Chương 6.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả hai vừa mới rời khỏi phòng sinh hoạt chung Gryffindor thì liền gặp một học trưởng đang vội vàng chạy tới, khi vừa thấy Harry thì liền đi chậm lại, gương mặt thể hiện sự ghét bỏ, "Đồ đê tiện."

Harry cuối thấp đầu, uể oải còn chưa kịp đáp trả lại anh ta thì "cốp", tên học trưởng vừa sỉ nhục cậu đã đâm đầu vào bức tranh của The Fat Lady rồi ngã xuống đất.

Vị phu nhân béo cực kì tức giận trước hành động của học trưởng, bà không ngừng lớn tiếng mắng anh ta thô lỗi dẫn đến sự hóng hớt, nhiều chuyện của mấy bức tranh xung quanh.

Anh ta khó khăn đứng dậy, xoa xoa cái mũi đau của mình, chợt nhớ lại việc gì đó liền quay phắt lại nhìn bóng lưng đang khuất dần của Cứu Thế Chủ mà hoảng sợ.

Cái cái cái gì kia!! Dây chuyền của gia tộc Malfoy! Hoa văn pháp thuật trên đó vừa cường đại vừa mỹ lệ!

Lạy bình hoa của Merlin! Cha ơi, Cứu Thế Chủ và gia tộc Malfoy thật sự muốn liên hôn! Này có phải là âm mưu của Malfoy với lão Dumbledore hồ đồ khônggggg!

Kỳ thật, không phải ai ở Gryffindor cũng tôn kính vị bạch phù thủy này, cũng bởi lo ngại đến người sẽ cản trở lợi ích của gia tộc mình.

Học trưởng sờ sờ lại cái mũi thì phát hiện mình đã đau đến mức chảy máu, nhưng cũng kệ và anh ta cũng bỏ qua luôn ý định về ký túc xá lấy sách, vội vàng chạy đi viết thư, anh ta muốn báo cho cha của mình biết việc này.

Đương nhiên, hai người bọn Harry đang vội vàng tránh né cũng không chú ý đến hành vi kì quái của anh ta.

Hermione cắn cắn môi, quay đầu nhìn học trưởng đang chạy về phía bức họa ở đằng sau, lại nhìn sang Harry tâm trạng đã xấu đi rất nhiều: "Harry, đừng buồn, rồi bọn họ sẽ biết được bồ không sai."

"Nhưng hiện tại bọn họ không nghĩ như vậy, Mione."

Hermione thở dài một hơi: "Coi nào, bồ đừng nghĩ về nó nữa, chúng ta đi ăn sáng trước đi, bụng mình đang kêu gào rồi này."

Cô phù thủy đầu xù giờ chỉ mong muốn giúp bạn thân tránh mấy việc vô nghĩa làm cậu buồn phiền, cô biết điều này sẽ khó, nhưng chỉ vì ghen tị mà vô tri làm người khác thương tâm chính là lãng phí thời gian.

Hai người vừa rẽ vào một ngõ nhỏ thì gặp một nữ sinh tóc vàng xinh đẹp.

Cô nàng vừa nhìn thấy hai người liền hưng phấn, nữ sinh tóc vàng là một trong số ít các Hufflepuff không vì sự việc mà nhiều người gọi là "việc làm đê tiện của Harry" mà ghét cậu, bởi vì hiện tại gần như tất cả nhà lửng đều ghét cậu, thậm chí là cả viện trưởng của Hufflepuff.

"Chào Harry."

Đi cùng với câu chào hỏi của cô là một màn âm thanh bị vang dội.

"??"

Harry ngơ ngác, Hermione cũng ngẩn người ra, bởi vì cậu không biết tại sao chỉ mới một giây trước vừa gặp nhau thì nữ sinh tóc vàng đã phấn khích chào mình như vậy rồi một giây sau cô nàng khiếp sợ mà đâm đầu vào tường còn Hermione thì không biết cách nào có thể giấu đi ý nghĩa dây chuyền mà Harry đang mang.

Cậu yên lặng quay qua nhìn bạn thân, cô cũng trầm mặc nhìn lại cậu.

Giây tiếp theo, cô quả quyết nắm lấy cánh tay Cứu Thế Chủ mắt xanh, kéo cậu đi vòng qua nữ sinh Hufflepuff đang che đầu ngồi xổm.

"Mione...?"

Hermione thoáng quay đầu nhìn bạn thân mỉm cười: "Bồ sẽ bỏ lỡ bữa sáng đấy Harry, với lại mình tin tiểu thư Jesse sẽ tự biết chăm sóc tốt với bản thân thôi."

Harry vẫn còn khó hiểu: "Hả? Từ từ nào Mione, bồ không thấy kỳ lạ hả? Sao cô ấy và cả học trưởng ban nãy đều đâm đầu vào tường vậy?"

Quan trọng là nhìn thấy cậu xong họ mới đụng tường, nhìn cỡ nào cũng không thấy trùng hợp!

"Vậy hả?" Harmione trả lời rất tự nhiên, mặt cũng mê mang nhìn cậu như thật sự là chẳng biết gì cả, suy nghĩ một tí nói thêm: "Học trưởng chắc là do không cẩn thận thôi."

Thật sao... Harry nghi hoặc nhìn chằm chằm cô bạn thân.

"Còn Jesse cũng giống như vậy." Hermione nói như đinh đóng cột, thuận tiện vòng qua một học sinh vô tình chú ý đến dáng chạy bạt mạng của hai người.

"Rầm...." Học sinh kia vừa nhìn thấy Harry liền ngã lăn xuống lầu.

"Bồ chắc chứ Mione?...." 

......

Chờ đến lúc hai người thở hồng học vì chạy đến trước cửa đại sảnh thì đã thành công dọa sợ sáu người.

"Ha... A... Harry, chúng ta mau vào thôi, không bánh mì sẽ lạnh ngắt đó." Hermonie thành công chen ngang lời Cứu Thế Chủ đang tính nói, nhanh chóng đẩy cậu đi vào bên trong sảnh.

Hiện giờ quan trọng nhất là làm càng nhiều người biết đến việc Harry đã được công nhận, lôi kéo được càng nhiều người càng giúp hai người họ nhận rõ quan hệ hai bên... Không đúng, là giúp Harry nhận thức rõ bản thân!

Trong sảnh có tinh linh nhỏ dùng ma lực duy trì độ nóng của đồ ăn thì làm sao bánh mì có thể bị nguội!

Harry có chút bất đắc dĩ, cậu cảm thấy trải qua một đêm thái độ của mọi người ai cũng kì quái ngay cả Hermione thông minh cũng không kém. Không đúng, bắt đầu từ ngày hôm qua, mọi chuyện đều đã kì quái rồi, cậu ủ rũ đưa tay búng búng mặt huy chương với dây chuyền trước áo chùng.

Ngày hôm qua lúc nói chuyện, cậu tính không mang chúng theo nhưng Ron lại liên tục nhắc nhở cậu phải mang theo vì để phòng một vài người có ý định xấu xa dùng bùa chú lên cậu.

Harry ngoan ngoãn để yên cho cô bạn thân đẩy vào đại sảnh thì phát hiện mọi người đều đang nhìn chằm chằm mình.

Cậu không biết tất cả mọi người đều đang chờ xem Cậu Bé Sống Sót xuất hiện, vì ba tuyển thủ kia đều đã xuất hiện chỉ còn một mình cậu vẫn chưa đúng giờ đến bàn dài trong đại sảnh mà thôi.

Nhóm phù thủy nhỏ phải công nhận rằng suy nghĩ của bọn chúng đối với chuyện của cậu phải nói là rất hỗn loạn, Harry nổi tiếng khắp Châu Âu với danh Cứu Thế Chủ, khi đủ tuổi lại trở thành học sinh của Hogwarts. Tuy rằng bọn họ vừa khinh thường hành vi gian lận của cậu để tham gia Cúp Tam Pháp Thuật nhưng cũng vừa hy vọng cậu có thể chiến thắng cuộc thi.... Hoặc ít nhất là đừng thua quá thảm.

Khi nhìn đến hai đồ vật rõ ràng không thuộc về cậu thế mà lại nằm trên người cậu, bàn dài của đám rắn nhỏ Slytherin dừng lại vài giây, sau đó lại như không có việc gì buông dao nĩa trên tay xuống.

Không chỉ có mỗi mình chủ nhiệm khoa đang ở phía trên nhìn đỉnh đầu họ chằm chằm đâu...

Còn có cả Malfoy...

Giáo sư Snape lẳng lặng ngồi trên ghế giáo sư, nhìn con sư tử nhỏ mắt xanh bị đẩy vào trong, ông có như không liếc về phía áo chùng phù phủy của Harry săm soi thấy bên cạnh huy chương màu đen của mình là dây chuyền mang gia huy tiêu chuẩn Malfoy đầy quen thuộc, cũng không nói gì mà chỉ đứng lên kết thúc bữa sáng sớm hơn mọi ngày nửa tiếng.

Lượng thứ tha cho người nào đó cũng không đến mức ngu xuẩn đến mức tự cho mình là lợi hại mà không sử dụng đồ vật ông đưa, mà con trai đỡ đầu của mình - Draco, xem ra hai đứa nó ở chung cũng không tồi, vậy thì con khổng tước kiêu ngạo nào đó còn đang ở lì trong văn phòng của ông có thể đi rồi. Chủ nhiệm nhà rắn tức giận thở một hơi dài.

Mà ngay lúc đó, học viên Durmstrang đang ngồi ở bàn dài Slytherin đồng loạt trừng lớn mắt, nhất thời nhìn về phía hiệu trưởng của mình ngồi phía trên bàn giáo sư mà ngay cả Karkaroff cũng kinh ngạc đến đơ mặt.

Môn học đầu tiên trong chương trình của bọn họ chính là học về tất cả gia huy của toàn bộ các dòng dõi quý tộc lâu đời ở Châu Âu thì chắc chắn sẽ không có chuyện nhìn không ra được biểu tượng của Malfoy. Huống hồ, sản nghiệp của Malfoy ở nước Đức khổng lồ như thế.

Harry đi dọc theo bàn ăn, lo lắng liếc nhìn về phía nhà Slytherin thấy họ dường như không có phản ứng gì liền lén lún thở phào, nhanh chóng đi đến bàn ăn Gryffindor ngồi xuống vị trí quen thuộc, cậu không muốn cứ chôn chân ở ngay cửa, nhìn rất ngốc.

Chỉ trong một cái chớp mắt cậu vừa quay đầu về phía bàn Gryffindor---

"Phụt...." Một nữ sinh xinh đẹp của Beauxbatons phun toàn bộ nước trái cây đang uống ra, dẫn đến cô nàng sặc mà ho khan một trận nhưng cũng không quên đưa tay kéo áo bạn thân đang ngồi bên cạnh mình.

Bạn thân của cô chính là nữ sinh vô cùng xinh đẹp mỹ lệ có mái tóc bạch kim giống với nhà Malfoy đến tám chín phần, Fleur· Delacour -  người mang dòng máu Veela. Fleur nhìn cô bạn thân thô lỗ kéo áo mình, cô bực mình quay sang: "Cậu làm sao vậy?"

Bộ dạng lúc tức giận của cô cũng rất xinh đẹp... Những nam sinh vẫn luôn lén lút nhìn Fleur bỗng chốc thần hồn điên đảo.

Nhưng bạn thân cô vì quá hoảng sợ cũng không để ý đến Fleur đang tức giận vì hành động thô lỗ của mình, cô nàng chỉ tay về phía Harry rồi lại chỉ về phía Malfoy, ghé sát thì thầm với Fleur điều gì đó, tay chân không ngừng múa may minh họa làm cô cũng tò mò.

Fleur ngừng di chuyển con dao trên tay, nhìn về hướng bạn tốt đang khua tay múa chân, ngay lập tức con dao của cô rớt xuống khăn trải bàn, may mắn là khăn trả bàn khá dày nên đã không tạo ra âm thanh lớn.

Harry đang cúi đầu, vừa ổn định bản thân ngồi xuống xong xuôi, liền cảm thấy không ổn.

Vì sao nhóm người Slytherin và một nửa Ravenclaw đều đang nhìn chằm chằm cậu vậy......

Một ít học trưởng Gryffindor đang nhìn về những người kia, thấy là lạ liền nhìn về phía ngọn nguồn, tức khắc hơn phân nửa bọn họ liền run rẩy, đồ ăn trên tay cũng rớt xuống, lãng phí hết quá nửa bữa ăn.

Ở đây có không ít nữ sinh đã từng tỏ tình với Harry hay Draco đều phát ra âm thânh khóc than nho nhỏ.

Lúc trước có tin đồn hai người họ bên nhau nhưng nhìn Cứu Thế Chủ căn bản không hề ra dáng rằng mình đang hẹn hò với Malfoy hay chút phản ứng nào nên bọn họ vẫn rất yên tâm, suy nghĩ không sao cả..... Không nghĩ tới việc Harry thế mà đã đồng ý trở thành phu nhân tiếp theo của gia tộc Malfoy... Này có khác gì là xác nhận quan hệ của hai người họ không hảaaaa?

Như vậy cũng chứng mình được.... Hai người Draco và Harry yêu nhau chân thành chứ hả....

Không ít nam sinh cũng khóc thầm.....

Nhất thời, toàn bộ đại sảnh hỗn loạn đến cực điểm so với việc biết được Harry là tuyển thủ thứ tư tối qua cũng không kém cạnh.

Harry bắt đầu mơ hồ nhận ra được điều gì đó, quay sang nhìn vẻ mặt đang cười mỉa của Hermione lại nhìn sang Pansy đang bày ra dáng vẻ đau lòng ôm lấy Malfoy, cậu hoài nghi nhích lại gần Hermione hỏi nhỏ: "Mione, bọn họ làm sao vậy? Tớ có vấn đề gì hả?"

"...." Cô nàng im lặng, thật sự không biết trả lời như thế nào.

Đột nhiên, Harry nghe sau lưng mình có tiếng gọi, âm thanh không lớn như lại vang, chắc hẳn đã dùng "Sonorus".

"Harry..." âm thanh ấy lười nhác nói tiếp: "Dùng sai mặt dây chuyền rồi." Tuy rằng không muốn thừa nhận người nhắc mình là Malfoy nhưng cậu vẫn nhận lấy sự tốt bụng bất ngờ này của hắn, nghiêng nghiêng đầu nhỏ giọng nói: "Cảm ơn..."

Hắn phiền muộn gật đầu coi như đã nghe thấy lời cảm ơn, đứng lên không nói thêm lời nào cùng nhóm Slytherin năm tư rời đi.

~~~~~~~~~~~~~~

Ngày Edit xong: 9/6/2022


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net