【 quên tiện 】《 lam bằng hữu 》 thượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au: A Tô Thích Ăn Đường

https://wobushiwomeiyouwoshenmeyebuzhidao.lofter.com/post/3175946b_1c8121c9c

* ABO thế giới quan

* lại là một cái đột phát não động ( quỷ biết ta vì cái gì như vậy thích yêu thầm ngạnh ô ô ô

* hai phát xong


“Lam Trạm, anh có thể ờ…… Làm bạn trai của tôi được không?”

Tay cầm ly cà phê của Lam Vong Cơ khựng lại, lập tức nghĩ người này thích làm mấy chuyện trêu ghẹo, hạ mắt nhìn ly, đem nội tâm kêu gào sóng biển đè nén xuống, sau đó nhàn nhạt mở miệng:

“Vì sao?”

Ngụy Vô Tiện ngượng ngùng gãi gãi đầu, do dự một chút rồi hạ quyết tâm, gian nan mở miệng: “Thật ra Lễ Tình Nhân hôm trước, Miên Miên đáng chết gặp tôi liền show ân ái, mà tôi lại là người não chưa nghĩ miệng đã động, nói là đã có người yêu rồi……”

Lam Vong Cơ cũng đã đoán được vài phần câu chuyện, chỉ là bị kích mà thôi, với lại người này ngoài miệng trong đầu cũng chả khác gì nhau, đầu óc nóng lên liền ở trước mặt bạn bè nói bậy.

Nhưng Lam Vong Cơ vẫn hỏi một câu: “Sau đó?”

Ngụy Vô Tiện khẽ cắn môi nói: “Tôi nhất thời lanh mồm lanh miệng, sướng xong rồi cũng không để trong lòng, ai biết nàng liền đi rêu rao khắp nơi!!! Hiện tại mấy người bạn của tôi đều biết tôi có đối tượng!  Hơn nữa anh cũng biết đó…… hai ngày nữa chính là dịp gặp mặt đặc biệt của đám bạn học…… Bọn họ muốn điểm danh bạn trai từng người, muốn tôi show người yêu…… mà anh đừng lo, làm bạn trai tôi một đêm thôi! Chỉ một đêm thôi! Sau đó cứ bịa đại lí do gì đó chia tay cũng được……”

Ngụy Vô Tiện càng nói càng nhỏ, cũng không dám ngẩng đầu biểu tình của Lam Vong Cơ.

Lam Vong Cơ thầm lặng thở dài, tiếp tục hỏi: “Vì sao lại là tôi?”

Ngụy Vô Tiện thầm nghĩ thì từ đại học liền thích anh rồi, đến mức cả thế giới đều biết còn anh không! Giờ tôi tìm người khác thì ai mà tin.

Đương nhiên hắn không dám đem lời này nói ra. Nếu không phải do bản thân vào đại học liền thử đi ghẹo người này, nếu không phải tảng băng kia luôn thờ ơ, hắn đã sớm tỏ tình rồi! Có lẽ y đối với hắn vô tình thật, mà Ngụy Vô Tiện cũng không phải một người lì lợm la liếm, cho nên mọi người biết hắn yêu thầm nhưng mà lại chẳng tới đâu.

Hắn cười to tiêu sái nói không phải y thì còn trai khác đẹp hơn, nhưng mà bản thân hiểu rõ ngoài Lam Vong Cơ ra hắn sợ sẽ không còn tương tư thêm ai nữa.

Ngụy Vô Tiện khụ một tiếng nói bừa nói: “Bởi vì tôi nói bạn trai là Alpha, Giang Trừng với Ôn Ninh đều là Beta, trong công ty mấy Alpha đó cũng không biết tôi là Omega, hơn nữa tôi cũng không muốn nói cho bọn họ…… Cho nên……”

Lam Vong Cơ trầm mặc một hồi, chậm rãi mở miệng nói: “Được .”

“Ai ai ai Lam Trạm!”

Ngụy Vô Tiện túm chặt Lam Vong Cơ đang muốn mở cửa, dặn thêm lần nữa, nói: “Đừng quên đi vào anh là bạn trai tôi đó! Tôi biết anh không thích người ngoài đụng chạm, nhưng mà nếu tôi không cẩn thận chạm vào....., anh cũng đừng né tôi nha, nhớ không ?”

Lam Vong Cơ nhìn Ngụy Vô Tiện không biết đang khẩn trương chuyện gì, gật gật đầu, sau đó nắm tay Ngụy Vô Tiện, ôm người mở cửa

Ngụy Vô Tiện lo lắng khi tới trước quán ăn Lam Vong Cơ sẽ đổi ý mà hoảng loạn, nhưng giờ thì không lo nữa, hắn hít sâu một hơi, sau đó nắm chặt tay Lam Vong Cơ.

“Yo~~~~~~~~~~~~~”

Hai người mới vừa vừa vào cửa liền tiếp đón âm thanh ầm ỉ.

Một bạn học béo béo hồi chung đại học với Ngụy Vô Tiện trêu chọc nói: “Không nghĩ tới nghen Ngụy ca! Anh thế mà lại! Lúc trước Thanh Dương nói anh theo đuổi tôi còn không tin ấy chứ, kết quả không ngờ lại cùng Lam ca ở bên nhau! Chúc mừng chúc mừng!

La Thanh Dương nhủ danh Miên Miên nói: “Chúc mừng hai vị! Năm nay rốt cuộc có người cùng Ngụy Vô Tiện vượt Lễ Tình Nhân rồi! Thật đáng mừng nha!”

Ôn Tinhg ngồi bên cạnh cầm ly rượu uống một ngụm: “Ở bên nhau liền tốt rồi, đỡ phải mỗi ngày ở bên tai tôi liến thoắng này nọ.”

Ôn Ninh nghe tỷ tỷ nói liền phối hợp gật đầu liên tục.

Ăn cơm không quên cầm quạt làm màu Nhiếp Hoài Tang, phẩy phẩy cây quạt cười, vẻ mặt chân thành: “Ngụy ca hết khổ rồi nhá ! Tôi biết hai ngươi sớm muộn gì sẽ ở bên nhau, chúc mừng!”

Giang Trừng mặt lạnh hừ một tiếng không tỏ vẻ.

Ngụy Vô Tiện càng nghe càng kinh hồn táng đảm, sợ những người này không cẩn thận đem chuyện hắn thích   Lam Vong Cơ  bại lộ, lúc trước theo đuổi mỗi ngày hắn đều vào nhóm chat nói Lam Vong Cơ tốt như thế nào, hắn u mê ra sao, mỗi lần theo đuổi thất bại đều tỏ vẻ thương tâm các kiểu con đà điểu, sau đó được hội anh chị em tư vấn cho kế sách khác.

Ôn Tình nhiều lần hận sắt không thành thép nhịn không được mắng Ngụy Vô Tiện, ngươi là nam nhân thì lập tức thổ lộ luôn đi, đừng có thử cách này rào cách kia, thất bại rồi lại ngồi khóc, Alpha chưa lập gia đình Omega chưa gả thì có gì mà sợ chứ!!!

Ngụy Vô Tiện khi đó tỏ vẻ chị gái tốt, đừng giận đừng giận, ngày mai tôi liền chạy đi tỏ tình, rồi mọi chuyện lại đâu vào đấy.

Nhắm mắt một cái bay qua mấy năm, mọi người đều có công việc hết, cuộc sống ổn định, Ngụy Vô Tiện cảm khái, lấy lại tinh thần kéo Lam Vong Cơ ngồi xuống, còn tri kỷ giúp y  đồ ăn dọn ra.

Lam Vong Cơ nhìn thức ăn trên bàn, mở miệng hỏi: “Đồ ăn đều có ớt?”

Bạn tiểu béo béo nhịn không được  vừa ăn vừa trả lời: “Đều có đều có, chờ hai người đến cũng có luôn!”

Lam Vong Cơ gật đầu, sau đó nói câu xin lỗi liền đứng lên đi ra ngoài.

Mọi người:???

Lập tức Lam Vong Cơ trở về, đại gia vẻ mặt nghi hoặc, Ngụy Vô Tiện nhịn không được ghé sát vào hỏi: “Làm sao vậy?”

Không đợi Lam Vong Cơ trả lời, cửa đã bị đẩy ra, người phục vụ bưng một mâm bánh hoa quế tiến vào: “Đây là  đồ ăn ngài gọi thêm, xin hỏi còn có yêu cầu nào khác không?”

Lam Vong Cơ lắc đầu, phục vụ liền lui ra, sau đó bình tĩnh nói:" Thất lễ, tôi ra ngoài gọi thêm món Ngụy anh thích, hôm nay tôi mời, mọi người cứ tự nhiên.”

Ngụy Vô Tiện trong lòng sóng to gió lớn, nghĩ thầm Lam Trạm làm  sao biết ngoài đồ ăn cay thì hắn thích điểm tâm lạnh lạnh ngọt ngào này! Nhưng nghĩ tới hai người đang là “Tình nhân”, lời nói chưa ra liền nuốt trở lại: “Lam Trạm, sao anh biết…… Biết tôi muốn gọi thêm đồ ăn, không hổ là bạn trai của tôi ha ha ha ha ha ha ha!”

Những người khác nghe Lam Vong Cơ muốn mời khách, tất cả đều nhìn về phía Ngụy Vô Tiện, trong mắt một vẻ vui mừng “Chồi ôi gả trúng nhà tốt ghê chưa”.

Giang Trừng thấy hắn vui vẻ đến mức nở hoa, thân thể còn dựa hẳn Lam Vong Cơ, không cấm nổi lên một tầng da gà, sau đó trợn trắng mắt tiếp tục dùng bữa.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net