Chương 45: Bất Ngờ Nối Tiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đại Sảnh Đường

"Như thế, vì Hogwarts vinh dự được chọn là nơi diễn ra cuộc thi Tam Pháp Thuật, một cuộc thi quan trọng gắn kết ba trường với nhau nên năm nay trường ta sẽ không tổ chức Quidditch giữa các Nhà. Thay vào đó, chúng ta sẽ chào đón những vị khách từ trường Durmstrang và trường Beauxbatons vào tháng mười sắp tới đây."

"Mỗi trường sẽ chọn ra một quán quân, các quán quân đó sẽ thi đấu với nhau lần lượt qua ba vòng thi, đến cuối cùng quán quân nào vượt qua bài thi thứ ba đầu tiên sẽ được thưởng một ngàn Galleons và nắm trong tay cúp Tam Pháp Thuật danh giá. Nhưng với một điều kiện, các trò phải đủ mười bảy tuổi. Đó là quy định mới của Bộ Hợp tác Pháp thuật Quốc tế và cả ba trường đều đã đồng ý. Cuộc thi này rất nguy hiểm, tôi nhắc cho các trò biết, đã từng có người bỏ mạng trong lúc thi đấu."

Thầy Dumbledore vừa dừng lại, cả Đại sảnh liền nháo nhào lên. Đặc biệt là Fred và George, hai anh chàng rất bức xúc khi nghe đến cái quy định mới về độ tuổi, họ đều cho điều đó là ngớ ngẩn.

Ngoài những người có máu liều như hai anh chàng Fred và George thì cũng có đứa sợ hãi khi nghe có người chết, như Hermione chẳng hạn.

Đa phần thì đều bất ngờ. Một sự kiện lớn, rất lớn. Tụi nó chưa từng nghĩ sẽ có những học sinh trường khác đến đây.

Trường Durmstrang à, có khi nào tụi Harry sẽ gặp lại Joyce Shafiq trong đám học sinh đó không nhỉ? Mà chắc là không phải. Đó là điều khó tin nhất mà cậu có thể nghĩ ra.

Harry gạt những suy nghĩ ngớ ngẩn đó ra khỏi đầu, cậu nhìn chăm chăm lên dãy bàn của giáo viên, cố tìm một gương mặt mới nhưng chẳng thấy ai cả. Lúc nãy vừa vào Đại sảnh ba đứa tụi nó đã tìm dáo dác xung quanh hòng tìm ra tung tích của vị giáo sư mới kia, nhưng chẳng thấy ai hết.

Đột nhiên, cánh cửa bật mở. Một người đàn ông bước vào. Hermione hét lên khe khẽ khi nhìn ấy người đó, cũng may là cô nàng đưa tay lên che miệng kịp thời. Harry và Ron cũng trợn mắt nhìn nhau.

Người này thật sự rất, rất giống Joyce Shafiq! Là 'phiên bản' trưởng thành của Joyce à?

Người đàn ông với dáng người cao ráo, bước chân chắc chắn. Anh ta mặc áo sơ mi cùng áo choàng đen. Mái tóc đen, mắt màu lam giống hệt Joyce. Có điều gương mặt anh ta góc cạnh hơn, lạnh lùng hơn và có phần trưởng thành hơn hẳn Joyce. Nếu nhìn thì sẽ kỹ sẽ thấy một nốt ruồi ở khóe mắt bên trái.

Quả là một vẻ đẹp sắc sảo và đầy bí ẩn! Dù cho anh không hề cố gắng để làm thế.

Anh ta bước nhanh về phía bàn giáo viên. Cả người anh ướt sũng, tóc rũ xuống. Hẳn là do cơn mưa rả rích ngoài kia.

Tụi con gái cười khúc khích, vài đứa còn chỉ chỏ vào người anh ta, lý do là vì áo sơ mi của anh không còn che chắn được gì nữa, lộ cả phần cơ bụng bên trong. Anh ta liếc nhìn về phía phát ra tiếng cười và nhận ra điều khác thường, liền rút đũa phép ra phẩy nhẹ một cái. Những giọt nước bám trên người anh bay lên không trung, tan biến hết.

Anh đi thẳng lại chỗ của thầy Dumbledore. Bắt tay thầy ấy, cúi đầu nói nhỏ điều gì đó. Harry đọc được khẩu hình của anh ta, anh ta nói:

"Xin lỗi giáo sư, tôi đến trễ."

Sau khi 'bản sao' của Joyce về chỗ ngồi. Thầy Dumbledore không bắt tụi nó đợi lâu hơn, thầy trang trọng nói:

"Tôi biết phần lớn các học sinh ở đây đều yêu quý giáo sư Remus Lupin. Vì vài lý do nên giáo sư Lupin tạm thời nghỉ dạy trong năm nay. Chà... chắc tôi phải nói thẳng luôn là giáo sư... sắp có một gia đình nhỏ."

Thầy Dumbledore dừng lại, tụi học sinh lại xôn xao lần nữa.

Harry là người hoang mang nhất, gia đình nhỏ á, chuyện gì đây? Cậu không kiềm lòng được, hỏi nhanh:

"Thầy ấy nói vậy là sao? Mình không hiểu. Gia đình là sao chứ?"

Ron cũng chẳng khác gì Harry, nó chép miệng:

"Có khi nào thầy ấy và chú Sirius... sắp cưới nhau không?"

Hermione nhún vai, ngao ngán nhìn hai thằng bạn đang ngây ngốc ra đó. Cô nàng tặc lưỡi:

"Hai bồ ngốc vừa thôi. Gia đình nhỏ tức là theo ý nghĩa của mọi người thầy ấy có thể có vợ và vợ thầy ấy đang mang thai nên thầy ấy phải ở nhà chăm sóc vợ. Nhưng trong trường hợp này thì... người có thai chắc chắn không thể là chú Sirius. Hiểu chưa hả?"

"CÁI GÌ?"

Harry và Ron đồng thanh hét lên, tin này quá sức tưởng tượng đối với hai đứa tụi nó.

Ron lắp bắp, liếc ngang liếc dọc, nó nói nhỏ:

"Vậy... ý của bồ là... thầy Lupin đang có thai á?"

Hermione gật đầu một cái thật mạnh.

Ron ngẩn người ra lần nữa. Harry thì như người mất hồn, cố nhớ lại những việc đã xảy ra ở nhà. Cậu tự dưng lại đỏ mặt, đưa tay lên che miệng.

Thật không thể tin, chuyện phù thủy là nam có thể sinh con Harry cũng có biết, nhưng tỉ lệ vẫn thấp hơn nữ giới rất nhiều.

Cha Sirius, cha đỡ đầu của cậu thật lợi hại quá rồi!

Mặc cho tụi học sinh nhốn nháo ở dưới đó, thầy Dumbledore tiếp tục giới thiệu:

"Các trò im lặng. Tôi xin giới thiệu với các trò, đây là giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám mới của trường ta - giáo sư Clitus Shafiq. Chào mừng giáo sư đến với Hogwarts!"

Giáo sư đứng dậy, cúi đầu, trước khi ngồi xuống còn không quên nở một nụ cười kỳ lạ.

Cả Đại sảnh tràn ngập trong tiếng vỗ tay, cả những đứa hò hét của những đứa con gái, Harry nghe loáng thoáng đâu đó là những từ đại loại như:

"Sao lại có người đẹp đến thế được chứ?"

Hoặc là:

"Thiệt hạnh phúc khi mình còn đây một năm nữa!"

Thậm chí là:

"Chắc mình phải chăm chỉ học môn này từ bây giờ. Mình có nên đọc sách giáo khoa trước không nhỉ?"

Hermione, Ron và Harry chỉ biết câm nín, tụi nó chưa bao giờ tưởng tượng được chuyện này lại xảy ra.

Harry thấy hơi choáng váng, có cảm giác như cậu bị trói chặt và đang bị xoay tròn xung quanh cái cột gỗ.

Anh trai của Joyce Shafiq - Clitus Shafiq, anh ta thật sự đang ở đây và còn là giáo sư của tụi nó.

Gia tộc Shafiq chỉ vừa mới trở lại, tin đó vẫn còn chưa 'nguội' hẳn, vậy mà giờ con trai lớn của gia tộc đó lại xuất hiện trước mặt tụi nó thế này. Trước đây Harry có nghe Draco nói, anh ta là một người ham mê quyền lực, là thư ký riêng của ông Bộ trưởng, bộ hết người rồi hay sao mà lại chọn anh ta và anh ta tại sao lại đồng ý?

Thầy Dumbledore đưa tay ra hiệu cho tụi nó im lặng, thầy nói thêm:

"Hẳn các trò cũng biết giáo sư Shafiq trước đây là thư ký riêng của ông Bộ trưởng. Nhưng bây giờ đây sẽ là giáo sư của các trò. Lý do thì ngày mai các trò sẽ được biết. Còn giờ thì, chúc các trò ngon miệng!"

Bài phát biểu đã xong, bữa tiệc bắt đầu. Tụi học sinh lại thi nhau bàn tán. Harry, Ron và Hermione mặt đứa nào cũng đực ra như người mất hồn, chẳng đứa nào thấy đói. Trong khi những người khác nếu không hào hứng về chuyện cuộc thi Tam Pháp Thuật thì cũng háo hức về vị giáo sư mới mà tụi con gái cho rằng đẹp trai nhất trong tất cả giáo viên từ trước đến giờ, đẹp hơn cả giáo sư Gilderoy Lockhart.

Chỉ có ba người nào đó thì lại ỉu xìu. Ăn uống qua loa rồi về thẳng Tháp Gryffindor.

Nhà Gryffindor - Phòng Sinh Hoạt Chung

Vào ngày này một năm trước, nếu tụi nó đã từng ngồi thẫn thờ một góc trong phòng sinh hoạt đến khuya lơ khuya lắc về chuyện Sirius Black vượt ngục, Draco đòi ngừng chiến và đặc biệt là sự kiện Hoán Đổi Nhà thì năm nay cũng chẳng khá hơn là mấy.

Bộ ba lại một lần nữa chiếm cho mình một cái ghế sofa trong góc của căn phòng rộng lớn, thẫn thờ về chuyện của thầy Lupin, về người mà tụi sắp sửa gọi là giáo sư hoặc thầy Shafiq còn Cúp Tam Pháp Thuật tạm thời bỏ qua vì dù cho có nghĩ tời thì tụi nó cũng không được tham gia.

Ba đứa ngồi cạnh nhau thật lâu, chẳng đứa nào buồn lên tiếng.

Căn phòng ồn ào thấy rõ, toàn là tiếng cười, những lời cảm thán về vẻ đẹp trai hiếm có của giáo sư mới đến. Một phần khác là tiếng cười đùa của Fred và George, hai ảnh lại bày mấy trò kỳ quái.

ParvatiPatil và Lavender Brown đi ngang qua chỗ tụi nó, Lavender vô tư nói:

"Thầy ấy thật là hoàn hảo nhỉ? Mình có thấy thầy ấy trên báo mấy lần! Bồ biết không, đây là đầu tiên mình thấy thầy ấy cười!"

Parvati háo hức:

"Tất nhiên rồi. Ôi, mình mong tụi mình sẽ có tiết của thầy ấy ngay ngày mai!"

Hai cô nàng đi qua, mang theo những tiếng cười khúc khích.

Harry chống cằm suy tư, trong đầu cậu hiện lên một loạt câu hỏi.

Gì vậy chứ, trước giờ cậu có ý hay chê bai gì những sở thích hay quan điểm về cái đẹp của tụi con gái nhưng sao lần này cậu thấy khó chịu thế nhỉ?

Chắc là do cậu đã biết quá rõ con người thật của cái người mà ai cũng cho là đẹp trai, đó chỉ là vẻ bề ngoài, còn bên trong chẳng đẹp đẽ gì đâu.

Người đó là Clitus Shafiq, con trai của Dai Shafiq, một gia tộc tàn bạo, ác độc. Ngay cả đứa em trai Joyce Shafiq cũng đã từng giết chính mẹ ruột của mình, vậy thì thử hỏi xem anh trai của anh ta còn đáng sợ đến mức nào.

Hermione cũng giống Harry, cô nàng là người duy nhất không mê muội giáo sư Shafiq trong tất cả những cô nàng. Khi Lavender và Parvati vừa đi khỏi, Hermione bực mình nói:

"Thật hết nói nổi, sao ai cũng khen Shafiq hết vậy?"

"Là giáo sư Shafiq, Hermione." - Ron nhắc nhở.

Lần đầu tiên Hermione có thái độ hơi hơi vô lễ với một giáo viên. Bị Ron nhắc nhở, cô nàng im re. Ron cáu kỉnh nói:

"Tụi con gái ấy mà, ý mình là trừ bồ ra, Hermione, tụi nó chắc chắn đều xem vị giáo sư này đẹp trai và hoàn hảo nhất. Bồ còn nhớ vụ của giáo sư Gilderoy Lockhart không, mình đảm bảo giáo sư Shafiq cũng được ái mộ giống vậy, có khi còn hơn ấy."

Hermione nhíu mày:

"Nhưng giáo sư Lockhart cũng chỉ được vẻ bề ngoài, ổng đi cướp công của người khác. Tụi nó dễ dàng bị đánh lừa như vậy lần nữa, thật chẳng ra gì!"

Harry định nói vặn lại là hồi năm Hai, chẳng phải Hermione cũng mê giáo sư Lockhart lắm hay sao, nhưng rồi lại thôi, cậu không muốn cô nàng lại tức giận thêm. Cậu hời hợt:

"Nhưng tụi nó chắc gì đã biết chuyện đó. Shafiq thì chắc chắn không cướp công của người khác rồi. Mình nghĩ chắc anh ta độc ác hơn ba và em trai của anh ta một chút."

Ron thắc mắc:

"Nhưng nếu vậy chắc thầy Dumbledore phải suy xét lại chứ, sao thầy lại để một người nguy hiểm thế này vào trường?"

Hermione đắn đo suy nghĩ, cô nàng nói:

"Mình cũng đang nghĩ tới đây! Mình không biết thầy ấy đang nghĩ gì mà lại cho Shafiq vào trường, lỡ như anh ta tìm cách bắt Harry như em trai anh ta đã làm trước đây thì sao?"

Nhắc mới nhớ, chả biết là lời nguyền Máu của gia tộc Shafiq đã được giải chưa. Nếu chưa, hẳn là trong năm học này, Harry lại gặp nguy hiểm một lần nữa.

Năm ngoái nhờ có Draco, Harry không ít lần thoát khỏi tay của Joyce. Còn bây giờ, với thân phận là một giáo sư, Shafiq dễ dàng hành động hơn bất kỳ ai, đã vậy còn Cuộc thi Tam Pháp Thuật, trường Hogwarts càng đông đúc, không biết có kẻ nào lẩn trốn vào đây hay không. Harry thở dài:

"Để từ từ tính, mình đau đầu quá. Mình về phòng trước."

Hermione lo lắng:

"Nhưng mà Harry, chuyện này quan trọng lắm."

Harry đi được mấy bước, cậu không thèm quay đầu lại:

"Mình biết. Nhưng bây giờ có suy nghĩ suốt đêm cũng chẳng giúp ích gì đâu."

Hermione im lặng, tới lượt của Ron, nó đứng dậy, đuổi theo Harry:

"Còn chuyện thầy Lupin thì sao?"

Harry ngáp dài:

"Để từ từ mình sẽ nói, chắc cha Sirius sẽ gửi thư cho mình. Ngủ ngon, Hermione!"

"Ngủ ngon. Mai gặp!"

Kết thúc ngày đầu tiên quay lại trường, một năm học mới, năm học thứ Tư đầy bất ngờ và trắc trở của Cứu Thế Chủ... chính thức bắt đầu!

Thứ hai, 17/08/2020.

T/g: Về ngoại hình của nhân vật Clitus Shafiq, nói thật là tui không biết tả làm sao luôn! Tui tả xong, đọc lại mới thấy sao mà giống với một nhân vật trong bộ truyện "Câu chuyện thiếu niên" ấy. Không biết vậy có kỳ không nữa.

Dạo này lượt Vote tụt dốc không có điểm dừng, chắc mọi người nghe tui than hoài cũng chán rồi. Thôi thì mắt không thấy, tai không nghe, miệng không nói thì tim sẽ không đau! :((

___
Truyện được tác giả đăng trên W.A.T.T.E.D và E.N.O.E.L. Những trang khác đều là reup không xin phép. Link gốc của truyện: https://my.w.tt/Uw3aOH61i9


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net