Chương 23: Gặp lần 3.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thừa Xuân cùng Tiếu Tiếu tắm biển vui vẻ cả buổi. Đợi đến khi mệt hai người mới chịu lên bờ trở về phòng, nhưng trước khi quay trở lại cả hai không quên chụp vài tấm ảnh ảo diệu trên biển.

Trở về khu nghỉ dưỡng, Tiếu Tiếu và Thừa Xuân phòng ai người đó về, nghỉ ngơi một lát và chuẩn bị cho buổi tiệc buffet do khu nghỉ dưỡng tổ chức.

Đúng hơn 7h bữa tiệc chính thức bắt đầu. Cô cùng Tiếu Tiếu vai kề vai sánh bước cùng nhau trong bộ mã lộng lẫy nhất đến tham dự buổi tiệc.

Thừa Xuân hôm nay diện một chiếc váy dài bó sát làm lộ ra thân hình quyến rũ của một cô siêu mẫu. Chiếc váy vốn kín đáo nhã nhặn nhưng khi được Thừa Xuân mặc lên khiến nó trở nên nóng bóng đốt cháy hừng hực những vô tình nhìn thấy.

Sánh vai cùng cô,Tiếu Tiếu cũng không kém phần. Dù cậu chỉ đơn giản là một chiếc sơ mi size hơi rộng phối cùng quần jean rách. Nhưng trong phóng khoáng và rất phong trần. Tiếu Tiếu đi cùng Thừa Xuân quả là như trời sinh một cặp.

Và cũng chính vì thế, sự xuất hiên của hai người họ làm ngiều người trong buổi tiếc phải chú ý đến. Trong đó có Lưu Triết.

Thừa Xuân mãi nơi chuyện với Tiếu Tiếu cảm nhận vêg bữa tiệc hôm nay, không hề nhận ra Lưu Triết đang cầm hai ly champagne đi về phía cô.

Và chỉ đợi đến khi Lưu Triết đã đến gần cô nhất có thể, cất giọng nói, Thừa Xuân mới chợt nhận ra.

- Thật trùng hợp! Hai chúng ta lại gặp nhau nữa rồi.

Vừa nói xong, Lưu Triết đã đưa một ly

champagne về phía Thừa Xuân. Cô vô thức đưa tay nhận lấy và nở một nụ cười xã giao.

Hai ly rượu chạm vào nhau, tiếng thủy tinh va chạm vang lên. Dường như sau tiếng động này, nó đã đánh dấu cho một sự bắt đầu.

- Chúng ta cạn ly! Chúc mừng cho lần gặp gỡ thứ ba, cho nhân duyên mà ông trời đã sắp đặt- Lưu Triết vừa nói xong, anh đã đưa ly champagne lên tu một hơi.
Chất rượu đỏ trong ly bị Lưu Triết uống một hơi đã cạn sạch. Lưu Triết đưa ly rượu đã uống hết trước mặt Thừa Xuân. Hàm ý của anh rằng anh đã cạn, bây giờ đến lượt cô.

Thừa Xuân làm sao mà không hiểu được ý của Lưu Triết. Cô không hề chịu thua, tu ừng ực cạn ly rượu. Sau đó Thừa Xuân học theo điệu bộ khi nãy của Lưu Triết đưa ly rượu đã hết trước mặt anh.

Lưu Triết nhìn Thừa Xuân bắt chước không nhịn được mà nở nụ cười. Anh cười vì nhìn cái bộ dáng khá ngây ngô ngô của Thừa Xuân làm lại từng hành động của anh. Đột nhiên chính anh cảm thấy bản thân mình không khỏi không để ý đến cô gái này.

Nhìn thấy Lưu Triết đột nhiên lại cười, Thừa Xuân tưởng nụ cười ấy của anh xã giao trong tình huống này nên cũng đã cười đáp lại.

- Hiện tại tôi phải sang bên kia một chút rồi! Hẹn khi khác chúng ta tâm sự nhiều hơn một chút.

- Còn đây là số điện thoại của tôi! Có cần việc gì cô cứ điện- Lưu Triết nhét vào tay Thừa Xuân một tờ giấy nhỏ. Thừa Xuân không từ chối, cô nhận nó và gật đầu thay cho câu lời với Lưu Triết.

- Tạm biệt- Lưu Triết vừa dứt câu, anh đã đi nhanh sang bên kia. Bắt chuyện ngay với một người đàn ông trung niên nào đó. Nếu theo suy đoán của Thừa Xuân người đấy có thể là sếp của anh ta.

Lưu Triết vừa rời đi, Tiếu Tiếu nãy giờ im lặng đã ngay lập tức khèo nhẹ cô.

- Anh ta là ai thế chị.

Không trả lời Tiếu Tiếu ngay ,Thừa Xuân đi lại chiếc ghế gần đó ngồi xuống. Tiếu Tiếu cũng theo lại ngồi. Khi cả hai đã ổn định trên ghế Thừa Xuân mới xoay sang trả lời câu hour của Tiếu Tiếu.

- Hình như là chị chị chưa kể cho em nghe thì phải! Người khi nãy là Lưu Triết, anh ta đã chở chị về vào tối qua đó.

Trong đầu Tiếu Tiếu lập ra bốn chữ
" Thì ra là như vậy".

Được giải quyết thắc mắc, Tiếu Tiếu không hỏi gì thêm. Khoảng thời gian sau đó cậu cùng Thừa Xuân tham gia buổi buffet buổi tối vui vẻ, thưởng thức những món đầy hấp dẫn.

Đến khi vui chơi đã chán, bụng căn đầy không ăn thêm được nữa. Cả hai chị em cô mới đưa ra quyết định trở về phòng.

Hai người nhanh chóng phòng ai người đấy về. Thừa Xuân vừa mở cửa phòng ra, chưa thay đồ cô đã bổ nhào lên giường nằm dài ra. Dường như chính hôm nay cô rất mệt mỏi, nên khi về phòng chỉ muốn leo lên giường nằm mà không chịu thay đồ ra.

Thừa năm trên giường chợp mắt ngủ chưa được 15 phút, cô đã bị đánh thức bởi âm báo tin nhắn của điện thoại.

Thừa Xuân vớ tay lấy điện thoại, mở lên xem tin nhắn là ai gửi đến. Cô tưởng là tin nhắn của ba mẹ hay công ty quản lí gửi đến. Nhưng một điều Thừa Xuân thật không ngờ tin nhắn ấy từ một dãy số mà cả thanh xuân của cô đều đã thuộc nó nằm lòng. Mà chủ nhân của dãy số đó không ai khác chíng là Tần Khang.

" Cô đang ở đâu thế? Hôm nay sao lại khồn thấy cô đến làm hậu kỳ"

Đọc nội dung tin nhắn Tần Khang gửi đến Thừa Xuân thầm khinh bỉ. Anh quan tâm đến cô thế sao? Có cần thiết vậy không?

Cô lười trả lời nên ngay lập tức nhấn xóa tin nhắn đấy đi. Nhưng vừa xóa được một tin nhắn này thì một tin nhắn lại được gửi đến.

"Tôi nghe Đạo diễn Trương nói cô đang đi du lịch... Cô đi với ai thế hay là đi một mình?"

Lần này Thừa Xuân quyết định trả lời. Cô soạn một câu rất ngọn gửi lại Tần Khang.

" Đúng thế! Nhưng chuyện tôi đi một mình hay với ai đó liên quan gì đến anh à?"

Gửi xong, Thừa Xuân vứt điện thoại sang một bên. Cô ngồi dậy vào nhà vệ sinh thay đồ cho thoải mái.

Thừa Xuân thay đồ xong, vệ sinh cá nhân các thứ cũng tốn khoảng gần nửa tiếng. Cô đi ra ngoài, leo lên giường cầm điện thoại, mở nó lên. Vẫn không thấy có tin nhắn hồi đáp lại. Trong lòng Thừa Xuân nghĩ có lẽ câu nói của cô khiến Tần Khang cứng họng nên cũng có chút hả hê.

Dẹp đi những ý nghĩ về Tần Khang sang một bên. Bởi vì tiếp sau đó cô còn phải có việc phải làm, đó cập nhật hình ảnh đi du lịch của cô lên facebook và instagram, khè với fan.

Thừa Xuân chọn vài bức ảnh, trong đó hình cô và Tiếu Tiếu chụp chung cũng khá nhiều. Nên cô quyết định một dòng trạng thái liên quan đến Tiếu Tiếu.

Và thế là trên facebook Thừa Xuân chỉ để một trái tim nhỏ. Còn trên instagram dòng chữ:" He is my brother, my love"

Cập nhật xong, Thừa Xuân đã tắt đèn đi ngủ ngay. Chắc có lẽ cô không biết chuyện gì sẽ xảy ra vào ngày mai.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net