Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thỏa thuận xong xuôi, nàng liền cùng Kagura đi gặp mẫu thân. Qủa thật Naraku rất giữ lời hứa, mẫu thân nàng một chút cũng không có thương tổn gì, chỉ là ngủ mê mệt gọi mãi mà không dậy. Đại khái là bị ảnh hưởng từ yêu lực của Naraku.

Kagura nhìn nàng một chút, sau đó hồ nghi hỏi :

" Ngươi thật sự chỉ vì người này mà chấp nhận ở lại sao?"

" Thật" Nàng hờ hững đáp một tiếng, cũng không có giải thích gì nhiều. Bọn họ là yêu quái, còn là một đám yêu quái vô cùng xấu, căn bản không thể cảm nhận được tình thân là gì, vì thế, cho dù nàng có nói đi chăng nữa, chỉ sợ đàn gảy tai trâu.

" Nhân loại các ngươi, toàn là một đám nhu nhược yếu đuối, bởi vì sinh ra tình cảm mà dễ dàng dao động, hi sinh bản thân. Thật buồn cười !" Kagura 'xoạch' một tiếng gập quạt giấy lại, khinh thường bỏ đi.

Yuri ngồi xuống bên cạnh chăm chú nhìn ma ma một lúc lâu, trong đầu cũng suy nghĩ đến rất nhiều chuyện. Ma ma chỉ có một mình nàng, mà pa pa lại thường hay đi công tác, rất ít khi về nhà, mà từ nhỏ đến lớn, pa pa đều rất nghiêm khắc, thường hay đánh nàng, bởi vì, nàng không thể làm được những gì mà pa pa yêu cầu, mong đợi... Chính vì thế mới có ác cảm với nàng rồi giận lây sang ma ma...

Nếu đã vậy, hay là để ma ma ở lại thành Hitomi? Ít nhất cũng rất tiện để chăm sóc. Nhưng mà, như vậy chỉ sợ Naraku cái tên tâm tình bất định kia sẽ dùng ma ma nàng để uy hiếp nàng, như vậy rất nguy hiểm!

Nàng nghĩ nghĩ một chút, cuối cùng chủ động tháo sợi chỉ đỏ trên cổ xuống, nhẹ nhàng đeo lên cổ ma ma. Tính mạng của nàng không quan trọng, quan trọng nhất vẫn là ma ma!

Naraku ngồi trong phòng nhìn hành động của nàng từ trong gương của Kanna, mày kiếm hơi nhíu lại, nữ nhân này đang làm cái gì ?

Kanna tựa hồ hiểu được hắn đang nghĩ cái gì, điềm đạm lên tiếng :

" Nàng muốn để mẫu thân ở lại... Nhưng lo sợ ngươi gây nguy hiểm, nên để sợi chỉ đó cho mẫu thân... Đối với nhân loại, phụ mẫu rất quan trọng"

" ... " Nàng thật sự không lo sợ hắn thương tổn nàng ?

Thế nhưng chuyện này đối với hắn chỉ có lợi, không có hại, hắn cũng không quản nhiều .

Aki vừa nghe Yuri đã trở lại liền vội vã chạy đến nhào vào lòng nàng khóc nức nở.

" A a ! Yuri tiểu thư thật xấu ! Vì sao lại bỏ Aki đi như vậy !!! Ô ô ~"

" Aki... ta... nghẹt thở quá...khụ khụ..." Yuri khổ sở đẩy tiểu nhà đầu trong lòng ra, chỉ là tiểu nha đầu này thoạt nhìn rất nhỏ con, mà lại khỏe như vậy, mặc nàng kéo thế nào vẫn là không buông ra.

Trong lúc nguy cấp nhất, bụng nàng lại phát ra một loạt tiếng kêu thật khiếm nhã...

" ... "

" Tiểu thư, Aki lập tức mang đồ ăn lên ngay ! Ha ha ~ !"

...

Bởi vì trong thành rất tối, thế nên nàng đành dọn đồ ăn ra ngoài hoa viên . Mặc dù đây là thành của Naraku, lại bị kết giới bao quanh ngăn cách với bên ngoài. Nhưng mọi thứ đều vẫn rất bình thường, hoa trong thành vẫn nở, cây vẫn ra quả , chỉ là hoa không có mùi thơm, quả trên cây không thể ăn bởi vì vừa đụng vào liền tan mất.

Nàng đang cúi đầu ăn lại nghe bên tai có tiếng động, ngẩng lên đã thấy Naraku ngồi trước mặt nhìn nàng.

" Ngươi cũng muốn ăn sao?" Nàng chớp mắt.

" ... " Hắn chẳng qua đang quan sát yếu điểm của nàng nằm ở chỗ nào...

" Đồ ăn Aki nấu cũng được lắm, nhưng mà, ta nấu còn ngon hơn rất nhiều. Nếu ngươi thích ăn, ta liền đi nấu cho ngươi ăn . Dù sao cũng không có việc gì làm mà ! Ha ha " Yuri cười ha ha lên tiếng, nàng trước nay đều rất thích nấu ăn, hơn nữa đồ ăn nàng nấu mùi vị rất ngon, đảm bảo ăn một lần sẽ nhớ mãi không quên ! Có thể nhân cơ hội này dùng thức ăn nịnh hắn một chút, như vậy có thể sống yên ổn một thời gian cũng nên.

Naraku cũng không nói gì, chỉ đơn thuần là yên lặng đi theo phía sau nàng, nhìn nàng chạy tới chạy lui dưới bếp. Phải mất rất lâu mới tìm được củi, nhưng lại thêm một vấn đề khác, đó là, có củi nhưng lại không biết nhóm lửa !

Yuri vô cùng chán nản ngồi phịch xuống đất, vừa vò đầu bứt tai vừa gào thét . Nhưng rất nhanh đã lấy lại tinh thần, nàng ngẩng đầu nhìn Naraku :

" Naraku đại nhân, ngươi biết nhóm lửa không?"

" ..."

" ... Ngươi không sợ sau này không biết làm gì cả sẽ ế sao?" Nàng bĩu môi khinh thường.

"..." Hắn đột nhiên cảm thấy nữ nhân trước mắt mặt quả thực rất dày...

" Được rồi được rồi, coi như ta chưa nói gì đi!" Nàng phất phất tay, lại tiếp tục loay hoay tìm cách. Chỉ là vừa quay đi đã thấy phía sau truyền đến hơi ấm, xoay người đã thấy củi đã được nhóm !

Nàng chớp mắt nhìn tay của Naraku vẫn còn sót lại yêu khí màu tím vẫn còn chưa tan hết, liền ngộ ra một chuyện, người ta không nói thì không có nghĩa là không biết !

Nhóm được củi lửa, nàng liền nhờ Aki ở lại giữ lửa, còn mình đi vào bếp lấy các nguyên liệu cùng nồi niêu đi ra. Chỉ vài động tác trong một thời gian ngắn, nàng đã có thể nấu được một nồi cháo thơm phưng phức.

Nàng cẩn thận múc cháo ra bát, sau đó còn cười nịnh nọt cầm bát đi tới, xúc một muỗng cháo khe khẽ thổi rồi đưa trước miệng hắn :

" Há miệng ra nào"

"... " Hồng mâu diễm lệ hơi động, chăm chăm nhìn nàng. Cảnh tượng này, rất giống với trước đây khi hắn còn là Onigumo cả người bị thương, được Kikyo tận tình chăm sóc. Lúc đó, Kikyo cũng giúp hắn đút cháo giống thế này...

Hắn thất thần, nhưng vài giây sau đó đã lấy lại bình tĩnh, dứt khoát gạt tay nàng ra. Hắn căn bản là không cần ăn những thứ này. Vừa rồi rõ ràng là Qủy Nhện lại quấy nhiễu hắn ! Hắn như thế nào có thể nhớ đến người phụ nữ đáng chết vạn lần đó !

Bị gạt bất thình lình như vậy, nàng bởi vì không chuẩn bị trước nên làm đổ mất một ít cháo trong bát. Thức ăn nàng nấu, giành ăn còn chưa kịp, vậy mà hắn dám làm đổ !

" Ngươi thật quá đáng !" Nàng phẫn nộ rút kiếm bên hông Aki đang ngây người đứng sau lưng, trực tiếp chĩa thẳng vào hắn.

Kagura, Kanna nấp trong bụi cây và Aki đứng bên cạnh sợ ngây người.

Sát khí từ thân Naraku lập tức tản ra, càng lúc càng nồng. Hắn từ từ đứng dậy tiến về phía Yuri, thời điểm thân thể hắn chạm vào mũi kiếm sắc nhọn có một luồng sáng tím lóe lên, đến khi luồng sáng ấy không còn nữa thì thanh kiếm trong tay nàng cũng đã hóa thành tro bụi bay theo gió.


Nàng mím môi, chân hơi lùi về phía sau, ánh mắt cảnh giác nhìn Naraku. Hiện tại nàng không còn đeo sợi chỉ đỏ, không còn gì để ngăn hắn giết chết nàng . Như vậy... như vậy... nên làm gì bây giờ ??

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net