_Chapter 34_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Warning: Ooc, DraHar, trùng sinh. Cốt truyện tự bịa, có nhiều điểm RẤT KHÁC so với nguyên tác, không thích vui lòng click - back. Vui lòng đọc văn án trước khi đọc truyện.*

_______________________________________________________________________

Mọi chuyện đang diễn ra theo chiều hướng tích cực. Tất cả trường sinh linh giá đều đã bị phá hủy, Voldemort sẽ không thể hồi sinh... Harry cảm thấy nó đã có thể nghỉ ngơi và không dính dáng gì đến cái danh "Cứu Thế Chủ". Bốn, năm năm học nhanh chóng qua đi, nó có một cuộc sống vui vẻ và yên bình cùng gia đình và bạn bè nó. Tom Riddle không cho nó nói với ai việc anh ta yêu Lucius và quyết định chỉ làm một người bạn tâm giao với ổng. Harry thầm cảm động trước tình yêu của Riddle... Những năm này, nó cũng không gặp ác mộng nữa, việc nó và Draco là người yêu cũng đã được công bố với toàn trường từ lâu. Hắn thề sẽ kết hôn với nó ngay khi ra trường.


"Tao biết rồi Dray, mày đã nói lời thề đó cả trăm lần..."


Draco không nói gì, chỉ ôm nó, dụi cằm vào tóc nó.

Bây giờ là năm bảy, tất cả những phù thủy sinh năm cuối đều đang chuẩn bị cho kì thi. Harry lặng lẽ cười thầm nhìn mấy con người đang vùi đầu vào ôn thi. Sống qua một kiếp, kì thi NEWTs không phải là thứ gì khó khăn đối với nó. Draco - người mà nó không biết đã nhồi được cái gì vào đầu chưa - vẫn luôn đeo bám nó 24/7.


"Dray, mày không lo thi NEWTs à?"

"Thi NEWTs có kết hôn được với mày không? Không. Vậy thi làm gì? Ôm mày. Ngủ. Khỏe."


"...", Harry thực sự cạn lời. Phải mất năm phút, nó mới nói, "Không có chứng chỉ NEWTs thì đừng kết hôn. Chú Sirius chê. Không gả."


Sau hôm ấy, lũ rắn nhà Slytherin thấy huynh trưởng của tụi nó ôm đống sách ôn NEWTs mọi lúc mọi nơi.

Kì thi NEWTs thuận lợi kết thúc, cả hai đều có kết quả tốt. Đêm trước lễ tốt nghiệp, Draco đã làm theo lời hứa, cầu hôn nó. Chiếc nhẫn bạc đính kim cương màu lục được hắn đeo lên ngón áp út của nó, kèm với một nụ hôn nhẹ.


"Harry James Potter, kết hôn với t..."

"Tất nhiên, Dray."


Chưa cần Draco nói hết, nó đã lập tức đồng ý. Không thể nào diễn tả được cảm xúc của nó lúc này. Đánh bại Voldemort, Draco hy sinh, rồi nó được quay về, nỗ lực bảo vệ và đến với hắn... Và giờ thì Draco Malfoy - người nó yêu suốt cả hai kiếp - vừa cầu hôn nó. Harry hôn Draco, hắn cũng rất tự nhiên mà đáp lại.

Draco hôn nó, đè nó xuống gường hắn, tay từ từ tháo từng cúc áo của nó ra. Harry hơi run lên vì lạnh. Tay Draco lạnh, chạm vào người nó lại đem lại xúc cảm nóng bỏng. Hắn mân mê nhũ hoa màu hồng nhạt hơi cứng lên của nó. Harry bị cuốn vào nụ hôn sâu không để ý được gì. Lưỡi Draco mềm mại, ướt át, tràn ngập tính công kích, ác ý cuốn lấy lưỡi nó, khiến hô hấp của nó trở nên rối loạn. Draco rốt cuộc cũng rời môi nó:


"Harry. 'Làm' nhé?"


Nó gật đầu, Draco được sự đồng ý trực tiếp cởi bỏ quần áo của nó. Thân thể dẻo dai màu sữa hiện ra dưới mắt hắn. Mặt Draco đỏ ửng một cách bất thường, dục vọng tăng cao. Hắn cầm tuýp gel bôi trơn, đổ ra tay, dùng ngón tay ướt át thăm dò hậu huyệt đang đóng chặt. Cơ thể Harry căng cứng vì bị dị vật xâm nhập, Draco dỗ dành nó:


"Harry, thả lỏng..."

"Khoan, từ từ, Dray, lạ... lạ lắm..."


Harry vội bắt lấy tay Draco, muốn hắn dừng lại nhưng Draco không để ý lắm, chăm chú nới lỏng hậu huyệt ửng hồng mê người kia.


"Nếu không nới lỏng mày sẽ bị đau, Harry."


Harry nhắm chặt mắt, tận lực ngoan ngoãn thả lỏng theo lời hắn. Ngón tay mang theo chất lỏng lành lạnh tiến sâu vào trong, rồi đến ngón thứ hai... Harry có thể cảm nhận được ngón tay kia đang khuấy đảo bên trong nó như muốn tìm thứ gì đó, rồi động tác của Draco dừng lại. Nó còn đang định hỏi chuyện gì xảy ra thì chỉ thấy Draco nhếch môi một cái, phía dưới nó truyền đến một tia khoái cảm kì lạ.


"A?! D, Dray?"

"Không sao, Harry, thả lỏng..."


Draco trấn an nó nhưng vẫn kiên tục kích thích điểm nhạy cảm kia. Tâm trí nó dần trở nên mơ hồ, cơ thể nghe lời cố gắng thả lỏng.


"A, Dray... Từ từ..."


Hắn nhét thêm một ngón tay vào, Harry hoảng sợ, lo lắng chỗ bên dưới kia sẽ bị rách.


"Dray, Dray... Nhiều quá, rách..."

"Yên tâm, Harry, đêm nay tao phục vụ mày."


Nới lỏng một lúc lâu, Draco mới cầm tính khí đang cương cứng của mình lên, ma sát vài lần ở cửa huyệt.


"Tao vào nhé?"


Harry úp mặt vào gối, chỉ ậm ừ. Draco đâm vào, để Harry thích nghi với độ lớn của hắn rồi mới bắt đầu đưa đẩy. Hậu huyệt ấm áp bao chặt lấy tính khí nóng bỏng kia, vừa khít.


"Hức, Dray...", Harry vòng tay lên ôm cổ hắn, không ngừng gọi tên đối phương.


Harry bị thúc đến mức chỉ còn cảm thấy sướng, những âm thanh dâm mĩ ám muội phát ra từ khuôn miệng nhỏ xinh kia.

Đêm ấy là đêm đầu tiên nó và Draco làm tình với nhau.

Nhưng đêm ấy, Harry lại gặp ác mộng.

Sáng hôm sau, Harry lờ mờ tỉnh lại, chợt cảm thấy không đúng lắm. Bên cạnh nó không có Draco nữa, trần nhà xám xịt, ẩm mốc. Nó nhìn xung quanh, bàng hoàng chửi thề một tiếng.


"Con mẹ nó...?"


Nó kinh hoàng nhận ra nó đã quay trở lại thế giới cũ - thứ mà nó sợ hãi bấy lâu nay - thế giới không có Draco, không có người thân, không có gia đình... Nó hoảng loạn đứng dậy, đi ra khỏi số 12 Quảng trường Grimmauld. Nó thực sự là trùng sinh về thế giới cũ. Harry suy sụp. Mặc dù đã từng tưởng tượng ra viễn cảnh này rất nhiều lần, nhưng đến khi đối mặt, đây vẫn là một cú sốc lớn mà nó không thể chịu được. Một giọt nước mắt lăn dài trên má nó, rồi hai giọt, ba giọt... Nó bật khóc. Nó đã cố gắng vì điều gì? Mọi việc nó làm trở nên vô ích? Harry cảm thấy nó cần thời gian để bình tĩnh lại. Nó quay vào trở vào trong, cố gắng giữ bình tĩnh, ngồi xuống sofa.

Thà không có cơ hội làm lại, còn hơn là đã làm lại, thành công rồi, lại để vuột mất.

Đây là lần thứ hai Harry khóc nhiều như thế.

Merlin, người thật sự độc ác...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net