Chương 23: Kẻ Phản Bội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dưới tấm áo khoác tàng hình, một sư tử đầu tóc rối bù, đôi mắt ánh xanh ẩn sau cặp kính dày, liên tục chớp chớp, liếc ngang liếc dọc. Chóc chóc lại nhìn vào tấm bản đồ trên tay. Người còn lại không phải là cậu nhóc tóc đỏ nhà Weasley hay cô bạn thiên tài Hermione mà lại là một Malfoy quý tộc, cao quý. Mặc dù là nửa đêm nhưng trong bộ đồ ngủ hắn ta lại tươm tất, gọn gàng một cách lạ thường.

Hai người họ mò mẫm đi trên hành lang vắng tanh. Harry đi trước, tay cầm tấm bản đồ, vừa theo dõi thầy Filch vừa dò theo những bước chân của Peter Pettigrew đang ở tầng Ba. Draco đi phía sau, nói là phía sau chứ thật ra là hắn đi gần như sát bên người cậu.Tay cầm đũa phép, soi đường.

Vì chiều cao giữa hai người chênh lệch nhau không ít nên Draco phải cúi người, để không bị lộ chân ra ngoài. Chính vì vậy, hắn mới có cơ hội được ngắm nhìn gương mặt của người yêu cận cảnh như này, người yêu của hắn là đáng yêu nhất!

Harry không hề nhận ra điều đó, cậu hít một hơi:

"Thầy Filch vẫn ở tầng Bảy, hình như vẫn chưa có ý định đi xuống. Peter vẫn ở tầng Ba, em nghĩ chúng ta nên đi nhanh hơn."

Draco giật mình nhận ra hành vi vừa rồi của mình thật không phải lúc, ngay lập tức lấy lại sự nghiêm túc, hắn nói:

"Được, nhưng phải cẩn thận."

Quả thật là thuận lợi, tầng Hai và tầng Ba không có ai ngoài Harry và Draco, phía xa xa kia còn có Peter.

Hai người nhẹ nhàng bước lên tầng Ba, ở cuối hành lang, rẽ sang phải. Peter đang di chuyển chậm chạp ở đó, không biết đó có phải là Peter hay không? Hay chỉ là một thứ gì đó mà Harry không biết được. Cậu lật sang trang khác, tìm thầy Filch.

Cậu hốt hoảng, chỉ vì mới lơ là một chút mà thầy Filch đã xuống tới tầng Năm, sắp xuống tới tầng Bốn mất rồi.

Mặc dù đang tàng hình nhưng Harry vẫn rất ghét việc bị bắt gặp, sẽ bị cấm túc. Cậu hối:

"Nhanh lên, em không muốn gặp thầy Filch thay vì gặp Peter đâu."

Draco đồng ý. Cả hai bước đi nhanh hơn, cố gắng không để phát ra tiếng động nào. Harry nhìn vào tấm bản đồ, họ đang ở rất gần Peter, nhưng cậu vẫn không thấy gì. Draco đánh liều đưa đũa phép ra khỏi áo khoác, thì thầm:

"Lumos."

Một tia sáng nhỏ nhoi từ cây đũa phép của Draco, đủ để cả hai nhìn thấy những thứ ở trước mặt. Nhưng vẫn không thấy bóng dáng của ai cả. Harry nhìn lại tấm bản đồ, rõ ràng là Peter gần như ở sát bên hai người, nhưng sao cậu không nhìn thấy ai hết.

Có khi nào tấm bản này có sai sót hay không? Chắc là sai trầm trọng rồi, Peter trên bản đồ lại tiếp tục di chuyển!

Harry nhìn Draco lắc đầu. Cậu chán nản đòi quay về phòng.

Nhưng chỉ vừa rời khỏi chỗ tấm bản đồ hiện chữ 'Peter Pettigrew' có vài bước chân thì nghe một giọng nói, nó the thé, nghe rợn cả người:

"Ái chà, giờ này vẫn còn học sinh đi thang lang ở hành lang, còn dùng cả ánh sáng để soi đường nữa sao? Chờ đó, ta sẽ bắt trò."

Harry giật thót, kéo tay Draco vào áo khoác, thầy Filch đã ở tầng Ba từ lúc nào, tụi nó đang ở trong góc của hành lang, ánh sáng phát ra từ đó nên thầy Filch chỉ mới nhìn thấy ánh sáng mờ mờ không rõ.

Draco nhìn Harry đang hoảng loạn, tay chân luống cuống, liền tắt ánh sáng trên đũa phép của mình, mặc dù thầy Filch chưa chắc gì nhìn thấy ánh sáng phát ra bên dưới áo khoác tàng hình. Draco ôm Harry thật chặt, cúi thấp người, đưa tay che miệng Harry lại. Hắn nói nhỏ, đủ cho mình cậu nghe:

"Em bình tĩnh, thầy Filch sẽ không biết chúng ta ở đây."

Harry trước đây đã từng nhiều lần trốn đi lang thang và cũng không ít lần bị bắt gặp. Nhưng không hiểu sao hôm nay lại có chút lo lắng, hôm nay cậu đã quá mệt mỏi rồi chăng? Hay tại vì người đi cùng cậu hôm nay là Draco? Nếu bị bắt gặp chắc mọi người sẽ không ngạc nhiên chút nào vì đó Harry Potter, một Gryffindor cứng đầu cứng cổ, không năm nào là không quy phạm nội quy của trường. Nhưng sẽ thế nào nếu người ta bắt gặp một Slytherin quy tắc, mẫu mực đang 'đi dạo' trong đêm thế nào? Chủ nhiệm Snape chắc sẽ sốc đến ngất!

Harry chẳng dám nghĩ tiếp, cậu đứng đó, im lặng. Im lặng đến nỗi cậu thậm chí còn nghe được cả tiếng tim đập trong lồng ngực và cả tiếng thở đều đều của người con trai phía sau.

Thầy Filch đi tới, mắt đảo xung quanh liên hồi, nghiến răng nghiến lợi tìm kiếm 'con mồi'. Bà Norris kêu meo meo đi đằng trước, chẳng biết ma xui quỷ khiến thế nào, bà Norris lại đứng trước mặt hai người bọn họ một lúc. Thầy Filch không tìm ra được đứa học trò nào ? ở đây, ông hạ giọng không vui:

"Trò trốn cũng kĩ quá nhỉ? Ta mà bắt được thì đừng trách."

Thầy Filch cầm đèn lảo đảo đi mất, Harry vẫn không dám động đậy vì bà Norris vẫn còn lởn vởn ở gần đó. Nói đúng hơn là ở gần chỗ mà Peter xuất hiện trên bản đồ.

Thầy Filch không thấy con mèo đâu liền quay lại gọi:

"Mèo ngốc, ở đó chẳng có học sinh, cũng chẳng có chuột đâu mà tìm."

Bà Norris meo lên một tiếng, chạy theo thầy Fitch. Harry và Draco từ từ đi theo hướng ngược lại. Vô tình đi theo cái tên 'Peter' mà Harry cho là bị sai trên bản đồ.

Khi đi được một đoạn, Harry cảm giác như phía trước có thứ gì đó đang di chuyển, một thứ rất nhỏ và nhanh. Cậu ngờ vực hỏi:

"Anh có nghe thấy không?"

Draco gật đầu. Cả hai nhanh chóng đi theo, chẳng biết là đi theo cái gì. Harry nhìn lại bản đồ tầng Ba không còn ai ngoài cậu, Draco và cái tên 'Peter'. Harry nghĩ mình nên đuổi theo cái thứ đó, dù là thứ gì cậu vẫn rất muốn biết vì sao nó lại hiện trên bản đồ là 'Peter Pettigrew' mà không phải là ai khác.

Harry đảo mắt về phía thầy Filch lần nữa rồi mới yên tâm cởi áo khoác tàng hình ra. Cậu nhanh chân chạy theo Peter, tay giơ đũa phép có ánh sáng ra phía trước.

Và kìa, Harry nhìn thấy gì đó, nó có đuôi dài, thân hình nhỏ, nó dường như hốt hoảng khi thấy hai người, chạy theo hướng ngược lại. Draco theo phản xạ tự nhiên chĩa đũa phép vào con chuột đang chạy, hô lên:

"Petrificus Totalus."

Con chuột bỗng nhiên cứng đờ, nó không chạy được nữa, té xuống. Bùa tê liệt toàn thân thật sự đã có hiệu quả. Draco nhặt cho chuột lên.

"Chỉ là một con chuột. Mà trông nó có chút quen mắt, hình như tôi đã thấy nó trước đây."

Harry lại gần, ngạc nhiên, cậu kêu lên:

"Là Scabbers! Con chuột của Ron đây mà! Nhưng nó làm gì ở đây? Mà khoan..." - Harry lại nhìn vào bản đồ, Peter không còn di chuyển, nó ở ngay đây, ngay chỗ của Draco. Cậu hồi hộp:

"Draco, chẳng lẽ Scabbers... là Peter Pettigrew sao? Nhưng làm sao mà..."

"Hóa thú sư." - Draco chỉ nói ngắn gọn. Nhiêu đó thôi Harry cũng hiểu được. Có những phù thủy có thể biến hình thành động vật gọi là những Hóa thú sư, cô McGonagall đã nói trong tiết học vào hôm trước. Cô còn cho cả lớp xem danh sách đăng ký những phù thủy có thể biến hình, đáng tiếc là không có tên Peter Pettigrew.

Draco dường như cũng đang bâng khuâng chuyện đó, hắn nhíu mày:

"Tôi không thấy tên của hắn ta trong danh sách mà cô chủ nhiệm của em cho chúng ta xem. Có thể đây chỉ là con chuột bình thường, biết đâu tấm bản đồ này có sai sót, nó trông khá cũ kỹ rồi."

Harry mím môi. Cậu cố nhớ lại mọi chuyện, biết đâu cậu bỏ sót chi tiết nào đó.

Bắt đầu từ câu chuyện cậu đã nghe được ở quán Ba Cây Chổi. Nếu như Peter còn sống nghĩ là câu chuyện Sirius Black làm nổ tung Peter, chỉ còn sót lại một ngón tay là không có thật.

Khoan, ngón tay à... Dù không có hy vọng nhưng Harry vẫn săm soi cả bốn chân của con chuột. Cậu thận trọng nói:

"Em nghĩ tấm bản đồ không sai đâu. Anh nhìn nè... anh có nhớ ông bộ trưởng đã nói gì không?"

Harry đưa cho Draco xem, hắn dần nhớ lại, lẩm bẩm câu nói không rõ ràng:

"Bị nổ tung, chỉ còn lại một ngón tay..."

Vậy là đúng rồi, Scabbers chính là Peter Pettigrew. Sau chuyện này nhất định còn ẩn chứa một chuyện đó chưa được làm rõ. Nhưng làm sao để chứng minh được. Đâu thể cho cô McGonagall xem tấm bản đồ Đạo Tặc, Harry rất thích nó, nếu cậu đưa ra sẽ bị tịch thu.

"Em định làm thế nào, Harry?"

"Em không biết. Nếu đưa cho cô McGonagall xem thì cô ấy sẽ lấy tấm bản đồ này mất."

"Thế thì chỉ cần em đưa cho ai đó thật sự yêu quý em. Thầy Dumbledore chẳng hạn. Chẳng phải hai năm trước em đã làm không ít việc có ích cho trường nhờ cái việc đi dạo đêm khuya như này à?" - Draco bình tĩnh nói.

Hứ, chính anh cũng đang cùng em đi dạo đêm khuya đó, cái tên người yêu đáng ghét. Harry bực bội nghĩ, giờ này là giờ nào rồi mà còn trêu cậu.

Nhưng thầy Dumbledore thì có vẻ không hợp lý lắm, Harry nhớ tới tấm hình lúc chiều thầy Lupin đưa cho cậu, chắc chắn là thời còn đi học thầy Lupin rất thân với Peter Pettigrew và cậu cũng khá thân với thầy, chắc thầy sẽ không trách phạt cậu đâu. Harry mở tấm bản đồ ra lần nữa, thầy Filch đã quay lại tầng Bảy, thầy Lupin vẫn còn thức.

Cậu mừng rỡ, vội vàng chạy lên văn phòng của thầy.

Cậu mở tung cửa xông vào:

"Thưa thầy, con có chuyện muốn nói."

Thầy Lupin quay người lại nhìn cậu, Draco cũng chậm rãi bước theo phía sau. Thầy nhướn nhẹ đôi mày, hỏi:

"Hai con giờ này sao không ngủ, lại trốn ra ngoài. Đừng tưởng ta sẽ bỏ qua. Đặc biệt là con, Harry."

Harry không muốn nghe thầy sẽ phạt tụi nó như thế nào, cậu hét lớn:

"Thầy nghe con nói đi mà, rồi thầy phạt bọn con thế nào cũng được." - Harry cầm lấy con chuột từ tay Draco, đưa lên. "Có thể con đã nhầm, nhưng con chuột này, rất có thể là Peter Pettigrew, thầy làm ơn biến hắn trở về dạng người đi ạ."

Khỏi cần nói cũng biết, thầy Lupin ngạc nhiên, không biết vì sao Harry lại biết được chuyện này, thầy mở miệng định hỏi lại nhưng Harry lên tiếng trước:

"Tấm hình thầy đưa cho con hồi chiều. Cậu học sinh mập ù, là Peter Pettigrew đúng không? Còn người tóc dài rũ xuống là Sirius Black, đúng chứ? Thầy đừng hỏi con vì sao con lại biết chuyện này, nhưng thầy làm ơn, biến Peter trở về hình dạng ban đầu ngay đi. Con muốn biết sự thật."

Harry chỉ muốn biết vì sao Peter Pettigrew vẫn còn sống trong khi ai cũng cho rằng hắn ta bị Sirius Black giết và cả lý do vì sao Peter lại tự biến mình thành con chuột của nhà Ron.

Thầy Lupin thở dài, thầy nhìn vào trong một góc phòng tối tăm, rồi quay lại nhìn hai đứa học trò mặt mày căng thẳng. Thầy dừng lại ở túi áo của Harry, lộ tấm bản đồ Đạo Tặc.

"Thầy nghĩ là thầy biết vì sao con lại nghĩ con chuột này là Peter, Harry. Vì cái thứ trong túi áo con. Nhưng có thể suy ra được con chuột này là Hóa Thú Sư thì cũng thật thông minh, nếu là thầy thầy sẽ nghĩ tấm bản đồ đã bị hư vì nó đã quá cũ rồi."

"Quá cũ? Ý thầy là gì?" - Draco bất ngờ lên tiếng.

"Đó là thứ nhóm Đạo Tặc bọn ta đã tạo ra từ thời bọn ta còn là học sinh ở đây. Để giúp ta thoát ra khỏi trường vào đêm trăng tròn của mỗi tháng. Lý do thì chắc con cũng biết, mỗi tháng cứ đến đêm trăng tròn là ta lại bị bệnh."

"Thầy là người Sói." - Draco nhanh nhảu.

Harry cũng đã nghe Hermine nói qua suy đoán này. Thầy Lupin lại nói:

"Nếu con muốn biết sự thật thì ta sẽ nói, nhưng trước hết, cần phải biến Peter trở lại như cũ đã. Ta nghĩ là người muốn làm điều này nhất không phải là thầy, mà là..."

Thầy Lupin không nói hết câu, thầy đứng tránh sang một bên để Harry và Draco nhìn thấy rõ. Từ trong góc phòng tối mà thầy Lupin đã nhìn khi nãy, một con chó to khổng lồ, màu đen, bộ dáng nhớp nháp. Nó đang biến đổi. Từ từ cao lên, không còn là con chó nữa, mà là một con người. Một con người với vóc dáng cao, gầy, tóc tai rũ rượi, mặc bộ đồ tù nhân rách rưới bẩn thỉu. Không ai khác, là Sirius Black.

Ông ta ôm chầm lấy thầy Lupin. Cũng chẳng có gì lạ, họ là bạn bè. Harry không bất ngờ về chuyện đó, cậu không nghĩ mình bình tĩnh được như vậy bởi vì hắn ta - Sirius Black là kẻ muốn giết cậu, hắn đang đứng mặt cậu ngay bây giờ. Cậu chẳng còn suy nghĩ nào khác hơn ngoài - GIẾT HẮN. Cậu gần như quên mất lý do thật sự cậu đến đây là vì Peter Pettigrew.

"Được rồi, Remus, ôm ấp vậy đủ rồi. Để xem, ta có gì nào."

Draco đứng chắn ngang trước mặt Harry, vì Sirius Black đang nhìn chằm chằm vào cậu. Sirius nhăn mặt, tính nói gì đó nhưng Harry chặn lại.

"Ông vào đây bằng cách nào?"

"Không phải đã quá rõ rồi à? Thầy Lupin đưa hắn ta vào." - Draco trả lời thay.

"Đúng vậy, con giỏi lắm, Draco. Giờ thì Harry, con muốn nghe trước hay là biến Peter trở lại trước."

Harry rống lên trước sự bình tĩnh bất thường của thầy Lupin. Cậu chỉ tay về phía Sirius.

"CÁI NÀO CŨNG ĐƯỢC. MAU LÀM GÌ ĐI, TRƯỚC KHI TÔI GIẾT CHẾT HẮN. KẺ PHẢN BỘI. VÌ ÔNG MÀ BA MẸ TÔI PHẢI CHẾT."

"CON MAU THÔI ĐI, ĐÓ LÀ ĐIỀU MÀ TA ĐANG MUỐN NÓI CHO CON BIẾT NGAY BÂY GIỜ. NGƯỜI ĐÃ PHẢN BỘI LẠI JAMES VÀ LILY LÀ PETER, LÀ CON CHUỘT TRÊN TAY CON." - Sirius tức giận hét lên.

Harry sững sờ, Sirius Black đang nói chuyện tào lao gì thế? Hắn đổ lỗi cho người khác, đổ lỗi lên một người không hề liên quan, hắn đã xém giết được Peter, nếu như ông ta không nhanh chóng biến hình thành chuột... Cái suy nghĩ này của cậu thực sự đi ngược lại với những gì cậu đã suy đoán trước đó, chỉ vì mất đi bình tĩnh khi cậu vẫn một mực cho rằng Sirius Black là tên sát nhân.

"Ông nói dối. Chính ông, ông là người giữ bí mật cho ba mẹ tôi. Ông đã phản bội lại họ... Ông..."

Sirius cũng rống lên theo cậu:

"Chính Peter là người giữ bí mật cho ba mẹ con. Hắn ta đã bán đứng họ, báo tin cho Voldemort, ngay cái đêm đó, sau khi ta đến nhà hắn kiểm tra xem hắn có an toàn hay không thì hắn đã đi mất. Mọi người cứ nghĩ là hắn đi tìm ta. Và ta có gặp hắn, trước khi trốn thoát, hắn còn cố tình tỏ ra như người đã làm chuyện đó là ta. Peter thông minh hơn ta nghĩ, hắn nói lớn cho tất cả mọi người trong hẻm đầy dân Muggles biết là ta là người phản bội ba mẹ con. Trước khi ta kịp làm gì, hắn đã tự làm nổ tung mọi thứ, tự cắt đứt ngón tay của mình rồi trốn đi. Đổ tội lên đầu ta. Harry, đưa con chuột cho ta, ngay bây giờ!"

Thứ bảy, 18/07/2020

T/g: Chương trước tui có nói là tui đang có ý định bỏ truyện. Tui chỉ nói vậy thôi chứ thực ra không có gì đâu, chỉ là hơi buồn một chút khi nhìn cái lượt Vote nó giảm thê thảm!

Mọi người đọc hết chương nhớ Vote để tui có động lực nhe!! Love u so much!!

CHÚ Ý CHÚ Ý SAU ĐÂY LÀ:

GÓC KÊU GỌI VÀ NHỜ VẢ!!

Mọi người ơi!!! Ai nhìn thấy những dòng này của tui thì hãy vào link bên dưới, TYM và SHARE ở chế độ công khai ảnh của lớp tui giúp tui với!! Năm nay cuối cấp rồi, tui muốn để lại dấu ấn nho nhỏ!! Cảm ơn mọi người rất nhiều! Love u~~

Link ảnh:

https://www.facebook.com/DoantruongTHPTDauTieng.fanpage/photos/a.158014056003240/158009296003716


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net