Chương 1:ước mơ nhỏ nhoi❤❤❤❤❤❤

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta tên là Lý Diệu Nhu năm nay ta vừa tròn 17 tuổi ...đang là cái tuổi quậy phá và đẹp nhất đời người và ta rất thích đọc truyện manhua.Ta đã đọc rất nhiều truyện manhua nhưng "cuộc sống đâu lường trước điều gì" con tim ta nay đã trọn trao cho bộ truyện có tên "Phượng Nghịch Thiên Hạ" mất rồi...vì sao ư đơn giản vì nội dung hớp hồn người xem và tạo hình nhân vật very xuất sắc từ A đến Z...nhưng điều khiến sắc nữ như ta chú ý đến là dàn nam chính rất rất men thử tưởng tượng đến cơ bụng 6 múi của mấy anh ý đi~~~~phụt máu mũi chết ta mất, và cái điều mà làm ta chao đảo nhất là…ĐM sao mà nữ chính nó vừa ngầu bá cháy đã thế còn sỡ hữu nhan sắc hại dân hại nước nữa chứ ta thật là nghen tị aaa~~~ còn chưa hết tại sao tỷ ấy có thể sở hữu hai màu tóc được như thế chứ???Tóc đỏ:mạnh mẽ,cuốn hút,Tóc đen:dịu dàng,nữ tính.Chậc,đúng là chém người qua màn ảnh mà,điều này làm ta điên tiết nhưng dù vậy ta vẫn cuồng nữ chính của bộ truyện này Hoàng Bác Nguyệt nhất.

-Này nhóc đừng có đứng trước gương rồi tự biên tự diễn nào là "tôi tên Lý Diệu Nhu...tôi cuồng Hoàng...gì gì đó" tởm chết được,mấy cái đứa đó chỉ là hư cấu thôi.Nhóc con không cần phải lúc nào cũng thề sống chết có nhau bên bộ truyện đó đâu...trẻ trâu hết sức

Xin chân trọng giới thiệu cái tên vừa nói là Phan Tuấn Anh là bạn thuở bé thơ của ta và khiêm luôn chức đứa ta thù ta ghét ta muốn giết chết nhất là PHAN TUẤN ANH😺😺😺😺😺 nhưng mà cái tên này nói đúng nãy giờ ta ngồi trước gương tự giới thiệu lời mở đầu và tất nhiên ta cấm đứa nào cười!!!

-Này,tên đầu đất biến thái chết bằm kia tau cuồng ai hay thích ai thì đó là chuyện tau và mày nên kỹ tên cô ấy là Hoàng Bắc Nguyệt chứ không phải Hoàng gì đó...cái đồ sửu nhi,đò con trai nói nhiều

-Này tau đây là rủ mày đi chơi chứ đéo phải qua đây ngồi đấu khẩu hay ngồi nghe bà chửi đâu đấy...

-Mày cút cho tau nhờ đi Tuấn Anh

-Hứ...tau đi đây...saygoodbye

Đi được nữa bước Tuấn Anh quay lại như có ai đó sẽ giữ chân anh ấy lại nhưng không,thay vào nói câu gì đó để giải hòa thì ta lại nói:

-Bye hẹn ngày không gặp lại và đằng ấy cứ đi tự nhiên đéo có ai tiễn đâu mà quay tới ngó lui đằng này không có nhiều thời gian để tiễn và bây giờ thì PHAN TUẤN ANH cút khỏi nhà tau ngay

Tuấn Anh cũng không thèm quay lui nữa mà trực tiếp rút khỏi nhà ta ngay và luôn

Sau khi bạn Tuấn Anh mất dạng khỏi phòng thì ta cũng đỡ khổ hơn ấy thú thật là khi nào ta và T.Anh chạm mặt nhau thì toàn nhau với chửi rũa nhau không à,phải nói là không có ngày nào yên thân đấy chứ nhưng bây giờ thời thế đã thay đổi tên đó đã xéo khỏi nhà tôi và tôi lại lột xác thành "cú lười" chính hiệu...tất nhiên lại xem anime hoặc là xem phim gì đó đang hot...hiện tại ta đang đọc lại bộ truyên "iêu thích" Phượng Nghịch Thiên Hạ

Mỗi đêm ta đều mơ thấy ta đã xuyên vào 1 nhân vật trong Phượng Nghịch Thiên hạ đấy...nhưng đó dù gì cũng là mơ làm gì có thật...nhưng có thật thì hay biết mấy.Vào đó ta có thể ngắm soái ca muahahahah...và đặc biệt là Nguyệt tỷ ta có thể ngắm tỷ ấy...

Nhưng đó chỉ là mơ có xảy ra được hay không ta mà đoán được ta đã là thánh từ đời nào rồi...nhưng mà ước mơ của ta vẫn muốn xuyên không truyện tranh lắm.🙌🙌🙌🙌

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net