Chương 10: Thần hào hệ thống (10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Hina_love_BB
Beta: DuongChan

Cũng chỉ trong vòng một buổi sáng, Sơ Tranh nghe thấy có không ít người nói rằng vì người mình thích, nên mới trở  thành như vậy.

Mà người cô thích không phải là ai khác, chính là Mạnh Nhiên năm ba.

Mạnh Nhiên cũng chính là người bị Kỷ Đồng Đồng cướp đi.

Trong khoảng thời gian này, Kỷ Đồng Đồng và Mạnh Nhiên đều có ấn tượng tốt về nhau, đang ở trong thời kì mông lung ái muội, trong trường không ít người biết.

Nhìn qua nguyên chủ khác thường nhưng khi ở trước mặt Mạnh Nhiên, lại nói lắp.

Bởi vậy ở trong mắt bạn học thì Mạnh Nhiên và Kỷ Đồng Đồng là Kim Đồng Ngọc Nữ.

Lúc này bỗng nhiên truyền ra chuyện Sơ Tranh thích Mạnh nhiên, mà cô vẫn là chị của Kỷ Đồng Đồng......

Mọi người liền cảm thấy cô muốn 'hoành đao đoạt ái'.

Việc này truyền ra lại biến thành thế này, cô thật sự thay đổi vì Mạnh Nhiên, muốn cướp người trong lòng của em gái mình. 

Những người này bổ não như vậy, sao lại không đi làm biên kịch cơ chứ?

-

Khóa thể dục buổi chiều.

Nữ sinh trong lớp đều rất kích động, chờ đến khi đi học thì Sơ Tranh mới biết được vì sao họ lại như vậy.

Là vì khóa thể dục của bọn học, cùng học với một lớp năm ba.

Học với năm ba cũng không có gì đặc biệt, nhưng mấu chốt là ở trong lớp này có Mạnh Nhiên.

Mạnh Nhiên chính là hotboy của trường, có rất nhiều nữ sinh đều thích hắn.

Lúc đi học, nữ sinh khe khẽ nói nhỏ, còn có không ít người lấy ánh mắt kì quái nhìn cô.

Năm ba bên kia, giáo viên thể dục không biết dạy cái gì, chỉ cho họ chạy.

Ban đầu đội ngũ hai lớp cách nhau một khoảng, nhưng dần dần trộn lẫn vào nhau.

Diện mạo Mạnh Nhiên rất xuất sắc, vóc dáng cũng như vậy, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể thấy, thuộc về cái loại anh trai hàng xóm, đẹp trai rạng ngời.

Lúc này đang chạy với Kỷ Đồng Đồng.

Tục ngữ nói, trai xinh gái đẹp là thứ đáng chú ý nhất.

Kỷ Đồng Đồng đứng bên cạnh Mạnh Nhiên cao lớn soái khí, dáng người nhỏ xinh, chọc người thương tiếc.

"Vương bát đản, ta không phải đối phó với bọn chó ức hiếp nguyên chủ à? Hiện tại có thể dùng tiền đập chết bọn họ không?"

【 Tiểu tỷ tỷ vừa gọi ta là gì? 】

"Vương bát đản."

【......】

Đây là cái xưng hô quái gì thế!

Nó là hệ thống anh tuấn soái khí như vậy, vì sao lại gọi nó kiểu đó!! Nó là vương giả! Vương giả đó biết không! Không phải Vương bát đản gì hết!

"Ta đang hỏi ngươi đấy, hệ thống các ngươi có thể phụ trách công tác như vậy không?"

【 Không thể! 】

Vương giả nói xong liền không thèm hé răng.

Sơ Tranh: "......"

"Kỷ Sơ Tranh, tôi thấy cô vẫn là nên chết tâm đi, học trưởng Mạnh Nhiên người ta sẽ không thích cô đâu, cho dù cô có thay đổi vì học trưởng như thế nào đi chăng nữa, nhưng những chuyện xấu rải rác khắp nơi của cô vẫn không thể nào thay đổi, cô đang tự mình si tâm vọng tưởng."

Giọng nói của Dương Thiến Thiến từ bên cạnh truyền tới.

Sơ Tranh quay đầu lại liền đối diện với vẻ mặt châm chọc của Dương Thiến Thiến.

Cô mờ mịt nghĩ: Chết tâm quái gì? Cô phải hết hy vọng với cái gì? Tiểu cô nương hiện tại nói chuyện thật là khó hiểu.

...... Rõ ràng cô còn rất trẻ tuổi nha!! Một đóa hoa đó! Nhưng sao lại không theo kịp tư duy của mấy cô gái này được?

Đáy mắt Dương Thiến Thiến hiện lên một sợi âm u, bỗng nhiên duỗi tay, không biết là muốn đẩy cô, hay là muốn kéo cô.

Nói thì chậm mà chuyện xảy ra thì nhanh, Sơ Tranh nhấc chân đảo qua, đá vào mông của Dương Thiến Thiến.

Cô ta trực tiếp nghiêng về phía trước, ngã như chó đớp bùn.

Sơ Tranh thu chân lại.

Hoàn mỹ!

Vô cùng!

Dương Thiến Thiến bị ngã, bạn học chạy tới bên bọn họ đều dừng lại.

"Thiến Thiến cậu không sao chứ?" Kỷ Đồng Đồng xông lên trước, nâng cô ta dậy.

Dương Thiến Thiến che mông lại, chật vật đứng lên: "Kỷ Sơ Tranh, cô dám đá tôi!"

"Ờ." Mặt Sơ Tranh lạnh nhạt: "Cô lắm mồm quá."

Nói xong, Sơ Tranh liền tiếp tục chạy về phía trước, để lại khói bụi sau mông.

Đã xảy ra chuyện gì?

"Kỷ Sơ Tranh!!" Dương Thiến Thiến tức đến mức muốn hộc máu rống giận.

"Anh Mạnh Nhiên."

Nghe thấy tiếng của Kỷ Đồng Đồng, Dương Thiến Thiến lập tức thu lại vẻ mặt hung ác, tủi thân mà dựa vào Kỷ Đồng Đồng.

Mạnh Nhiên nhìn về hướng Sơ Tranh kia một cái, đáy mắt có chút kì quái.

Kỷ Sơ Tranh sao lại thay đổi lớn đến như vậy?

Đương nhiên hắn đã thấy bộ dạng khi cô không trang điểm, chỉ là trước kia không trang điểm thì tóc cũng vẫn rất màu mè. Hiện tại bỗng nhiên khôi phục bình thường làm người trước mắt trở nên sáng ngời. Khác biệt với Kỷ Đồng Đồng kiều tiếu khả nhân, cô là loại thanh lãnh cao nhã, không tự chủ được mà bị cô hấp dẫn.

"Không có chuyện gì chứ?" Mạnh Nhiên nhanh chóng thu hồi tầm mắt, quan tâm dò hỏi: "Đi sang bên cạnh nghỉ ngơi một chút đi."

Trong lòng Dương Thiến Thiến bỗng nhiên ngượng ngùng, nhưng mà thấy Mạnh Nhiên nhìn chỉ là Kỷ Đồng Đồng, đáy lòng lại bắt đầu chua xót.

"Thiến Thiến, cậu đã làm gì mà bị chị ấy......" Kỷ Đồng Đồng cẩn thận hỏi.

"Tớ mới nói một câu, ai biết cô ta bỗng nhiên nổi điên cái gì." Dương Thiến Thiến oan ức nói.

"Có thể là tâm trạng chị ấy...... không tốt thôi, tớ thay mặt chị mình xin lỗi cậu nha." Kỷ Đồng Đồng giải thích: "Ở nhà chị ấy rất hay nổi giận......"

Kỷ Đồng Đồng đúng lúc im lặng.

Cô ta nhìn Mạnh Nhiên một cái, thấy người sau hơi hơi nhíu mày, hiển nhiên là không vui.

"Đồng Đồng, là do cậu quá lương thiện, người như cô ta mà cậu còn giúp nói chuyện."

"Dù sao cũng là chị của tớ mà." Kỷ Đồng Đồng bất đắc dĩ.

"Chị cái gì mà chị chứ, cũng không phải sinh cùng một mẹ, một chút giáo dưỡng cũng không có." Dương Thiến Thiến tức giận không thôi.

"Được rồi, đừng nói nữa." Kỷ Đồng Đồng đỡ Dương Thiến Thiến: "Tớ dẫn cậu đi nghỉ ngơi."

Bởi vì việc này, giáo viên thể dục để cho mọi người tự do hoạt động.

-

Sơ Tranh ở bên cạnh sân thể dục thấy mấy tên đàn em kia của cô.

Tam Mao vẫy tay về phía Sơ Tranh.

Cô đi qua, nhưng chưa nói lời nào thì Vương giả liền bắt đầu tuyên bố nhiệm vụ.

【 Nhiệm vụ chủ tuyến: Trong vòng mười phút, tiêu hết bốn vạn. 】

Sơ Tranh: "......"

Cô đang ở trường học đấy!

Đi đâu dùng hết bốn vạn đây?

Còn mười phút!

Đùa cái gì vậy!

Dùng để rải à?

Sơ Tranh bỗng nhiên nghĩ đến một chỗ, nói với bọn Tam Mao: "Đi theo tôi."

"Đi chỗ nào vậy chị Sơ Tranh? Từ từ chúng ta......"

Đám người Tam Mao lập tức tung ta tung tăng đuổi kịp.

Lúc này quầy bán quà vặt có không ít người, Mạnh Nhiên mời học sinh hai lớp uống nước, mà Kỷ Đồng Đồng thì lại đứng bên cạnh hắn, tựa như bạch mã hoàng tử cùng công chúa.

"Học trưởng Mạnh Nhiên thật tốt."

"Cậu cho rằng học trưởng Mạnh Nhiên là vì mình à? Học trưởng không phải là vì Đồng Đồng đấy sao."

"Đúng thế, học trưởng Mạnh Nhiên đối xử với Đồng Đồng thật tốt, chúng ta đều hâm mộ không thôi, tất cả đều là dính ánh sáng của Đồng Đồng cả."

"Không có không có, các cậu đừng nói bậy." Kỷ Đồng Đồng đỏ bừng mặt phủ nhận, không thể nghi ngờ chính là lạy ông tôi ở bụi này.

Mạnh Nhiên cũng không phản bác, thậm chí còn ôn hòa nhìn cô ta.

Dương Thiến Thiến ngồi trên ghế bên cạnh, nhìn hai người được người hâm mộ, trong lòng giống như có một chai dấm chua, hụt hẫng.

Mọi người ở đây đang nói chuyện rất náo nhiệt.

Thì Sơ Tranh mang theo đàn em của mình bỗng nhiên xuất hiện, không khí lập tức có chút quỷ dị.

"Chị......" Kỷ Đồng Đồng vội vàng cầm nước, đưa cho cô: "Anh Mạnh Nhiên mời mọi người uống nước, chị......"

Sơ Tranh cũng không thèm liếc nhìn cô ta một cái, mang theo người trực tiếp vòng qua bọn họ, vào quầy bán quà vặt.

Thời gian của cô không còn nhiều lắm.

Không hoàn thành sẽ tăng gấp đôi đấy!

Ngốc nghếch lắm tiền, cô cũng không thể nề hà.

"Có thể quẹt thẻ không?"

Người chủ quầy bán quà vặt gật đầu: "Có thể nha, còn có thể Alipay, WeChat nữa đó ~"

Sơ Tranh đưa thẻ qua, giọng điệu lãnh đạm: "Quẹt bốn vạn."

Quầy bán quà vặt: "???"

Tam Mao: "???"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net