Chương 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by Nhím

Đọc xong giao phó của Slytherin, không khí trầm mặc kéo dài bao trùm lấy toàn bộ mật thất, ngoài hơi thở đều đặn của đối phương ra, họ không nghe được bất cứ âm thanh gì khác. Cuộn giấy da không biết từ lúc nào đã tuột khỏi tay Harry, lúc này đang nằm trơ trọi trên mặt đất.

Hàng nghìn năm về trước, Gryffindor với Slytherin là một cặp tình nhân...... Nghìn năm sau, thế giới phù thủy đối mặt với sự diệt vong...... Mà hết thảy những điều này đều có liên quan mật thiết với Harry, và còn có, mong muốn của Slytherin......

"Harry?" Draco theo bản năng nhìn về phía Harry, chân tướng của câu truyện nghìn năm trước thực sự vượt quá sức tưởng tượng, chuyện này lại có liên hệ mật thiết với Harry, Vương tử tóc bạch kim nhìn Harry mà dò hỏi.

"Nếu, thật sự, có thừa một cái, em, sẽ, cho hắn, một, cơ hội......" Harry nói một cách khổ sở, việc tha thứ cho một người đã mang đến cho cậu nhiều cực khổ như vậy, tha thứ cho một kẻ thù đã định sẵn hai kiếp, là một điều mà không ai có thể dễ dàng chấp nhận.

Draco liếc nhìn cuộn giấy da nằm lăn lóc trên mặt đất để lộ một góc giấy, trên nó là những dòng chữ uốn lượn– "Nếu hắn đã hết thuốc chữa thì hãy buông tay và làm đi, còn nếu trong lòng hắn vẫn còn chút tình yêu, vậy xin hãy cho hắn thêm một cơ hội nữa. Yêu các con của ta_Kí tên SS." Hắn ôm chặt Harry còn đang hỗn loạn vào trong lồng ngực, "Harry, em không cần phải cưỡng ép chính mình, mọi lựa chọn mà em đưa ra, anh đều sẽ một lòng mà ủng hộ em...... Slytherin cũng sẽ không trách cứ em đâu......"

"Không, ngài Slytherin không làm sai điều gì hết, ngài ấy quan tâm đến gia tộc của mình, cũng là vì trong lòng áy náy...... Cuối cùng thì Gryffindor và ngài ấy cũng không có con...... Slytherin chỉ có một đứa em gái...... Voldemort là hậu duệ duy nhất của gia tộc nhà Slytherin......" Harry nắm chặt tay lại, móng tay gần như đâm vào da thịt. Draco đau lòng nhẹ nhàng gỡ những ngón tay của Harry ra, đan bàn tay của mình vào tay cậu.

"Knox và những người khác có thể từ bỏ mạng sống của mình vì quyền thừa kế gia tộc, Salazar chỉ là......" Harry nhoẻn miệng cười, sắc mặt vẫn có chút tái nhợt, suy nghĩ ngày càng trở nên rõ ràng, "Cùng lắm thì chọn lấy một Trường Sinh Linh Giá mà sống lại. Dù sao, em cũng sẽ không buông tha cho linh hồn chính đâu!" Vẻ mặt của Harry có chút méo mó.

*Nhím: Ở đây Harry đang nhắc đến phần linh hồn chính của Voldemort

"Harry thân mến, đừng lo lắng về điều này, anh chắc chắn rằng, sẽ không có thứ gọi là tình yêu trong trái tim của hắn đâu!" Thiếu niên tóc bạch kim cười mỉa mai, "tình yêu", trong lòng Chúa Tể Hắc Ám sẽ có mấy thứ này sao? Chúa Tể Hắc Ám căn bản không hiểu tình yêu là cái gì!

"Vậy thì, hãy thử cái mề đay đi, di vật của mẹ Slytherin cũng là một dấu hiệu tình yêu đối với Godric Gryffindor. Có lẽ nó đã phong ấn một chút lương tâm của hắn." Harry nói, mắt sáng ngời. "Bên cạnh đó, Tom Riddle sống lại mà vẫn đủ nhạy bén để giữ một cái gì đó chứa "tình yêu", em cũng không phải lo lắng về thế giới phù thủy nữa....

Harry càng nghĩ càng thấy khả thi, cậu thật sự không thích hợp làm chính trị gia, chuyện đời trước của Slytherin đã khiến cậu rụng không biết bao nhiêu sợi tóc , bây giờ ngẫm lại cậu có khi lại hộc máu mất. Hiện tại vừa đúng lúc những người đó sẽ đều được giao cho Tom Riddle xử lý, căn bản là không cần cậu phải phí công sức nữa, ha!

"Dray, chúng ta đi tìm hiệu trưởng."

Phòng hiệu trưởng.

Ba người đang nhìn nhau, đều là những nhân vật có tiếng trong thế giới phù thủy.

Lucius Malfoy —— Thứ Bộ trưởng Pháp thuật. Hiện tại, ông khoác trên mình chiếc áo choàng màu xanh lục trông giản dị nhưng thực chất lại rất tinh xảo, cổ áo được cài lên hai chiếc kim băng vô cùng tinh tế. Lucius Malfoy lúc này nhàn rỗi ngồi trên chiếc ghế sô pha, dáng vẻ cao quý, lạnh lùng mà tao nhã, mỗi một động tác đều hoàn hảo, không có gì có thể hoàn hảo hơn.

Albus Dumbledore —— vị phù thủy vĩ đại nhất thế giới pháp thuật, bộ râu bạc rủ xuống trước ngực cùng với chiếc áo choàng được bao phủ những vì sao và mặt trăng lấp lánh. Lúc này cụ ngồi đối diện với Lucius, hai tay đan lại kết thành hình tháp, mặt vẫn hơi phiếm hồng.

Vị thứ ba là một người xa lạ, gã mang trên mình một vẻ đẹp trai kỳ lạ cùng với bộ tóc vàng, đôi mắt xám mang theo sự sắc bén không thể che giấu—— đây là một người khó có thể đối phó được, Lucius tự mình đánh giá —— vị kia hết lần này đến lần khác nhìn về phía cụ Dumbledore, ánh mắt chứa đầy sự ôn nhu.

Lucius nhớ tới cảnh tượng lúc mình đẩy cửa bước vào, trong bụng liền nhộn nhạo mấy hồi, lúc đó,..... Mình cũng không nói gì, thành ra bây giờ không khí rơi vào tình huống xấu hổ.

*Nhím: Nghi vấn lúc đó cụ Dum với người tóc vàng đang làm gì đó nha =))

Ba món đồ nằm trên bàn hiệu trưởng đủ để gây chấn động cả thế giới phù thủy: mảnh vỡ của chiếc cúp vàng với những vết cháy xém của nhà Hufflepuff mà Lucius vừa mang đến, bên cạnh là viên đá màu đen với những vết nứt rõ ràng (kết hợp với lời tuyên bố của Potter, đó hẳn là Viên đá Phục sinh trong Bảo bối Tử thần - Lucius thầm nghĩ). Còn có cả vương miện của Ravenclaw nữa, lúc này cũng đã nát ra thành từng mảnh.

"Khụ khụ......" Dumbledore trầm ngâm thật lâu sau, cuối cùng cũng lên tiếng cắt ngang bầu không khí xấu hổ có phần ngượng ngùng, "Lucius, nói như vậy, cuối cùng Trường Sinh Linh Giá cũng chỉ còn lại hai cái."

"Nếu não của cụ không bị nhét đầy đồ ngọt, thì rõ ràng là đúng như vậy." Lucius kéo dài giọng nói quý tộc của mình, ngữ khí có phần châm chọc, ngay sau đó gã liền nhận được một ánh mắt nguy hiểm từ tên pháp sư tóc vàng.

Lucius rùng mình một cái, nhớ lại tình trường của cụ Dumbledore mà vị Cứu thế chủ Potter đã nhắc đến. Gã nhìn tên phù thủy tóc vàng với ánh mắt dò xét và nghi ngờ - tuổi tác thì không đúng, nhưng tại sao lại thân thiết với cụ Dumbledore đến vậy?

"Không biết vị này là——" Lời nói của Lucius mang vài phần cung kính, gã không biết có phải là Chúa Tể Hắc Ám đời thứ nhất hay không, nhưng người này gã không thể đắc tội được.

"Gail, trợ lý của tôi." Dumbledore hớn hở giới thiệu.

Vẻ mặt của Lucius đột nhiên có chút mất tự nhiên. Nhìn thấy biểu hiện của Lucius và nghĩ đến tư thế của hai người trước đó, khuôn mặt nhăn nheo của Dumbledore đỏ bừng một cách kỳ lạ.

"Cốc cốc cốc." Tiếng gõ cửa cửa truyền đến phá vỡ sự im lặng khó hiểu

"Mời vào."

Harry cùng Draco cùng lên tiếng: "Giáo sư Dumbledore——" Nhìn thấy những đồ vật quen thuộc nằm trên bàn vị hiệu trưởng và phù thủy tóc vàng vừa quen vừa lạ, tiếng gọi của Harry nghẹn lại ở trong cổ họng.

"Thầy đã phá hủy Viên đá Phục sinh. Thầy có bị thương ở đâu không ạ?" Harry quan tâm hỏi.

"Khụ khụ, ta không bị làm sao cả, Harry, ít nhiều cũng nhờ Gail ——"

Harry cẩn thận đánh giá trước phù thủy tóc vàng trước mắt, đưa tay ra: "Nghe danh của người đã lâu, con rất vui khi được gặp người." Gellert nhìn cậu đầy tán thưởng.

"Thầy, chúng con phát hiện ra di chúc của Salazar Slytherin, con tưởng——" Harry có chút ngập ngừng mà lấy ra cuộn giấy ra.

Ở góc phải phía dưới của cuộn giấy hiện ra chữ "SS" uốn lượn đã thu hút sự chú ý của mọi người

Nhưng mà ——

"Cái gì? Gryffindor cùng với Slytherin là một đôi, đôi tất hôi hám của Merlin mà Merlin đã không giặt trong 300 năm." Lucius kinh ngạc thốt lên.

"Phụt ——" Cụ Dumbledore đang cầm trên tay tách trà mà giật mình.

Nhưng thật ra trên mặt Grindelwald để lộ ra biểu tình đầy ẩn ý, vẻ mặt đắc thắng như được toại nguyện.

"Salazar hy vọng có thể cho Tom một cơ hội ..." Dumbledore trầm tư hồi lâu. "Harry, chuyện này liên quan đến con, quyết định của con là——" Dumbledore ngẩng đầu.

"Con đồng ý. Đương nhiên, linh hồn chính mới là kẻ thù của con, vẫn là người điên. Nhưng con sẽ cho sẽ cho Trường Sinh Linh Giá một cơ hội......" Cậu nhìn mấy cái Trường Sinh Linh Giá đã bị hủy diệt ở trên bàn, "Xem ra con chỉ có một lựa chọn."

Nhím: Phần này mình thấy hơi khó hiểu, loanh chủ yếu nói về việc linh hồn chính của Voldemort và các Trường Sinh Linh Giá, đọc thì thấy Slytherin muốn bảo cho Tom Riddle một cơ hội nữa. Hừmmmm :v 

Kimin:Cảm ơn sự ủng hộ của mọi người nhaaa,400 lượt bình chọn với tụi mình rất ý nghĩa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net