_Chapter 7_

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Warning: Ooc, DraHar, trùng sinh. Cốt truyện tự bịa, có nhiều điểm RẤT KHÁC so với nguyên tác, không thích vui lòng click - back. Vui lòng đọc văn án trước khi đọc truyện.*

_______________________________________________________________________

Cụ Ollivander lấy ra một cuộn thước dây có khắc dấu bạc từ trong túi.


"Tay nào của cháu cầm đũa?"

"Tay phải ạ."

"Giơ tay lên, ồ, đúng rồi."


Cụ đo từ ngón tay đến vai của nó, từ cổ tay đến cùi chỏ, từ vai đến sàn và vòng quanh đầu Harry. Cụ nói trong khi quay sang đo cho Draco:


"Mỗi cây đũa phép do ta làm ra đều có lõi bằng chất liệu pháp thuật mạnh mẽ, cậu Potter à. Lông bạch kỳ mã, lông đuôi phượng hoàng, và sợi tim rồng. Không có cây đũa Ollivander nào giống cây đũa Ollivander nào, bởi vì không thể có hai con bạch kỳ mã, hai con phượng hoàng hay hai con rồng nào giống nhau. Và dĩ nhiên, cậu không thể tạo ra quyền phép tương tự đũa của cậu khi sử dụng đũa của phù thủy khác..."


Có đấy, Harry nghĩ thầm. Đũa của Draco rất hợp với cháu, và đó chính là chiếc đũa đã giúp cháu đánh thắng Voldemort. Nó thấy cụ đi đến chỗ mấy chiếc hộp, rút một cái từ trên kệ xuống:


"Cậu Potter, thử cái này xem. Gỗ sồi và sợi tim rồng. Mười inch, linh hoạt và xinh đẹp. Vẫy thử nó một cái xem."


Harry từ chối và nói cây đũa này không hợp với mình. Nó biết nếu nó vẫy một cái thì sẽ có một mớ hỗn độn cho cửa tiệm của cụ, và nó không muốn vậy.


"Ồ, vậy hãy thử cái này...", cụ Ollivander đang định lấy thêm một vài cây đũa thì Draco đứng bên cạnh Harry lên tiếng:


"Gỗ nhựa ruồi, mười một inch, lông đuôi phượng hoàng."


Harry và cụ Ollivander ngạc nhiên nhìn hắn, và Harry có phần hoảng hốt nhiều hơn. Cụ Ollivander hoài nghi hỏi lại:


"Cậu nói gì, cậu Malfoy?"

"Gỗ nhựa ruồi, mười một inch và có lõi là lông đuôi phượng hoàng. Vừa nãy, trước khi chúng cháu qua đây, Harry đã nói như thế."


"...", Harry không dám mở miệng nói lời nào. Nó liếc cụ Ollivander, hình như cụ đã nhận ra điều gì đó.


"Có một số rất ít phù thủy có thể biết được cây đũa thích hợp với mình... Hầu hết họ đều là những đại phù thủy trong tương lai... Ta nhớ ta có một cây đũa như vậy ở đâu đó...", cụ lục tìm ở mấy cái kệ thấp trong cùng, "Đây rồi, tuy nhiên..."


Cụ đưa cây đũa cho nó, Harry lập tức cảm nhận được hơi ấm truyền vào đầu ngón tay nó ngay khi nó vừa chạm vào. Cảm giác thật quen thuộc. Cụ Ollivander mắt đỏ hoe như muốn khóc:


"Cậu đã chọn đúng đũa phép của mình, cậu Potter. Kỳ lạ, thật kỳ lạ... Ta nhớ mọi cây đũa mà ta đã từng bán, cậu Potter à. Và con phượng hoàng đã cho chiếc lông trong cây đũa này cũng đã cho một chiếc lông cho một cây đũa khác. Chỉ một chiếc lông khác.", cụ nói với vẻ mặt nghiêm trọng, "Thật kỳ lạ là cậu lại được định trước với cây đũa này, khi mà chiếc đũa song sinh kia đã gây cho cậu vết sẹo đó... nhưng tạm quên nó đi, cậu Malfoy chờ có lẽ cũng đã rất lâu rồi, lại đây nào, ta có thể giúp cậu lựa một cây đũa thích hợp."


Cụ thì thầm vào tai Harry, chỉ vừa đủ cho hai người nghe được:


"Cậu biết cây đũa nào hợp với cậu Malfoy, phải không cậu Potter?"


Nó thì thầm lại, mặc kệ Draco có vẻ khó chịu bởi hành động có vẻ bí mật của hai người:


"Gỗ táo gai, mười inch đúng, lõi lông kỳ lân, đàn hồi hợp lí."


Cụ Ollivander đi lại chỗ mấy cái kệ ở tận sâu trong tiệm, rút ra một cái hộp cũ, mặc dù đã được lau chùi cẩn thận.


"Cậu Malfoy, thử cái này xem?"


Hắn nhận lấy đũa phép, vẫy nhẹ một cái. Vài tia sáng màu bạc bay ra từ đầu đũa, lượn lờ xung quanh ba người, đẹp đẽ. Cụ gật gù:


"Đúng là cây đũa này rất hợp với cậu, cậu Malfoy. Gỗ táo gai và lông đuôi kỳ lân, mười inch đúng, đàn hồi hợp lí. Một cây đũa thích hợp với những người tốt, bởi vì lông kỳ lân rất, rất không phù hợp cho bùa chú Hắc Ám... Ta cứ lo cây đũa này sẽ không bao giờ tìm được chủ nhân phù hợp với nó, bởi nó luôn không vừa ý với những tâm địa xấu xa trong thâm tâm mỗi người.", cụ nhìn cái hộp cũ kĩ, mỉm cười, "Cậu đúng là một người đặc biệt đối với cây đũa, cậu Malfoy."


Harry và Draco đi mua dụng cụ học tập cho đến xế chiều, mặt trời đã lơ lửng ở phía chân trời khi cả hai rời khỏi Hẻm Xéo, Floo về Thái Ấp Malfoy. Hai vợ chồng Malfoy đã ngồi chờ sẵn ở phòng khách. Vừa thấy nó và Draco, Narcissa vui vẻ đứng lên, nói:


"Mua dụng cụ học tập thế nào? Dray, con chọn được chiếc đũa phù hợp với mình chứ?"


Lucius hững hờ giả bộ không quan tâm, nhưng Harry thề là nó đã liếc thấy ổng lén ngó qua bên này vài lần. Hẳn là ổng đã sốt ruột muốn biết cây đũa nào chọn con trai ổng lắm rồi.


"Tuyệt, thưa mẹ.", Draco cho Narcissa xem cây đũa của hắn, tiện thể mở miệng khoe chuyện Harry, tự hào như thể đó là chuyện của hắn, "À, mẹ, Harry còn biết được cây đũa nào dành cho nó, nghe thật ngầu!"


Narcissa nhìn Harry, mỉm cười. Nó cũng cười đáp lại một tiếng. Bỗng một tiếng nổ lớn phát ra từ phía cuối hành lang tầng hai của Thái Ấp. Harry có dự cảm không lành. Ngay lúc ấy, một con gia tinh vào báo cáo với Lucius:


"T, Thưa chủ nhân, phòng của cậu Potter, vừa bị nổ!"


Bốn người đi ra ngoài xem, căn phòng cho khách dành cho Harry - trong những lần ngủ lại ở đây - đã biến thành một mớ hỗn độn. Lucius cau mày, khá khó chịu khi căn nhà của ông bừa bộn, đặc biệt là một "bãi chiến trường" như thế này. Ông chất vấn lũ gia tinh:


"Không có cách nào phục hồi?"


"Popyy đã thử, nhưng không thể! Xin chủ nhân hãy thứ lỗi cho sự vô dụng này của Popyy...!", con gia tinh vừa nói vừa đập đầu xuống sàn. Harry luống cuống đỡ nó lên, rút đũa phép kiểm tra một chút, rồi an ủi con gia tinh:


"Không sao, không phải lỗi của mày, đây là pháp thuật Hắc Ám."


"Tại sao lại có một pháp thuật Hắc Ám - hẹn giờ nổ - trong Thái Ấp của ta? Không có ai kiểm tra sao?!", Lucius giận dữ quát đám gia tinh, khiến chúng lùi lại sợ hãi. Narcissa lại gần ông:


"Thôi nào Lucius, đây có lẽ là nhắm vào Harry. Chúng ta cần chuẩn bị một căn phòng mới cho cậu bé, an toàn hơn.", Nar - đã coi Harry như con ruột - cissa trấn an mọi người, ra lệnh cho gia tinh dọn dẹp mọi thứ và chuẩn bị phòng cho nó. Harry có chút cảm kích. Draco đột nhiên nói:


"Mẹ Cissy, hay là để Harry ngủ cùng con? Giường của con rất rộng, và đương nhiên phòng con rất an toàn, đúng không?"


Harry ngơ người. Con công này đang nói gì vậy? Nó mong phu nhân Narcissa sẽ từ chối, nhưng nó không được toại nguyện. Narcissa cho rằng đó là một ý kiến hay, và lệnh cho gia tinh chuyển đống đồ của nó về phòng của Draco. Rồi không ai hỏi nó có đồng ý hay không à? Draco kéo nó về phòng. Mặc dù đã thường xuyên sang đây được bốn năm, đến mức vợ chồng Malfoy coi nó như một thành viên của gia đình, thì đây vẫn là lần đầu tiên nó vào phòng của Draco, ở cả kiếp trước lẫn kiếp này. Một căn phòng ngủ rộng, với màu xanh lá và bạc làm chủ đạo, gọn gàng và sạch sẽ. Giá sách tối màu được đặt gần bàn học, cùng tủ quần áo cỡ lớn kéo dài hết một bên tường. Thứ thu hút Harry chính là chiếc giường đôi to tổ bố - gấp năm bảy lần so với một đứa trẻ - được đặt ở giữa phòng. Trẻ em đi ngủ cần cái giường to như vậy sao? Harry còn đang suy nghĩ thì một con gia tinh gõ cửa:


"Cậu chủ Malfoy, cậu Harry, Popyy theo lệnh phu nhân gọi hai cậu xuống để đi ăn tối ở ngoài cùng bà ấy và ông chủ."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net