chương 37: về lại Ai Cập

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Yuuki!!!! -Carol từ đâu bất ngờ nhảy xổ vào bám dính lấy nó

-hở. gì vậy? vào đây làm gì. Menfuisu đâu -Yuuki gỡ tay Carol ra khỏi người mình, liền đó tặng kèm cái liếc xéo. Tại sao cứ phải bám chặt lấy người nó mà đung đưa vậy ??!!!

-Menfuisu đang bận bàn việc với các quan rồi, chị thì có 1 mình nên chán quá muốn qua chơi với em. Mà. anh Raian với chị Asisu đâu ?

-2 người đó ra ngoài hóng gió rồi. Chị Carol này... chị có nghĩ 2 người đó... -Yuuki mặt nham nham nhìn ra ngoài. Carol hình như cũng hiểu ý mà đồng thời gật đầu rồi nở nụ cười y chang Yuuki

Bên ngoài...

"sao bỗng dưng mình cảm thấy lành lạnh nhở"

cả 2 con người cũng có 1 suy nghĩ và 1 cảm giác như nhau ~

-ủa Yuuki. 2 con mèo này ở đâu ra thế. mà trông cũng chẳng giống mèo. với cả... con đại bàng kia là thế nào ?!! -Carol giờ mới để ý thấy 2 con vật nhỏ nằm trên vai Yuuki (mỗi con 1 bên) và 1 con đại bàng đang bay lượn lờ trên đầu nó

-à... 2 nhóc này thì lúc nãy đi bơi em tìm thấy. Tiểu Bạch lại còn bị thương và Tiểu Hắc thì cứ đeo em suốt nên em giữ lại nuôi luôn. còn Tiểu Vũ thì là lúc em đi dạo ở sa mạc thấy nó bị kẹt chân vào hốc đá, kéo ra hộ rồi nó đeo em luôn. chả hiểu -Yuuki thở dài

-Tiểu Bạch là con màu trắng, Tiểu Hắc là con màu đen, Tiểu Vũ là con đại bàng á? ôi Yuuki. em thật biết đặc tên nhỉ -Carol vỗ vỗ đầu nó mỉm cười. cơ mà cái chiều cao xấp xỉ nhau 5cm thế kia nhìn ra cảnh tượng khá buồn cười ấy

-đừng có mà vỗ đầu em. ra ngoài chơi với Menfuisu đi kìa. chắc hắn cũng xong việc rồi. em đi kiếm chị Asisu với anh Raian

Yuuki đầy đẩy Carol ra trả lại cho Menfuisu. còn mình thì te te chạy lại gần Raian với Asisu. cơ mà chưa đầy 5 bước nữa là đến thì 1 cảnh tượng rất ư là đẹp làm nó phải lôi máy ảnh ra (đem từ tương lai về với 2 nhiệm vụ cực kì quan trọng... chụp hình + quay phim)

trước mặt nó. Raian đang ôm chầm lấy Asisu. miệng còn thủ thỉ vài câu chỉ để 2 người nghe. chẳng biết Raian nói câu gì mà ngay sau đó, mặt Asisu thoáng chốc đỏ lên. Chỉ thấy chị lúng túng không nói nên lời. vội vội vàng vàng quay mặt đi nhưng chưa kịp đi là đã bị Raian chộp tay lại và.... (và gì mọi người đóan xem ~)

Ngay sau đó Asisu mặt đã đỏ nay càng đỏ hơn. Dưới ánh trăng sáng. bên mạn thuyền. Raian quỳ 1 chân xuống rồi cầm lấy tay Asisu nói gì đó. Asisu lúc này dường như đã trở nên vô cùng bối rối không biết làm gì. sau đó Raian lại đứng lên ôm chầm lấy cô nói gì đó. cuối cùng Asisu gật đầu trong vô thức....

Yuuki nó thích thú vừa đi vừa xem đi xem lại đoạn video mình vừa quay được. Nó lăng xăn chạy qua bên Menfuisu với Carol cùng các tướng đang ăn uống với vẻ mặt không còn gì có thể tỉnh hơn.

-Chị Carol!!! Menfuisu!! xem này! xem này! 

-gì vậy Yuuki? Máy ảnh??!!!!! -Carol tròn mắt nhìn nó đang cầm máy ảnh cầm tay " Ở đâu lôi ra thế ??!!!"

- Máy ảnh là cái gì? -Menfuisu vừa bịt lỗ tai vừa nhăn mặt hỏi Carol

-là cái này. dẹp chuyện đó qua đi. cho 2 người coi cái này nè. -Yuuki chui vôi giữa 2 người đó ngồi rồi bật đoạn video lên cho xem. 

Carol xem đoạn video đó thì cực thích thú. mặt cô hiện rõ 2 chữ phấn khích. còn Menfuisu... trong đầu hắn nãy giờ là hàng tá, hàng trăm, hàng nghìn câu hỏi.... 

"đây là cái quái gì?"

"hở. nó chuyển động được sao?"

"cái cục bé tí này làm được cái gì vậy"

"cái.... cái gì kia. chị Asisu bị nhốt ở trỏng á"

"rốt cục chuyện gì vậy nè"

"trời ơi"

"...... "

sau khi xem xong đoạn video ấy... tối hôm đó có 1 cô nàng tóc vàng bị mất ngủ bởi những câu hỏi của 1 anh chàng tóc đen... 1 con nhóc tóc xanh thì cứ lâu lâu lại cười như 1 con điên làm mọi người giật mình và... 1 cặp đôi nào đấy luôn cảm thấy lành lạnh bởi tiếng cười của 1 con nhóc ~

khụ. tặng luôn thêm 1 chap tạ lỗi vs mọi người này. Nhớ cmt nhiều nhiều vào nhé. moah ~ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net