Phiên ngoại 7. Viên mãn (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Vậy là... - Ron há hốc.

- Vậy là...? - Hermione sững sốt.

- Sắp kết hôn rồi??

Hermione và Ron thiếu điều hét lên. Harry vội ra hiệu cho hai người yên lặng. Tại quán cà phê này đã có không ít người để ý thấy sự kì lạ từ bàn bọn họ rồi.

- Trời ơi, Harry, bồ sao lại bỏ cuộc chơi sớm thế? - Ron mếu máo, muốn nhào đến ôm Harry nhưng bị Hermione nhẫn tâm kéo cổ áo lại.

- Này là chuyện sớm muộn, có gì đâu mà ngạc nhiên? - Hermione sau vài phút không kiềm nén được cảm xúc đã nhanh chóng bình tĩnh. Lúc này bọn họ tốt nghiệp được một thời gian, dù Hermione quyết chí hoàn thành xong năm học cuối cùng mới bắt đầu công việc thì thành tựu mà cô nàng đạt được so với hai người kia chẳng kém cạnh gì. Bởi thế, tính ra Draco cùng Harry đã quen nhau ước chừng năm sáu năm rồi, thời điểm chín muồi thì sẽ đi đến quyết định này thôi.

Hermione cảm thán, thì ra đã lâu như vậy rồi.

- Vậy, bọn mình giúp gì được cho bồ? - Ron thôi không hốt hoảng nữa, hào hứng góp lời. Trong số bọn họ, Harry là người đầu tiên kết hôn đó, phải tổ chức cho hoành tráng mới được.

- Ừm... Mình không biết cần những gì. - Harry bối rối. Cậu có tìm hiểu mấy chuyện này bao giờ đâu?

- Nếu chưa bắt đầu gì thì sẽ có nhiều việc để làm lắm. - Hermione gõ cằm. - Draco đâu?

- À. - Harry ho khan vài tiếng. Xui rủi thế nào, những ngày này Draco lại bị điều đi công tác dài hạn, chưa biết khi nào mới về.

- Gì chứ? - Ron bất mãn, Hermione cau mày. Nhưng thôi, chuyện này bản thân Draco chắc cũng chẳng muốn.

- Chúng ta cứ lên kế hoạch xem sắp tới cần chuẩn bị những gì đã. Rồi từ từ xử lý từng chút một. - Hermione đưa ý kiến.

- Ừ. - Harry gật đầu một cái. Ba người ngồi nói chuyện thêm một lúc nữa rồi mới trở về nhà mình. Hermione chỉnh lại lớp áo dạ dáng dài, bao lấy lớp áo len cổ lọ trắng muốt khiến cho gương mặt vốn xinh đẹp lại càng toát lên sự mỹ miều, yên tĩnh đứng tại điểm hẹn với ai đó từ trước mà đợi. Cô đút một tay vào túi áo, tay còn lại cầm điện thoại, có vẻ như đang tìm số điện thoại nào đó.

Tiếng tút tút kéo dài, không bao lâu sau đầu bên kia đã lập tức bắt máy. Hermione cùng đối phương trao đổi vài câu ngay trước khi chiếc xe ô tô sáng bóng đen tuyền dừng lại trước mặt. Kính xe mở ra, Pansy với gương mặt bình thường luôn khó chịu nở nụ cười yêu chiều. Điệu cười khiến nhân viên công ty cô rùng mình mấy ngày chưa hết này vừa hay chọc Hermione xóa đi vết chau giữa mày. Hermione cất điện thoại trở lại túi, đi vòng sang ghế phó lái ngồi vào.

- Có chuyện gì khiến em khó chịu à? - Pansy đánh tay lái, hòa vào dòng xe tấp nập. Dù chăm chú, cô vẫn dư sức để ý biểu cảm của người bên cạnh. Có lẽ đã thành thói quen rồi.

- Cũng không có gì đâu. Ban nãy thì có, giờ hết rồi. - Hermione đưa tay đỡ cằm suy nghĩ.

- Sắp tới chắc em sẽ hơi bận rộn.

- Bình thường em còn chưa đủ bận rộn à? - Pansy trêu chọc. Hermione liếc mắt nhìn một cái, thầm cảm thán. Người này vẻ ngoài bao nhiêu năm vẫn hoàn mỹ như vậy, hay phải nói, năm tháng qua đi đã lấy mất vẻ thanh xuân của cô, nhưng để lại sự mặn mà quyến rũ. Trông lớp áo vest kia đi, cộng với đồng hồhàng hiệu nằm gọn trên cổ tay tinh tế, lớp trang điểm sắc bén cùng son đỏ mọng, Hermione nhìn góc độ nào cũng thấy Pansy toát ra vẻ phong độ ngời ngời.

- Sao? Em có việc gì? - Pansy kéo Hermione đang chết chìm trong nhan sắc người yêu mình trở lại.

- Em với Ron giúp Harry chuẩn bị đám cưới. - Hermione ho khan vài tiếng hòng giấu đi sự xấu hổ.

- Gì? Tên kia cuối cùng đã chịu cầu hôn người ta rồi à? - Pansy ngạc nhiên, nhưng rất nhanh cô đã bật cười. Cặp đôi lằng nhằng này về chung một nhà thì cô cùng em yêu nhà cô không cần lo lắng ngày đêm nữa.

- Ừm. Chị biết đấy, em phải giúp Harry, tất nhiên rồi.

- Vậy là ngoại trừ thời gian em cống hiến hết mình cho công việc, em còn phải đi giúp đôi phu phu đó chuẩn bị đám cưới. Lúc nào em mới dành thời gian cho tôi được?

- Chị cứ tính toán với Harry đi, sau khi xong xuôi mọi việc em sẽ sang nhà Ron ở nhờ luôn, khỏi cần về nhà. Như vậy mới đúng là không có thời gian dành cho chị. - Hermione cười cười, nụ cười ấy của cô xinh đẹp đến chói mắt.

- Ha, em dám? - Pansy híp đôi mắt lại, chân ga đạp mạnh hơn, gần như lao về hướng dinh thự nhà Parkinson.

- Yên tâm đi, sau hôm nay em sẽ tạm thời không xuống giường được đâu, tình yêu ạ.

.

.

.

.

.

- Chúng ta đi tìm chỗ tổ chức hôn lễ, chọn quần áo, rồi... Thiết kế thiệp mời? - Ron gãi đầu nhìn những ghi chú mà mình lưu lại trên tờ giấy nhàu. Chuyện kết hôn là đại sự cả đời, bọn họ đều không muốn làm sơ xài. Nhưng tiếc là trong số 4 người bọn họ, làm gì có ai có kinh nghiệm lên xe hoa đâu?

- Mấy chuyện phức tạp cứ ném cho tên Draco kia đi. - Pansy nhón tay lấy tờ giấy trong tay Ron, xem qua. Sau đó cô nàng gọi nhân viên đến mượn cây bút mực, ngồi tại bàn mà gạch bỏ vài mục không cần thiết.

- Để xem, chọn thiệp mời, đi xem nơi tổ chức hôn lễ. Mấy cái này Draco đều có chuẩn bị qua hết rồi. Thiệp mời thì chưa có quyết định cuối cùng, nơi tổ chức thì cậu chỉ cần đến xem qua có cần chỉnh sửa gì thêm nữa là được. - Pansy thành thạo khoanh một hình tròn ở mục cuối.

- Thứ quan trọng nhất, cũng là cái mà Draco hắn muốn đích thân chuẩn bị nhất nhưng không được đây. Chọn lễ phục.

- Lễ phục ha. - Hermione ngồi cùng xoa cằm. Đúng là cái này là phần thú vị nhất thiệt.

- Hắn có đề cử mấy chỗ đáng tin. Nhưng Harry, chắc cậu không muốn hắn đoán trước được mẫu lễ phục mà cậu sẽ mặc ngày hôm đó đâu nhỉ? Cho hắn chút bất ngờ đi chứ? - Pansy nhướng mày, so về độ tinh nghịch thì Slytherin nào có kém cạnh ai.

- Ừm, tôi cũng thấy vậy. - Harry gật đầu ngay tắp lự. Blaise đi cùng với Draco rồi, ban đầu cậu còn sợ chỉ có ba người họ thì khó mà xử lý xong đống thủ tục rồi mấy thứ rườm rà này lắm, nay có thêm Pansy thì đã an tâm hơn phân nửa, mạnh tay thay đổi chút đi.

- Vậy, chúng ta đi đâu trước? - Ron thắc mắc.

- Hôm nay đi xem nơi tổ chức hôn lễ đi. Draco đề xuất, đã đặt bàn bày trí xong hết rồi. - Pansy lấy chiếc Ipad cô hay dùng trong công việc ra. Kể từ lúc bọn họ bắt đầu sinh sống và làm việc tại thế giới người Muggle, mấy thứ đồ điện tử này cô dùng mỗi lúc một quen. Dù cô vẫn cảm thấy khinh khỉnh và ghét bỏ lắm, nhưng còn đỡ hơn bị tụi không có phép thuật kia trố mắt nhìn cô biến một quyển sổ tay thành thứ có thể chuyển động hình ảnh.

- Khi chọn lễ phục, chỉ cần lựa cùng concept là được. - Hermione tấm tắc. Tên Draco này không có ở đây nhưng mọi thứ vẫn được thu xếp đâu vào đấy cẩn thận ghê nhỉ.

- Ừ, cho nên dễ là vậy. - Pansy nhìn đồng hồ đeo tay, trời đã sập chiều, hôn lễ của bọn họ vừa lúc tổ chức vào buổi tối. Lúc này đi đến nơi diễn ra thì sẽ vừa vặn trông được khung cảnh mà Draco đã chọn.

- Đi thôi. - Ron đứng dậy, Hermione thay bọn họ đến quầy thanh toán (Tất nhiên phải là Hermione thanh toán, ví của Pansy nằm trong tay cô còn gì) trong lúc Harry cùng Pansy đi ra ngoài lấy xe. Phải nói từ lúc bộ ba Pansy, Blaise cùng Draco lấy được bằng lái xe Muggle (Một cách không thể dễ dàng hơn) thì bọn họ chưa từng lo lắng về phương thức di chuyển nữa. Khỏe re à.

- Tầng cao nhất của tòa nhà Mericul Clissor. - Pansy thoáng cau mày, đặt tên dễ đọc thế?

- Được nhận xét rất tốt. - Cô đứng sang một bên, mở cửa ghế phó lái cho Hermione vừa từ trong quán trở ra.

- Chưa nghe bao giờ. - Ron cùng Harry đồng thanh. Cô nàng chán nản đảo mắt, thôi, cô trông đợi gì ở hai con người này chứ?

[ Nhà hàng Mericul Clissor, London ]


- À đúng, ngài Malfoy đã đặt trước. Ngài ấy còn thuê cả người thiết kế riêng của chúng tôi để lên bản kế hoạch cho buổi hôn lễ hôm ấy. - Lời tân bốc của cô tiếp tân dẫn đường khiến Harry đỏ mặt, Ron thích thú nhìn cách bày trí. Trong giây phút bọn họ đặt chân vào tòa nhà này, dù là ai đi chăng nữa cũng đoán chắc nơi này không thể xoàng xĩnh được.

- Ở đây, mời mọi người. - Cô nàng tiếp tân xinh đẹp trong bộ đồng phục chuyên nghiệp không ngừng đưa mắt nhìn bốn người ở đây, lẳng lặng phán đoán thử. Ai mới là cô dâu mà ngài Malfoy dành hết tâm huyết tổ chức hoành tráng nhường này?

Hai chàng trai dù vóc dáng đẹp đẽ đấy, nhưng chắc chẳng phải đâu. Cô nàng tóc xoăn xù nhẹ kia nhìn là biết trên người toàn đồ hiệu, rất có phong cách, nhưng nếu so sánh với người vận một bộ vest khí chất kia thì phù hợp hơn. A, trên tay cô nàng này cùng với người mặc vest kia có nhẫn đôi, vậy thì không phải hai người họ rồi.

Có lẽ là một trong hai cậu trai nọ thì phải? Ừm, hôn nhân đồng giới đâu có gì khác lạ nữa đâu.

Tiếng thang máy mở cửa cắt ngang suy nghĩ của cô tiếp tân, lấy lại tinh thần, cô tiếp tục dẫn đường cho bọn họ. Tại căn phòng duy nhất của tầng 14, bên trong đã được bày biện hoàn thiện gần 50%. Vừa đẩy cửa vào, khung cảnh lãng mạn đập ngay trong mắt. Đến mức Pansy còn phải nhướng một bên mày cảm thán, sau này nếu cô cùng Hermione muốn tổ chức hôn lễ nhất định không thể kém cái tên nhà Malfoy này.

- Ngài Malfoy yêu cầu vải được sử dụng nhất định phải là lụa satin, mượt mà bóng nhẹ. - Theo lời nói của cô, có nhân viên nhanh chóng mang vải mẫu đến. Harry theo bản năng đi lên, chạm nhẹ lên mặt vải trơn mịn. Cô tiếp tân liền nhanh nhảu hiểu rõ, trên tay cậu có nhẫn bạch kim, chắc chắn cùng loại với vị thiếu gia nhà giàu Malfoy nọ rồi.

- Hoa được sử dụng không được quá nặng mùi, nhưng trong không khí phải có hương thơm tự nhiên. Cho nên chúng tôi dùng loại hoa Baby trắng phối với cẩm tú cầu cùng màu pha thêm xanh dương nhẹ. Còn trong máy phun sương sẽ được dùng hương liệu tone cổ điển nhẹ nhàng.

Nhân viên nhanh chóng đưa đến hai bó hoa Cẩm tú cầu cùng Baby trắng. Harry không khỏi tấm tắc, hai người bọn họ đều không hứng thú lắm với cây cỏ nhưng trong hôn lễ không thể không có được, sự lựa chọn này của Draco xem như hợp lý.

Mùi hương được hắn chọn cũng không khiến cậu bất mãn chỗ nào. Toàn bộ nơi này được trang hoàng theo phong cách sang trọng, hơi hướng cổ điển tinh khiết, thành ra mùi hương này rất hợp, không nồng không gắt, thoang thoảng dễ chịu.

- Ngài Malfoy đã chuẩn bị hoa cho lối vào. Vì cổng chào khách không thể làm sơ xài nên hoa Baby cùng Cẩm tú cầu không thỏa mãn được nhu cầu nữa, ngài ấy bảo để cậu lựa chọn ạ.

- Ừm, dùng hoa hồng trắng đi, phối với vải lụa mỏng. Màu chủ đạo là xanh dương nhưng nhạt một chút, hợp với cẩm tú cầu xanh phối trắng bên trong sảnh chính. - Harry suy nghĩ một lúc bèn đáp.

- Vâng. - Tiếp tân ra hiệu cho nhân viên ghi chú lại. Xong xuôi, cô dẫn mọi người đi về phía một bàn gỗ được phủ vải trắng, bên trên vừa được mang ra vài món, nhìn qua thì có lẽ là mẫu thử cho bọn họ rồi.

- Và đây là bàn quà đáp lễ cho khách hàng trước khi vào sảnh chính. Qùa đáp lễ ngài Malfoy chọn là bánh ngọt được làm riêng theo công thức ngài ấy gửi. - Đám Harry mỗi người đón lấy một bịch bánh được làm cầu kì đẹp đẽ, gói bằng vỏ trong suốt thắt chiếc nơ đỏ bắt mắt. Mở lớp vỏ, mùi hương nhè nhẹ thoát ra, Harry nhanh chóng nhận thức được món bánh này.

Trong một mùa đông Harry về biệt phủ Malfoy cùng Draco, bà Narcissa đã nướng riêng cho bọn họ loại bánh này đây mà. Mùi vị thì giống được 80% rồi, lần đấy cũng là hôm đầu tiên Harry đến nhà Malfoy với tư cách là "con dâu mới". Sự chú ý đến từng tiểu tiết nho nhỏ này khiến Harry vui vẻ trong lòng, xem ra từ lần vô tình quên mất cậu kia, hắn thật sự cái gì cũng không có dám quên nữa ha.

- Được lắm. - Harry gật đầu, cậu gói lại phần bánh còn thừa cất trong túi áo, chốc nữa sẽ ăn thêm. - Đều ổn cả rồi.

- Không cần thay đổi gì nữa đúng không ạ? Vậy chúng tôi sẽ tiến hành theo kế hoạch ban đầu và bổ sung vừa nãy của các ngài.

- Ừm, cứ thế đi.

- Vâng.

Bọn họ trao đổi qua thêm vài vấn đề cần thiết nữa sau đó mới rời đi. Đến tận lúc an vị trong xe rồi, cả đám mới phá ra cười vài tiếng.

- Thật đó, nhà Malfoy quả nhiên nổi tiếng cứng nhắc mà, đám cưới tổ chức trong này long trọng thì long trọng, nhưng nghiêm túc quá, mình còn không dám cười. - Ron ngồi ghế bên dưới giành nói trước.

- Bảo thế chứ tới hôm đó cậu vẫn ăn lấy ăn để thôi, nhiêu đây nghiêm túc làm gì ảnh hưởng tới cậu chứ? - Hermione không khỏi nói ngược xuống, Ron cũng bó tay. Thì cô nói có sai đâu mà phản bác.

- Nhưng tên Draco này cũng ranh ma lắm. – Pansy lái xe đi, bây giờ trời không còn sớm, đi ăn tối rồi về nhà là vừa đẹp.

- Món ăn là gì thì giấu kĩ, không cho chúng ta biết. Chẳng hiểu có mưu đồ gì đây.

- Đúng là cẩn thận. - Hermione gật gù đồng tình.

- Nhưng mà dù sao Draco cũng biết Harry thích và không thích món gì, đúng không? - Ron dựa trên kinh nghiệm cá nhân cho biết. Bình thường Blaise luôn biết Ron thích ăn món nào và hơi hơi không thích ăn món nào, nên không có lý do gì mà Draco lại không làm được điều tương tự.

- Ừm. - Pansy ậm ừ, tiếp tục chạy xe về phía nhà hàng cô vừa đặt bàn ban nãy, mắt cô không khỏi liếc qua kính chiếu hậu, nhìn về phía Harry bỗng trầm ngâm.

Mặc dù Draco đã thu xếp mọi thứ sẵn sàng, nhưng bản thân hắn ta lại không có ở bên cạnh hôn phu của mình những ngày quan trọng này, sao mà Harry không chạnh lòng cho được? Thà biết ngày nào hắn về để còn trông ngóng, đằng này Harry chỉ nhận được thông tin khi nào xong việc sẽ về, cậu hụt hẫng là đúng rồi.

Cô thoáng thở dài, bàn tay đang cầm vô lăng chợt ấm áp. Hermione quả nhiên tinh tế, cô chỉ vừa để lộ ra chút không vui, nàng đã nhận ra ngay. Từ ánh mắt sáng rõ của Hermione, Pansy hiểu. Chắc mọi chuyện không tệ như cô nghĩ đâu.

.

.

.

.

.

- Vậy lịch trình hôm nay là đi xem mẫu thiệp mời, rồi thiết kế lễ phục luôn nhỉ? - Hermione vén lọn tóc bị gió thổi loạn sang bên tai, hỏi lại Harry vừa ngồi vào ghế sau xe.

- Ừ. - Harry gật đầu, Pansy vẫn giữ nhiệm vụ tài xế, còn Ron thì đang nghiên cứu mẫu thiệp mà Hermione đưa cho ban nãy.

- Nhiều mẫu đẹp lắm, khó chọn đó Harry. - Ron nhích sang chỗ cậu, hai người cũng nhìn xuống mấy mẫu được chụp trong ipad. Qủa thật nhiều mẫu mã, đều đẹp đẽ sang trọng, Harry xem một lúc mà hoa hết cả mắt, bắt đầu thấy cái nào cũng như cái nào.

- Hình chỉ đóng một phần vai trò thôi, đến nơi xem sẽ tốt hơn. - Pansy lên tiếng.

- Mấy hôm nay làm phiền mọi người quá rồi. - Harry ái ngại.

- Phiền cái gì chứ? Đám cưới của bồ là chuyện hệ trọng mà. Sau này bồ phải tận tâm gấp mấy lần khi tụi này kết hôn đó. - Hermione cười hì, Harry ngoan ngoãn gật đầu đồng ý. Cái này không cần cô nhắc đâu, nếu là Hermione và Ron kết hôn, cậu càng phải dốc lòng dốc sức đó chứ.

- Về phần lễ phục, tôi nghĩ chốc nữa đến chỗ khác thay vì đến nơi mà Draco đã chuẩn bị đi. - Pansy lên tiếng.

- Ừ đúng, chẳng phải chúng ta định cho cậu ấy một bất ngờ à. - Ron đồng tình.

- Mẫu thiết kế bên tôi sẽ lo liệu, đảm bảo không đẹp không lấy tiền. - Pansy nhướng mày, nghe giọng đã thấy tự tin. Dù sao nhà Parkinson nổi tiếng với sự bành trướng trong vô số nghề nghiệp, hiển nhiên lĩnh vực thời trang cũng không thoát khỏi. Pansy đặc biệt yêu thích cái đẹp, tiếp quản lĩnh vực này như cá gặp nước vậy. Giao lễ phục cho cô chính là không có gì phải lo lắng nữa.

- Nhưng bây giờ mới thiết kế thì có kịp không? - Hermione tính toán một chút. - Chỉ còn hơn nửa tháng là đến ngày tổ chức hôn lễ, chẳng phải may một bộ quần áo phải tốn rất nhiều thời gian à? Đằng này còn là hàng thiết kế riêng đó.

- Có gì đâu. - Pansy vẫn tự tin vô cùng. - Chỉ cần bóc lột đủ nhiều thì thành quả sẽ vừa kịp thôi, có khi sớm hơn còn được.

Harry, Ron cùng Hermione đồng loạt bất lực nhìn cô nàng. Tư tưởng của tư bản thật tàn nhẫn! Rõ là bóc lột sức lao động của dân Muggle đến quen rồi.

- Chưa gì mà mọi người đã nhìn tôi bằng ánh mắt ghét bỏ vậy? - Pansy bó tay. - Thì tôi bắt nhân viên tăng ca, nhưng mà có lương thưởng mà! Chưa kể, có hai bộ lễ phục thôi, Parkinson có cả vài xưởng may, mấy trăm nhân viên, chẳng lẽ tôi yêu cầu tập trung may 2 bộ lễ phục thiết kế trong một tuần là quá đáng sao hả??

À...

Lúc này Harry với Ron mới đồng loạt nhìn ra ngoài khung cảnh nơi cửa sổ. Nói ra thì vài trăm con người tập trung cao độ may hai bộ lễ phục thì có khi xong sớm trong vòng hai ba hôm ấy chứ... Nói gì tới một tuần... Haha, Pansy, xin lỗi , bọn tôi hiểu lầm cô rồi.

Chiếc xe đen nhánh dừng lại trước cửa hàng thiết kế thiệp mời, Pansy để Hermione cùng Harry với Ron vào trong, bản thân thì đi tìm chỗ khác đậu xe. Bình thường Draco hay tìm đến những nơi hào nhoáng là thế, địa điểm thiết kế thiệp mời này lại nhỏ không ngờ. Cô mà đậu xe ở đây, không ai vào xem tiệm được nữa mất.

- Xin chào quý khách. - Tiếng chào hỏi lanh lảnh vang lên, cùng lúc chiếc chuông treo trên cửa ra vào rung nhẹ. Trong cửa hàng nhỏ bé này gần như không có khách, ba người bọn họ nhìn ngắm xung quanh. Chỗ này bày trí nhẹ nhàng xinh xắn, tone màu nhạt, nhìn vào rất mướt mắt. Trông qua thì giống như một cửa hàng hoa hơn là một nơi chuyên thiết kế thiệp cưới.

- Ơ? Luna? - Hermione sửng sốt gọi, cả Harry lẫn Ron nghe thấy cũng giật mình theo. Qủa nhiên, người đứng đằng sau quầy thu ngân đang mỉm cười với bọn họ, gương mặt còn giữ nguyên nét mộng mơ, mái tóc bạch kim bồng bềnh phối một cách không thể phù hợp hơn với bộ đồng phục màu xanh biển nhạt. Cả người cô nàng như phát sáng vậy. Sao mà bọn họ không nhận ra cách bày trí nhẹ nhàng nhưng có mấy phần mang hướng cổ tích này là phong cách của ai chứ.

- Harry, Hermione, Ron, chào mừng ba người đến cửa hàng của tôi nhé. - Luna đi về phía bọn họ. Sau cuộc chiến cuối cùng, Luna cũng hoàn thành chương trình học sau đó tốt nghiệp trong thầm lặng. Vốn dĩ bọn Harry cho rằng sau này sẽ khó mà gặp lại, ai ngờ...

- Xem ra là Draco sắp xếp. - Pansy đẩy cửa kính bước vào, vừa thấy Luna, cô cũng thoáng bất ngờ nhưng rất nhanh liền hiểu rõ.

- Luna, ai thế? - Angelina bước ra từ phòng trong, và rõ ràng cô cũng kinh ngạc khi thấy bọn họ.

- Vậy, Draco là kết hôn với Harry, đúng không? - Luna đưa mọi người vào phòng riêng cho khách VIP, cùng trò chuyện với bọn họ trong khi Angelina đi pha trà cùng mang bánh lên. Harry ngại ngùng gật đầu trong tiếng cười khúc khích của cô nàng.

- Chuyện này đâu có gì phải ngại nữa Harry, cả trường Hogwarts ai cũng biết hai người hẹn hò rồi. Việc kết hôn đâu có gì đáng ngạc nhiên. - Angelina bưng khay trà bánh đến, khi cô đặt tách trà xuống trước mặt mọi người, Hermione nhanh mắt để ý thấy chiếc nhẫn trên tay Angelina giống y hệt chiếc mà Luna đang đeo.

- Vào việc chính thôi. - Pansy nhắc nhở.

- Draco quả thật có đến chỗ mình chọn mấy kiểu. Nhưng khi nghe kĩ hơn thì mình nghĩ, loại này là phù hợp nhất. - Luna lấy một tấm nhìn như kính trong suốt, đặt trước mặt đám Harry.

Mẫu thiệp được làm bằng thủy tinh trong suốt, khắc chữ tỉ mỉ cầu kì, xung quanh được trang trí bằng những đóa hoa baby trắng ép mỏng.

- Thiệp sẽ được đặt trong chiếc hộp nhỏ, lót bằng hoa khô ướp qua hương liệu. - Angelina thuyết minh.

- Ừm. Đẹp lắm, hẳn là cậu đã cố gắng lắm ha Luna. - Hermione vừa ý với mẫu này, đơn giản tinh tế, mang nhiều nét giống với tình yêu của Harry cùng Draco.

- Mình rất thích mẫu này. - Harry cũng gật đầu, tay cậu lướt qua hai cái tên Harry James Potter cùng Draco Lucius Malfoy, không khỏi mỉm cười.

- Vậy thì được rồi, tớ sẽ xem còn có thể thêm mẫu trang trí nào nữa không, vì kiểu ép mỗi baby trắng thì quá đơn giản. - Luna nhận ra sự hài lòng từ ánh mắt Harry, cô lựa chọn nghề nghiệp này cũng là bởi thích thú với sự vui vẻ khi nhận lấy thành phẩm từ các vị khách nhà mình.

- Mình để cậu quyết định đấy Luna, mình tin cậu sẽ làm tốt. - Harry gật đầu. Sự tin tưởng của cậu dành cho Luna khiến cô càng hạ quyết tâm nhất định phải làm nên một tấm thiệp độc nhất vô nhị.

- Tớ sẽ cố gắng hết sức, cậu cứ yên tâm. - Luna cong nhẹ khóe môi, tủm tỉm cười.

- Bù lại, cậu và Draco nhất định phải hạnh phúc nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net