Chap 2: Gặp gỡ nữ thần - Luân hồi chuyển sinh (đã chỉnh sửa)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi màn hình tắt, sát thủ XX027 mở hộc tủ bên dưới ra và nhìn thấy bên trong có một chiếc vé máy bay qua Nga cùng một hộ chiếu giả. Cậu mở hộ chiếu ra xem, cậu thầm nghĩ ' Vậy kể từ giờ mình sẽ tên là Saito Daichi'. Cậu đóng hộc tủ lại, bước ra khỏi hầm, lên lầu và cởi vỏ lớp hóa trang của mình. Giờ đây, hình dáng thật sự của sát thủ XX027 mới lộ ra. Một cậu thiếu niên 19 tuổi, có chiều cao tiêu chuẩn 1m70, cơ thể thon thả, sở hữu vòng eo con kiến mà bao cô gái mơ ước, mái tóc màu đen có chút dài và hơi rối, đôi mắt xanh xinh đẹp nhưng lại u ám như đáy biển khiến người khác không khỏi rùng mình khi nhìn vào nó, đôi mắt đó tựa hồ như chẳng có tới một gợn sóng, nó vô cảm nhưng chỉ khiến đôi mắt đó thêm đẹp đẽ.

Cậu chính là sát thủ XX027 hay còn có tên gọi khác là Ciel, cậu là một sát thủ được tổ chức sát thủ Nhật Bản "Ninja" nuôi lớn, cậu là người đã tự giết chết những cảm xúc của mình khi chỉ còn là một đứa trẻ, là một công cụ giết người vô cảm của tổ chức, là sát thủ bậc nhất thế giới.

Yêu cầu chuyển công tác mà boss của cậu vừa nói là yêu cầu của cậu về việc được chuyển sang làm việc ở một tổ chức ám sát liên minh với tổ chức hiện tại của cậu bên Nga. Cậu không mong rằng nó được thông qua nhưng không ngờ boss đã đồng ý. Bình thường người khác chắc sẽ cảm thấy rất vui nhưng cậu lại chẳng cảm thấy gì cả. Sau khi chuẩn bị xong ,cậu lên đường tới sân bay.
Khi tới nơi, cậu liền nhìn thấy mục tiêu nhiệm vụ. Một cô gái với mái tóc vàng cắt ngắn, mặc chiếc áo khoác màu xanh nhạt bên trong là chiếc áo sơ mi trắng, chiếc quần jeans màu đen. Khi nhìn thấy cậu, cô gái đó liền chạy tới và hỏi:

" Ngài là Saito Daichi có phải không?".

"Đúng vậy, cô là Minamoto Yuzuki nhỉ?" cậu hỏi.

" Rất vui được gặp ngài. Mà giờ chúng ta nên đi thôi sắp tới giờ cất cánh rồi." nói rồi cô gái đó nắm lấy tay cậu và kéo đi.

Vừa đi cậu vừa đánh giá cô gái này ' Một cô gái năng động, nhiệt tình và có vẻ còn khá nhiều cảm xúc. Sao tổ chức lại cử cô ta qua Nga chứ? Mà đây dù sao cũng là quyết định của tổ chức, mình tốt nhất không nên suy nghĩ nhiều.'

Lên máy bay, cậu ngồi xuống vị trí của mình và nhắm mắt dưỡng thần một chút. Máy bay bắt đầu cất cánh. Khi sắp bay tới Nga , bỗng dưng máy bay rung lắc, mọi người trên máy bay bắt hoảng loạn. Người khách ngồi ở hàng ghế bên cạnh mở điện thoại lên xem tin tức. Trong bản tin cô phóng viên thông báo:" Chiếc máy bay XXX bay từ Nhật tới Nga hiện đang bị một đám quân nổi loạn chiếm giữ. Chúng đe dọa rằng sẽ đâm máy bay vào cơ sở chính phủ!!!". Khi nghe được điều đó, cậu nghĩ ' Quân nổi loạn sao?! Có vẻ không giống'. Yuzuki chạy đến chỗ cậu và hỏi :

"Ngài Saito có chuyện gì xảy ra vậy?!!".

Cậu trả lời:" Máy bay bị quân nổi loạn chiếm giữ nhưng làm việc nhanh chóng thế này không giống cho lắm! Có nghĩ là đây là việc do tổ chức làm ra. Họ đang cố ám sát tôi!!".

"Gì cơ? Sao có thể chứ?!!" cô khụy xuống.

"Chấp nhận sự thật đi. Tôi đang bị ám sát và cô chính là công cụ cho việc đó." cậu lạnh giọng nói.

Ra khỏi chỗ ngồi cậu liền đi tới phòng điều khiển 'Hóa ra là vậy, để chắc chắn rằng mình không bỏ trốn họ đã giao cho mình nhiệm vụ này. Ha họ đang loại bỏ công cụ đã qua sử dụng nhỉ!'. Một cô tiếp viên chạy tới và nói:

" Thưa quý khách, ngài không thể vào đó đâu ạ!!".

Cậu đánh ngất cô tiếp viên và bước vào. Bên trong, phi công đã bị bắn chết, cửa sổ có hiện tượng va đập. Cậu quan sát xung quanh và nghĩ 'Trên bản điều khiển có cài mìn. Nếu mình tháo nó ra máy bay sẽ ngay lập tức ngừng hoạt động'. Khi cậu đang suy nghĩ thì một phi cơ chiến đấu bay tới và bắn tên lửa vào máy bay, cậu cười trừ nghĩ 'Cả đời mình đã giết rất nhiều người, mình luôn nghĩ mình sẽ là người tiếp theo bị giết nhưng không ngờ mình lại được chăm sóc kĩ thế này'. Tên lửa phóng tới và làm nổ tung chiếc máy bay. Vào giây phút cuối đời, cậu đã nghĩ 'Tại sao tổ chức lại làm vậy? Nếu họ ra lệnh cho mình chết đi mình cũng đủ trung thành để làm theo cơ mà? Tại sao chứ? Tại sao? Đúng là đáng hận, đúng vậy đáng hận!!'.

Cậu cảm thấy như mình đang chìm vào đáy biển thì có cảm giác như ai đó nắm lấy tay mình và kéo lên vậy. Khi mở mắt ra, cậu thấy mình đang đứng ở giữa một cánh đồng hoa mặt trăng nhưng những bông hoa này mang trên mình một màu tím huyền ảo, chúng nhẹ nhàng đung đưa trong gió bên dưới màn đêm tuyệt đẹp với hàng ngàn ngôi sao đang tỏa sáng và ánh trăng tròn tỏa ra ánh sáng nhẹ nhàng. Cậu tự hỏi mình đang ở đâu đây, nhìn xung quanh thì nhìn thấy một cô gái mặt một bộ đồ khá hở hang.

Cô gái đó ngồi trên một chiếc ngai vàng làm bằng pha lê, nhìn cậu và nói :

" Ngươi là sát thủ đệ nhất thế giới vậy mà lại bị ám sát một cách ngu ngốc như vậy. Quả là hài hước mà HaHaHa!!" cô gái đó cười lớn.

"Cô là ai?"cậu hỏi.

"Sát thủ đệ nhất thế giới ta là người đã đưa cậu tới đây nhân tiện thì ta là một nữ thần đấy. Ahem!" nữ thần nói.

"Vậy cô muốn gì ở tôi?" cậu lạnh giọng hỏi.

Nữ thần mỉm cười, chiếc ngai vàng biến mất và xuất hiện một bộ bàn ghế màu tím

"Ngồi xuống đi rồi ta sẽ giải thích mọi chuyện cho ngươi.".

Cậu bước tớ chỗ Nữ thần và ngồi xuống. Nữ thần rót cho cậu một tách trà và nói :

" Uống thử đi".

Cậu nhấp một ngụm trà rồi nói:

" Đây là trà Loose Tea có đúng không?"

"Đúng rồi đấy, mà ăn thử cái này nữa" cô vừa nói vừa đưa cho cậu một đĩa bánh.

Cậu cầm nĩa lên, xắn một miếng và ăn
" Đây là bánh Black Forest của Đức mà nhỉ?"

"Đúng vậy, ngươi thấy sao?" cô hỏi.

"Rất ngon" cậu lạnh nhạt trả lời.

"Nếu ngon thì đừng trưng ra cái bộ mặt vô cảm đó" cô bỉu môi nói.

"Xin lỗi. Mà quay lại vấn đề chính, tại sao tôi lại ở đây?".

"Phải rồi nhỉ, được rồi như ngươi đã biết ngươi đã chết rồi"

" Đúng vậy"

" Giờ ngươi có hai lựa chọn: Một là linh hồn của ngươi sẽ được thanh tẩy, ngươi sẽ bắt đầu một cuộc sống mới ở một thế giới của kiếm và phép thuật"

" Có nghĩa là con người hiện tại của tôi sẽ chết có đúng không?"

" Đúng vậy. Hai là ngươi sẽ được giữ lại kí ức, con người hiện tại của ngươi sẽ tiếp tục tồn tại chỉ là ở trong một cơ thể khác mà thôi. Thế nào? Quá hời mà phải không ,vừa được chuyển sinh sang thế giới khác vừa được giữ lại kí ức của mình nữa chứ."

"Vậy cô muốn tôi giết ai?"

"Ồ. Sao ngươi lại nghĩ vậy chứ?"

"Chẳng ai cho không ai cái gì cả, mà hơn nữa đó chẳng phải là lí do cô gọi tôi đến đây sao?"

"Đúng vậy. 18 năm sau khi chuyển sinh ta muốn ngươi ám sát nữ chính tại thế giới đó!"

"Nữ chính?! Nữ chính giống như trong những bộ tiểu thuyết sao?"

" Phải. Tại thế giới mà ngươi từng sống, có một con người đã viết một bộ truyện rất hay nhưng mà ngươi biết đó khi bộ truyện kết thúc các độc giả chẳng bao giờ biết được cuộc sống của các nhân vật chính sẽ thế nào sau đó cả. Đến cả ta cũng rất tò mò. Vì vậy ta đã tạo ra một thế giới dựa theo bộ truyện đó nhưng ta lại không ngờ kết thúc của câu chuyện lại nhạt nhẽo tới vậy. Ngươi có muốn đoán thử kết thúc của bộ truyện như thế nào không?"

"Để tôi nghĩ xem... Kết thúc nữ chính và nam chính sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi có đúng không?"

" Phải đấy. Mà để hiểu rõ về thế giới đó thì ngươi nên đọc cái này" nói rồi một cuốn sách xuất hiện trước mặt cậu. Cậu cầm nó lên và bắt đầu đọc. Một lúc sau, cậu đóng cuốn sách lại và đặt nó xuống.

"Thế nào?"

" Hoàn toàn bình thường. Câu chuyện kể về một tiểu thư nam tước được chọn làm thánh nữ sau đó làm quen với các nam chính, trải qua bao thử thách khó khăn cuối cùng cũng tiêu diệt được ác thần và đem lại hòa bình cho thế giới. Tôi không thấy nó có vấn đề gì cả ngoại trừ việc bộ truyện này có hơn 20 nam chính."

" Haizz, vấn đề nằm ở nữ chính cơ. Sau khi tiêu diệt ác thần, cô ta trở thành người phụ nữ quyền lực nhất đế quốc nhưng với một kẻ tham lam như cô ta điều đó vẫn chưa đủ. Nên cô ta đã thuyết phục các nam chính đi xâm lược các đế quốc khác, cô ta đánh thuế nặng lên người dân để mua những món đồ trang sức đắt đỏ và những món bảo vật quý giá. Sự tức giận, đau khổ và thù hận của người dân đã kết tinh lại với nhau và sinh ra một ác thần mới. Ác thần này được sinh ra từ cảm xúc tiêu cực nên không có lí trí, chỉ biết tàn sát tất cả những sinh vật sống. Nữ chính và các nam chính không thể đấu lại được với ác thần mới này nên đã chết trong trận chiến cuối cùng và ác thần đã phá hủy thế giới đó."

"Quả là một câu chuyện cẩu huyết" cậu nói.

"Đúng vậy, nên ngươi có chấp nhận yêu cầu của ta không?"

" Tôi đồng ý"

"Tốt lắm"

"Nhưng tôi muốn có năng lực tối đa của một con người ở thế giới đó"

"Được". Nữ thần dịch chuyển cậu đến một không gian hình cầu

"Tại thế giới ngươi sắp đến, con người kể từ khi sinh ra sẽ được thần linh ban tặng tối đa 5 kĩ năng sau đó vẫn có thể học thêm những kĩ năng khác. Ta sẽ ban cho ngươi cả 5 kĩ năng tùy ngươi lựa chọn, thuộc tính cũng tự chọn luôn."

"Tôi có một vài câu hỏi"

"Xin mời"

"Trong cuốn sách cô đưa cho tôi đọc nữ chính là một người nhân hậu và tốt bụng nhưng vì sao trong thế giới này lại khác tới vậy?"

"Bởi vì ta tạo ra thế giới này dựa trên cuốn sách đó nhưng khác với những dòng chữ được ghi trong sách con người luôn thay đổi, con người sống tại thế giới đó là những sinh vật sống có ý thức riêng không ai có thể điều khiển được. Bởi vậy nên cho dù có là thánh nữ thì cũng đâu thể nào cưỡng lại được lòng tham của loài người không phải sao."

" Tôi có thể giết nữ chính ngay khi sẵn sàng không?"

" Không được phải đợi đến khi nữ chính đánh bại ác thần đã. Vì chỉ có nữ chính mới có thể tiêu diệt ác thần mà thôi."

" Câu hỏi cuối cùng: Cô muốn giết nữ chính hay là cứu thế giới đó?"

" Tất nhiên là cứu thế giới đó rồi nhưng phần ích kỷ trong tôi thật sự muốn giết nữ chính."

"Tôi hiểu rồi"

" Vậy ngươi nên bắt đầu chọn kĩ năng đi thì hơn"nói xong nữ thần biến mất.

Cậu nhìn xung quanh và nghĩ 'Thế giới đó có 130.000 kĩ năng, phân cấp từ S-D. Nữ chính là thánh nữ có 20 kĩ năng hệ thánh trong đó có 5 kĩ năng hạng S, 10 kĩ năng hạng A , còn lại là hạng B và C nhưng hầu hết đều là kĩ năng phòng thủ, hỗ trợ và chỉ có 5 kĩ năng tấn công. Các nam chính có tối đa 30 kĩ năng, mỗi người sở hữu 5 kĩ năng hạng S thuộc còn lại là hạng A và B. Nữ chính có thể thuận lợi vượt qua các thử thách và đánh bại ác thần đều là nhờ sự giúp đỡ của nam chính. Để có thể ám sát được nữ chính, mình cần những kĩ năng phù hợp:

Kĩ năng đầu tiên hạng S, tỉ lệ sở hữu được kĩ năng này là 1: 1000000, mình chọn Siêu hồi phục. Thể lực, ma lực... Tất cả đều được hồi phục tối đa, khả năng hồi phục tùy thuộc vào cấp độ kĩ năng. Có kĩ năng này, nếu mình luyện tập ở một cường độ cao thì có thể phát huy tối đa sức mạnh của chính mình.

Kĩ năng thứ hai hạng A, tỉ lệ nhận được là 1:100000, kĩ năng mình chọn là Dệt công thức. Có thể sử dụng ma thuật mình tự tạo ra, với hơn 100 loại ma thuật tiềm năng của kĩ năng này là vô hạng.

Kĩ năng thứ 3 hạng B, tỉ lệ nhận được là 1:10000, mình chọn Chiến đấu bằng tay không. Tác dụng đúng như tên gọi. Một sát thủ thật sự phải biết cách chiến đấu mà không cần dùng tới vũ khí.

Kĩ năng thứ 4 hạng C, tỉ lệ nhận được là 1:100, mình chọn Giả kim thuật. Cho phép mình chế tạo và sáng tạo ra những nguyên liệu mới từ thực vật và khoáng vật, giúp mình có thể chế tạo và sáng tạo ra potions một cách dễ dàng hơn.

Kĩ năng thứ 5 hạng D, tỉ lệ nhận được là 1:1, nghĩa là ai cũng có thể nhận được kĩ năng này, mình chọn Bài ca của vạn vật. Khi sử dụng buộc phải hát, có tác dụng đẩy nhanh quá trình phát triển của thực vật, giúp tạo thiện cảm với ma thú, gia tăng tác dụng của ma thuật. Tại thế giới đó, con người săn bắt hoặc nuôi dưỡng ma thú để phục vụ cho họ hoặc chỉ đơn giản là con thú cưng. Sức chiến đấu của ma thú rất tốt. Có những loại ma thú dạng nhỏ và có độc rất thích hợp cho việc ám sát. Potions được tạo ra từ thảo dược nhưng có một số loài thảo dược cần một khoảng thời gian dài để phát triển, kĩ năng này có thể rút ngắn quá trình đó.

Thuộc tính bao gồm 6 loại : Phong, thủy, hỏa, thổ, bóng tối, ánh sáng. Để rút ngắn thời gian tập luyện thì loại bỏ 2 cái còn lại 4 cái. Vậy là được'

Cậu trở lại cánh đồng hoa đó nhìn thấy nữ thần đang ngồi trên ngai vàng bàng pha lê tím

" Chọn xong rồi sao?"

" Đúng vậy"

"Những kĩ năng ngươi chọn khá là bình thường nhỉ?"

"Tôi lại không thấy như vậy, chúng là những kĩ năng tôi cần cho nhiệm vụ này"

"Hahaha... Đúng vậy, nếu ngươi chỉ chọn những kĩ năng đơn giản và mạnh thì không đời nào ngươi đáng bại được nữ chính cùng dàn harem của ả ta đâu. Mà ta muốn hỏi ngươi tại sao ngươi lại đồng ý nhận nhiệm vụ này?"

" Vào khoảng khắc cuối cùng của mình tôi đã nhớ lại những cảm xúc đã chết của mình"

" Cảm xúc?"

" Đúng vậy. Tức giận, đau buồn, đáng hận. Trước giờ tôi vẫn luôn tự hào mình là một công cụ giết người vô cảm nhưng vào khoảng khắc đó những cảm xúc tưởng chừng như đã chết đã trở lại với tôi. Tôi muốn cảm nhận những cảm xúc đó khi là chính mình"

" Ohh! Con người quả là sinh vật thú vị mà. Được rồi trước khi chuyển sinh ta có thứ này muốn tặng cho ngươi". Nữ thần búng tay một cái ngay lập tức một con mèo đen lông dài xuất hiện.

Chú mèo lơ lửng giữa không trung, nhìn cậu mỉm cười nói :

" Kính chào kí chủ"

" Đây là??!"

"Giới thiệu với cậu đây là Hệ thống. Vì thế giới này dựa trên một cuốn tiểu thuyết tình cảm nên ta nghĩ nó sẽ có ích cho cậu đấy!"

"Cảm ơn cô ,nữ thần"

" Mà giờ tới lúc cậu đi rồi". Một cột sáng bao bọc xung quanh cậu và Hệ thống.

"Chúc may mắn nhé!!".

"Phu nhân hãy ráng lên sắp ra rồi" giọng nói của một người phụ nữ vang lên .'Ồn ào quá'

"Phu nhân cố gắng lên chỉ một chút nữa thôi"một giọng nói khác vang lên. 'Im lặng đi'

"Oe oe oe" 'Đó là tiếng của mình sao?'

"RA RỒI. Bá tước chúc mừng ngài, là một bé trai khỏe mạnh đấy ạ" giọng nói khi nãy pha chút vui vẻ nói .

"Là con trai sao?!! Tốt quá ,vất vả cho em rồi Eli" giọng nói của một người đàn ông vang lên.

"Cian, em muốn nhìn con của chúng ta" giọng nói nhẹ nhàng của một người phụ nữ vang lên.

Người đàn ông đặt cậu vào vòng tay người phụ nữ .'Ấm áp quá!! Đã bao lâu rồi mình mới cảm nhận được sự ấm áp này' cậu khẽ nhấp mắt lại thì giọng nói nghiêm trang của người phụ nữ vang lên:

" Bá tước, phu nhân master cho gọi 2 người."

"Ta biết rồi".

Người phụ nữ đang bế cậu nói:" Cian, tại sao master lại cho gọi chúng ta vậy?"

"Anh không biết nữa Eli nhưng có thể ngài ấy đã có một lời tiên đoán mới chăng?" 'Tiên đoán sao?'

" Mà giờ chúng ta nên đi thôi. Eli nếu chưa khỏe em có thể đưa con trai cho anh để anh đưa thằng bé tới chỗ master"

" Không được đâu Cian. Master ra lệnh cả hai chúng ta phải cùng tới cơ mà, hơn nữa em chỉ cần dùng phép hồi phục là được rồi" người phụ nữ mỉm cười dịu dàng nói.

"Haizz, được rồi. Cứ làm theo ý em vậy" người đàn ông thở dài nói.

Họ rời khỏi căn phòng, người phụ nữ bế cậu cùng người đàn ông bước lên một cổ xe ngựa màu đen với biểu tượng mặt trăng ở trên cửa xe.

Chiếc xe bắt đầu di chuyển. Khi chiếc xe dừng lại, hai người bước xuống, cậu thấy rằng mình đang đứng trước một căn biệt thự lớn màu đen, nói là biệt thự nhưng cậu có cảm giác như tòa nhà này là một lâu đài vậy và nó cũng có chút âm u. Cánh cửa mở ra, người phụ nữ khi nãy tới căn phòng kia bước ra và nói:

" Chào mừng hai vị Bá tước và phu nhân, master đang đợi hai người ở bên trong" người phụ nữ đó đứng sang một bên, làm dáng mời họ vào.

Hai người bước vào, đi dọc theo hành lang tối tăm và được dẫn đường bởi người phụ nữ đó. Đi tới cuối hành lang, họ dừng lại trước một cánh của gỗ lớn , màu đen

(Tưởng tượng càng cửa màu đen)

Người phụ nữ gõ cửa /Cốc cốc cốc/

"Thưa master, Bá tước và phu nhân đã tới rồi ạ"

"Vào đi" một giọng nói âm trầm vang lên.

Người phụ nữ mở cánh cửa, họ bước vào bên trong. Bên trong, một người đàn ông có mái tóc đen tuyền và đôi mắt màu xanh đang ngồi trên một cái ghế sofa đơn, nhìn họ rồi nói:

" Đã lâu không gặp Cian"

" Rất vui được gặp ngài thưa master. Không biết ngài cho gọi con cùng vợ con tới đây có việc gì?"

" Ta chỉ muốn gặp đứa cháu nội của mình mà thôi"

" Vậy ạ"

"Ừ. Con có thể đưa thằng bé tới gần đây không, Elisa?"

"Vâng thưa master" người phụ nữ đưa cậu tới gần chỗ người đàn ông kia.

Khi ông nhìn thấy cậu cứ ngỡ như ông đang được nhìn thấy tạo vật hoàn hảo nhất của vị thần ông tôn thờ - Nữ thần Selene vậy. Ông mỉm cười hiền hậu nhìn cậu và nói:

" Ta có thể đặt tên cho thằng bé không, Cian?"

"Đó chính là vinh dự cho chúng con thưa master"

" Vậy thì tên thằng bé sẽ là Takemichi"

" Takemichi sao ạ, quả là một cái tên hay"

" Takemichi Asmodeus Hanagaki". Cả hai người ngỡ ngàng

" Master điều đó có nghĩa là..."

"Đúng vậy, Cian. Kể từ ngày mai con và Elisa hãy chuyển sang trang viên của ta sống và ta sẽ chịu trách nghiệm giáo dục cho Takemichi trở thành một Hanagaki đích thực và là một trong bảy con búp bê của gia tộc Hanagaki!"

"Tuân lệnh thưa master" hai người đồng thanh nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net