Chương 19: Thần hào hệ thống (19)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: keyy4999 & juki_maiVN

Beta: juki_maiVN

Cha Kỷ thường xuyên ngồi ở thư phòng vào 10h tối, còn cử người đi điều tra về chuyện đoạn ghi âm của Sơ Tranh.

Tin tức không thể lấy được ngay, cha Kỷ trở lại phòng, mẹ kế vẫn chưa ngủ, vì đang chờ ông.

"Lão Kỷ."

"Ừ."

Mẹ kế thở dài: "Sơ Tranh lại làm ông tức giận à?"

Cha Kỷ há miệng thở dốc, vừa định phản bác, đã nghe mẹ kế tiếp tục nói:

"Sơ Tranh còn nhỏ, ông cũng đừng tranh cãi với nó cả ngày, ông hung dữ như vậy, sẽ khiến nó sợ không phải sao? Có chuyện gì, chúng ta từ từ nói, Sơ Tranh cũng đâu phải người không nói lý."

"Chuyện lần này, có lẽ là Đồng Đồng bị dọa nên nhìn nhầm, Sơ Tranh lại hơi bướng bỉnh, nhưng không đến mức làm ra chuyện không biết nặng nhẹ."

Cha Kỷ nhíu mày nhìn về phía mẹ kế.

Lúc này nói tới Sơ Tranh, nhiều chuyện vô cớ hiện lên trong đầu.

Mỗi lần ông và đứa con gái này cãi nhau, xong việc bà luôn khuyên ông, con cái còn nhỏ, đừng dọa nó, một lần hai lần, mãi mãi là như thế......

—— Kỷ Đồng Đồng và mẹ hợp tác muốn hãm hại con, chính vì gia sản Kỷ gia.

"Lão Kỷ?"

"Lão Kỷ, ông đang nghĩ gì thế?"

Cha Kỷ hoàn hồn: "Không có gì, công ty việc nhiều, mệt mỏi cả ngày, ngủ đi."

Mẹ kế hơi hoài nghi, nhưng nhìn cha Kỷ đã lên giường, chỉ đành từ bỏ.

-

Sơ Tranh trở lại phòng đã bị Vương giả hận sắt không thành thép răn dạy một trận.

【 Tiểu tỷ tỷ, phải nhớ kỹ, không có chuyện gì là không thể dùng tiền giải quyết, nếu có, nhất định là chưa đủ tiền. Cho nên tiểu tỷ tỷ ngươi chỉ cần —— tiêu tiền! Tiêu tiền! Tiêu tiền! Là được!! 】

Sơ Tranh: "......"

Phá sản càng nhanh.

【......】 Xin cô đừng có mấy tư tưởng nguy hiểm nữa? Chúng ta chỉ là hệ thống phá sản bình thường.

Sơ Tranh lạnh mặt.

Ngủ.

Hôm sau.

"Cuối tuần mình tổ chức tiệc sinh nhật, mọi người tới dự nha." Sơ Tranh tiến vào phòng học, liền nghe thấy Kỷ Đồng Đồng mời bạn học tham gia tiệc sinh nhật của mình.

Cô nghĩ, hình như cô ta rất muốn mọi người tới dự sinh nhật của mình.

Hơn nữa......

Dự tiệc sinh nhật sẽ xảy ra chuyện không tốt lắm cho xem.

Sơ Tranh im lặng bước về chỗ mình, Kỷ Đồng Đồng liếc cô, nhưng nhanh chóng thu tầm mắt lại.

Có bạn học hỏi: "Tổ chức ở nhà cậu sao?"

Kỷ Đồng Đồng gật đầu: "Ừ, vốn dĩ không làm, nhưng là cha mình muốn vậy, còn mời không ít người."

Bởi vì chuyện cô nằm viện, cha Kỷ liền đáp ứng cô, làm tiệc sinh nhật thật long trọng.

"Oa......"

Kỷ Đồng Đồng nói, khiến không ít người ganh tỵ.

"Bọn mình đều có thể đi sao?"

"Đương nhiên, mọi người đều có thể đến."

Trong lúc Kỷ Đồng Đồng mời mọi người tham dự tiệc sinh nhật, Sơ Tranh nhận được nhiệm vụ tiêu trăm vạn, còn mang tính chỉ định, mua một chiếc xe ba trăm vạn.

Sơ Tranh: "??"

Hệ thống hoàn toàn không nói quá, chính là nhiệm vụ chỉ định tiêu tiền.

【 Tiểu tỷ tỷ càng về sau sẽ còn nhiều chuyện vui hơn đóa ~】 Vương giả kiêu ngạo khoe khoang.

Vui?

Một đồng thau thì có gì vui? Lại còn bày đặt kiêu ngạo.

Sơ Tranh nghĩ nghĩ: "Tôi mua cũng không thể dùng, có ích lợi gì chứ?"

Nguyên chủ chưa đủ mười tám tuổi, không có bằng lái.

【 Cô mua về sẽ có tài xế riêng. 】 Vương giả nhẹ nhàng nói, 【 Kẻ có tiền không cần tự mình lái xe. 】

Sơ Tranh: "......"

Cho nên Sơ Tranh bỏ ba trăm vạn mua một chiếc siêu xe.

-

Cuối tuần.

Là sinh nhật Kỷ Đồng Đồng.

Sáng sớm Cha Kỷ đã bị Kỷ Đồng Đồng quấn lấy nói chuyện party sinh nhật, Sơ Tranh ở nhà, ông cũng không thể nói chuyện với cô.

Đến khi Kỷ Đồng Đồng đi tìm mẹ, cha Kỷ mới gặp Sơ Tranh ở hành lang.

"Tranh Tranh......" Cha Kỷ do dự kêu một tiếng.

Mấy ngày này, Sơ Tranh không trở về sớm, nhưng cũng chẳng về quá muộn, không như trước kia nửa đêm uống say khướt trở về nháo loạn.

Dường như cô đã trưởng thành từ khi nào ông cũng không biết.

"Cha?"

Cha Kỷ chưa phản ứng kịp: "Con...... Tiền còn đủ dùng không?"

Ông vốn muốn hỏi cô chuyện gần đây, nhưng cuối cùng cũng chỉ nói ra một câu như vậy.

Từ khi nào ông không đau lòng đứa con này vậy chứ.

Là do trước kia cô khiến ông lo lắng, luôn đối nghịch với ông, còn chưa nói được một câu đã cãi ầm lên.

"Đủ." Sơ Tranh mặt không cảm xúc gật đầu.

Có hệ thống bên cạnh, cô có thể thiếu tiền sao?

Cô ngừng suy nghĩ, xoay người trở về phòng.

Cha Kỷ còn đang suy nghĩ sẽ nói gì, liền trợn tròn mắt.

Đi rồi à?

Nhưng Sơ Tranh đã nhanh chóng trở lại, trong tay còn cầm một cái hộp.

"Lần trước mua." Sơ Tranh đưa hộp cho cha Kỷ.

Nó cũng không quá nặng, lúc này cha Kỷ cầm, lại có chút trầm trọng.

Ông liếc Sơ Tranh một cái thật sâu, hốc mắt hơi đỏ lên, hàng năm khắc khẩu với con gái, lúc này lại nghẹn lời, không biết nên nói cái gì.

Đương nhiên cô cũng không nói mấy lời làm người khác cảm động.

"Tốt...... Tốt......"

Cha Kỷ ôm hộp quà giống như ôm bảo bối, từ nhỏ đến giờ, mãi ông nhận được quà từ cô.

Sơ Tranh: "......"

"Con về phòng trước."

Cha Kỷ cũng không biết nói gì, chỉ có thể gật đầu.

-

"Cha, con có thể vào không?"

Cha Kỷ đặt đồ Sơ Tranh mua tặng trên bàn sách, nghe thấy Kỷ Đồng Đồng gõ cửa, cho cô ta vào.

Kỷ Đồng Đồng liếc mắt một cái đã thấy ngọc Tì Hưu.

Chính là thứ Dương Thiến Thiến nói đến.

Không nghĩ tới, cô lại mua nó cho cha Kỷ.

"Đồng Đồng có việc gì à?"

Kỷ Đồng Đồng lập tức cười dịu dàng: "Lát nữa bạn học con tới rồi, cha chưa thay quần áo đâu."

"Cha thật là..." Bởi vì hành vi của Sơ Tranh, cha Kỷ đã quên việc này: "Xem trí nhớ ta này, giờ ta đi thay liền."

"Không cần đâu cha, con đã cho người chọn rồi." Kỷ Đồng Đồng lấy một bộ đồ tây từ phía sau ra.

Cha Kỷ cười hai tiếng ha hả: "Đồng Đồng đúng là tri kỷ."

Kỷ Đồng Đồng cầm quần áo đưa cho cha Kỷ, lại tỏ ra chần chừ.

"Đồng Đồng làm sao vậy?" Cha Kỷ hỏi một tiếng.

Kỷ Đồng Đồng tỏ ra khó xử: "Cha...... Con...... Con cảm thấy hình như chị không đúng lắm."

Cha Kỷ hỏi: "Không đúng chỗ nào?"

"Cha , con......"

"Không có việc gì cả, con nói đi."

Mặt Kỷ Đồng Đồng rối rắm, cuối cùng lộ ra bộ mặt lo lắng: "Không phải trước kia cha đã ngừng cấp tiền cho chị sao? Chị tiêu tiền ăn phung phí như trước, trước đây chị đã bỏ ra hai mươi vạn mua ngọc Tì Hưu...... A, chính là cái này."

Kỷ Đồng Đồng chỉ vào ngọc Tì Hưu trên bàn cha Kỷ.

"Con hơi lo lắng cho chị, trước kia chị ấy đâu có gửi ngân hàng, lâu lâu đòi tiền cha, nhưng lần này chị bị ngừng chu cấp, còn có nhiều tiền như vậy...... Con không dám hỏi chị ấy."

Vẻ mặt Kỷ Đồng Đồng lo lắng, như thể biểu hiện của mình hoàn toàn là xuất phát từ sự quan tâm, ra vẻ một em gái tốt nên mới nói chuyện này.

Kỷ Đồng Đồng cẩn thận liếc cha Kỷ, thấy ông mày nhíu lại, tiếp tục nói: "Mỗi lần tan học, con đều thấy chị và một sôs người...... Chơi với đám người xấu đó, con sợ chị xảy ra chuyện gì đó."

Kỷ Đồng Đồng cho rằng cha Kỷ sẽ tức giận, nhưng ông chỉ cau mày: "Việc này chờ sinh nhật con qua rồi hẵng nói."

Kỷ Đồng Đồng hơi thất vọng, không nghĩ rằng cha Kỷ sẽ không có chút tức giận nào, nhưng vẫn luôn tươi cười, ngoan ngoãn nói: "Dạ, quần áo của cha ở kia, con xuống trước."

"Đi đi."

Chờ Kỷ Đồng Đồng đi ra ngoài, cha Kỷ mới nhìn vào ngọc Tì Hưu trên bàn, trước mắt hiện lên ánh mắt điềm đạm và lạnh lùng của Sơ Tranh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net