóa tự học, lớp trưởng cùng lớp phó thay phiên nhau ngồi bục giảng.

Ngụy Vô Tiện cảm giác trên đầu treo một cây đao, hắn không dám ngẩng mặt nhìn Lam Vong Cơ có phải hay không xem màn hình di động, đành phải bày ra bộ dáng nghiêm túc đọc sách, nhưng kỳ thật một chữ cũng không lọt đầu, trong lòng hắn đang bày mưu tính kế cầu Lam Vong Cơ nhẹ xử lý:

"Mỗi ngày đều là dáng vẻ không dính khói lửa phàm tục, lớp trưởng nhất định không thấy qua truyện người lớn. Đến lúc đó ta đem kho tàng mật văn truyền lại cho y, lại cầu tình...... Y nhất định sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua, có nam nhân nào sẽ cự tuyệt truyện người lớn đâu! Ừ...... Nếu Lam Vong Cơ phát hiện tác giả là ta, ta liền viết cho y một tư thế mà y muốn play nhất, một ngàn chữ không thì hai ba ngàn cũng ok...... ừ, cứ như vậy thu phục lớp trưởng!"

Ngụy Vô Tiện lại nghĩ , "Lỡ đâu điều kiện đều không lay động lớp trưởng, vậy...... Vậy đem cái thân xác này làm osin cho y đi, bưng trà đổ nước cũng được, tóm lại, di động tuyệt đối không thể nộp lên cho lão sư, cũng không thể đem cho gia đình, tiền tiêu vặt bị cắt cũng được, nhưng mất đi khung X này cùng công cụ QQ thì...... áu áu áu thật sự là cuộc sống này không còn gì để lưu luyến cả."

Nếu dùng một bài hát để hình dung tâm tình Ngụy Vô Tiện lúc này, bài đó chắc chắn là 《 thấp thỏm 》.

Cũng may hai mươi phút sau chuông tan học liền vang lên, đây là buổi chiều cuối cùng của một tiết tự học khóa, thời gian buổi tối có thể tự do an bài, bởi vậy tiếng chuông vang lên, sóng người đổ vào nhà ăn tranh cơm như lũ, tất cả chạy vào khu sinh hoạt bên kia học viện, chỉ còn lẻ tẻ vài nhóm nhàn nhã tán ngẫu hoặc nhắn tin, trong phòng học lập tức  náo nhiệt.

Lam Vong Cơ đứng lên, đem sách giáo khoa cùng đề luyện tập sửa sang một chút, gõ gõ bảng đen, nói: "Không có chuyện gì, thỉnh các bạn đồng học mau rời khỏi phòng học, Ngụy Vô Tiện, ngươi ở lại."

Mấy nhóm học sinh kia có chút chần chờ, nhưng Lam Vong Cơ ở trong lớp rất có uy tín, thầy giáo rất hài lòng mà  tin tưởng nhờ y duy trì trật tự, bởi vậy, mặc dù có chút oán hận, nhưng vẫn thu thập cặp sách rời đi, trong phòng rất nhanh chỉ còn lại Lam Vong Cơ và Ngụy Vô Tiện.

Ngụy Vô Tiện cọ tới cọ lui mà đi qua, hắn ở trước mặt này người luôn cảm thấy có một luồng áp bách khổng lồ uy áp.

Hắn nuốt nuốt nước miếng, quyết định chịu thua trước, thái độ ngoan hiền hối lỗi để xin khoan hồng, hắn nói: "Lớp trưởng...... Ta không nên ở khóa tự học làm việc riêng, ta sai rồi, thật xin lỗi."

Lam Vong Cơ đứng ở trên bục giảng, từ từ đi xuống liếc xéo hắn một cái, nói: "Ngươi xem tiểu thuyết không sạch, đây là vấn đề nghiêm trọng."

Ngụy Vô Tiện ho nhẹ một tiếng, quyết định đánh trận trước, vì thế hắn nhỏ giọng nói: "Lớp trưởng, đó là tin nhắn rác ta không cẩn thận tùy tiện mở, internet bây giờ thật sự quá kém."

Lam Vong Cơ nói: "Không cẩn thận? Tùy tiện?"

Ngụy Vô Tiện tới gần Lam Vong Cơ, một tay đáp lên vai đối phương, nói: "Đúng vậy, di động của ta luôn hiện lên mấy cái từa lưa đó, thật phiền, nhưng mà ta đã nhận ra sai lầm của bản thân, lần sau tuyệt đối không ở trong tiết học chơi di động!...... Hơn nữa mấy cái quảng cáo cũng không có gì thú vị, lớp trưởng nếu là muốn nhìn loại này...... Ta có cái tốt hơn...... Hắc hắc......"

Lam Vong Cơ nói: "Theo ta được biết, mã X này dùng trong trang web không có quảng cáo hay mấy trò câu khách bình thường, mà giao diện kia, trùng hợp lại đăng nhập bằng dãy ID được đăng ký từ số di động của ngươi."

Ngụy Vô Tiện sửng sốt, dạ dày cuộn tròn một trận, máy cái trang truyện thịt nước đầy đủ kia chính là do hắn hạ bút chấp văn đó! Bị Lam Vong Cơ dùng giọng trầm trầm nói ra quả thật tăng vọt mấy bậc, giống như cao quý hơn hẳn :)))))))))

Lam Vong Cơ còn nói thêm: "Ngươi dùng app tác giả, mở ra giao diện là đổi mới chương viết, Ngụy Vô Tiện, ngươi còn muốn tìm cớ gì?"

Ngụy Vô Tiện không nghĩ tới Lam Vong Cơ lại hiểu rỏ như vậy, hắn trầm ngâm vài giây, lộ ra một nụ cười không rõ, nói: "Lớp trưởng của ta, ngươi cũng dùng cái trang web này? Hắc hắc hắc, thật không dám dấu diếm, ta thật đúng là tác giả nha, thế nào, đọc qua mấy cảnh H của ta có cảm tưởng gì không?"

Lam Vong Cơ không trả lời câu hỏi kia, nói: "Phòng học có nhiều người, sở thích của ngươi ta không quản được, nhưng tiết tự học làm loại sự tình này thật không nên!"

Chậc chậc chậc, chẳng lẽ là thẹn thùng sao, dấu chấm than cũng dùng luôn kìa!

Ngụy Vô Tiện giống như bỗng nhiên đắn đo tới rồi Lam Vong Cơ một cái tiểu nhược điểm ( hắn chứng cứ phạm tội rõ ràng còn đắn đo ở Lam Vong Cơ trong tay ), tự tin nháy mắt trở nên tràn trề không ít, hắn đem bả vai của Lam Vong Cơ kéo gần thêm chút nữa, lại thừa dịp đôi tay của đối phương ôm sách luyện tập không thuận lợi, bàn tay càn rỡ không chút do dự hướng tới giữa chân Lam Vong Cơ  sờ soạng.

Ngụy Vô Tiện nói: "Lớp trưởng ~ không nghĩ tới nha, xem cảnh H của ta có phản ứng hay không, ta được xưng là ' từ từ dâng lên tinh ', có hi vọng ghi tên vào ' mười đại tác giả viết H văn ' tân tác giả đó ~ còn mỗi ngày có người muốn đọc tới phân đoạn kia đó, tới tới tới, nói cho ca ca biết, ngươi thích một đoạn nào?"

Hắn sờ đến tiểu Vong Cơ nặng trĩu mềm như bông, trong lòng trầm xuống, vật bị kia bị hắn cầm trong tay bóp, lập tức từ hình dạng đến độ cứng liền biến hóa, trôi qua mấy giây thời gian, dương vật ở trong tay Ngụy Vô Tiện liền hoàn thành quá trình thức tỉnh.

Cái đcm thật lớn.!!!!!!

Ngụy Vô Tiện cơ hồ chấn kinh rồi, tay hắn cầm vật kia quả thật vượt xa mức tưởng tượng, thậm chí cậu bé còn đem phía dưới quần của Lam Vong Cơ đỉnh lên một cục u nhỏ, cho dù cách vải dệt, Ngụy Vô Tiện cũng cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng rõ ràng của dương cụ.

Cả người Lam Vong Cơ run lên, đem sách vở trong tay quăng lên trên bục giảng, trở tay bắt được thủ đoạn của Ngụy Vô Tiện, nói: "Buông ra."

Ngụy Vô Tiện người này, ăn mềm chứ khôg không ăn cứng, tâm lý nghịch phản cực kì nghiêm trọng, nói cách khác chính là bước vào giai đoạn gần cuối của bệnh, tuy rằng ngày thường hi hi ha ha không nhìn ra cái gì, nhưng mà ở trước mặt Lam Vong Cơ, lại chẳng khác gì hai thái cực đối lập, giống như khổng tước cậy mạnh hiếu thắng, hoặc như đấu khuyển tràn ngập chiến ý.

Cho nên, Lam Vong Cơ cái này thể mệnh lệnh câu cầu khiến lại một lần kích hoạt rồi Ngụy Vô Tiện trung nhị thành phần. Hắn không có ngoan ngoãn buông tay, ngược lại một tay đem Lam Vong Cơ đè ở trên bảng đen, đem y vây ở giữa, một tay chống ở bên cạnh Lam Vong Cơ, bày ra tư thế "Vách tường cứng"—— nếu không phải hắn lùn hơn so với Lam Vong Cơ, cái tư thế này có lẽ sẽ có khí phách hơn một chút.

Mà một cái tay khác của hắn, giống như "A Anh" dưới ngòi bút viết ra, cách một lớp vải, dùng ngón cái ở đỉnh dương vật chậm rãi vuốt ve.

Một động tác như vậy, Lam Vong Cơ lập tức dời đi tầm mắt, hô hấp cũng theo đó mà cứng lại, Ngụy Vô Tiện quả thực giống như phát hiện tân đại lục, trong lòng càng bùm một phát nổi lên ngọn lửa, ngọn lửa này làm tim hắn đập điên cuồng, nhịn không được tiến thêm một bước mà chơi xấu, hắn nghĩ đem chân chen vào giữa đùi Lam Vong Cơ, mà mà hai hai người chênh lệch tận 10cm khiến hắn không thể thực hiện ý nguyện đó, lúc này, hắn nhớ tới "A Anh" cũng trải qua tình cảnh như vậy, khi đó nàng không thể so vóc người với nam chủ, trên hạ thân người nọ, nàng ngồi lên đùi của hắn, trong váy đều không mặc cái gì, bí cảnh trực tiếp cọ cọ quần dài của nam chủ, nàng ở vì người kia mà thủ dâm, một bên ảo tưởng bị cắm vào, một bên cọ cọ chân của hắn, cuối cùng đạt tới khoái cảm xa lạ.

Ngô...... Chuyện này quá mức qua không thực, Ngụy Vô Tiện vội vàng đem  bản thân đang cưỡi trên đùi Lam Vong Cơ trấn tĩnh lại, cố gắng đuổi mấy cái ý nghĩ đáng sợ ra khỏi đầu. Nhưng không thể phủ nhận chính là, hắn càng lảng tránh, những hình ảnh thoáng qua kia lại làm thân thể hắn hưng phấn, lỗ chân lông mở ra, nhiệt độ cơ thể tăng vọt, tim đập cùng hô hấp gấp gáp, hắn nắm dương vật trong tay bắt đầu thong thả vuốt ve lên xuống, đem ngón tay cọ qua đầu nấm cùng khe rãnh giữa cán, Lam Vong Cơ liền phát ra một tiếng rên nhỏ.

Ngọn lửa trong lòng Ngụy Vô Tiện nổ tung, hừng hực thiêu đốt, hoàn toàn chôn vùi lý trí của hắn. Hắn không chút do dự kéo khóa quần của Lam Vong Cơ, thiếu chút nữa có thể trực tiếp đụng cự vật đang căng phồng, bỗng nhiên Ngụy Vô Tiện cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, cả người bay lên, ở giữa không trung quay nửa vòng, tiếp theo, phía sau lưng hắn liền trực tiếp đụng phải sàn nhà lạnh lẽo.

Hắn bị rơi đến phát ngốc, còn chưa kịp phản ứng chuyện gì đang diễn ra, Lam Vong Cơ liền từ phía trên đè ép xuống dưới.

Lam Vong Cơ dùng đầu gối áp chế hai cái đùi Ngụy Vô Tiện, một tay đem đôi tay Ngụy Vô Tiện cố định ở một bên. Ngụy Vô Tiện lập tức phản xạ mà giãy giụa, nhưng đến lúc này hắn mới phát hiện hai người thực lực cách quá xa nhau, hắn dùng hết toàn lực giãy giụa, cũng không lay động Lam Vong đến nửa phần.

Con ngươi lưu li sắc của Lam Vong Cơ lóe lên tia nguy hiểm: "Ngụy Vô Tiện!"

Ngụy Vô Tiện dãy dụa hơn nửa ngày, không thể tránh thoát, ngược lại bị Lam Vong Cơ nắm chặt cổ tay đến phát đau, hắn đã cạn sức lực, nhưng cố tình lại muốn mạnh miệng, mắng: "Lam Vong Cơ! Ngươi buông ta ra!"

Lam Vong Cơ ngoảnh mặt làm ngơ, ngược lại đem hắn ép tới càng khẩn, nói: "Ngụy Vô Tiện, ngươi căn bản không hề hối hận."

Ngụy Vô Tiện nói: "Hối hận? Hối hận cái gì, ta chỉ là ở khóa tự học viết truyện người lớn, cũng không phải gây rắc rối gì, chẳng lẽ ngươi lại muốn hùng hổ doạ người như vậy sao!"

Lam Vong Cơ tức giận đến xanh mặt, Ngụy Vô Tiện lại nói.:" Hay là ngươi hối hận vì để ta sờ soạng? Được thôi, ta nói thẳng luôn là ta cực kì hối hận, ngươi vốn dĩ chẳng phải nữ nhân mềm mại gì, cả người vừa cứng vừa đơ, khi nãy sờ soạng ngươi ta chẳng cảm thấy thoải mái, ngược lại còn có điểm ghê tởm."

Lam Vong Cơ nói: "Cưỡng từ đoạt lí, tội thêm một bậc."

Y đem hai chân mạnh mẽ ép vào giữa đùi Ngụy Vô Tiện, cố tình dùng sức lực đè nặng khiến hắn không thể nhấc chân phản kháng, đầu gối nhanh gọn hướng tới nơi kia của một thằng con trai, đỉnh đỉnh hai viên bi nhỏ của Ngụy Vô Tiện.

Hai chân Ngụy Vô Tiện không thể động đậy, theo bản năng nhấc eo, hai người phần hông dán chặc, hai căn dương vật đã cứng rắn nóng bỏng ma sát vào nhau. Sắc mặt hắn biến đổi, theo bản năng muốn kẹp chân lên, Lam Vong Cơ lại nhếch eo đĩnh tới, đem dương vật của mình cọ cọ vật kia của hắn.

Ngụy Vô Tiện không hề phòng bị, nhẹ nhàng hừ một tiếng, Lam Vong Cơ trầm giọng nói: "Ghê tởm?"

Da mặt Ngụy Vô Tiện từ trước đến nay rất dày, nhưng ở trong tình cảnh này lại như bị lột đi, hai má không khỏi có chút nóng lên, hắn cắn môi dưới gắt gao nhìn chằm chằm Lam Vong Cơ, cứng rắn không chịu nói một câu xin tha.

Lam Vong Cơ đem tay áp lên ngực của hắn, cách một lớp áo sơmi mỏng, y cảm nhận được trong lồng ngực Ngụy Vô Tiện đang điên cuồng đập, nhiệt độ xuyên qua lớp vải dệt truyền tới, không chỉ có như vậy, lúc tay y đụng tới một nhũ viên nho nhỏ, vừa nóng vừa cứng, độ ấm xuyên thấu qua áo sơmi truyền tới. Ngón tay nhẹ nhàng áp lên điểm hồng mềm mại, lại cách một lớp áo đè mạnh xuống, vải dệt lập tức đem hình dáng đầu ti hoàn toàn bại lộ, thậm xuất ra một chút ửng đỏ.

Lam Vong Cơ nói: "Chủ nhân của ngón tay, cách một lớp áo sơ mi nhéo nhéo, nàng không có mặc nội y, lớp vải phía trước cùng cảm xúc dâm loạn từ ngón tay trực tiếp truyền tới đầu ngực của nàng, nhịp tim tăng mạnh, hai khỏa anh đào vừa trướng vừa nóng, khi móng tay ma sát tới hai điểm hồng đó, nàng cảm thấy một cổ nhiệt dịch ẩm ướt trong váy tràn xuống. '"

Giọng nói Lam Vong Cơ vốn đã từ tính, bây giờ lại pha chút dâm đãng bất kham khi đọc, ngữ khí vừa lạnh băng lại lãnh đạm, Ngụy Vô Tiện nghe văn phong của mình bị Lam Vong Cơ một chữ nói ra hết, giống như tiểu thuyết thấp kém như được nạm thêm một lớp mạ vàng, mà lúc này Lam Vong Cơ từng chữ đọc, giống như tiểu thuyết miêu tả vậy, dùng hai chữ"Chủ nhân" chẳng sai chút nào để nói đến tình huống hiện tại, từng chút từng chút đùa bỡn nhũ viên của Ngụy Vô Tiện.

Áo sơmi của Ngụy Vô Tiện rối loạn, nói thật, vải dệt cùng da thịt ma sát sẽ không sinh ra khoái cảm quá lớn, nhưng sâu bên trong thân thể hắn giống như có một hạt giống cấm kỵ, bởi vì hành động của Lam Vong Cơ mà thức tỉnh, trong tình cảnh này chẳng khác gì mấy cái hình ảng tưởng tượng vài chục phút trước đó của hắn, đối với xử nam Ngụy Vô Tiện mà nói đúng là kích thích quá lớn, lớn đến mức khi ngón tay Lam Vong Cơ nhẹ nhàng cọ qua đầu vú, thân thể hắn liền bắt đầu không tự chủ được mà run rẩy, lúc này Lam Vong Cơ chẳng khác gì nam chủ trong tiểu thuyết, dùng ngón cái cùng ngón giữa kẹp đầu ti, ngón trỏ ở đỉnh nhũ liên tục ấn, hắn bị một cổ nhiệt lưu bao phủ từ đầu đến chân, khoái cảm giống tia chớp đánh cái oàng một cái xuống người hắn, cuối cùng rốt cuộc từ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net