HAI ALPHA CŨNG CÓ THỂ THÀNH ĐÔI SAO?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HAI ALPHA CŨNG CÓ THỂ THÀNH ĐÔI SAO?

Hiện đại pa.

ABO

Song A.

................

Ngụy Vô Tiện nhìn nam nhân trước mặt, có chút đau đầu.

Người này tính tình vẫn như cũ không đổi, quy cũ nề nếp, mỗi ngày đều vận động theo một quật luật đã định sẵn, nghiêm túc băng lãnh, trên khuôn mặt không nhìn ra bất kì cảm xúc gì, giống như hiện tại trời có sập xuống thì mặt y vẫn sẽ liệt như cũ.

Mọi chuyện sẽ chẳng có gì to tát nếu như người đứng trước mặt hắn lại là bạn trai cũ đã chia tay 2 năm trước.

Lại còn là một nam alpha.

Xã hội AO được lập nên với hình thức cân bằng lại giới tính của A và O, bao gồm cả sinh dục và tâm lí, mỗi một bộ phận trực thuộc của chính phủ đều sẽ quản lí chặt chẽ, đề phòng có sự cố phát tình ngoài ý muốn, theo như quy định, mội một Alpha đều cần phải có bạn đời của mình và chỉ được phép dấu hiệu duy nhất một người, nếu qua 30 tuổi mà vẫn chưa nên hôn sự, vậy thì luật pháp AO sẽ tự động thiết lập một mối quan hệ cho những A hoặc O vẫn chưa có gia đình.

Ngụy Vô Tiện bất hạnh đếm đếm ngón tay.

Hắn thuộc dạng tự do phóng khoán, dao chới với rất nhiều nữ omega xinh đẹp, mỗi một ngày là một niềm vui, hắn cứ nghĩ khi nào chán với cuộc sống hiện đại mới nghĩ tới việc lập gia đình, cơ mà cha mẹ của hắn lại không thích như vậy. Tàng Sắc cùng Trường Trạch, mỗi ngày thấy nhi tử của mình cứ đi trêu hoa ghẹo nguyệt, chẳng đợi đến 30 tuổi bèn ép hắn đi xem mắt.

Mọi chuyện bắt đầu từ lần đầu tiên đi xem mắt của hắn, dưới áp lực đè nén của cha mẹ, sau nhiều ngày phất cờ khởi nghĩa phản đối không thành, cuối cùng hắn đành phải chắp tay đầu hàng chấp nhận cuộc xem mắt này.

Ngụy Vô Tiện là một nam alpha, tất nhiên hắn muốn tìm cho mình một người bạn đời lí tưởng, lần hẹn ảo này cứ như một trò đùa, nữ omega xinh đẹp hắn gặp qua không ít, nam alpha thì miễn bàn, nhưng mà từ lần đầu gặp người nọ, hắn lại phải vắt óc lại định nghĩa về cái đẹp của mình.

Người nọ thân hình thon gầy, đường cong hữu lực, eo nhỏ chân dài, áo somi trên người cực quy cũ, tìm lòi mắt cũng chẳng thấy nếp nhăn nào, đôi mắt nhạt nhẽo cạn ngất, màu da trắng nõn, lông mi nhỏ dài, cứ mỗi một lần chớp mắt đều sẽ phe phẩy như một cái quạt nhỏ, thật khiến cho người ta tâm thần xao động.

Cơ mà mỗi tội bị liệt cái mặt.

Ngụy Vô Tiện âm thầm chấm điểm, phải nói người này thực sự đẹp, khác hẳn với các O hoặc A mà hắn từng gặp, không chừng sẽ là một bạn đời omega tuyện hảo.

Sau đó người nọ tên gọi Lam Vong Cơ.

Ngụy Vô Tiện gật gật đầu cười, tỏ vẻ thân thiện, Lam Vong Cơ khá trầm ổn lại ít nói, vậy nên xuyên suốt câu chuyện, nếu người ngoài nhìn vào sẽ tưởng Ngụy Vô Tiện đang tự tấu kịch một mình.

Ngụy Vô Tiện đi thẳng luôn vào vấn đề, nói rằng hắn vẫn chưa muốn kết hôn sớm, Lam Vong Cơ cũng tỏ rõ quan điểm giống hắn, chuyện này không cần vội. Ngụy Vô Tiện hơi bất ngờ, nhưng mà để tránh cha mẹ nghi ngờ về chuyện này, vậy nên hắn cùng y viết rõ một cái hiệp ước: Giả làm bạn đời trong vòng một năm.

Qua một năm AO nếu không có tiến tới hôn nhân, vậy thì hôn ước sẽ tự hủy bỏ.

Ngụy Vô Tiện đắc ý về nhà, chuyện này coi như xong, hắn chỉ cần đóng kịch một năm, sau đó ăn chơi thêm vài năm nữa cho tới 30 tuổi, khi đó kết hôn cũng chưa muộn.

Nhưng mà Ngụy Vô Tiện là người cà lơ phất phơ, sau ba ngày hắn đem chuyện kết kết hôn gì đó vứt ra sau đầu, bệnh cũ tái phát, liền hẹn cả đống bằng hữu vào bar uống hăng say.

Tin tức tố của Ngụy Vô Tiện là mùi rượu nồng nàn, pha chút cỏ xanh tươi mát, mỗi khi hắn chỉ cần thả nhẹ ra một chút, tự động sẽ có omega nhìn hắn chằm chằm, không chừng còn muốn mượn nước đẩy thuyền, thuận lí hành văn.

Quả nhiên một lúc sau, một nữ omega tới gần hắn, nàng có nụ cười ngọt ngào, mùi hương nhẹ dịu, ánh mắt phóng đãng. Mà nụ cười của Ngụy Vô Tiện lại như gió xuân, giống như sẽ biết trước được việc này.

"Ngụy tiền bối, hôm nay như thế nào lại tới nơi này, ta tường ngươi còn đang xem mắt chứ."

Ngụy Vô Tiện xua xua tay:" Xem mắt cái gì, mấy ngày này ngột ngạt đến chết, ta muốn tìm không khí chút thôi."

"Ô vậy hôm nay bồi ngươi một ly, thế nào?"

Ngụy Vô Tiện mỉm cười, vươn tay tới đón nhận, mà ngón tay của nàng, cũng nhanh chóng lại gần vòng eo của hắn.

"Ngụy Anh."

Giọng nói trầm thấp lại mang theo băng tuyết lạnh lẽo, khỏi cần động não hắn cũng biết là ai đang gọi, Ngụy Vô Tiện bĩu môi, quay đầu nhìn." UY nhìn không ra nha Lam Trạm, ngươi cũng tới nơi này sao?"

"Công việc. Đối tác muốn hẹn gặp ở nơi này." Nói rồi ánh mắt Lam Vong Cơ một đảo, nhìn chằm chằm vào nữ omega đang đứng bên cạnh hắn, ánh mắt cũng âm trầm thêm vài phần.

"Xì, không ngờ luôn đó, đối tác của ngươi thật biết lựa chỗ."

Lam Vong Cơ không nói gì, đi lên túm tay Ngụy Vô Tiện muốn kéo hắn đi, hắn liền tránh thoát, khuôn mặt khó chịu:" Ây tới nơi này bắt người không tiện lắm đâu Lam Trạm."

"Theo ta về nhà."

"Tại sao, ngươi lấy tư cách gì mà quản ta?"

"Tình nhân." Y gằn từng chữ.

Ngụy Vô Tiện cứng họng.

Ê cái này cũng tính?

Những người xung quanh nhìn hắn với vẻ mặt ngạc nhiên, Ngụy Vô Tiện vuốt vuốt mũi đang muốn giải thích, đột nhiên nữ omega đi lên dán dán tay hắn nói nhỏ.:" Tình nhân, Ngụy Tiền bối, đừng nói đây là đối tượng kết hôn của ngươi nha."

Lam Vong Cơ nhìn bộ ngực đầy đặn của nàng ép lên cánh tay của NGụy Vô Tiện, sắc mặt khó coi cực kì, xung quanh cũng bộc phát lên mùi hương nồng nặc.

Là mùi đàn hương lạnh lẽo, mang theo tính uy áp báo đạo, giống như muốn khẳng định điều gì, ngay cả những beta gần đó cũng cảm thấy dị trạng phía bên này.

Ngụy Vô Tiện lập tức cả kinh rồi.

"Ngươi... ngươi là một cái alpha?????????"

...........

Ngụy Vô Tiện cứng ngắc nằm nghĩ. Nhớ lại hôm đó hắn bị hù dọa như thế nào, bị Lam Vong Cơ túm về một mạch ra sao.

Gì chứ hai cái alpha mà cũng kết hôn được à? Lúc đó cha mẹ hắn nghĩ cái gì vậy?

Hiện tại nam nhân này trước mặt hắn tuy vẫn không thay đổi gì nhiều, chỉ là hiện tại hắn chẳng hể động đây được, nằm gọn trong lồng ngực người kia.

Ngụy Vô Tiện đau khổ vuốt mặt, hắn cực kì rất muốn đập đầu vào gối tự tử.

Sau chuyện quán bar hôm đó, tất nhiên khoảng một thời gian dài hai người chẳng thể hòa hợp được, thậm chí như nước với lửa xung đột mấy lần, lần nào phóng xuất tin tức tố đều mang theo mùi thuốc súng.

Alpha với alpha, trời sinh xung khắc lẫn nhau, vậy nên Ngụy Vô Tiện cực kì khó chịu, mỗi đêm đều muốn xả một tràng dài để phát tiết nổi lòng.

Tuy vậy nhưng hắn cũng không thể phủ định hết toàn bộ con người của Lam Vong Cơ, người kia tuy tính tình lạnh nhạt, nhưng bù lại những phẩm chất tốt của một nam nhân y lại chẳng thiếu điều gì, biết nấu ăn, dọn dẹp, học giỏi, con nhà gia giáo, nhiều tiền, hơn nữa lại là CEO của Cô Tô..... nam nhân trưởng thành tự lập. Bất kì omega nào cũng chẳng thể chối từ sức hấp dẫn chết người đó. Hắn nhớ có một lần phát sốt lâm vào hôn mê, chỉ có Lam Vong Cơ một bên túc trực giường bệnh của hắn, mày may không rời.

Sau lại hiệp ước 1 năm hết hạn, vở kịch cũng chấm dứt, đường ai nấy đi.

Nhưng đó là Ngụy Vô Tiện nghĩ như vậy.

Khoảng 1 năm sau khi hai người chia tay, Lam Vong Cơ gặp tai nạn, bị mất trí nhớ tạm thời, điều đó đồng nghĩa là những chuyện xảy ra một năm về trước y cái gì cũng không nhớ, chỉ nhớ rằng hai người vẫn còn là tình lữ, quan trọng hơn trong tiềm thức của y, chính là 'tình lữ' thật sự, chứ không phải là trên danh nghĩa hợp đồng. Tuy vậy nhưng Lam Vong Cơ cũng có thể nhớ lại bất cứ lúc nào, vậy nên y cần một người có thể giúp mình nhớ lại.

Ngụy Vô Tiện im lặng sau khi nghe bác sĩ trình bày, lúc hay tin Lam Vong Cơ bị tai nạn, hắn cũng phóng như bay tới bệnh viện, xem xem người kia có hay không rất nghiêm trọng, dù y với hắn là hai cái alpha, nhưng mà một phần tình cảm trong 1 năm hai người giao lưu cũng không phải là thứ nói quên liền quên.

Vậy nên mới có tình cảnh như bây giờ.
Ngụy Vô Tiện thở dài, mặc kệ y vuốt ve khắp cơ thể mình, đàn hương lãnh đạm của Lam Vong Cơ bao quanh lấy hắn, nhiều lúc khiến Ngụy Vô Tiện suýt chút nữa là bạo khởi muốn đánh nhau, may mà Lam Vong Cơ cũng biết cân bằng, dù hai tinh hương không thể dung hòa được, nhưng vẫn chưa đến mức cuồng loạn.

Hắn vuốt ve khuôn mặt nam nhân trước mắt, đường nét góc cạnh không thể chê vào đâu được, đẹp một cách hoàng mĩ, nghĩ mà cũng tiếc, từ nay về sau y chỉ gắ bó với hắn thôi, khuôn mắt này những nữ omega khác cũng chẳng có cơ hội sờ vào rồi.

Thấm thoắt cũng đã qua 3 tháng, chứng mất trí nhớ tạm thời của Lam Vong Cơ không có dấu hiệu hồi phục, mà Ngụy Vô Tiện lại từng bước từng bước lọt vào lưới tình của y.

Người này sau khi xuất viện vẫn như cũ liệt mặt, duy nhất chỉ có điều là thích đi tới đi lui trước mặt Ngụy Vô Tiện, mỗi khi hắn đi đâu hay làm gì, đều ‘ngẫu nhiên’ gặp Lam Vong Cơ ở đó, dù rằng y chỉ giải thích ngắn gọn là làm việc.

Lạy hồn, Lam tổng làm việc cũng thích chạy đông chạy bắc thật.

Cứ như vậy, dần dần sự xuất hiện của Lam Vong Cơ giống như một phần quen thuộc trong cuộc sống của hắn, mỗi khoảnh khắc đều có bóng dáng của người nọ.

“Ngụy Anh.” Lam Vong Cơ khẽ cắn vành tai của hắn, gọi.

“Gì vậy? Đói bụng hả? Khi nảy mới ăn xong mà.”

“…..Không phải.”

“Vậy là gì chứ, ngươi nói thẳng ra đi, đừng ấp úng như vậy.” Ngụy Vô Tiện khẽ ngáp, cựa người tìm một vị trí dễ chịu trong ngực Lam Vong Cơ, cọ cọ nằm.

“Ba ngày nữa là hôn sự của chúng ta.”

“À, thúc phụ ngươi có nói với ta rồi, sao thế lo lắng cái gì hả? Chẳng phải giờ ta đã nằm gọn trong lòng ngươi rồi sao, đâu chạy được nữa.”

Vành tai Lam Vong Cơ khẽ biến hồng, xoa xoa đầu hắn. “Vẫn còn một chuyện nữa.”

“Chuyện gì.”

“Hôm nay là kì động dục của ta.”

Ngụy Vô Tiện:…….

Hắn liếc nhìn Lam Vong Cơ.:” Kì động dục, chẳng phải tuần trước mới phát tình một lần sao, sao bây giờ lại…..”

Lam Vong Cơ hơi hơi mỉm cười, cong khóe miệng:” Tuần trước chỉ mới một lần.”

Đúng vậy chỉ mới một lần nhưng ngươi lăn ta tới tận ba lần.

Đã biết là lần đầu tiên của hắn, đã biết là hắn phải vượt qua bóng ma tâm lí như thế nào mới chịu nằm dưới, vậy mà còn tàn nhẫn khiến hắn một ngày không thể đi lại.

Alpha phát tình, ít nhất phải là ba ngày.

Mà cái ngày đầu tiên khai trai, Ngụy Vô Tiện mới chân chính cảm thấy, cái gì gọi là hiện thực tàn khốc.

Đau. thấy. bà!

Mà alpha mỗi lần như vậy, tính chiếm hữu dục thì khỏi phải bàn, người kia đem hắn lăn từ trên giường lăn xuống đất, từ vách tường đến bàn ăn, mỗi một nơi đều có dấu ấn của hai người lưu lại. Đã vậy còn không biết sống chết bắn luôn vào khoang sinh sản của hắn, thành kết trong đó!

Mặc dù khoang sinh sản của alpha sau khi phân hóa sẽ không còn tác dụng dưỡng dục chứa hài tử nữa, nhưng mà bị một vật vừa lớn vừa nóng, đúng chất hàng to xài tốt của Lam Vong Cơ tiến vào bắn đến tràn đầy, hắn vẫn không thể Chấp! Nhận! Được!
Hắn cũng là alpha đó, bị một alpha thao đến phát khóc, còn đâu tôn nghiêm của hắn nữa.

Ngụy Vô Tiện còn chưa kịp phản kháng, đã bị người nọ đè xuống, hai ba hạ lột sạch đồ.

……….

3 năm sau khi kết hôn, cuộc sống của Ngụy Vô Tiện tương đối sung sướng, có một Lam tổng siêu cấp giàu phú soái nuôi hắn, mỗi ngày đều không động tay chân.

Gì chứ nấu ăn ngon, cưng chiều hắn, kĩ năng giường chiếu ngày càng tiến bộ, đến nỗi Ngụy Vô Tiện cũng lười phản kháng, cứ nằm đó hưởng thụ thôi.

Đang lúc dọn dẹp phòng, đột nhiên hắn thấy Lam Hi Thần- anh trai của LamVong Cơ đang ngồi lục lục một xấp tài liệu nào đó, hình như là muốn vứt đi hoặc là đem đi kiểm định một chút.

“Hi thần ca, có cần ta giúp gì không?”
Ngụy Vô Tiện tò mò đứng sau lưng Lam Hi Thần, chăm chú nhìn.

“A…. Ngụy công tử, à ừm cũng không có gì đâu. Ta chỉ dọn dẹp chút thôi.”

Lam Hi Thần cầm xấp tài liệu trên tay, vuốt vuốt nếp gấp trên giấy.

Ngụy Vô Tiện nhìn lướt qua, nhìn như hồ sơ bệnh án, trên giấy trắng mực đên ghi rõ ba chữ Lam Vong Cơ.

“Í là của Lam Trạm sao? Sao ta cùng với y 3 năm rồi, nhưng mà có thấy y bệnh tật gì đâu?” Ngụy Vô Tiện ngạc nhiên hỏi.

Lam Hi Thần bất ngờ nhìn Ngụy Vô Tiện. “ Ngụy công tử, đây là bệnh án của Lam Vong Cơ 4 năm về trước, khi nó bị tai nạn, di chứng là mất trí nhớ tạm thời.”

“À, Vậy… sao lại lấy về, ta thấy giờ Lam Vong Cơ cũng chẳng nhớ gì đâu, 3 năm chung sống 2 năm giao hữu, chẳng thấy y nói gì về chuyện tai nạn cả, chẳng lẽ….”

Lam hi Thần nhìn Ngụy Vô Tiện khó hiểu.:” Ngụy Công tử nói vậy là sao? Chứng mất trí nhớ tạm thời của nó đã hồi phục rồi mà?”

Ngụy Vô Tiện nghe xong câu này, mở to mắt há mồm, trừng trừng nhìn Lam Hi Thần để xem anh ấy có nói chơi hay không.”

“Thời gian hồi phục là 5 tháng kể từ ngày xuất viện, tức là 3 tháng sau khi nó xuất viện ở cùng với ngươi, sau đó thêm hai tháng nữa thì khôi phục trí nhớ.”

Ngụy Vô Tiện:……

Hắn cảm thấy hình như kể từ thời khắc đó, bản thân đã bị lọt vào cái bẫy của ai kia rồi.
---------------END-------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net