Chương 3.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Harry bình tĩnh đánh giá cậu ta, cậu quen biết Anne đủ lâu để biết được mắt nhìn người của cô ấy rất chính xác nên cũng không có bất ngờ lắm. Cậu kéo nhẹ tay áo của cô bạn, ra hiệu cô đi chậm lại để chờ hai người bạn mới quen đang bị tụt lại phía sau.

"Chào mừng các em đến Hogwarts." Giáo sư MgGonagall đứng phía trước cánh cửa cao giọng nói, "Bữa tiệc tối mừng khai giảng sẽ nhanh chóng bắt đầu. Nhưng trước hết, từng người trong các em sẽ tham gia vào nghi lễ phân loại để được phân vào từng nhà. Hogwarts có bốn ký túc xá tương ứng với bốn nhà: Gryffindor, Hufflepuff, Ravenclaw và Slytherin. Nghi lễ phân loại sẽ được diễn ra trong vài phút nữa, hãy đợi ở đây cho đến khi chúng ta gọi các em vào. Trong lúc chờ đợi, ta gợi ý các em hãy chỉnh trang lại trang phục của mình cho thật chỉnh tề và ngay ngắn."

Harry có chút khẩn trương, cậu lặng lẽ ghi nhớ kĩ những lời dặn của vị giáo sư bề ngoài nghiêm túc vừa nói, sợ mình sẽ bỏ quên mất thông tin hữu ích nào đó.

Chờ giáo sư đi khỏi, cậu bồn chồn mà nuốt nước miếng, đôi mắt xanh tràn ngập sự lo lắng.

Harry nghe thấy tiếng của cậu bạn tóc đỏ Weasley mới làm quen khi ở trên tàu cao tốc, cậu ta đứng không xa chỗ cậu đang cùng bạn khác bàn tán về nghi thức phân loại nhà, những điều cậu ta nói khiến cho mọi người kinh ngạc còn có người nhỏ giọng cảm thán. Riêng cô bạn thân Anne của cậu thì vẫn dùng đôi mắt sáng quắc mà nhìn chăm chăm vào cậu nhóc quý tộc tóc bạch kim kia.

Tâm trạng của Cứu Thế Chủ nhỏ đang nặng nề đột nhiên trở nên nhẹ nhàng hơn, bị thôi học ở Hogwarts cũng không sao, cùng lắm thì cậu quay trở về trường học cũ để học tiếp cũng không sao cả.

"Ban nãy, lúc ở trên tàu, tôi nghe nói Cứu Thế Chủ đã đến Hogwarts." Một giọng nói vang lên rõ ràng, người nói chính là người có mái tóc bạch kim kia, "Xem ra lời đồn đó là sự thật."

Nụ cười trên mặt cậu ta có phần rụt rè nhưng cũng có sự ngạo mạn, nói thật, nụ cười của cậu ta thật sự làm người ta ghét vô cùng. Harry cũng quay qua nhìn thẳng vào mặt cậu ta.

Sau khi xác định được chỗ đứng người mình nhắc đến, cậu ta nhìn Harry cười, vươn tay phải về phía cậu, "Tớ là Draco, Draco · Malfoy."

Harry hơi do dự, nhưng Anne đứng bên cạnh lại vô cùng hưng phấn mà đẩy cậu, cô nàng cũng thuận tay mà tát nhẹ vào mặt cậu phù thủy nhỏ tóc đỏ đằng sau đang cố gắng nín cười. Cậu bé mắt xanh theo phản xạ nhìn về phía cậu trai tóc bạch kim mỉm cười, vươn tay nắm lấy bàn tay đang vươn về phía mình của cậu ta.

"Còn tớ là Harry, Harry · Potter. Thật vui khi được biết cậu."

Không để ý đến nhóm phù thủy nhỏ sau khi nghe đến tên của mình mà nhốn nháo một phen, Harry vẫn tiếp tục trò chuyện với Draco trong sự ngại ngùng.

Draco cảm thấy rất vui vẻ, cậu ta hưng phấn tới mức gương mặt vốn tái nhợt của cậu ta xuất hiện một tia đỏ ửng. Ở thế hệ phù thủy trẻ của bọn họ, đứa trẻ nào cũng cùng câu chuyện về vị Cứu Thế Chủ kia lớn lên, bản thân Draco cũng không ngoại lệ thậm chí bản thân cậu ta vẫn luôn hy vọng sẽ được thấy người thật.

Thật sự rất gầy, so với con gia tinh nhỏ nhất ở gia tộc cậu ta còn muốn to hơn Harry - Draco lặng lẽ đánh giá cậu bé đang đứng trước mặt mình.

Cậu ta ho vài tiếng nhằm che giấu đi sự ngại ngùng của bản thân, Draco đọc được trong mấy tờ báo luôn ghi rằng Harry được nuôi dưỡng và lớn lên như một vương tử trong gia đình họ hàng ở giới muggle. Nhưng bây giờ nhìn bề ngoài của Cứu Thế Chủ trước mặt, cậu ta bắt đầu cảm thấy nghi ngờ những thứ mình đã đọc được trên báo, tuy biết hỏi việc này thì sẽ rất khiếm nhã nhưng cậu ta thật sự không kiềm nén được sự tò mò nên đành khéo léo, dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói, "Harry..... trông cậu... thật sự rất gầy."

Dù bị Draco gọi thẳng tên thân mật nhưng Harry lại không hề cảm thấy phản cảm với cậu ta mà chỉ thấy người bạn này thật sự thú vị và cũng có phần hợp nhau, vì trong nhóm phù thủy trẻ ở đây, Harry là thấp nhất nhưng đối diện với cậu, Draco lại cũng không cao hơn là bao nhiêu.

"......" Draco nhìn Harry mỉm cười, còn đang tính nói gì đó thì giáo sư MgGonagall mang vẻ mặt nghiêm túc đã xuất hiện sau lưng nên cũng chỉ đành im lặng mà quay về vị trí cũ, đám bạn kia lại tiếp tục bu quanh cậu ta.

Anne cứ như chỉ đợi đến lúc Draco quay đi thì đã nhanh tay kéo cậu bạn thân của mình lại, cũng biết hối lỗi mà nhìn người vừa bị mình tát một cái - Ron cười một cái, sau đó quay sang Harry vẻ mặt gian ác cười khì khì, hỏi cậu: "Cậu cảm thấy cậu ta là người thế nào?"

Cậu hiểu rõ tính của cô bạn thân, gương mặt có chút ngượng ngùng, nói nhỏ: "Tớ cảm thấy cậu ta là người tốt, tớ tin chắc bọn tớ có thể thành bạn tốt."

"Chỉ là bạn tốt thôi à...." Anne nhỏ giọng lẩm bẩm, trong giọng cô có chút chán nản nhưng nhìn thấy cậu bạn mình đang ngại đến sắp đào lỗ chui xuống đất, cô chỉ hận sắt không thể rèn thành thép mà kéo lấy tay Harry: "Harry, cậu dễ ngại như vậy thì sau này sao mà kiếm được bạn đời đây?"

Quan trọng hơn là cứ như vầy thì làm cô có thể thành công được chứ....

Cho nên mới nói, Anne, đầu óc cậu toàn nghĩ gì đâu không!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net