Chương 3-4: Cuộc sống hưởng lạc [Đồng nhân nữ hoàng Ai Cập] Xích Liên Hoa Thú

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Trước đây chuyên nghành chính của ta là động vật học .Thế giới có khoảng hơn một triệu loài động vật ,trong đó mỗi loài động vật là một mắt xích trong hệ thống kỳ diệu của mẹ thiên nhiên. ta cảm thấy thế giới này kỳ diệu cũng bởi vì có các loài động vật .... nói trắng ra ta chính là một kẻ cuồng thú đến BT ....

Nhớ lại lúc ta chết ở lều ,chính là lúc ta đi dành nhiều tâm huyết cho việc nghiên cứu bảo tồn động vật , để gặp các loài thú sắp tuyệt chủng ta không ngại cắm trại trong các khu rừng hàng tháng trời .

Tình trạng hoang sơ trong rừng quả là không dễ chịu đối với một người hiện đại nhưng khát khao được nhìn thấy các loài thú và các cuộc phiêu lưu vô hạn làm ta thấy đời ta còn có lẽ sống .

Không ít lần thoát khỏi tử thần gặp phải các loài máu nóng nguy hiểm , và cũng không ít lần qua ải tử thần , quả thật là nguy hiểm rất nhiều ,nhưng ta chính là yêu quý các khu rừng nguyên sơ ,các bình nguyên lộng gió ,các dòng sông cuồng cuộn không một bóng người đó ....chỉ có ta và mẹ thiên nhiên và các loài thú . Có thể chứng kiến thú sinh ra và chết đi vì một mục đích duy nhất chính là sinh tồn ,cho ta cảm giác thật là tàn bạo và mỹ lệ đến tận cùng .....

Nhớ tới các khu rừng hoang sơ ta lại thấy an ủi . Được sống lại lần nữa , ta lại có thể làm những điều ta muốn ,lại có gia thế tốt , coi như là cảm tạ ông trời ... nhưng tại sao ta lại đến thế giới Nữ Hoàng Ai Cập ? Ta vốn đơn giản chỉ là một con người bình thường với một trái tim yêu động vật mà thôi....

Ảo não .ta quyết không suy nghĩ nữa ,cứ theo lao mà thôi ,mặc kệ thế giới này ra sao ta chỉ cần có Thú là ta sống tốt .

[...........]

Đã 5 năm kể từ khi ta đến gia đình Rido ,cuộc sống cứ vậy êm đềm trôi qua ...

Tôi nuôi một con mèo nhỏ gọi tên là Mimi , từ khi nuôi thú cưng tôi cuộc sống này mới thêm được chút ít màu sắc ,

Thú cưng của tôi nuôi dĩ nhiên là đáng yêu đến chết đi được !,lông trắng mềm mại như nhung ,đôi mắt to tròn xanh ngọc bích,tôi thích nhất là ôm mèo con chơi đùa và cảm thụ bộ lông mềm mại trắng muốt kia , kiếp này cuối cùng tôi cũng có thể nuôi thú cưng,

Thú cưng nuôi nhà và thú hoang dã hoàn toàn là hai chủng loại khác nhau ,nhưng đều là thú vật ,mà nếu là thú vật thì dĩ nhiên là tôi cưng chiều đến tận xương tủy ,ngày ngày đều được chăm sóc kỹ lưỡng bằng nhiều loại thức ăn khác nhau, còn thuê cả người chăm sóc và bảo vệ ,có ai mà không biết trong nhà Rido có một con mèo xa xỉ nhất thế giới cơ chứ!

Cuộc sống hưởng lạc cùng tình yêu của tôi cứ như vậy trôi qua vài năm....

Tôi đi học , cũng là loại trường quý tộc cơ bản thường thấy trong mấy tiểu thuyết thiếu nữ ,tôi nhận ra mình cực chán ghét đi học ,vì mỗi ngày đi học tôi luôn luôn nhận được ánh mắt ngưỡng mộ cùng yêu thích của đám thanh niên xinh như mộng ,mặt mày như trong catalog bước ra ?... phải ! Người trong cái trường này ,đặc biệt là nam , đẹp đến bất thường ,làm tôi cảm thấy không thật ! Mà sao chỉ nhìn đến tôi ? trường học này nữ không hiếm ,rất nhiều cô gái diện mạo thanh tú,xinh đẹp mà ,đối tượng bị làm phiền luôn là tôi ,tại sao không phải Carol ?

Ngày ngày được chào đón bằng một đống thanh niên xinh đẹp tôi rất mệt ,nào là muốn hẹn hò ,tặng quà ,tỏ tình rồi cả cầu hôn nữa, tôi muốn sống lặng lẽ thanh bình qua ngày thôi mà sao mà khó quá vậy !

Mỗi ngày đi học tôi cực lực tránh nơi đông người cùng kiệm lời không thích nói chuyện ,chỉ muốn nhanh nhanh về nhà ,

Nhưng mà trời có vẻ như đang trừng phạt tôi vậy , vì 1 thời gian nữa là đến bữa tiệc cuối khóa , đồng nghĩa đến việc tôi cần có bạn nhảy hộ tống,

Mà ai có thể có vinh dự cầm tay tiểu thư Alice đến dạ tiệc đây ? Đây là một cuộc thi đây mà !

Sau đó,bắt đầu bằng một đống thư tình trong ngăn tủ ,bàn học ..., ra khỏi cửa thì event tỏ tình các kiểu ồ ạt kéo đến ,Alice nhíu mày , bắt đầu công cuộc chạy trốn ....,

[.........]

Người ta nói đời người ngắn ngủi , đời của thú vật còn ngắn hơn ,chỉ một thời gian ngắn bên tôi ,Con mèo nhỏ nhà tôi đột nhiên bị bệnh và qua đời ,

Alice không nói gì đau lòng nhốt bản thân trong phòng ba ngày ,không nói chuyện không ăn uống,chỉ thơ thẩn ngủ mơ màng ...

Cả nhà thấy phản ứng của Alice, không khóc ,cũng không nháo,suốt ngày ở trong phòng thì bắt đầu lo lắng, cố gắng đến an ủi nhưng chả ăn thua ,đến ngày thứ ba cô không ra thì cả nhà chỉ còn cách muốn phá cửa ,

Sau đó, Alice rời khỏi phòng, mọi người đều cẩn thận quan sát biểu tình của cô , sau một thời gian ,nghĩ rằng chắc cô đã nguôi ngoa thì mới yên tâm ,mọi chuyện sau đó mau chóng chìm xuống đáy , không ai dám nhắc đến nữa ...

Những năm sau đó cô quyết định ở lại Mỹ một vài năm , không cùng gia đình Rido đến Ai Cập ,

Alice chính thức ở riêng ,


Hết Chương 3-4

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net