V. Hình phạt thích đáng [H]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Harry mở mắt hướng mắt lên trần nhà. Nơi nào lạ hoắc vậy? Đảo mắt nhìn xung quanh, tông màu chủ đạo của căn phòng này là...XANH LỤC và XÁM BẠC. Hoảng hồn, cậu bật ngồi dậy, một chân chuẩn bị bước xuống, nhưng chả hiểu sao cơ thể cậu vẫn bị những cơn đau của trận Quidditch quật cho nằm xuống.

Không thể đi đâu được, cậu đành bất lực nhắm mắt nghĩ tới Cedric, mùi nến thơm trên cơ thể của anh chàng vẫn còn thoang thoảng bao bọc lấy cậu, làm đầu óc cậu quay mồng mồng khi suy nghĩ đến việc phải nói chuyện với Cedric như thế nào cho đúng. Lòng thầm biết ơn Draco vì đã giải nguy cho cậu vào đêm qua, lại phải trả ơn hắn rồi.

Đột nhiên cậu nhận ra đang có một bóng người đang đi về phía cậu, tay cầm cốc nước, Draco đưa nó cho Harry rồi hai tay khoanh trước ngực bảo cậu nốc hết chúng.

"Mày thấy khá hơn chưa?" Hắn lãnh đạm hỏi cậu, trong câu hỏi có chút quan tâm lo lắng thật lòng.

Harry không dám lên tiếng, chỉ khẽ gật đầu, cố né tránh ánh mắt của Draco vì cậu cảm nhận được sự tức giận không rõ nguyên nhân của hắn đang bùng bùng lên. Hắn cướp cốc nước mà cậu đang cầm trên tay, đặt mạnh lên chiếc bàn nhỏ trong phòng hắn. Tiếng động mạnh đó khiến Harry có chút run rẩy nhưng ngoài mặt vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh.

"Cảm ơn, nếu không còn việc gì nữa thì tao đi đây." Harry phớt lờ hắn rồi nói.

Cậu bé bỏ thòng hai chân xuống đất, chuẩn bị đứng dậy để rời khỏi phòng thì bị Draco nắm chặt cằm áp môi vào môi mình. Hôn cậu một cách mạnh bạo, cuốn lấy lưỡi sâu tít bên trong miệng của Harry, nhất quyết không để cho không khí lọt vào khiến cho hô hấp của Harry trở nên khó khăn. Giữ được chừng ba phút, mất đi dưỡng khí, Harry dùng hết sức đẩy hắn ra, vội vàng lấy lại phần dưỡng khí đã mất, hai lông mày của cậu nhíu lại nhìn Draco.

"Không có hứng thú, làm ơn dừng cho." Harry mạnh miệng rồi đứng dậy.

"Còn nhớ lời cảnh cáo chứ?" Draco lạnh lùng cười khẩy một cái, "Tao đã nói rồi, nếu không có Malfoy đây xuất hiện đúng lúc thì đời mày coi như tiêu. Biết đâu chừng đã bị Alpha hoàn hảo đấy cắn rồi." Bất chợt đổi giọng điệu, hắn dùng cách nói đầy đáng thương, "Và đây là cách Potter trả ơn ân nhân à?"

Cậu bé sư tử con nhà Gryffindor chuẩn bị bước đi thì bỗng đứng yên một lúc, ấp úng hỏi, "Muốn trả ân tình bằng cách gì?"

Draco nhướn mày, đẩy Harry xuống giường, tay bóp hai má của cậu kéo sát lại mặt mình, cụt lủn đáp, "Bằng cơ thể."

"Hôm nay còn phải đến lớp."

"Học sinh lẫn giáo viên đi thăm làng Hogsmeade cả rồi, chú bé đần ạ." Hắn chỉ nhẹ nhàng đáp lại.

Harry bé nhỏ nhìn hắn với gương mặt không thể tin được, không để cho cậu kịp phản ứng, Draco một lần nữa tham lam chiếm trọn cánh môi của cậu, điên cuồng chơi đùa với cái lưỡi bé bé xinh xinh của Harry, ép lưỡi cậu phải hoà theo điệu nhảy mà hắn tạo ra. Hắn luyến tiếc dứt ra, ngắm nhìn gương mặt đỏ ửng của Harry và đôi mắt lấp lánh nước, thật sự quá kích thích rồi, vương tử nhà Slytherin liên tục toả ra tin tức tố khiến cơ thể Harry nóng hổi, buộc cậu cũng phải toả ra một lượng pheromone Omega nhất định để đối phó với hắn. Draco vì bị tin tức tố của Harry làm cho đầu óc trở nên điên dại, hắn thô bạo xé nát quần áo của cậu, đưa tay vuốt ve thân thể mịn màng từ vùng ngực đến chân, ánh mắt hiện lên đầy dục vọng và sự thèm khát đối với con mồi ngon nghẻ.

Hắn dựng Harry lên, bắt cậu cúi xuống liếm cự vật cho hắn. Harry hoàn toàn không có kinh nghiệm trong chuyện này, cậu bé lúng túng cầm lấy nó, ánh mắt như cầu cứu hắn cho cậu một sự trợ giúp.

"Há miệng ra." Draco dửng dưng nói.

Harry đành chịu uất ức mà mở miệng ngậm một nửa dị vật của hắn mà đưa đẩy, cảm thấy cậu bé vụng về này làm chưa đủ sướng, hắn ấn đầu cậu khiến toàn bộ dị vật của hắn đều nằm trong khoang miệng của Harry, quá sướng, nó to ra thêm một vòng đâm thẳng vào cả cuống họng khiến Harry khó thở. Hắn mạnh tay tát vào mông cậu một cú đau điếng, in hằn vết bàn tay của hắn lên trên đó khiến Harry hét lên ở cổ họng nhưng không dám nhả 'cậu bé' của hắn ra.

Cho đến khi Draco lên đỉnh, Harry liền hứng trọn đống tinh dịch của hắn ban cho, chúng trào xuống cổ họng nhiều đến nổi cậu liền phải nhả bớt ra để dễ thở. Cái mùi tanh nồng làm cậu phát khóc, nước mắt giàn dụa trên khuôn mặt nhỏ nhắn liền khiến kẻ khác muốn chôn cậu vào lòng.

Vương tử với đôi mắt xám bạc có chút động lòng với Harry nhưng hắn vẫn muốn tiếp tục trừng phạt cậu và nhận cái ơn mà hắn nhất định phải nhận được, hắn vẫn còn muốn cùng cậu dây dưa.

"Cần tôi giúp cậu ngồi lên không?"

Draco thật lạ, mỗi khi làm tình, hắn vừa ôn nhu vừa tàn bạo cùng một lúc. Tên này bị đa nhân cách à? Câu hỏi vừa rồi khiến Harry có chút động tâm, cậu bé chậm rãi ngồi ngang hông hắn. Draco cầm lấy eo của cậu, trực tiếp ấn thẳng xuống côn thịt to đùng của mình, Harry vì đau đớn mà hét lên một tiếng, rồi nức nở vì không tài nào nhúc nhích được vì chỉ cần rục rịch một chút là cậu có cảm giác hậu huyệt của mình đau rát như sắp chết.

Nhìn thấy bạn tình của mình chật vật với côn thịt càng tràn sức sống, hắn chủ động nhấc Harry lên rồi ấn xuống liên tục khiến cậu bé cắn chặt môi ngăn cho tiếng nấc phát ra thành tiếng.

"Sao thế? Không làm nữa à?"

Cậu lắc đầu ngao ngán, thật sự không muốn tiếp tục.

"Cuộc vui còn chưa bắt đầu mà?" Draco chậm rãi ngồi dậy, vòng tay ôm lấy eo Harry, hôn nhẹ nhàng lên gò má đẫm lệ của cậu, cả mắt cậu sưng húp lên vì khóc quá nhiều.

Harry leo xuống khỏi mình của hắn, không báo trước hắn hai tay lại nắm chặt eo của cậu, thúc mạnh vào trong, âm thanh rên lên vì sung sướng của Harry khiến Draco càng thên phấn khích. Tin tức tố mùi bạc hà và gỗ đàn hương hoà quyện lấy nhau ngập kín căn phòng. Có lẽ lúc này thuốc ức chế trong Harry mới hết tác dụng. Lần này, cậu chủ động cùng hắn đưa đẩy trong tư thế phóng ngựa về đích, cậu hung hăng ma sát mông với dị vật của hắn, còn Draco thì tiếp tục thúc vào bụng trong của Harry một cách thô bạo. Thắt lưng của Harry cong lên một đường tuyệt đẹp, cậu rướn cao cổ hét lớn lên một tiếng, để lộ phần gáy cổ trắng nõn lọt vào tầm mắt của Draco.

Không thể tự chủ được bản thân, Phập, Draco Malfoy đánh dấu Harry Potter rồi, hắn cắn như một con thú ranh mãnh lên gáy cổ của cậu, in hằn nguyên dấu răng sắc bén như loài sói đang ngấu nghiến một con thỏ. Vừa đánh dấu chủ quyền xong cũng là lúc hai ra cùng bắn ra ngoài thứ chất lỏng trắng đục như sữa văng tứ tung khắp nơi.

Harry run rẩy dựa vào lồng ngực hắn, mệt mỏi hỏi, trong giọng cậu có pha chút giận dữ, "Sao lại đánh dấu?"

"Đó là hình phạt thích đáng mà cậu phải nhận!" Draco lạnh lùng đáp, nhưng trong cậu có chút nhói lên.

Có lẽ như không chỉ đơn thuần là hình phạt nữa rồi.

Nhận được câu trả lời của đối phương, lòng Harry có chút thắt lại vì cậu đã nhận ra mình đã biết yêu rồi. Cậu biết có thể đây chỉ là mối tình đơn phương, nhưng cậu thích cái cách trong nóng ngoài lạnh của hắn, cho dù đúng là hắn là một con chồn sương với tâm địa độc ác nhưng mà đâu đó hắn cũng có một phần tốt. Nghĩ ngợi với những suy nghĩ rối rắm, Harry thiếp đi trong vòng tay của Draco từ lúc nào không hay.

Hắn để ý cậu đã ngủ, liền dịu dàng vuốt tóc cậu sang một bên, rồi nhẹ nhàng hôn lên trán.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net