Chương 11: Phối hợp diễn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mị Nguyệt bước vào trước cái nhìn khó chịu của Hoàng thượng "Mị Nguyệt, con vì sao tới đây? Phụ hoàng có chuyện chính sự phải bàn, mau về Đông cung" Dạ Tinh cũng chú ý được biểu hiện chán ghét trên mặt Hoàng thượng, trái lại khi tam công chúa nói câu kia Dạ Tinh cũng không để tâm quá nhiều. "Không biết Tam công chúa có ý gì muốn chỉ giáo thần?"
Mị Nguyệt bước gần đến chỗ Dạ Tinh đang đứng, đôi lông mày nhăn lại một chút "Không biết trên người Dạ công tử là mùi hương của nữ nhân nào? Mùi hương đậm như vậy, chắc chắn không phải của Dạ công tử dùng đi?" Dạ Tinh bây giờ mới hiểu ra ý nàng "Tam công chúa chớ hiểu lầm" Dạ Tinh vội khụy gối về phía Hoàng thượng "Hoàng thượng minh giám, mùi hương này quả thật không phải của thần, đây là do lúc đến cung bị một nữ nhân võ công cao cường bắt đi, cho nên liền tiếp xúc một chút dính phải mùi hương này." Hoàng thượng giờ mới nhớ đến chuyện Dạ Tinh bị bắt cóc, tay phải thịnh nộ bóp chặt thành nắm đấm "Ngươi yên tâm, trẫm sẽ phái người đi điều tra chuyện này để xem bọn chúng dám có lá gan lớn như vậy động thủ với người của trẫm" Dạ Tinh trong lòng có chút bài xích nghĩ từ khi nào nàng thành người của hắn vậy? Thôi được rồi, ai trên mảnh đất này đều là người của hắn còn gì. "Tạ Hoàng thượng"
Hắn nhanh chóng hồi phục lại trạng thái ban đầu, đem chuyện hôn sự nói tiếp "Thôi được rồi, trước tiên ngươi cứ ở lại trong cung, trẫm cho ngươi 5 ngày suy nghĩ, 5 ngày sau tới Dưỡng Hòa điện nhất định phải cho trẫm một cái tên." Dạ Tinh bất đắc gì sinh ra rối rắm trong đầu, Hoàng thượng cũng đã nhượng thành như vậy, nếu nàng còn làm vẻ từ chối xem ra đầu không giữ nỗi, đành trước tiên đồng ý "Tạ Hoàng thượng ban thần thời gian suy nghĩ, thần nhất định không phụ lòng ngài"

Tưởng như mọi chuyện ngừng lại ở đây nhưng Tam công chúa bỗng nhiên bước gần lại Dạ Tinh nhẹ nhàng ôm lấy eo Dạ Tinh cùng lúc hướng tai nàng thì thầm cái gì đấy "Dạ công tử, ta cần ngươi"
Trước sự sững sốt của ba vị công chúa kia cùng Hoàng thượng, bọn họ luôn nghĩ Tam công chúa là một người băng lãnh luôn giữ lễ tiết, thế nào lần này lại làm ra chuyện vượt quá giới hạn mà còn là trước mặt bọn họ? Dạ Tinh trước hành động thân mật này của Mị Nguyệt ban đầu cũng ngạc nhiên một chút nhưng sau đó chú ý được động tác ôm eo của Mị Nguyệt có vẻ rụt rè và đôi tay lại âm thầm run rẩy, nhìn đến biểu hiện sắc thái trên mặt mọi người, Dạ Tinh càng thêm chắc chắn nàng làm vậy nhất định có ý đồ của nàng, nếu là diễn thì tại hạ sẵn sàng phụng bồi. Dạ Tinh cười nhẹ lập tức tháo gỡ cái ôm không tự nhiên của nàng khụy gối chấp tay khẩn Hoàng thượng "Xin Hoàng thượng cho thần về Đông cung cùng Tam công chúa "tìm hiểu" một chút" sau đó nhanh chóng cúi đầu xuống đến khi trán chạm nhẹ xuống sàn. Hoàng thượng trong lòng đắc ý không thôi, thì ra nữ nhi này của hắn lại ra tay mạnh như vậy, xem như nhìn ra Dạ Tinh đã động tâm với Mị Nguyệt, nam nhân a, làm sao qua được ải mỹ nhân chứ, giờ Hoàng thượng ngẫm lại cũng phát hiện dung mạo nữ nhi này của hắn cũng là quá mỹ đi a, tốt tốt. "Vậy thì đừng chậm trễ nữa, trẫm cho phép các ngươi đi trước" Dạ Tinh cùng Mị Nguyệt cùng lúc âm thầm nhếch miệng cười, quả thật. "Tạ Hoàng thượng, thần xin cáo lui" Dạ Tinh đứng dậy không đợi mọi người phản ứng, bao gồm cả Mị Nguyệt liền nhanh tay bế nàng lên đi khỏi Dưỡng Hòa điện tiến thẳng đến Đông cung để lại bao ánh mắt đố kị cùng ganh ghét.
Ra khỏi Dưỡng Hòa điện không bao lâu, Mị Nguyệt cảm thấy vô cùng không tự nhiên khi Dạ Tinh bế nàng "Ngươi còn không mau thả ta xuống!" nghe giọng có vẻ thật sự là sinh khí, Dạ Tinh ngẫm lại lần này là lần thứ hai nàng bế Mị Nguyệt, thân người luôn gầy yếu như vậy "Tam công chúa như vậy là có ý gì? Chúng ta còn phải "tìm hiểu" nhau, nàng không nhớ à? Đây chẳng phải chỉ là mở đầu" Mị Nguyệt thẹn quá hóa giận "Ngươi dám!" Dạ Tinh khẽ cười "Hoàng thượng ngài khuyến khích, thần liền dám, nhất là không thể làm trái lệnh được." Mị Nguyệt nghe câu nào câu nấy dùng từ như nam tử hán chính trực nhưng ý đằng sau thật hệt như tên lưu manh.
--------------------
Tại hạ đã sửa lại đôi cách xưng hô giữa các nhân vật qua chỉ giáo của các hạ khác, không biết như vậy có ổn hay chưa? Các hạ thấy không được nhanh chóng nói với Thê Nô, ta lập tức nghe theo ý kiến của các hạ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net