Chương 4.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần đây mỗi lần xuất hiện ở nơi đông người, Cậu Bé Vàng của Gryffindor luôn mang khuôn mặt mệt mỏi đến mức người ta có cảm tưởng cậu sắp ngắt xỉu tới nơi, tuy nói là nơi đông người nhưng cũng chỉ là ở sảnh đường vào giờ ăn, lúc lên lớp và phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor.

"Không thể tin được, đến cả Hồ Đen cậu ấy cũng không đi!" Một cô nàng Hufflepuff ngồi trong góc gào khóc với bạn mình, bình thường cô chỉ có thể gặp Harry vào giờ ăn ở sảnh đường và lúc giải lao, bản thân cô nàng rất thích Cứu Thế Chủ nên luôn tìm cách để được gặp cậu. Mặc dù bây giờ khắp nơi đều là tin tức việc Harry Potter sẽ là phu nhân tương lai của tên Malfoy nhưng cô vẫn không muốn từ bỏ theo đuổi người trong mộng.

Đúng là vì tình yêu, con gái sẽ luôn dũng cảm theo đuổi lấy.

Biết rằng bản thân mình ngày càng ít có cơ hội tiếp cận đến Cứu Thế Chủ, nhiều phù thủy nhỏ có chút buồn rầu, buồn thì buồn đó nhưng họ lại thật sự không dám đứng ra khiêu khích quyền uy đầy đáng sợ của Xà vương nhà Slytherin.

Đám người len lén ngước đầu nhìn một Ravenclaw đang bị nọc độc của giáo sư Snape phun đến sắp òa khóc thật to, ánh mắt của ưng nhỏ đang hứng chịu đã ngập nước tự bao giờ. Cả nhóm người ngồi bên này chỉ biết run run cúi đầu xuống.

Tuy Harry vẫn tiếp tục trải qua những hình phạt cấm túc đầy gian nan, thì nhóm phù thủy nhỏ ở trường vẫn sinh hoạt bình thường, ôm trái tim hừng hực sức sống và rồi cuộc thi Tam Pháp Thuật nhà nhà mong chờ cũng đã tới.

Cuối tháng mười, Anh Quốc bước vào thời gian lạnh giá, trời cũng mưa nhiều hơn, dẫn đến thời tiết theo đó trở nên lạnh đến thấu xương.

Harry dùng sức giữ chặt áo choàng trên người hy vọng sẽ giúp bản thân ấm áp thêm một tí, Hermione đứng kế bên run bần bật, cô nàng tóc xù cố gắng dùng chú giữ ấm mặc dù giữa trời gió rét lạnh lẽo như vầy thì không có tác dụng gì mấy.

"Tớ nói này!" Hermionr bực bội không tiếp tục cố gắng dùng chú giữ ấm nữa, cô nàng xoa xoa cánh tay lạnh lẽo của mình, giọng điệu cau có mà nói, "Tại sao chúng ta lại phải ra tận đây để đi tiếp đón trong khi có thể ngồi lại trong sảnh đường ấm áp để đọc sách hả?"

Harry mặt cứng đơ vì lạnh, cố gắng nở nụ cười an ủi rồi nhìn về phía người bạn thân còn lại.

Ron bên cạnh ăn mặc cũng không khác gì Harry và Hermione, thậm chí cậu ta còn không kéo chặt thắt lưng của áo choàng như thể Ron không hề cảm nhận được sự giá rét của những cơn gió đang thổi như hai người bạn của mình, vẻ mặt cậu ta hưng phấn, đầy chờ mong mà nhìn lên bầu trời.

Trên bầu trời xuất hiện một cỗ xe ngựa màu lam có kích thước tương đương với một căn phòng nhỏ, lướt nhẹ nhàng qua những tán cây của Rừng Cấm, nó hướng đến Hogwarts gào thét bay tới, sau đó suýt chút nữa đã đâm trúng vài học sinh nhà Gryffindor đứng ở phía trước. Harry đứng cách không xa cũng vô tình bị một học sinh Hufflepuff đang cuống quít lui về sau giẫm lên chân, cậu đau đến mức phải nhe răng trợn mắt nhảy lò cò.

Trong khung cảnh ồn ào như vậy, không biết vì sao, Cứu Thế Chủ theo phản xạ nhìn phía tên quý tộc bạch kim đang ở trung tâm của nhóm Slytherin năm tư, quả nhiên hắn ta cũng nhìn về phía cậu, trong đôi mắt xanh xám của hắn tràn ngập sự cười nhạo dành cho Harry.

Cậu chỉ hừ lạnh, không thèm để ý đến tên sẽ thành Tử Thần Thực Tử trong tương lai đó nữa.

Mà người vẫn luôn đi bên cạnh Draco - Astoria:.....

Ngay từ lúc nhìn thấy Cậu Bé Sống Sót xuất hiện thì cô ta đã ngay lập tức nhìn chằm chằm vào cậu.

Harry đột nhiên cảm thấy có chút tức giận, quay đầu lại nhìn về phía chiếc xe ngựa đã dừng lại trên mặt đất ẩm ướt, trơn trượt.

Sau đó, cậu nhìn thấy phu nhân Maxime cao lớn đến từ trường học Beauxbatons cùng với nhóm 12 người bao gồm cả nam và nữ khoác áo choàng xanh lam. Còn có cảnh khiến cho mọi người kinh ngạc há hốc chính là thuyền buồn đến từ trường Durmstrang từ dưới nước trồi lên, phù thủy nam ở trường đó phải công nhận là vóc người của họ thật cao lớn.

Thầy Dumbledore sau khi cùng hai vị hiệu trưởng từ hai trường kết thúc màn chào hỏi xã giao thì liền dẫn đường nhóm người đi đến cửa lớn của đại sảnh, hướng về phía trong sảnh đường Hogwarts.

Dù đã được các chủ nhiệm của nhà cảnh cáo và nhấn mạnh việc phải yên lặng nhưng khi nhìn đến Victor · Krum, một số người thậm chí có cả vài Slytherin cũng không kìm nén được sự phấn khích của bản thân.

Harry một lần nữa nhìn nhóm người ở Hogwarts đang muốn tràn ra, nhanh chóng bao vây lấy anh chàng cao lớn ở trường Durmstrang chỉ vừa mới xuất hiện.

Không chỉ có các nam sinh, trong nhóm người đó còn có cả một số nữ sinh đang hưng phấn vô cùng, cậu thậm chí còn thấy được các nữ sinh Slytherin vốn ngạo mạo đã lấy son môi và khăn tay ra.

Harry khiếp sợ cũng không lạ, ở Hogwarts, Victor vốn luôn nổi danh với tài năng của bản thân dù vậy cũng có không ít Ravenclaw vốn đã là những con mọt sách, nhà Slytherin thì luôn là những con rắn ngạo mạn cùng với vài người không có hứng thú gì, điển hình thì bên cạnh Harry cũng có một người như vậy.

Hermione giữ chặt tay áo của Harry, cắn răng chịu bị một nhóm người cùng nhà xô xô đẩy đẩy, nhịn không nổi nữa cô tức giận nhìn về phía Harry: "Thật kinh khủng, tớ chỉ muốn yên tĩnh đọc sách thôi!"

Cậu bé mắt xanh không có ý kiến gì vì cậu cũng cảm thấy bất lực trước tình cảnh hiện tại, phát hiện một người nhà Hufflepuff đang phấn khích quá độ mà sắp xô ngã Hermione đang đứng gần cậu ta, Harry nhanh chóng kéo tay cô bạn thân tránh ra một chút, giúp cô ngăn cản đám người đang phát cuồng kia lại dù cậu cũng đang bị họ ép sắp ngất đến nơi, nói gì thì nói, Hermione cũng chỉ là một nữ sinh nhỏ bé thôi.

Nhưng Harry lại không nghĩ tới việc cậu đang trong thời gian dậy thì, tuy hằng ngày đều ăn đầy đủ nhưng nếu đem so với Hermione thì cơ thể cậu cũng chả cứng cáp hơn bao nhiêu, lại còn thêm cậu mới kết thúc chuỗi ngày tháng bị cấm túc dưới hầm của giáo sư Snape. Bởi vì thế, vài người trong lúc hỗn loạn đã nhìn thấy Cứu Thế Chủ của giới phù thủy và Cô Nàng Biết Tuốt của Gryffindor liên tục bị đẩy quay đẩy lại như con lắc đồng hồ.

Tí sau khi vào tới sảnh đường, hai người Hermione và Harry mới có thể thở phào một hơi, cả người run rẩy mà đi lại bàn dài nhà Gryffindor ngồi xuống, nhìn thôi cũng đủ biết là bị sự nhiệt tình thái quá của nhóm phù thủy trẻ làm cho hoảng sợ. Ron cố ý ngồi phía đối diện, gần cửa ra vào bởi vì Krum và đám bạn của anh ta còn đang đứng ngay cửa, họ còn chưa xác định được nên ngồi ở chỗ nào.

Cuối cùng thì học sinh trường Beauxbatons chọn ngồi ở bàn dài Ravenclaw còn học sinh Durmstrang thì chọn ngồi bên bàn nhà Slytherin.

Ngồi bên này, Ron tràn ngập thất vọng, cậu ta luyên thuyên có thể dâng giường nằm của mình cho Krum, cũng có thể vì anh ta mà dọn giường còn bản thân thì đi nằm giường gấp nhưng đáng thương thay chả ai chịu nghe cậu ta lảm nhảm cả.

Đợi sau khi sảnh đường của Hogwarts cuối cùng cũng chịu yên tĩnh, hiệu trưởng Dumbledore đứng lên, nói "Các nữ sinh, các giáo sư, những linh hồn,.... Đặc biệt là những vị khách, buổi tối an lành." sau đó ông nhìn về phía các học viên khác trường, mỉm cười, "Chào mừng mọi người đến với Hogwarts. Ta hy vọng rằng nơi này sẽ giúp mọi người cảm thấy thoải mái dễ chịu và vui vẻ như ở nhà."

Một nữ sinh Beauxbatons vươn tay giữ lấy khăn quàng cổ, khóe miệng giương lên nụ cười giễu cợt, chính xác là vậy.

"Không ai ép cô phải ở lại cả!!!" Hermione khẽ rít lên khi nhìn thấy hành động của cô gái kia, cô nàng vẫn luôn rất kính trọng hiệu trưởng Dumlbedore.

"Cuộc thi sẽ chính thức bắt đầu vào giữa mùa hè năm sau." Thầy Dumbledore tuyên bố, "Hiện tại, mọi người không cần khách sáo, cứ việc thoải mái dùng bữa."

Sau khi nghe tiếng rít của Hermione, Harry và Ron cảm thấy sợ hãi cô bạn thân, cùng nhỏ giọng an ủi cô bạn từ nãy giờ vẫn luôn trong trạng thái bực bội không yên.

Chuyện Hermione nổi khùng như vậy cũng là điều đương nhiên, từ đầu đã không được yên tĩnh ngồi ở nơi ấm áp đọc sách mà lại phải đứng rất lâu trong gió rét để đón người, vào trong thì lại bị chen lấn, đẩy qua đẩy lại muốn hoa mắt chóng mặt, bây giờ thì lại nghe thấy tiếng cười khinh thường từ người khác về vị hiệu trưởng đáng kính của họ.

Harry và Ron đều thầm đồng ý rằng lý do thật sự khiến Hermione nổi giận là ở vế sau.

Quả nhiên, mọi mọt sách thật đáng sợ mà. Hai người họ thầm nghĩ như vậy vì khi lén đưa mắt về phía nữ sinh Beauxbatons kia thì thấy các học viên nhà Ravenclaw đều tỏ thái độ không vui nhìn cô ta.

-------------------

P/s: Toi mới thi về, kết quả rất tốt nên edit liền chương 4, rồi up cho mọi người đọc :33 Chương này được chia thành 2 phần, up phần 1 trước còn phần 2 khi nào zui thì up sau =)))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net