chương 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

mới sáng sớm tinh mơ khi mọi người còn chưa thức giấc thì Lý Diệu Nhu đã nhảy tường ra ngoài để mua lương khô và một số đan dược cần thiết khác... hí hí có nạp giới xịn xò để làm gì nhà có điều kiện để làm gì....

vì nhà có điều kiện nên đi giữa phố Lý Diệu Nhu cứ thấy thứ gì liên quan đến đồ ăn đặc biệt là đồ ăn và dụng cụ y tê, đan dược là nàng trực tiếp mua hết ngay.

và ghé đến cửa hàng trang phục mua đủ loại

từ nam trang cho đến nữ trang nàng đều mua hết

mua để làm gì á??? tất nhiên để sau này cần dùng khỏi ra ngoài mua chứ làm gì!!!! khi bạn lười vl nhưng nhà lại có điều kiện hí hí

...

trở lại vị hôn phu kia của nàng, ngay từ ấn tượng đầu tiên khi gặp Mặc Văn thì nàng đã có ấn tượng không tốt về hắn. Không, phải là hắn có gì đó khiến nàng bất giác đề phòng. Từ cử chỉ đến ánh mắt nó khiến nàng cảm thấy có gì đó kinh dị lạ thường...

tên hôn phu của nàng ... cần phải đề phònggg

" nhu nhiii ơi ra ăn sáng nào" Mặc văn bước vào phòng nàng đem theo cả một mâm cơm vào tận phòng nàng. Hắn nhiệt tình gắp thức ăn vào chén nàng.

Lý Diệu Nhu thấy thế cũng chỉ ngồi yên, không động một tý vào mâm cơm , bình thường nàng thấy đồ ăn ngon bất chấp liêm sỉ ăn như hổ đói. Nhưng bây gờ thì đéo nhé,

Thấy Lý Diệu Nhu không động vào đồ ăn Mạc văn trưng ra khuôn mặt ủy khuất, biểu cảm dưng dưng muốn khóc

" ơ tại sao nàng không ăn đồ ăn này là ta dậy từ sáng sớm để chuẩn bị cho nàng đó nàng có biết không, đến nổi tay ta bị bỏng luôn nè" Mạc Văn vừa nói vừa đưa tay bị bỏng ra cho nàng xemmm

" Lý Diệu Nhu chỉ nhìn hắn nhìn và chỉ nhìn , hồi lâu sau mới lên tiếng " ta giảm cân nên không ăn , cảm ơn " nàng nói xong cũng nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng để lại Mạc Văn một  mình.

...

Mạc Văn Mạc đại công tử của mạc gia quả nhiên có vấn đề

bình thường những công tử sẽ éo bao gờ vào bếp

mà những món ăn tên kia đem vào cho nàng tuyệt đối nhìn rất ngon mắt, không thể nào là người mới chập chững nấu ăn làm ra được

và theo như nàng được biết thì dù nam tử nhà quý tộc dù có thương yêu nữ tử như thế nào cũng không đích thân vào bếp

hơn nữa lại bị thương thì không có khả năng

mà tên kia bị thương thì thôi đi tại sao lại cố tình đưa ra cho nàng xem

đan dược chữa thương để tế tổ tiên à

éo uống đâu cứ vô bếp rồi tự làm bị thương rồi đưa nàng xem, đm làm màu vậy.

và sau tất cả... khi Mạc Văn gắp thức ăn vào bát của nàng thì iphone báo trong thức ăn có độc

và loại độc đấy không màu không mùi và tan nhiều trong nước mắt nhìn bình thường khó mà phát hiện ra được

hmmm... độc này ăn vào trong người thì sẽ không có gì bất thường

cùng lắm sẽ không tu luyện được... đúng hơn hết là dù bạn có tiềm năng đến đâu khi trúng loại độc này thì bạn có là thiên tài thì bạn cũng sẽ thành phế vật okay??

bơ phẹt vậy ta? chơi đúng độc!! ở hiện đại có ghét ai cũng không chơi kiểu vậy!!! không có iphone báo độc thì toy chết như chơi sợ vãi suýt chút nữa là chết mịa rồi.  hú hồn con chồn hà

nhưng mà .... Mạc gia và Lý gia hai nhà cũng tính là thân thích

lý do gì khiến hắn hạ độc nàng cơ chứ

hơn nữa hắn lấy được nàng thì là phúc ba đời cho hắn rồi

cứ gì phải hạ độc cơ chứ thật khó hiểu mà

mới biết nhau dăm ba ngày mà đã hạ độc rồi ... à thì ra ngươi chọn cái chết

vậy thì Lý Diệu Nhu ta bồi đến cùng nhé.

...

Một người không biết nấu ăn khi vao bếp thì sẽ như thế nào??/

tất nhiên thành quả là một vài món khá là tệ hại rồi và người làm ra các món tệ hại ấy là Lý Diệu Nhu. Nàng hào hứng bày biện các thành phẩm mới vừa được làm ra lên bàn, ánh mắt mong đợi nhìn Mạc Văn

Mạc Văn miễn cưỡng nhìn các nón ăn do nàng bày ra. Sao nhỉ các món ăn đều rất ổn đến khi nói đến màu sắc của chúng... các món ăn hầu hết đều màu đen... và hầu hết nhìn có vẻ bị cháy khét

" Mạc thiếu gia mời ngài nếm thử các món ăn này đều là ta chuản bị hết ấy. Ăn và cho ta nhận xét nào" Lý Diệu Nhu cười hì hì nhìn Mặc Văn

Mạc Văn tay run run gắp đồ ăn lên miễn cưỡng khen một câu :" đồ nhu muội làm đều rất ngon, ta rất thích"

" eii ngon à vậy Mạc thiếu gia ăn nhiều vào nhé, ăn hết đống này luôn vì các món ăn ở đây đều vì ngươi mà chuẩn bị mà . Nên ngươi đừng khách sáo cứ ăn tự nhiên vào"

Lý Diệu Nhu nhiệt tình gắp đồ ăn vào bát của Mạc Văn " ngươi nhất định phải ăn hết  đống này nhé Mạc Văn đại công tử"...

... 

sau khi Mạc Văn ăn xong đống Diệu Nhu làm thì hai người nói chuyện một chút thì Mạc Văn liền đi về phòng của mình

Lý Diệu Nhu thấy thế thì nhanh chóng đóng cửa phòng lại. Lấy các nguyên liệu và chế thuốc...

sau đó nàng nhảy lên nóc nhà phòng của Mạc Văn hóng drama

" hự nếu không vì cha bảo lấy lòng Lý Diệu Nhu thì ta đã không phải khổ thế này. Đúng là đĩ điếm hồi nãy nó dám cho ta ăn ba cái thứ khó ăn như vậy. Hại ta bị tào tháo rượt tận 2 tiếng liền đúng thật là tức chết ta mà"

Lý Diệu Nhu ở trên nóc nhà nghe thấy vậy cũng chỉ cười và cười

Mạc Văn yên tĩnh nằm xuống nghỉ ngơi một tý thì đột nhiên người cảm thấy thật nónggg

thật khó chịu

cảm giác nàyy

Hmm " nóng quá"

Ngay lúc này ở trên mái nhà Lý Diệu Nhu dùng nguyên khí của mình hòa tan 1 ít thuốc vừa chế xong hòa loãng vào phòng Văn Mạc

...

Ngay lúc này Mặc Văn cảm thấy thân nhiệt mình hoàn toàn không được ổn chút nào . Người hắn cảm thấy nóng ran và ngứa ngáy. Cảm giác ngứa ngáy cứ thế làm hắn khó chịu

Nóng nóng quá

" Mặc thiếu gia người cho gọi ta"... ngay lúc này 1 thị vệ đi tuần đột nhiên gõ cửa vào phòng Mạc Văn

Mạc Văn mất kiểm soát gắt gao vồ lấy thị vệ kia

Cảm giác khoái cảm trào lên khiến Mạc Văn lạc vào u mê.

Lý Diệu Nhu ở trên mái nhà cười thích thú. Ngon  đêys , Mạc Văn tên này cũng khá mãnh liệt đi.

Chứng kiến thành quả nàng cũng không ở lại quá lâu... đêm nay còn dài mà cứ cho 2 tên này từ từ tận hưởng...

...

Sáng sớm hôm sau Lý Diệu Nhu cố ý dậy thật sớm , bảo nhà bếp chuẩn bị các món ăn thật ngon và sai thị nữ đem đến phòng Mặc Văn .

Thị nữ đem đến phòng Mặc Văn và chứng kiến cảnh tượng nổ mắt ấy...

Hí hí

Thị nữ mà

Tám nhiều như mấy bà hàng xóm ấy

Nên chuyện sáng nay thấy ở phòng Mặc Văn rất nhanh chóng truyền khắp kinh thành.

Và tất nhiên lúc đó Mặc gia không dám nhìn mặt ai nữa...

Nhân cơ hội đó ta đề xuất với phụ thân về việc hủy hôn để tránh việc nữ nhi bị hủy thanh danh cả đời.

Phụ thân ta cũng rất chiều lòng con gái , lập tức hủy hôn ngay

...

Lý Diệu Nhu đạt nguyện ước thì cười vui vẻ :)) Mạc Văn tuổi gì đòi đấu với chị

Cũng không quan tâm việc Mạc gia , Lý Diệu Nhu lập tức bắt tay vào việc tu luyện

Nói sao nhỉ , sau này chắc chắn sẽ gặp những đối thủ mạnh gấp đôi Lý Diệu Nhu.

Mà bây giờ nàng vẫn đang dậm chân mãi ở cửu tinh triệu hồi sư. Quả thật là yếu kém.

Nhưng mà quan trọng hơn thế là nàng là người chơi nên có chế độ tăng cấp lên mà không có phản phệ. Nói đúng hơn là dù nàng có dùng nhiều thuốc hack bậc cũng không sao . Mà hệ thống lại đang free thuốc tăng cấp bậc nàng cứ thế hiển nhiên tăng thêm 2 bậc - thất tinh triệu hồi sư

Kiểu mà đéo luyện cm j nó cũng lên cấp ấy.

Hmm... nói sao nhỉ

Tất cả mọi thứ nàng đều có đủ

Chỉ là cảm thấu nguyên khí ở nơi đây khá là ít, không thích hợp lắm trong việc tu luyện. Chính xác là nàng cần không gian

Suy nghĩ tương lai chính là khi nào lỡ gặp chuyện gì không may ấy có thể trốn vào không gian kiểu như giống doremon ấy

Nghe phê phết

Thế là nàng rút phone ra tìm kiếm xem nó có bán không gian không

Hí hí không hổ là iphone cm gì cũng có. Có bán cả không gian.

Nhưng giá của nó là sẽ cắt bớt thời gian xuyên không của Lý Diệu Nhu và khi hết thời gian sẽ tự động đưa nàng về.

Lý Diệu Nhu cũng không hề nghĩ ngợi gì mua luôn

Vào không gian, khiến nàng ngỡ ngàng vl ra

Không gian nói là thế thôi chứ thật ra cứ ngỡ là đã mua 1 căn nhà to ở hiện đại z đó .  VÀ hơn hết là có sẵn cả đồ ăn hiện đại còn gì ngon cơm hơn vậy nữa.

Và nguyên khí nồng hậu, tu luyện ở đây thì số dách.

Tất nhiên mua không gian thì làm , triệu hoán thú vao đây

" chủ nhân đây là... " Băng linh huyển điểu sau khi được Lý Diệu Nhu cho vào không gian của mình thì khá bất ngờ

" phủ đệ này nhìn ung thư quá" nhưng nguyên khi khá đậm rất hợp với việc tu luyện tuy phủ đệ hơi lạ tí

" Lý Diệu Nhu cạn lời nhìn băng linh huyển điểu :" ngươi là thần thú học ai từ đấy vậy"

Băng linh huyển điểu bày bộ dáng gãy gãy mông ra đáp :" tất nhiên là từ chủ nhân rồi "

" ta nói bảo sao giống cái chả con nào thích con chim béo ú nhà ngươi" Lý Diệu Nhu đáp

" ơ ta nói thật mà , học chủ nhân cả mà"








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net