Chương 10:Khiêu chiến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Viễn Trình dẫn Tiêu Trọng Kỳ,Tiêu trọng lỗi về chỗ ngồi,thấy Hoàng Bắc Nguyệt ngồi ở chính vị liền hừ lạnh một tiếng,ánh mắt đảo quanh vừa vặn trông thấy vẻ mặt oan ức của Tiêu Vận,trong lòng không khỏi giận dữ hỏi:"Vận nhi con sao vậy?"

Tiêu Vận ủy khuất thấp giọng nói:"Vận nhi biết mình chỉ là thứ nữ,vừa rồi không cẩn thận ngồi nhầm chỗ của tam muội mà thôi,ai ngờ lại bị công chúa quở trách, phụ thân Vận nhi không cố ý mà"

Tiêu Viễn Trình vốn đã ôm một bụng lửa giận với Hoàng Bắc Nguyệt,bây giờ lại nghe Tiêu Vận kể khổ thì lập tức nổi trận lôi đình, hung hăng trừng mắt về phía nàng.

Hoàng Bắc Nguyệt nghịch chén rượu trong tay,lạnh lùng liếc hắn một cái,nói:"Phò mã gia,đây là cung điện,địa vị của con và người khác nhau,người nên chú ý quy củ một chút,nếu không cẩn thận bị Ngự Sử nhìn thấy bất kính với con,ngày mai hắn sẽ vạch mặt người trước mặt hoàng thượng đó"

"Ngươi...".Tiêu Viễn Trình tức đến độ sắc mặt tím tái.Hắn chưa bao giờ nghĩ tới phế vật nhu nhược kia dám dùng giọng điệu này tiếp chuyện với hắn

"Sao nào...".Hoàng Bắc Nguyệt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn,khuôn miệng bất giác tạo nên nụ cười châm chọc

Tiêu Viễn Trình tức đến thổ huyết,muốn xé xát nàng ra,nhưng bây giờ đang ở trong cung,Hoàng thượng cùng Hoàng Hậu đang ở đây,hắn nào dám làm càn

Tiêu Vận ngồi một bên trông thấy cả phụ thân cũng ăn thiệt thòi,trong lòng không khỏi tức giận.

Hoàng Bắc Nguyệt bên này nhìn thấy Tiêu Viễn Trình dù tức giận cũng không dám ho he liền cười lạnh,tiếp tục thưởng thức chén rượu

Bọn họ nãy giờ điều hạ thấp giọng nên đám người xung quanh không nghe thấy gì.

Thái tử Chiến Dã vừa đi tới bên công chúa Anh Dạ ngồi xuống,công chúa Anh Dạ lập tức nói:"Hoàng huynh, đây là con gái hoàng cô-Hoàng Bắc Nguyệt huynh còn nhớ không?"

Hoàng Bắc Nguyệt ngẩng đầu lên,trông thấy công chúa Anh Dạ chỉ nàng,nói với Thái tử Chiến Dã

Chiến Dã lãnh khốc nhìn nàng,không có phản ứng quá lớn,Hoàng Bắc Nguyệt từ nhỏ đã là phế vật nhu nhược,xét về tính cách của hắn và nàng cư nhiên trái ngược nhau,bởi vậy hắn ít chú ý đến vị quận chúa Hoàng Bắc Nguyệt này.

Mấy năm trôi qua,gặp lại nàng,vẫn là bộ dáng tái nhợt ốm yếu đó,nhưng đôi mắt trắng đen rõ ràng,Xuất phát từ lòng tôn kính vị trưởng công chúa đã qua đời,Chiến Dã tùy tiện hỏi:"Nghe nói thân thể ngươi không tốt,có khá hơn chút nào không?".Tuy giọng điệu rất lạnh nhạt nhưng gikjng điệu bên trong thì không dối trá chút nào,hắn lúc nào cũng vậy trời sinh lanh nhạt.

Hoàng Bắc Nguyệt gật đầu:"Khá hơn một chút,đa tạ thái tử quan tâm"

Không lâu sau đó Thái Giám chạy vào bẩm báo:"Bệ hạ,Dực vương cùng Hí Thiên đại nhân đều đã đến rồi"

Bên trong Hào Quang Điện nhất thời yên tĩnh lại,hoàng thượng vui mừng đứng lên,đích thân đi xuống nghênh đón khách quý.

"Hí Thiên các hạ,trẫm chờ ngươi đã lâu".Đường đường là vua của một nước mà lại khom lưng thi lễ,có thể thấy được lòng tôn kính người tài ở vị vua này

Hoàng tộc,Quý tộc cùng văn võ bá quan thấy Hoàng thượng khom lưng hành lễ nào dám đứng thẳng,đều nhao nhao hành lễ.Mà vị Hí Thiên kia cũng rất ngạo mạn đi,chỉ gật đầu sau đó quay lưng vào chỗ ngồi.

Sau khi Đông Lăng ổn định chỗ ngồi thì vị Cửu Hoàng tử kia chậm rãi bước đến.

Hoàng Bắc Nguyệt vừa nhìn thấy hắn liền ngẩn ra.Tên này chẳng cái tên điên điên khùng khùng xuất hiện ở Từ Đường của phủ Trưởng Công Chúa,nhưng hôm nay hắn khác hẳn so với hôm đó~~~

Hôm đó vẻ đẹp của hắn tuy tuấn mỹ nhưng tràn ngập tà khí,thần sắt lạnh nhạt,chắc chắn là một nhân vậy nguy hiểm.Nhưng hôm nay hắn giống quân tử khiêm tốn,ôn nhu,dịu dàng như làn gió nhẹ,làm gì có chút tà khí nào.Đúng là người hai mặt.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

sắp có chuyện thú vị diễn ra a~~~

Tư Mã Quy Yến là cao thủ số một số hai ở nước Nam Dực,chỉ có điều hắn tính tình nóng nảy,dễ bị kích động.Hơn nữa hắn vô cùng tự cao tự đại,luôn cảm giác mình là đệ nhất thiên hạ,không để các cao thủ vào trong mắt.Năm xưa,hắn có lần thách đấu với Lý Thành (phụ thân của Lý Diệu Nhu tỷ tỷ á) kết quả thua một cách thảm hại nhất,với bản tính nóng nảy và bản tính hiếu thắng sẵn có của mình Tư Mã Quy Yến nhiều lần thách đấu Lý Thành nhưng chưa lần nào thắng được Lý Thành cả.Từ đó hắn ôn hận Lý Thành, và gần đây hắn được biết là Lý Thành có một nữ nhi xinh đẹp hơn người,thành thạo cầm,kỳ,thi,họa.Bản tính dịu hiền,nết na.Hơn nữa còn là một triệu hoán sư.Hôm nay hắn bắt gặp Lý Thành đi cùng một vị cô nương trẻ khoange 12-13 tuổi.Phỏng đoán là nữ nhi của Lý Thành.nhớ lại mối thù xưa hắn không cam tâm chịu tuổi nhục như thế.

Tư Mã quy Yến nhấc bầu rược lên uống một hớp,thô lỗ lau miệng,vung tay áo đứng lên.Hắn cả người khí thế hung hăng đẫn tới vô số ánh mắt,ngay cả Hoàng thượng đang cao hứng cũng ngạc nhiên nhìn về phía hắn"Tư Mã khanh có chuyện gì thế"

Tư Mã Quy Yến đi tới trước mặt hoàng thượng,hai tay làm thành quyền,hung hiểm nói:"Bệ hạ,hôm nay cung yến quá nhàm chán,chi bằng để thần góp vui cho mọi người"

nghe thấy tên triệu hoán sư kiêu ngạo này muốn trợ hứng cho yến hội,Hoàng thượng mắt mày lập tức hớn hở:"Tư Mã khanh muốn làm như thế nào"

Tư Mã Khanh cao ngạo chỉ tay về Lý Diệu Nhu:"nghe nói vị Lý tiểu thư nữ nhi của Lý Thành đại nhân xuất sắc hơn người,còn là một Triệu Hoán Sư,hôm nay đại hạ muốn khiêu chiến với vị tiểu thư này"

Lý Diệu Nhu bất ngờ hướng về phía Tư Mã Quy Yến ngạc nhiên chớp mắt lia lịa.Ủa không phải nhà ngươi muốn khiêu chiến với Hí Thiên đại nhân à,quái nào đổi thành ta rồi.

"Chuyện này..."Hoàng thượng hơi do dự,Lý Diệu Nhu là nữ được Lý Thành yêu thương nhất,mà Lý Thành cũng là cánh tay đắc lực của hắn,nếu Lý Diệu Nhu kia có bị gì thì hắn...

"Không được,ta phản đối"Lý Thành lên tiếng,cái tên Tư mã Quy Yến này đúng là không biết tôn trọng ai hết,rõ ràng hắn biết nữ nhi của ta yếu hơn ,cư nhiên lại đi thách đấu.Tư Mã Quy Yến nếu nữ nhi ta có mệnh hệ gì ta nhất định sẽ lột da nhà ngươi ra

"Lý Thành đại nhân,ngươi phản đối cái gì?Nữ nhi của ngươi đâu phải là kẻ yếu,cùng lắm bị thương chút thôi,yên tâm ta sẽ nhẹ nhàng"

"không..."Lý Thành định phản đối thì Lý Diệu Nhu ngồi bên cạnh lại đột nhiên đứng lên ngăn lại"Phụ thân ta không sao đâu mà"

"Tư Mã Quy Yến đại nhân ta chấp nhận khiêu chiến"

...

Konichiwa mina-san,gần một toàn chưa ra chap mới được.Mình có thê hỏi mấy bạn  một câu đươcj không?Mấy bạn thấy truyện mình có hay không?Riêng mình thì thấy nó rất vô duyên,nên có lẽ mình sẽ tạm Drop.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net