[Vong Tiện] đường dấm tiểu xương sườn. (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngụy Vô Tiện vặn vòi nước, hất nước lạnh lên mặt mình.

Hai mươi phút trước đầu óc hắn nóng lên, túm lấy Lam Vong Cơ chạy, sau khi lách ra khỏi đám đông dày đặc kia hắn mới phát hiện rốt cuộc bản thân phải đi nơi nào.

Trung tâm dấu hiệu lâm thời chỉ phục vụ cho omega, mà alpha khi động dục chỉ cần rời xa nguồn căn, nhịn ba ngày sau sẽ tự khỏi, không tính là chuyện gì to tát. Vì thế Ngụy Vô Tiện dứt khoát tìm khách sạn gần nhất, mở phòng đem Lam Vong Cơ nhét vào, cứng đờ chờ cổ xao động kia chậm rãi lắng xuống.

Chỉ là trong kì động dục thể lực của alpha phải nói là cực kì sung sức, trong lúc chạy đi Lam Vong Cơ đã đảo một phát nắm lấy cổ tay của Ngụy Vô Tiện, siết đến hắn sinh đau. Hai người tư thế kỳ dị vặn thành một đoàn ở phía trước bàn đăng ký, nhìn tiểu thư ghi tên nhịn cười, cả đầu Ngụy Vô Tiện đều chảy mồ hôi ròng ròng, không biết rốt cuộc là ai kéo ai vào phòng.

Trên cổ tay còn một đạo hồng ngân, Ngụy Vô Tiện lau mặt, từ trong túi lấy ra di động.

Hiện tại hắn sớm đã ngữi không ít tin hương động dục của omega, Lam Vong Cơ lại ăn hai châm, nhưng mà tin tức tố nồng nặc trong phòng một chút cũng không suy giảm.

Ngụy Vô Tiện lướt lướt trên danh sách những người hắn có thể liên lạc, cuối cùng gọi cho Lam Hi Thần.

Rất nhanh, âm thanh từ bên kia liền truyền tới:" Ngụy công tử?"

Ngụy Vô Tiện nói: "Là ta."

Hắn không có thời gian tán chuyện, chỉ đơn giản nói rõ những chuyện vừa trải qua, đi thẳng vào vấn đề hỏi tình huống hiện tại của Lam Vong Cơ có cần xử lí hay không.

Lam Hi Thần tựa hồ có chút kinh ngạc, hơi đề cao âm điệu: "Vong Cơ nó động dục?"

Ngón tay Ngụy Vô Tiện gõ gõ từng nhịp lên cửa sổ pha lê: "Y bị tin hương động dục của omega ảnh hưởng, tuy ta đã cách ly, nhưng mà lại không có hiệu quả."

Lam Hi Thần dừng một chút hỏi: "Ngụy công tử, hiện tại Vong Cơ đang ở cạnh ngươi?".

Ngụy Vô Tiện kỳ quái: "Đúng vậy, ta kéo y ra, theo luật của Huyền Môn thì ta phải chờ đến ba ngày, đợi cho động dục kỳ của Lam Trạm kết thúc mới có thể đi, miễn cho cành mẹ đẻ cành con."

Ngữ khí của Lam Hi Thần lập tức trở nên vô cùng nghiêm túc: "Ngụy công tử, có lẽ nói như vậy có chút vô lễ, nhưng ngươi nên lập tức rời khỏi phòng, ta sẽ mau chóng qua đó để tiếp ứng Vong Cơ."

Ngụy Vô Tiện càng loạn não:" Ta biết Lam Trạm vốn không ưa gì ta, nhưng mà lúc này lại mặc kệ y sống chết chẳng phải quá thất đức hay sao?".

Lam Hi Thần thở dài một hơi: "Chỉ sợ Vong Cơ không phải xem ngươi không vừa mắt, mà là xem ngươi quá thuận mắt!"

Ngón ta gõ gõ cữa sổ của Ngụy Vô Tiện ngừng lại: "...... Có ý gì?"

Lam Hi Thần nói: "Nhiều lời vô ích, đối tượng khiến Vong Cơ động dục...... Chính là ngươi, thỉnh Ngụy công tử nên tránh đi một chút."

Ngụy Vô Tiện đẩy cửa phòng tắm bước ra, Lam Vong Cơ vẫn an tĩnh như cũ nằm trên giường, tin tức tố đang lượn lờ trong không khí bỗng chốc trở nên nùng nhiệt cùng tiếng thở dốc hơi hơi hỗn loạn, nhìn qua giống như nhắm mắt dưỡng thần.

Nhưng từng bước một chậm rãi đến gần, liền có thể phát hiện ra điểm không giống nhau.

Áo sơ mi của Lam Vong Cơ đều mặc nghiêm chỉnh, hiện tại đã bị kéo ra hoàn toàn, lộ rõ cơ bụng và vòng eo căng chặt. Y nhắm mắt lại, lông mày nhìu chặt, ở chỗ yết hầu còn có vết cào màu đỏ.

Nhận thấy Ngụy Vô Tiện tới gần, hàng mi dài khẽ rung, lộ ra một đôi mắt lưu ly. Lam Vong Cơ nhìn hắn một cái, rất nhanh liền quay đầu đi nhắm hai mắt lại:" Vì sao còn chưa đi?."

Ngụy Vô Tiện chỉ là đến gần một bước: "Lam Trạm, ta hỏi ngươi một chuyện."

Lam Vong Cơ không lên tiếng, ngón tay nắm chặt áo sơmi ẩn ẩn trắng bệch.

"Ngươi lần này động dục có phải do ta hay không?"

Lam Vong Cơ đột nhiên quay đầu gắt gao nhìn thẳng hắn. Làm người chấp hành của Huyền môn Ngụy Vô Tiện đã nhìn qua không biết bao nhiêu lần đôi mắt thô bạo khi động dục của alpha, nhưng mà đôi mắt này lại không có một chút thô bạo nào, vẫn như cũ sạch sẽ trong suốt, chỉ là sâu thẳm trong đó lại dấy lên một ngọn lửa không rõ.

Ngụy Vô Tiện phảng phất bị hun đến run rẩy, hắn đột nhiên cười cười, cởi áo khoát tùy ý ném một bên vào sô pha, nhấc chân sải bước lên giường: "Ngươi cũng không cần phải nói, vừa hay ta có chuyện muốn làm."

Lam Vong Cơ cứng đờ, trong mắt hắn thấp thoáng ý cười lưu động, cúi xuống hôn. Ngụy Vô Tiện có thể cảm giác được hô hấp của lam Vong Cơ đình trệ, hắn vươn một bàn tay che đi đôi mắt của y, vùi đầu dùng đầu lưỡi liếm hai cánh môi nhàn nhạt ấy.

Lòng bàn tay bị lông mi quyét quyét. Ngón tay Lam Vong Cơ lập tức túm lấy cổ tay của hắn, Ngụy Vô Tiện theo bản năng mà tránh thoát, quả nhiên giống như một cái vòng sắt không thể phá, liền mặc kệ Lam Vong Cơ cầm tay hắn.

Ngụy Vô Tiện cười hì hì chớp chớp mắt: "Thẹn thùng?"

Lam Vong Cơ trầm thấp quát: "Ngụy Anh, đừng hồ nháo."

Ngụy Vô Tiện nói: "Ta không hồ nháo." Bao phủ khắp người hắn đều là hương cỏ xanh dễ chịu, lại không chê chuyện chưa đủ lớn nhéo nhéo eo Lam Vong Cơ.: "Lại nói đến ai hồ nháo trước, không phải ngươi sao Lam nhị công tử?"

Ngón tay phảng phất như bị làn da nóng bỏng hòa tan. Tin tức tố của hai người tràn ngập trong không khí, không giống như giữa A và O như nước với sữa ngọt ngào hòa quyện vào nhau, tin tức tố của hai alpha đều không thể dung hợp làm một, nhưng hiện tại lại duy trì sự cân bằng vi diệu. Ngụy Vô Tiện hít sâu một hơi, tràn đầy khoang mũi đều là mùi đàn hương ngào ngạt, trong lòng cũng nỗi lên một cổ hưng phấn.

Lam Vong Cơ bị hắn niết đến thở hổn hển một hơi, lại không ra tiếng, trên trán ẩn ẩn có gân xanh nổi lên. Ngụy Vô Tiện cố ý dùng đầu gối đỉnh đỉnh giữa hai chân y, giả như không hiểu nói:" Lam Trạm, ngươi lãnh đam như vậy. Hiện tại không sảng khoái sao, ta đây là muốn giúp ngươi lữa xém lông mày đó? Có muốn ta giúp hay không?"

Lam Vong Cơ bị tin tức tố của hắn kích thích đến hai mắt đỏ lên, dương cụ giữa hai chân đã gắng gượng đến gần cực hạn, lại vẫn như cũ cắn răng nói: "Không cần, ngươi đi ra ngoài."

Ngụy Vô Tiện nhướng mày cười đến càng hoan: "Được thôi, Lam Trạm, ngươi có bản lĩnh đối với ta động dục, vậy ngươi có bản lĩnh làm ta a?"

Ba chữ cuối cùng Ngụy Vô Tiện dùng khẩu hình diễn đạt, hắn cố tình thả chậm tốc độ, một chữ một chữ nói ra, bên miệng tràn đầy ý cười.

Lam Vong Cơ rõ ràng trong nháy mắt kinh ngạc, tầm mắt vừa chuyển,  nhắm mắt lại, Ngụy Vô Tiện cố tình không cho, một đôi tay xấu xa trực tiếp cởi đai lưng của Lam Vong Cơ, mắt thấy hắn có ý đồ muốn cởi, Lam Vong Cơ rốt cuộc không thể nhịn được nữa, đứng dậy liền cản tay Ngụy Vô Tiện.

Ngụy Vô Tiện lại bắt được cái tay kia, giơ lên bên môi mình, từ đầu ngón đến từng đốt ngón tay nhẹ nhàng hôn vài cái, thấy Lam Vong Cơ lộ vẻ khiếp sợ, hắn lại đem môi đè ở trong lòng bàn tay một lúc lâu mới nói: "Thẹn thùng cái gì chứ Lam Trạm, ca ngươi đều nói cho ta hết rồi."

Lam Vong Cơ cứng đờ, rũ xuống mi mắt muốn rút tay về, nhưng Ngụy Vô Tiện nắm chặt muốn chết, y liền bất động, chỉ một đôi mắt nhìn Ngụy Vô Tiện.

Ngụy Vô Tiện cười: "Ta phải nói cho ngươi, ngươi muốn làm cái gì, ta cũng muốn làm, đặc biệt muốn làm."

Lam Vong Cơ sắc mặt càng thêm lãnh: "Đừng nói nữa."

"Ngươi không nói, vậy thì ta nói." Ngụy Vô Tiện ý cười càng sâu, "Ta đặc biệt đặc biệt thích ngươi —— làm sao vậy? Đừng nha, nói nói lại không nhìn ta."

"...... Đừng nói nữa."

"Làm gì không cho nói? Nếu bị thúc phụ ngươi nhốt lại ta cũng muốn nói, ta thích ngươi muốn chết Lam Trạm."

Lam Vong Cơ thấp thấp giọng: "Ngươi không cần nói như vậy."

Ngụy Vô Tiện không cởi quần của Lam Vong Cơ, hai ba lần thoát quần của mình ném qua một bên, giả vờ thở dài nói: "Nếu ngươi không tin, ta đành phải làm cho ngươi xem."

Hắn đặt mông ngồi ở trên eo Lam Vong Cơ, vật nóng rực cứng rắn kia chỉ cách một lớp vải dệt để ở bên cái đùi trần trụi của hắn. Lam Vong Cơ bị đỉnh đến hít vào một hơi, Ngụy Vô Tiện lộ ra một nụ cười, hai ngón tay sờ lên cơ bụng rắn chắc của Lam Vong Cơ, theo đường cong cơ bắp nuột nà từng chút một trượt xuống.

Nhưng mà mặc cho Ngụy Vô Tiện ở trên bụng y sờ tới sờ lui, Lam Vong Cơ cũng không bất kì động tác gì, ngoại trừ tai đỏ cổ đỏ, nhẫn nhịn ra một thân mồ hôi, còn lại thì nằm im.

Ngụy Vô Tiện bất mãn mà dùng ngón tay cọ cọ môi Lam Vong Cơ: "Lam Trạm, ngươi cứ như vậy, một chút phản ứng cũng không cho, ta sẽ nghĩ là ngươi động dục là vì nữ hài tử kia......"

Hắn đột nhiên ngừng lại, nghĩ tới cái gì đó, đột nhiên cố ý kéo dài âm điệu: "Hay là, ngươi ăn dấm của tiểu cô nương kia, nên mới động dục? Nói như thế nào nhỉ, ngươi......"

Lời còn chưa dứt, một trận trời đất quay cuồng, người đã bị áp lại trên giường, cánh môi nóng bỏng dán lên.

Cái ót Ngụy Vô Tiện cộp một phát đâm vào mép giường, mắt hắn một trận sao bay, rồi lại cảm thấy buồn cười, một bên thuận theo mà hé miệng cuốn lấy đầu lưỡi xâm nhập của Lam Vong Cơ, một bên đem ngón tay luồn vào từng ngọn tóc đen nhánh của y, vỗ về chơi đùa.

Hai người môi lưỡi dây dưa mà hôn một trận, Ngụy Vô Tiện mới cắn bờ môi của y nhỏ giọng cười hỏi: "Lam nhị công tử, đây là thừa nhận ghen tị?"

Lam Vong Cơ ngạnh chống hắn, sóng mắt khẽ nhúc nhích, lại không trả lời. Ngụy Vô Tiện sờ sờ mặt y nói: "Ngươi có phải hay không cảm thấy ta sẽ hối hận? Ta không làm chuyện gì mới hối hận đó."

Tay của hắn cách quần dài sờ sờ vật cứng rắn như thiết kia, đôi mắt cong lên: "Cho ta một chút đồ vật của ngươi đi Lam Nhị ca ca?"

Lam Vong Cơ còn chưa hiểu "Đồ vật" ở đây là chỉ cái gì, Ngụy Vô Tiện đã cởi quần y ra, tay luồn tới quần lót cầm dương vật đang bừng bừng phấn chấn.

Lam Vong Cơ kịch liệt mà run lên: "Ngươi không cần......"

"Ta cao hứng, ta vui." Ngụy Vô Tiện ý cười càng sâu, ngón tay không kiêng nể gì lướt qua thân cột căng phồng. 

"Thật nóng."

Da hắn hơi lạnh, so với nhiệt độ Lam Vong Cơ đang động dục thì quả thực thấp hơn rất nhiều, làm người thập phần thoải mái. Ngón tay Ngụy Vô Tiện từ dưới gốc vuốt ve lên đầu cột. Kĩ thuật của hắn cũng không tốt là mấy, cơ bản alpha sẽ không tự nhiên động dục, tuy rằng Ngụy Vô Tiện cũng không phải người còn ngây thơ gì, nhưng mà động tác lại có chút máy móc. 

Bất quá đối phó với Lam Vong Cơ lần đầu tiên động dục thì cũng đủ dùng.

Ngụy Vô Tiện điều chỉnh động tác tay lên xuống, các ngón tay cẩn thận tỉ mỉ mà chiếu cố hai quả trứng no đủ, cán cột đứng thẳng và quy đầu ngạnh trướng. Chất lỏng trơn trượt khiến cho mỗi lần cọ xát đều phát ra tiếng nước lép nhép. Đang trong động dục kỳ, cảm giác khô nóng khiến cho giác quan của Lam Vong Cơ cảm quan bị phóng đại gấp hai lần bình thường, y chưa bao giờ trải qua tình dục tra tấn, vì vậy khi đối mặt với các ngón tay của Ngụy Vô Tiện đang vỗ về chơi đùa cậu bé của mình, y cảm thấy cực kì vô thố. Thủy triều khoái cảm đánh úp lại, ngón tay Lam Vong Cơ gắt gao nắm chặt thành quyền, hô hấp càng ngày càng dồn dập, đôi mắt nhạt màu khẽ nheo lại, khuôn mặt bình thường luôn lãnh đạm thanh lãnh vậy mà hiện ra một chút bộ dáng động tình.

Ngụy Vô Tiện trong lòng đắc ý, lại cúi người xuống liếm liếm đỉnh lỗ chuông ướt át. Nhả ra thì lỗ nhỏ đã tràn ra dịch tuyến tiền liệt cùng tinh dịch, ở bên khóe miệng hắn dính thành một đường. Ngụy Vô Tiện liếm liếm khóe miệng, hướng Lam Vong Cơ nháy mắt, móng tay ngón cái đột nhiên xẹt qua quy đầu mẫn cảm. Lam Vong Cơ vốn đang bên ranh giới nhẫn nại cực hạn, bị hắn kích thích, eo bụng một trận căng chặt, dương vật trướng đến phát đau rốt cuộc phóng xuất ra, bắn bạch trọc vào đầy tay Ngụy Vô Tiện

Hơi thở đàn hương che trời lấp đất chậm rãi tản ra, Ngụy Vô Tiện vừa lòng mà hít sâu một ngụm, cố ý trêu chọc nói: "Lam Trạm, ngươi rõ ràng biết tin tức tố giữa hai Alpha bài xích lẫn nhau, vậy mà còn loạn phóng hương vị, ta sợ đợi lát nữa ta sẽ tìm ngươi đánh nhau."

Lam Vong Cơ ngẩn ra,  thấp thấp nói: "Xin lỗi, ta khống chế không được."

Ngụy Vô Tiện cười hì hì nhào qua ôm y: "Vậy không cần nhịn." Hắn nhẹ thổi hơi vào vành tai bạch ngọc của Lam Vong Cơ, nhìn làn da chậm rãi đỏ rực ."Nếu không ngươi lại nhiều lần phóng thích ? Ừ? Tốt nhất làm ta tay chân nhũn ra, tùy tiện ngươi muốn làm như thế nào ta cũng không phản kháng......"

Khóe mắt Lam Vong Cơ liền phiếm hồng, duỗi ray muốn che miệng Ngụy Vô Tiện, Ngụy Vô Tiện vội buông ra, hắn lùi ra phía sau hai bước: "Đừng đừng đừng, trước để ta làm xong, đợi lát nữa ngươi lại che miệng ta, muốn che như thế nài cũng được, được không?"

Hắn vươn đầu lưỡi liếm liếm ngón tay dính chất lỏng, theo sau đem ngón tay xuống phía dưới hạ thân mình tìm kiếm: "Bôi trơn."

Lam Vong Cơ lúc này mới hiểu được khi nãy Ngụy Vô Tiện nói "Đồ vật" là chỉ cái gì. Alpha không giống Omega, mỗi khi trước giao hợp sẽ tự động phân bố thể dịch trợ giúp bôi trơn. Đáng thương Ngụy Vô Tiện lại là Alpha, năng lực cường đại cũng không có biện pháp phân bố ra đủ thể dịch, đành phải chính mình động thủ cơm no áo ấm.

Hắn lười cởi quần lót, bắt gối đầu lót ở dưới eo, tách hai chân ra, ngón ray câu lấy quần lót kéo ra một bên, lộ ra miệng huyệt mềm mại giữa kẽ mông

Ngụy Vô Tiện đem nùng bạch chất lỏng bôi trên miệng huyệt khẩu, lại hướng bên trong đẩy một ngón tay.

Nơi bí ẩn kia chưa bao giờ tiếp đón dị vật liền theo bản năng bài xichd ngón tay, thịt ruột bọc đến cực khẩn. Ngụy Vô Tiện kiên nhẫn mà một tấc một tấc hướng trong đẩy, thẳng đến chỗ non mềm bên trong đem ngón tay nuốt tới gốc, lúc này mới rời khỏi một chút, bắt đầu chậm rãi thọc vào rút ra.

Một ngón tay tại hậu huyệt ra ra vào vào, sau khi hơi thích ứng, lại nhét thêm ngón nữa.

Nơi này của Alpha bị làm sẽ là cái cảm giác gì  kỳ thật trong lòng Ngụy Vô Tiện trong lòng cũng không rõ, đầu ốc hắn bây giờ chỉ lo nghĩ đem cây gậy kia của Lam Vong Cơ nuốt vào đi rồi tính tiếp. Vừa rồi hắn đã trực quan mà cảm thụ kích cỡ đáng sợ của cây đồ vật kia, Alpha sinh ra vốn đã trội hơn các giới tính khác, Lam Vong Cơ lại càng sinh đến khả quan, khó được khiến Ngụy Vô Tiện đánh một loạt trống lớn trong lòng.

Tùy theo tới chính là hưng phấn ngày càng tăng vọt.

Ngón tay bởi vì tinh dịch cùng tràng dịch bôi trơn đã có thể thông suốt tại hậu huyệt xuất nhập, Ngụy Vô Tiện lại nâng eo lên một chút, một bàn tay tự khuếch trương, một tay khác kéo lấy biên quần lót. Kéo không được bao lâu tay liền mỏi, Ngụy Vô Tiện lười quản dứt khoát thả tay, quần lót lập tức bung trở về, che khuất một nửa mông, chỉ có thể thấy ba ngón tay dán bên trong vải dệt ở tiểu huyệt nhanh chóng ra vào.

Ngụy Vô Tiện lần đầu tiên làm loại chuyện này, cũng không biết là nên đỉnh ở đâu, ngón tay ở trong cơ thể lung tung thọc tới thọc đi, trong lúc lơ đãng ấn đến một chỗ, một cỗ điện lưu khoái cảm bò lên trên cột sống xông thẳng ót, khiến bắp đùi hắn run lên, thiếu chút nữa kêu ra tiếng, phía trước dương vật càng hăng hái ngẩng đầu.

Hắn lại đi tới chỗ kia chọt chọt, khoái cảm xa lạ càng thêm mãnh liệt đánh úp lại. Ngụy Vô Tiện thở hổn hển, hậu huyệt lộn xộn đến cực kì lợi hại, phảng phất muốn đem ngón tay đóng đinh tại chỗ, hắn một bên run rẩy đem ngón tay hướng trong cơ thể đẩy đến càng sâu, một bên vô ý thức mà cọ tới cọ lui trên cái gối lót eo khi nãy, đường cong eo mềm dẻo theo xương hông đi xuống, dương vật đã cao cao nâng lên, thoải mái đến rối tinh rối mù, bỗng nhiên Lam Vong Cơ không nói một lời tiến về phía trước, vung tay lên, quần lót Ngụy Vô Tiện liền biến thành miếng vải rách.

Lại vung lên thêm lần nữa, áo sơ mi cũng bị kéo ra, mở toang ra hai bên, nút áo văng tứ tung. 

Ngụy Vô Tiện cười đến thập phần bất đắc dĩ: "Quần lót thù thôi, nhưng mà cái áo sơm mi này ta rất thích đó, làm sao đây Lam Trạm?"

Lam Vong Cơ gắt gao nhìn thẳng hắn, đôi mắt tràn đầy tơ máu, dương vật đã phát tiết quá một lần lại lần nữa trở nên kiên quyết sưng to.

Ngụy Vô Tiện rút ra ngón tay, mang theo một vệt nước trong suốt, thấy yết hầu Lam Vong Cơ đảo một cái, vội ăn nói nhỏ nhẹ dỗ y: "Rồi rồi ròii, ngoan, không đùa ngươi."

Lam Vong Cơ vươn tay bẻ hai bắp đùi hắn ra, dương vật để giữa kẽ mông  Ngụy Vô Tiện, quy đầu no căng ở huyệt khẩu chậm rãi cọ xát, nóng đến kinh người.

Ngụy Vô Tiện cực kì ngoan ngoãn thuận theo mà dịch dịch cái mông, đỉnh chóp cứng nóng đã đi vào cơ thể một nữa, đột nhiên Lam Vong Cơ lại mạnh mẽ dừng lại

Ngụy Vô Tiện: "......?"

Lam Vong Cơ loạt xoạt kéo ra hộc tủ đầu giường:"Áo mưa."

Trong ngăn kéo đồ vật bùm bùm lăn hết toàn bộ ra bên ngoài, Ngụy Vô Tiện liếc mắt một cái-- không hổ là khách sạn cao cấp, bôi trơn, thuốc ức chế, nước hoa tin hương cái gì cần đều có, ngay cả áo mưa cũng có ba nhãn hiệu bốn kích cỡ. 

Ngụy Vô Tiện cố tình không nhìn Lam Vong Cơ lấy áo mưa size nào, chỉ đoạt đi cái hộp nhỏ trong tay y, tùy tiện ném:" Muốn cái gì chứ, vướng bận thêm thôi". Lại cầm lấy thuốc bôi trơn nhét vào tay Lam Vong Cơ:" Cái này đa dụng nè, bảo hiểm, lần này đổi ngươi giúp ta.?" 

Lam Vong Cơ dùng một chút lực ép nửa bình ra tới, chất lỏng lạnh băng bỗng nhiên chen vào trong cơ thể cảm giác cực kì quái dị, Ngụy Vô Tiện mới vừa hô tê một hơi, đột nhiên hậu huyện nóng bỏng bị thứ đồ vật kia tiến quân thần tốc ép khẩu khí trong cổ họng hắn biến thành một tiếng kinh suyễn.

Cho dù đã chuyển bị tâm lý từ trước, Ngụy Vô Tiện vẫn bị hiện thực tàn khốc đánh cho u đầu mẻ trán. Lam Vong Cơ dùng sức đỉnh eo, thanh quy đầu khi nãy mới đi vào một nữa, giờ đây đã hoàn toàn thọc vào tràng đạo, đỉnh đến Ngụy Vô Tiện một tiếng kêu rên. Thứ đồ vật kia kích cỡ quá khủng, đối với cái miệng nhỏ chưa bao giờ được khai trai thì có hơi miễn cưỡng, huyệt thịt gắt gao cắn lấy, trong lúc nhất thời tiến không được mà lùi cũng không xong.

Thân thể Ngụy Vô Tiện banh thẳng, không kịp điều chỉnh hô hấp, nhưng mà Lam Vong Cơ đã sớm bị trêu ghẹo đến nỗi cơn điên, bóp lấy hông Ngụy Vô Tiện đột nhiên thúc mạnh vào sâu bên trong, xém chút nữa đem hắn đỉnh bay ra ngoài, cực đại dương vật hướng thịt ruột nóng bỏng đẩy vào một đoạn, dịch bôi trơn bị nhét vào khi nãy vì động tác này mà trào ra không ít, nhão nhão dính dính chảy xuống đùi.

Ngụy Vô Tiện cả người run rẫy kịch liệt. Hắn đoán trước là sẽ đau, nhưng không nghĩ là sẽ đau kinh khủng đến như vậy. Dương vật nặng trĩu giống như một cái bàn ủi,nóng đến mức đường hầm bên trong hắn như bốc lửa mà đau. Hắn lắc eo lui về phía sau, dương vật mới tiến vào đột nhiên phụt một tiếng rời khỏi cơ thể, mang theo dâm dịch văng khắp nơi. 

Không nhẹ nhàng hai giây, Lam Vong Cơ liền đuổi theo, hai tay cầm cổ chân hắn vắt lên vài. Ngụy Vô Tiện cả kinh, đột nhiên co rụt lại lùi về sau, không nghĩ tới đã lui tới vách tường, đầu cộp một cái, mắt thấy hết đường trốn, cả người Ngụy Vô Tiện đều rào rạt mồ hôi lạnh. Trong chớp nhoáng Lam Vong Cơ lại lót một cái gối dưới eo hắn, cái mông lập tức chênh vênh, súng đã lên đạn, trong nháy mắt dương vật bổ ra thân thể tiến vào trong, Ngụy Vô Tiện bi tráng mà la lên một tiếng: "Lam Trạm!"

Cự vật mới chen vào nữa cây, Lam Vong Cơ nhẹ nhàng thở hổn hển một hơi, tay cầm cổ chân của Ngụy Vô Tiện dọc theo đường cong cẳng chân đi xuống, vuốt ve cái đùi hữu lực, cuối cùng ở trên eo: "Ta ở."

Ngụy Vô Tiện tiếp tục gào: "Ta là một Alpha!"

Lam Vong Cơ thò lại gần, thực nhẹ mà cọ xát bờ môi của hắn, hơi hơi mỉm cười: "Ừ, ta biết."

Trong lòng Ngụy Vô Tiện cực kì không có tiền đồ mà nhảy loạn một nhịp, bình tĩnh lại một chút, lại có khí thế hào hùng mà xoay đầu đi, không nhìn sắc đẹp trước mắt :" Không cần đối với omega như vậy làm ta."

Cằm bị kéo qua, đôi môi mềm nhẹ dán lên, Lam Vong Cơ hơi tách ra một chút, sau đó gập eo hướng bên trong đỉnh mạnh, động tác hoàn toàn toàn khác hẳn thanh âm nhẹ nhàng ngoài miệng, cực kì dùng: "Không phải Omega."

Ngụy Vô Tiện ngẩng đầu ngao một tiếng, nhục bích co rút rồi xoắn chặt, hung hăng không ngừng hút lấy thứ đồ vật đang không ngừng thâm nhập kia. Hắn thậm chí có thể miêu tả hình dạng dương vật như thế nào, mỗi một động tác trong cơ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net